Anh Nông Dân Và Rắn

Chương 5-2



Rắn trắng cũng làm anh nông dân có được sung sướng kỳ khôi. Trời sinh nó đã dâm đãng, vật dâm là hai cây gậy th*t, còn có thêm cái đuôi rắn có thể nếm được khoái cảm giao hợp tột đỉnh. gậy th*t bên dưới được nơi ấm nóng ẩm ướt ngậm mút, đuôi rắn lại được thịt vú mềm mịn chèn ép, kẹp giữa. Như thể đột phá được cảm giác mất hồn cỡ nào, nó chỉ muốn chết luôn trên người anh nông dân, mạnh mẽ quấn lấy anh, không bao giờ buông anh ra.

Anh nông dân cứ thế hết bị dụ rồi bị gạt ngồi trên hai cây hàng khủng đó, càn quấy từ sáng đến tối.

Cúc huyệt được rèn giữa đói khát dị thường, gần như không thể rời khỏi rắn trắng. Anh nông dân thậm chí còn thích thú khoái cảm khi vú mình được gặm cắn. Anh luôn xấu hổ vì bản thân trở nên phóng túng như thế. Trong một lần tỉnh táo từ cơn khoái cảm sau khi làm tình, thế mà anh lại thẹn đến mức khóc lên.

Rắn trắng còn đang vui sướng, thấy anh nông dân tỉnh lại thì còn dự định chơi trò mới với anh. Ai nhè khi nó thấy vật báu nhỏ của mình lại đỏ mắt rơi lệ, nó không khỏi đau lòng: "Sao thế, làm anh bị đau sao?"

Rắn trắng vội rút gậy th*t ra, kéo theo một ít nước dâm và tich dịch. Nó dùng đuôi vuốt ve cẩn thận nơi đỏ hồng chưa thể khép lại ngay được.

Anh nông dân liếc thấy vẻ mặt của rắn trắng, ấy thế mà lại lâng lâng trong lòng. Phút chốc anh vừa khóc vừa cười, nghẹn ngào không thể nói gì. Hồi lâu anh mới nói nhỏ: "Không... Không phải... Không đau..."

Anh vùi đầu vào lồng ngực của rắn trắng, rầu rĩ nói: "Nhưng, lúc này đã đến mùa xuân, tôi còn chưa gieo trồng xong, còn mãi, mãi làm chuyện này với cậu... Tôi, quá dâm đãng. Nhất định cậu sẽ không thích tôi nữa."

"Sao tôi lại không thích anh cơ chứ, anh nông dân thân mến của tôi ạ." Trong lúc rắn trắng nói chuyện thì đuôi rắn chui vào trong. Suy nghĩ chuyển dời, mừng thầm không thôi. Nó thừa cơ dỗ dành anh nông dân: "Mùa xuân cũng trùng với thời điểm tộc của tôi gieo giống, không bằng anh theo tôi lên núi..."

Nói rồi rắn trắng cuốn lấy anh nông dân, giả vờ dáng vẻ đáng thương: "Tôi ở bên ngoài quá lâu, nếu như không về lại núi thì sẽ chết mất. Tôi lại không muốn rời khỏi anh, cho nên ở đến tận lúc này. Thế nhưng trì hoãn thời gian quay về, tôi đã yếu đi rồi."

Cái chết dọa anh nông dân hốt hoảng ôm chặt rắn trắng. Anh áy náy hơn, thấy mình quá tham lam phóng túng, khiến rắn trắng không thể về nhà sớm. Anh luôn miệng xin lỗi, đôi mắt ửng đỏ nói: "Vậy thì phải làm sao đây, có cách để cứu cậu hay không?"

Rắn trắng len lén nhếch miệng: "Thật ra cũng có một cách đó, chỉ sợ anh..."

Anh nông dân vội nhìn rắn trắng: "Làm, làm gì tôi cũng chịu làm."

Rắn trắng quấn lấy anh nông dân: "Chỉ cần anh về đó với tôi, cùng tôi giao hợp trong hang động, dùng dịch ngọt của anh tẩm bổ cho tôi. Thế thì tôi không phải chết nữa."

Anh nông dân tin là thật, bèn bỏ qua ngại ngùng và nước mắt, không hề do dự đồng ý với rắn trắng.

Hang động trong núi của rắn trắng lại không hề xa thôn xóm của anh nông dân. Thôn này vốn cạnh núi, nhưng dân trong thôn đi săn đốn củi chỉ dám đến bìa rừng, không ai dám đi vào sâu.

Anh nông dân cũng chưa từng đi vào sâu trong núi, trước mắt theo sát rắn trắng, chỉ sợ mình sẽ không để ý mà lạc đường.

Rắn trắng cũng không phải là không có cách đi nhanh hơn. Dù nó muốn đi bộ hay dùng pháp thuật, nó đều có bản lĩnh di chuyển trong chớp mắt. Thiệt ra lúc này nó chỉ muốn kéo dài thời gian.

Ở đây là rừng hoang núi sâu, màn trời chiếu đất. Nếu rắn trắng có thể đè anh nông dân ở trên cỏ, hẳn là sẽ có hương vị khác...

Mới nghĩ như thế mà chóp đuôi của rắn trắng đã bất tri bất giác ma sát lên mép mông tròn trịa của anh nông dân. Nhưng còn chưa chạm đến lỗ nhỏ luôn luôn ẩm ướt thì đã bị anh né tránh.

Anh nông dân đỏ mặt, cũng cực kỳ nghiêm túc nói: "A Xà đừng quậy, chúng... Chúng ta mau đi, để cơ thể của cậu mau chóng hồi phục."

Đúng là lấy đá đập chân mình. Rắn trắng khóc không ra nước mắt. Nó ôm lấy anh nông dân, xoay người làm phép, như một cơn lốc bay đến hang động của nó.

Đột nhiên vào được động phủ, anh nông dân hoảng hồn không nhẹ. Dù là ai khi bị ôm bay đi như cưỡi mây đạp gió cũng sẽ sợ hãi mà thôi. Chỉ là anh vẫn chưa kịp tỉnh ráo, đuôi rắn dài ngoằn đã quấy lấy, lôi anh vào trong ngực nó: "Anh nông dân thân mến của tôi ơi, mau nhìn nơi này xem. Sau này chúng ta sẽ sống ở đây cả đời."

Nhiệt độ và mùi hương cơ thể quen thuộc giúp anh nông dân được trấn an. Lúc này anh mới hồi thần, lắng nghe rắn trắng nói chuyện. Khuôn mặt nhỏ bị dọa trắng bệch đã hồng hào hơn. Anh đánh giá động phủ của rắn trắng.

Nơi này không giống một cái sào huyệt của rắn. Giường đá hình tròn, trên đất có đệm lót bồ đề, trên bàn có mấy loại quả lạ lùng, khắp nơi lót những cái đệm mềm mại... Anh không biết chất liệu của chúng là gì, nhưng trông có vẻ rất thoải mái.

Anh nông dân nhìn chỗ nọ sờ chỗ kia, cảm thấy mới mẻ và hiếu kỳ, chốc lát dồn hết sự chú ý vào động phủ.. Rắn trắng bất mãn bóp bóp cái mông của anh nông dân, lôi anh lên cái bàn: "Lại đây này, ăn mấy mấy loại quả này đi, khát nước thì lấy ấm nước."

Anh nông dân ngoan ngoãn nghe theo, anh lại thấy ánh sáng vô cùng quen thuộc lóe lên trong mắt rắn trắng. Thứ đồ chặn ngay sau mông đã cứng rắn. Anh nông dân hơi xấu hổ cúi đầu, nhưng nhớ đến chuyện cần làm để giúp rắn trắng khỏe lại, anh lấy dũng khí vươn tay sờ đến,

"Tôi, tôi muốn giúp cậu khỏe mạnh lại."

Cái tay còn đang lạnh lẽo chạm đến gậy bự của mình, rắn trắng không khỏi hít một hơi lạnh, hai dương v*t rắn càng to hơn một chút. Nó lập tức nhịn không nổi, vội vàng nâng mông của anh nông dân lên. Đuôi rắn quẹt qua, mấy thứ linh tinh trên bàn bị gạt ra hết.

Rắn trắng đè anh nông dân lên bàn, nắm lấy tay anh tuốt súng nhanh hơn. Đuôi rắn cởi vạt áo của anh ra, chui vào giữa đùi đang chảy nước: "Ngoan quá, bé cưng ạ..."

"Ư ư..." Cúc huyệt bị đuôi rắn thao làm, anh nông dân vô thức quấn chân vòng quanh eo của rắn trắng. Anh đỏ mặt, cúi đầu mím môi, nhỏ tiếng rên rỉ. Anh cảm thấy đôi tay mơn trớn trên gậy bự đang nóng lên, lòng bàn tay mẫn cảm cứ như có điện giựt tê dại.

Những lời dỗ ngon dỗ ngọt của rắn trắng đi vào bên tai anh, xen lẫn một vài lời thô tục. Nó liếm láp vành tai của anh nông dân: "Bé cưng, qua mấy ngày nữa. Ha a... Khắp động phủ của tôi sẽ rải đầy nước dâm của anh. Tôi sẽ làm anh từ trên bàn rồi lại làm anh ở nền đất, để anh chỉ có thể ăn mỗi tinh dịch của tôi..."

Anh nông dân bị những lời đó làm đỏ mặt tới mang tai, cơ thể càng nhạy cảm căng cứng. Anh lắc đầu nói khẽ: "Đừng, đừng nói nữa... hưm ư... Vào, vào rồi..."

dương v*t thô to không hề báo trước mà thay thế đuôi rắn. Hai tay của rắn trắng đỡ lấy chân của anh, gập người anh lại. Toàn bộ cúc huyệt đang hút lấy hai cây gậy th*t hiện rõ trong mắt của anh...

Rắn trắng hư hỏng đã phát hiện ra từ trước. Lời nói hành động càng phóng túng thì sẽ càng làm cho anh nông dân mẫn cảm hơn. Thành ruột sẽ co siết chặt hơn, dịch ngọt sẽ tuôn ra nhiều hơn,

"Mút giỏi lắm... Ha... Bé cưng, hai miệng nhỏ của anh thật biết hút... chặt lắm..." Một con rắn vốn dâm loạn chẳng kiêng kị gì. Nó đè anh nông dân ra làm còn thấy không đã, bèn ôm anh lên, để anh ngồi lên gậy bự của mình.

Anh nông dân kêu lên trầm thấp. Tư thế này càng khiến gậy th*t đâm vào sâu hơn, chọc đến những điểm trong bụng khiến nó gồ lên. Anh chỉ có thể ôm lấy rắng trắng, hai cái vú mềm trước ngực cũng được thân trên của rắn trắng cọ xát, hai núm vú mau chóng cứng lại.

Tiếng nước vang phụt phụt khiến trong đầu anh nông dân lại hiện lên những hình ảnh ban nãy. Lỗ nhỏ khít chặt bị hai vật lớn hoàn toàn căng những nếp uốn ra, thịt non hồng nhạt lộ ra. Nước đâm đục mờ theo gậy th*t chảy ra. Cửa huyệt cố gắng siết lại, rõ ràng nhếch lên, đói khát tận hưởng khoái cảm tuôn trào từ nơi đó.

"A..." Anh nông dân tự thấy thẹn với thân thể dâm đãng của mình. Anh muốn vùi đầu vào bờ vai của rắn trắng, động tác quá kịch liệt ở hạ thân lại làm anh không thể cố định được mình. Trong miệng cứ kêu một tiếng lại một tiếng, dần dần đổi giọng: "Nhanh, nhanh quá... Không được, a... Chậm, a ư Hưm... a a a..." Cơn sảng khoái trong người ngập tràn trong mắt, dương v*t nhỏ của anh cứ thế bị thao mà bắn.

Lúc này rắn trắng mới thỏa mãn đổi tư thế. Nó đi đến giường, nằm lên dựa vào đó, để anh nông dân ngồi trên gậy th*t của mình. Hai tay của nó xóa bóp đôi vú liên tục lắc lư, ép chúng lại gần nhau. Đuôi rắn xấu xa chui vào khe vú.

Anh nông dân kêu rên ư hử, cánh tay mất sức vịn hờ vào tay của rắn trắng. Kích thích ở ngực làm anh cũng khó nén đi xoa vú mình. Cảnh tượng dâm loạn đập vào mắt khiến rắn trắng không nhịn được, ngồi dậy vùi đầu, ngậm mút núm vú đỏ tươi như anh đào của anh.

Anh nông dân cảm giác vú mình căng đau khó chịu. Dường như có thứ gì đó hung hãn sắp trào ra. Khi chúng được rắn trắng mút gặm thì mới dễ chịu hơn nhiều. Núm vú được đầu lưỡi liếm qua liếm lại tạo ra khoái cảm run rẩy. Anh nông dân há miệng run người nói không nên lời, chợt anh thấy trước mắt anh trắng xóa, vừa bắn tinh thì triều phun ngay...

Anh nông dân xấu hổ há hốc miệng. Đối với anh, cao trào ở phía sau sung sướng hơn bắn tinh vô cùng. Anh sảng khoái đến mức hoa mắt. Lần này khi anh còn chưa kịp hoàn hồn thì lại cảm thấy đầu v* mình chảy ra thứ gì đó, bị rắn trắng ngậm vào miệng mút lấy hết. Còn một cái ở ngoài thì...