Thông tin truyện

Anh Ấy Thực Sự Quá Yêu Tôi

Anh Ấy Thực Sự Quá Yêu Tôi
Nguồn: Wattpad.com/user/sumyuak112
Trạng thái: Đang ra
Đánh giá: 10.0/10 từ 2 lượt
t
Tên gốc: Hắn nhất định ái thảm ta (giới giải trí)
Thể loại: Chủ thụ, 1v1, HE
Chuyển ngữ: DA Team
Tình trạng bản gốc: Hoàn thành
Nhân vật chính: Giang Nguyên, Lục Viễn

Văn án

Giang Nguyên quay tiết mục, gặp tai nạn, ngã xuống chết.

Trước khi mất đi ý thức, cậu thấy Lục Viễn, đối thủ lớn nhất đời mình đang khóc, đang khóc vì cậu.

Lục Viễn khóc như đứt từng khúc ruột, khóc đến xé gan xé phổi.

Giang Nguyên từng đối đầu với anh từng ly từng tí, giây phút này mới đột ngột sáng tỏ.

Lục Viễn mạnh miệng mềm lòng, Lục Viễn hay cự nự, Lục Viễn thầm mến cậu, Lục Viễn yêu cậu sâu sắc!

Giang Nguyên tỉnh ngộ, nhắm mắt xuôi tay.

-

Khi mở mắt ra lần nữa, Giang Nguyên đã sống lại, trở về năm cậu mười tám tuổi.

Lúc đó cậu còn chưa phải là ngôi sao lớn nổi như cồn trong vòng giải trí mưa máu gió tanh, công ty đang muốn chọn ra một người đồng đội để lập nhóm hai người cho cậu.

Thấy Lục Viễn đi lướt qua bên cạnh, Giang Nguyên nhảy cẫng lên: "Khỏi chọn, chính là anh ấy! Chỉ cần anh ấy thôi!"

-

Tiết mục phỏng vấn.

Giang Nguyên vẫn giữ nguyên bản sắc của một bao cỏ (*) xinh đẹp.

(*) ý chỉ người có mã ngoài nhưng năng lực kém

Giang Nguyên cũng hết cách, cậu sống lại chứ đâu có nhận được bàn tay vàng. Trở về năm 18 tuổi, cậu vẫn là cậu trai không có thời gian đi học.

Lúc này Lục Viễn tiếp lời, thành công giải vây cho cậu.

Giang Nguyên:!!! Quả nhiên anh ấy rất yêu tôi!!!

-

Lúc phát sóng chương trình sinh tồn dã ngoại.

Giang Nguyên tay không thể xách, vai không thể để gánh, còn hái nhầm nấm độc tự làm mình thượng thổ hạ tả, kết quả làn sóng bình luận trực tiếp cứ tưng bừng thịnh yến của antifan, ai cũng vui sướng khi người gặp họa.

Lúc này lại là Lục Viễn nhận hết việc, vừa làm cha vừa làm mẹ vừa làm bác sĩ.

Giang Nguyên rưng rưng nước mắt mà ăn cá nướng Lục Viễn cho:!! Anh ấy thật sự quá yêu tui!!

-

Lúc quay phim thần tượng.

Buổi tối có người gõ cửa phòng của Giang Nguyên, giọng điệu ám muội.

Hôm sau, Giang Nguyên nhìn thấy Lục Viễn dẫn người nọ ra một góc, vừa trở tay đã vung nắm đấm sang.

Giang Nguyên: Ghen rồi!!! Anh ấy thực sự quá yêu tui!!!

Sau khi dùng hết mười tám ban võ nghệ để từ chối, Lục Viễn vẫn yêu cậu phát cuồng như trước, Giang Nguyên đành thỏa hiệp nhận thua.

Thôi, tuy rằng cậu không thích đàn ông, nhưng nếu người đó là Lục Viễn... Cậu thử xem cũng được QAQ

-

Đêm mưa nào đó, tiếng sấm vang lên, Lục Viễn chợt tỉnh lại. Dưới ánh chớp lóe sáng, một gương mặt đỏ bừng dần sáp lại gần, dáng vẻ như tráng sĩ ra đi đầu không ngoảnh lại, mắt nhắm chặt: "Tới đây đi! Tôi đồng ý!"

Lục Viễn:?

-

Ngày hôm sau, cậu hỏa tốc tẩu thoát.

Màn đêm buông xuống, cậu bị người đàn ông kia dồn vào góc phòng.

”Câu dẫn xong còn muốn chạy?!”

Một câu tóm tắt: Anh và em vốn không có duyên phận, tất cả đều dựa vào sự ảo tưởng của em.

Lập ý: Tuy nhỏ bé nhưng vẫn sẽ phát sáng lấp lánh!

Các chương mới nhất

Bình luận truyện