Ảnh Đế, Anh Đi Nhầm Phòng Rồi

Chương 1



“Ảnh đế, anh đi nhầm phòng rồi”

2018.7.9

“Xin chào, tiền bối bảo tôi tới đây…”

Chu Vu nhẹ nhàng gõ cửa, thông qua khe cửa,nhìn thấy trong phòng có không ít người đang đứng.

Đều là nam giới, hai ba người đều đang tán gẫu.

Trong đó nổi bật nhất chính là hai người ở trước bàn trang điểm, một người đàn ông hơn ba mươi tuổi ăn mặt chỉnh tề, lông mày hơi nhíu lại. Cầm một tờ giấy A4 trong tay, dường như đang xem thứ gì đó.

Cậu nhóc đứng ở một bên hơi cúi đầu, giống như là một đứa học sinh tiểu học bị dạy dỗ.

Những người đứng trước bàn trang điểm hết lần này đến lần khác cứ nhìn cậu một cái, càng nhìn đầu cậu bé càng cúi xuống thấp hơn.

Đáng lẽ hôm nay Chu Vu đang phải sờ cá trong phòng làm việc, ai ngờ được lúc chạng vạng bị người phụ trách mang cả người cả đồ ném lên một chiếc taxi.

Đáng lẽ người phụ trách phòng trang điểm này chính là tiền bối Vưu Ngộ của cô, buổi chiều vợ anh ấy bỗng nhiên gọi điện thoại cho anh ấy bảo rằng đang mang thai, anh ấy cũng không thèm quan tâm ảnh đế ảnh hậu gì nữa, chạy thẳng tới bệnh viện.

Trên đường đi Chu Vu mới biết được cô chuẩn bị trang điểm cho Lục Chiếu, mồ hôi trong lòng bàn tay không ngừng túa ra.

Lục Chiếu là nhân vật đứng đầu trong giới điện ảnh và truyền hình trong nước, bộ phim “Nhân gian” của năm trước nhận được giải thưởng đến mỏi tay.

Anh ấy không chỉ diễn xuất tốt, mà công ty Tinh Sơ do một tay anh ấy thành lập mấy năm gần đây là một trong những công ty phát triển nhất ngoại trừ công ty giải trí lâu đời.

Công việc này của các cô khó tránh khỏi với việc tiếp xúc với minh tinh, nhưng mà đây là lần đầu tiên Chu Vu tiếp xúc với Lục Chiếu, trước đây đều là một mình anh U đi.

Ở trong đầu Chu Vu cố gắng ôn lại vô số cách vẽ lông mày nam mà mấy ngày trước Vưu Ngộ đã dạy cô, bàn tay run rẩy gắt gao nắm chặt hộp trang điểm.

Mới vừa rồi tiếng gõ cửa không lớn, người bên trong đều bận nói chuyện, không ai chú ý tới cô.

“Xin chào?”

Chu vu tăng thêm lực trong tay, người đàn ông ở trước bàn trang điểm quay đầu lại, ánh mắt bình thản như nước nhẹ nhàng xẹt qua khuôn mặt cô.

Theo ánh mắt Lục Chiếu, cậu nhóc đang bị dạy dỗ cũng giống như nhìn thấy vị cứu tinh, nhìn chằm chằm cửa.

“Chuyện gì?” Lục Chiếu khóe môi giật giật.

“Tôi từ phòng làm việc QIC, anh U bảo tôi…” Chu Vu còn chưa nói xong, trong tay bỗng nhiên nhẹ hẳn.

Cậu bé kia không biết lúc nào đã chạy đến và cầm lấy chiếc vali trong tay cô.

Cô còn chưa kịp cảm thán nhân viên của ảnh đế thật là ga lăng, người ở trước bàn trang điểm gật gật đầu với cô, giọng nói rất lạnh, “Đồ đạc để lại, đi ra ngoài đi. ”

Chu Vu líu lưỡi, “Không phải, tôi tới…”

“Không chụp ảnh chung, không bắt tay cũng không ký tên.” Người đàn ông đứng bên cạnh cau mày sốt ruột nói, dáng vẻ không có kiên nhẫn, giống như là đem tức giận từ Lục Chiếu ném lên người Chu Vu.

Sau khi nói xong, người đàn ông đóng cửa lại.

Lực đóng mạnh đến nổi làm cho tóc mái trước trán Chu Vu đều bị hất tung.

Cô liếc mắt nhìn tấm biển VIP trên cửa, đi theo hành lang.

Bây giờ không chỉ là những ngôi sao lớn,mà đến cả nhân viên công tác cũng toàn là những người vô lễ.

Chu Thiều tức giận dùng miếng dán tóc mái trong túi xách đem tóc mái vướng víu dán lên đầu, lấy ra bình xịt mà cô luôn mang theo bên người phun lên mặt để hạ hỏa.

Đẩy cửa của lối đi an toàn ở cuối hành lang ra, cô khom lưng thổi bụi trên bậc thang, trực tiếp ngồi xuống cầu thang, gửi tin nhắn cho người phụ trách Tần Lương và Vưu Ngộ.

Điều hiếm có chính là, năm phút sau, Vưu Ngộ đang đắm chìm trong niềm vui đã trả lời tin nhắn của cô.

“Sao ông chủ lại bảo em đi thay?” Lục tổng không bao giờ muốn một chuyên gia trang điểm là nữ cả. ”

【Wynn: vậy… Vậy phải là sao? 】

【Vưu Ngộ: Em chờ đi đã, để anh liên hệ xem. 】

Vưu Ngộ ở đầu bên kiacòn chưa trả lời lại, Chu Vu mới chơi được một nửa trận Anipop, cửa của lối đi an toàn đã bị người đẩy ra.

Chính là thằng nhóc vừa rồi, trong tay vẫn còn xách rương của cô.

Đi phía sau là một người đàn ông mặc vest, đi giày da, đeo kính râm và mang khẩu trang.

Ngọn lửa trong lòng Chu Vu còn chưa kịp tắt, cũng không hỏi người đó tới để làm gì, ngẩng đầu nhìn thẳng vào người đàn ông đeo kính râm kia.

Lục Chiếu bị cô nhìn chằm chằm đến sởn da gà, chuyên gia trang điểm này nhìn lại giống như sinh viên đại học, quần đùi đen với chữ T màu trắng, trên trán dính một miếng nhựa hình chữ nhật, là màu hồng nhạt, trên đó viết ba chữ lớn “Tiểu tiên nữ”.

Mới vừa rồi anh chỉ nghĩ răng Chu Vu là đến đưa hộp trang điểm cho Tiểu U, mới bảo cô để đồ xuống rồi đi ra ngoài, ai biết được là người tới thay ca cho Tiểu U.

Lục Chiếu giơ tay tháo khẩu trang và kính râm, trong tay vẫn còn cầm túi trang điểm của Chu Vu, “Sắp đến lúc tôi lên sân khấu rồi. ”

Chu Thiên nhìn chằm chằm anh một lúc lâu dùng sức híp đôi mắt cận thị hơn ba trăm độ của cô, mới miễn cưỡng nhận diện được người trước mắt…

Trời không tối, nhưng nếu nhìn kỹ, vẫn không thể che được khuôn mặt khiến hàng vạn thiếu nữ gầm gừ.

Trên mặt anh chính là màu nền mà cô vừa mua mấy ngày trước, dành riêng cho anh em người mẫu da đen.

Lúc đó sau khi có được, cô còn phàn nàn rất lâu, còn nói đùa với đồng nghiệp rằng kem nền có màu đậm có giá cả thật đắt đỏ.

Anh trai ở trước mắt này sợ là đã bôi hết nửa bình trên mặt, ngay cả trên cổ cũng có.

Kiến thức làm đẹp cũng coi là có hiểu biết, biết không thể có sự khác biệt màu sắc giữa cổ và khuôn mặt.

Bây giờ nếu anh mà mang thêm một bộ tóc giả, anh ấy có thể đến hòn non bộ trong sở thú để COS khỉ đột, tuyệt đối không hề có cảm giác lạc quẻ nào.

Chu Vu nhìn thấy đồ tốt bị anh chà đạp như vậy, lửa giận lại bốc lên, ” Đồ đạc để lại, đi ra ngoài đi. ”

Chu Vu thu hồi ánh mắt trên mặt anh, lúc mới vừa rồi đuổi cô ra ngoài thấy kiêu ngạo lắm mà, lúc này bị bôi thành một người ngoại quốc mới biết tìm cô à?

Lục Chiếu ho nhẹ hai tiếng, mới vừa rồi thái độ của anh đúng là không tốt, bị thằng nhóc này làm cho tức giận.

“Vừa rồi… Xin lỗi. ”

Người từ trước tới giờ không nói gì lúc này cũng gãi gãi tóc, thành thật cúi đầu, dùng đôi mắt hướng về phía Chu Vu chớp chớp, “Thật xin lỗi, chị gái. ”

Chu Vu bị một tiếng chị gái này của hắn làm cho rợn tóc gáy, xoa xoa lông tơ trên cánh tay.

Mặc dù trong lòng cô có chút không thoải mái, nhưng cũng biết nặng nhẹ.

Mọi người trong hậu trường đều đã đên thảm đỏ đợi, nhân viên của mỗi người cũng đi theo.

Lúc này ngoại trừ Chu Vu, Lục Chiếu chắc chắn không tìm được người biết trang điểm nào ở đây.

Cô rút dầu tẩy trang ra khỏi rương ném cho Lục Chiếu, “Đi rửa mặt. ”

Lục Chiếu sau khi nhận lấy dầu tẩy trang, một lần nữa đeo lại khẩu trang, vỗ vỗ bả vai Lục Dạng, “Em dẫn cô giáo này về trước. ”

“Hả? Ồ, được. ”

Lục Dạng lúc này mới nhận ra được cô giáo mà chú Hai gọi là chị gái như hoa như ngọc đang ở trước mắt này, đẩy cửa ra làm ra tư thế mời.

Chu Vu vẻ mặt như ăn phải ruồi, cô luôn biết vị lục ảnh đế này là người ít nói, hiện tại xem ra có thể là bởi vì quá biết nói chuyện mới bị người đại diện ra lệnh câm miệng, tránh nói nhiều sai nhiều.

Dưới sự vây quanh của một đám người trong phòng thay đồ, Lục Chiếu đã tắm rửa sạch sẽ, đẩy cửa bước vào.

“Ngồi đi.”

Chu Vu kéo ghế dựa ra, đợi Lục Chiếu ngồi vững, mới bắt đầu đánh giá hắn.

Trạng thái da cũng rất tốt, chính là có hơi xỉn màu, quầng thâm quá nặng, cánh mũi hơi bị bong tróc nhẹ.

“Anh có mang theo sản phẩm dưỡng da nào không?”

Làn da của anh có hơi khô, trước khi trang điểm vẫn nên bôi chút kem dưỡng hay gì đó.

Vừa hỏi xong câu này, Lục Chiếu khẽ nhíu mày, sau đó lắc đầu.

Chu Vu hơi nhún vai, nghệ sĩ nam này không thể so sánh với các nghệ sĩ nữ mà trước kia cô đã hợp tác.

Trước kia khi trang điểm cho đoàn làm phim, những nữ nghệ sĩ kia luôn có thể trò chuyện rất sôi nổi với Chu Vu về nhãn hiệu mặt nạ và các biện pháp khẩn cấp khi thức khuya.

Cô lấy một chai kem từ trong túi xách của mình, xịt một đống nhỏ vào lòng bàn tay làm cho nhũ hóa, khi tới gần mặt Lục Chiếu, bị anh giơ tay lên chắn.

“Đừng nhúc nhích.”

Chu Kỳ cũng không thèm quan tâm anh có thích hay không, trực tiếp bôi lên mặt anh, trán, cánh mũi, cằm, chỗ nào cũng không buông tha.

Lỗ tay Lục Chiếu đều ửng đỏ, tay cô gái vừa ấm áp lại vừa mềm mại, nhẹ nhàng vuốt ve từng tấc da trên khuôn mặt anh.

Trên cánh tay anh nổi lên một tầng da gà, cả người tê dại, đến tận xương cụt. Lục Chiếu cử động không được tự nhiên lắm, sau đó đem lực chú ý tập trung vào bài phát biểu ở trước mắt.

May mắn Chu Vu bôi rất nhanh, sau khi bôi kem xong lại cúi đầu đi tìm mút trang điểm hình trứng, không chú ý tới màu sắc lỗ tai của Lục Chiếu đã thay đổi.

Chu Vu cầm phấn nền, lắc lắc trước mắt Lục Chiếu, “Số màu, có thấy không? ”

Lục Dạng vội vàng gật đầu, tuy rằng không biết vì sao chị gái này lại biết mặt chú Hai của hắn bôi…

Nhìn bộ dáng ngơ ngác của hắn, Chu Vu tiện tay ném một gói khăn ướt tẩy trang cho hắn, “Lau mặt. ”

Quanh miệng anh còn dính phấn nền sẫm màu, giống như mới ăn vụng sô cô la xong.

Lông mày của Lục Chiếu đã được định hình rất tốt, không cần Chu Vu phải mất nhiều công sức, miễn cho bộ lông mày què quặt của cô khỏi lộ trước mặt ảnh đế.

Trang điểm của nghệ sĩ nam nhanh hơn rất nhiều so với nghệ sĩ nữ, chỉ khoảng mười phút là xong, Chu Vu tay chân nhanh nhẹn phủi phấn cho anh, “Được rồi. ”

Lục Chiếu gật gật đầu, mở mắt ra.

Mặc dù anh không biết trang điểm, nhưng cũng có thể nhìn ra được kỹ thuật của “cô tiên nữ” này không tệ, chỗ nên che đều che được hết, cả người trông có sức sống hơn nhiều.

Điều quan trọng nhất chình là cô không nói nhiều, không giống Tiểu U lúc trang điểm miệng cũng không thèm nghỉ ngơi chút nào, còn bắt anh nói chuyện phiếm cùng.

“Làm phiền rồi.” Lục Chiếu gật gật đầu với cô, sau đó đứng dậy sửa sang lại quần áo.

Chu Vu thu dọn đồ đạc xong liền ra khỏi hội trường, gọi taxi trở về phòng làm việc.

Lướt Weibo thấy hot search [Lục Chiếu] thì nhấn vào xem thử, âu phục thẳng tắp, trang điểm hoàn mỹ…

Phía trên cổ áo sơ mi giống như có một phần da không phù hợp cho lắm?

Chu Vu phóng to hình ảnh, số màu quen thuộc kia… Đó là kem nền mà cô ấy đã chuẩn bị riêng cho mấy anh em người nước ngoài.

Anh ta, anh ta lúc khi rửa mặt không rửa cổ à?

Chu Vu có chút lo sợ, nhấn vào khu bình luận, những bình luận hot cũng không có gì lạ, lật xuống mấy trang, đúng là bất cứ cái gì cũng không thoát khỏi ánh mắt của người hâm mộ.

[Tại sao cổ của lão Lục sao lại đen như vậy? 】

Cô liếm liếm môi, làm mới một lần nữa, bình luận kia đã bị người ta đẩy lên, đúng đầu trong những số bình luận hot.

Không lâu sau, xe chạy tới phòng làm việc.

Chu Vu xách rương đi vào, bên trong chỉ có hai người Tần Lương cùng Eich.

“Anh Q…”

Tần Lương cũng vừa mới biết Lục Chiếu từ trước tới nay chỉ cần chuyên gia trang điểm nam, trong lòng hắn cũng không muốn đắc tội với Thần Tài, ở trong phòng làm việc ở studio sầu nửa ngày.

Thấy Chu Vu trở về, liền vội vàng chào hỏi, “Thế nào thế nào? Lục Chiếu không làm khó em chứ? Không có chuyện gì hết, phải không? ”

Chu Vu không lên tiếng, cô cũng không biết cái cổ đen kịt kia của Lục Chiếu có phải là do cô gây ra hay không…