Trời trong vắt không một gợn mây, phố phường tấp nập đông vui, nhưng tim ta, như bị khoét một lỗ, thật lạnh lẽo, thật cô độc.
Bảy năm, tình yêu ấy đối với ta chỉ là hư vô.
Bảy năm, hắn chưa một lần đem ta đặt vào lòng.
Bảy năm, một thân ta âm thầm chịu đựng.
Chính Kỳ, ngươi có một lần động tâm vì ta, ngươi có một lần để mắt đến ta, ngươi đã bao giờ nghĩ đến tình cảm của ta? Nguyên lai vẫn là một chữ "không"
Trái tim ta, từ lâu đã rỉ ra máu, chính là ta ngu ngốc, luôn cho rằng ngươi sẽ thích ta, ái ta, Chính Kỳ ngươi, vẫn luôn lạnh như vậy, tàn khốc như vậy, vô tình như vậy, thế mà ta vẫn một lòng ái ngươi, người ta yêu, Chính Kỳ.
Bình luận truyện