Âm Hôn Khác Biệt

Chương 9: Kỷ Hạo Du giải vây



Phủi tay rời đi, người đó hít thở không thông cố hít thở không khí, gương mặt ửng đỏ, vẻ mặt oán hận nhìn chằm chằm hướng Đinh Tâm Nguyệt rời đi.

Yên lặng hai ngày, vào ngày này Đinh Tâm Nguyệt không dám ra ngoài, cô không biết lời nói của Kỷ Thần Vĩ có mấy phần là thật.

Cô cũng đã thử Kỷ phu nhân, nhưng Kỷ phu nhân cái gì cũng không muốn nói.

Tới gần giữa trưa, cô muốn tránh cũng tránh không được, mẹ Phùng bảo cô đi đến đại sảnh ăn cơm.

Khi cô đến đại sảnh, cô lại thấy người kia.

"Tâm Nguyệt, đây là Thần Vĩ, trước đây con cũng đã gặp nó, nó đối xử với Hạo Du rất tốt, sau này nó chắc chắn cũng sẽ đối xử tốt với con." Kỷ phu nhân một bên nói, một bên gắp đồ ăn cho Đinh Tâm Nguyệt.

Nếu không phải chuyện xảy ra ở hành lang hai ngày trước, cô thật sự sẽ cho rằng lời nói của Kỷ phu nhân chỉ đơn giản là Kỷ Thần Vĩ sẽ chăm sóc cô, nhưng Kỷ phu nhân sao có thể nói như vậy?

"Tâm Nguyệt, ăn nhiều một chút, em gầy quá!" Kỷ Thần Vĩ cũng bắt đầu gắp đồ ăn cho cô.

Đinh Tâm Nguyệt có chút kháng cự, vừa muốn nói chuyện, phát hiện ống tay áo bị kéo một chút, quay đầu liền thấy Kỷ Hạo Du đang ngồi ở bên cạnh.

Đinh Tâm Nguyệt khẩn trương nhìn Kỷ phu nhân và Kỷ Thần Vĩ.

Kỷ Hạo Du vỗ vỗ tay nàng, "Yên tâm đi, bọn họ không thấy được anh."

Đinh Tâm Nguyệt lúc này mới cảm thấy nhẹ nhõm.

"Em nói với anh ta, em muốn qua tám mươi mốt ngày của anh rồi sẽ suy xét chuyện này!"

Cô không hiểu rõ lắm nhìn Kỷ Hạo Du, anh muốn gả cô cho Kỷ Thần Vĩ sao?

Anh nắm lấy tay cô, "Chỉ là tạm thời ổn định bọn họ, anh sẽ nghĩ cách."

Đinh Tâm Nguyệt lúc này mới an tâm một chút, "Mẹ, con muốn đợi chuyện của Hạo Du xong xuôi rồi mới nghĩ đến chuyện đó. Mẹ thấy có được không?" Sau hôn lễ, Kỷ phu nhân đã bảo cô gọi bà ấy là mẹ.

Kỷ phu nhân liên tục gật đầu, nhưng khi nhìn thấy khuôn mặt của Kỷ Thần Vĩ, bà nhanh chóng cúi đầu xuống.

Bà hình như sợ Kỷ Thần Vĩ.

"Tâm Nguyệt..." Kỷ Thần Vĩ vừa muốn mở miệng, lại bị Đinh Tâm Nguyệt chặn lời, "Anh họ, em biết yêu cầu này có chút vô lý, nhưng dù nói thế nào cũng phải tính đến thể diện của nhà họ Kỷ!"

Lúc này đây, Kỷ Thần Vĩ không thể nói lời nào nữa, chỉ có thể ngầm đồng ý.

Trái tim đang treo lơ lửng của Đinh Tâm Nguyệt rốt cuộc cũng có thể tạm thời bình tĩnh lại, vừa lúc cô không biết phải đối phó với hai ngày này như thế nào.

Bữa cơm này cô ăn không nhiều, khi trở về phòng Đinh Tâm Nguyệt nhanh chóng đóng cửa lại, bắt lấy cánh tay của Kỷ Hạo Du, dò hỏi, "Anh họ của anh quá đáng sợ, em..."

Cô còn chưa nói xong, miệng đã bị lấp kín.

Mở to hai mắt nhìn chằm chằm Kỷ Hạo Du, cô không nghĩ tới sẽ như vậy.

Kỷ Hạo Du mặc kệ Đinh Tâm Nguyệt đang sốc, bế cô lên, trực tiếp đặt trên giường, đè lên người cô.

Dáng người của anh rất tốt, rất cường tráng, nhiệt độ như thiêu đốt khiến Đinh Tâm Nguyệt cảm thấy xấu hổ và khó chịu.

Cô sao lại có thể làm chuyện này?

Nhưng vào giờ phút này, đại não của cô đã không thể suy nghĩ lý trí nữa.

Sau khi kết thúc, Kỷ Hạo Du ôm Đinh Tâm Nguyệt dựa vào đầu giường, nhiệt độ trên tay khiến anh cảm thấy ấm áp dễ chịu. Anh đã tưởng tượng vô số lần ôm cô như thế này, cảm nhận được sự tồn tại của cô.

"Tâm Nguyệt, thứ mà anh họ anh muốn là tài sản của nhà họ Kỷ, nếu em đem tài sản cho anh ấy, có lẽ..."

Đinh Tâm Nguyệt hơi hơi ngồi dậy nhìn anh, mặt ửng hồng còn chưa phai nhạt, vô cùng quyến rũ.

"Anh bỏ được?"

Kỷ Hạo Du khẽ cười một tiếng, đưa tay lên vuốt nhẹ sống mũi cô, hơi lạnh nhạt, "Đồ ngốc, tiền tài đối với một người chết như anh không quan trọng, nhưng anh sẽ không cho phép em bị thương. Nhưng em yên tâm, nửa đời sau của em và mẹ anh đều đã sớm suy tính rồi."

Cho dù là vứt bỏ toàn bộ nhà họ Kỷ, anh cũng không quan tâm, chỉ cần Tâm Nguyệt có thể bình yên vô sự.

"Tại sao anh lại tốt với em như vậy?"

Dù họ gặp nhau không nhiều nhưng anh đã đã cứu cô rất nhiều lần rồi.

Trong nhà tang lễ, trong lễ đường, hay vừa rồi, nếu anh không xuất hiện, cô đã sớm bị Kỷ Thần Vĩ làm hại từ lâu rồi.

Kỷ Hạo Du ôm eo cô, khiến cô lại gần anh hơn, đặt cằm lên đỉnh đầu cô, "Tâm Nguyệt, anh sợ rằng em sẽ hối hận, dù sao thì anh cũng là người đã chết, còn em thì sao? Nếu em ở bên anh, tương lai em sẽ gặp rất nhiều khó khăn!"

Editor: Nghiên Di