[BHTT] Xuyên Thư

Chương 3: Rắc rối (1)



Vào trong thành, không hổ danh là thành thượng đẳng, rất náo nhiệt. Đây là lần đầu tiên cô gặp nhiều người như vậy từ lúc đến đây.

Đang đi trên đường lão thống nói

[Túc chủ, chúng ta nên tìm khách điếm để nghỉ chân. Theo dữ liệu của tôi chúng ta chỉ cần đi thẳng khoãng 40m rồi rẽ phải chúng ta sẽ đến được khách điếm ]

Hồng Nhiên đi theo sự chỉ dẫn của lão Thống đến trước một khách điếm, tính đại môn* cũng đủ xa hoa lắm rồi cô chần chừ không biết có nên đi vào hay không, lão Thống nói

(*Đại môn: cửa chính)

[Túc chủ thấy sao... Chúng ta là người có tiền những chỗ này mới hợp với chúng ta ha ha...]

Hồng Nhiên nghe vậy cảm thấy tên này còn chơi sang hơn mình không khỏi biểu môi. Bước vào, giờ này hình như giờ cao điểm nên có rất nhiều người đang ngồi trong khách điếm. Khi cô bước vào mọi ánh mắt đều chuyển hướng sang nhìn cô, cô cũng không quá để ý đến những ánh mắt nhìn mình mà đi thẳng đến chỗ đặt phòng.

"Thưa quý khách ngài muốn đặt phòng gì? Chúng tôi còn lại 1 phòng thượng hạng, 3 phòng cỡ trung và 2 phòng bình thường. Phòng thượng hạng 1 kim tệ, phòng cỡ trung 500 đồng vàng, phòng bình thường 50 đồng vàng ạ"

"Lấy cho tôi một phòng thượng hạng" giọng nói cô không kiêu không nóng nói. Chưỡng quầy cũng lấy chìa khóa ra đưa cho cô, định dẫn cô lên phòng thì có một giọng nói chanh chua la lên

"Khoang đã phòng thượng hạng này tôi lấy. Tôi trả giá gấp đôi!"

Hồng Nhiên nghe vậy mày liễu hơi nhiếu lại rồi lập tức giãn ra chở lại bình thường, khó thấy được biễu tình của cô. Cô quay lại nhìn một cái đánh giá cô gái này, thân vận một bộ hồng y, tóc kết búi phức tạp, phía sau còn dẫn theo hai kẽ hắc y tay ôm đao, cô gái này thoạt nhìn rất yêu mị gương mặt cũng côi như thuộc dạng mỹ nhân. Cô đánh giá cô gái hồng y rồi cũng mặc kệ đưa tiền rồi nói

"Làm phiền dẫn tôi đến phòng" cô nở nụ cười nhợt nhạt với tiểu nhị không quan tâm đến nữ nhân hồng y kia. Cô vừa bước lên bật thang được hai bước người kia lại nói

"Này tôi nói cô đó người bịt mắt!" tay của nữ nhân hồng y nấm thành nấm đấm, trong lòng bực bội thầm mắn nữ tử mặc lục y kia

'Từ trước tới giờ chưa có ai ngó lơ mình như vậy, hơn nữa còn lại là một người không có mắt. Dám dành phòng của bà!'

Hồng Nhiên vẫn không có phản ứng mà đi tiếp, lúc này tiểu nhị cũng phản ứng kiệp đưa tay ra làm tư thế mời rồi dẫn đường.

Tinh Tuyết nãy giờ vẫn nằm im ngủ trong lòng Hồng Nhiên thì đột nhiên mở mắt ra, cùng lúc đó có hai cái phi tiêu phóng về phía cô, môi của Hồng Nhiên khẽ nhếch một độ cong nhỏ dường như không thể nhìn thấy. Cô đưa tay lên hơi nghiên người về bên trái một chút rồi dùng những ngón tay trắng ngần thon dài chụp lấy hai cái phi tiêu. Mọi người đang ngồi trong khách điếm nhìn một màn này từ đầu đến cuối mắt chữ O miệng thì chữ A, trong khách điếm nhộn nhịp bõng chóc yên tĩnh không một tiếng động.

Cô xoay người đối mặt với nữ nhân hồng y kia, bây giờ hai tên nam tử mặc áo đen kia tay đã nấm chui đao chỉ chờ chỉ thị của nử nhân hồng y. Hồng Nhiên cô cũng đâu dễ bị bất nạt thầm nói với lão thống

'Này lão thống mấy người này đang ở cấp bật nào vậy?'

[Ting! Túc chủ~~~ tôi đang ngủ mà a...]

'Ngủ gì mà ngủ trả lời mau'

[Vâng... Hai tên áo đen kia đồng dạng là Trúc Cơ Đỉnh Phong còn nữ nhân hồng y thì là Trúc Cơ tứ giai a~~ tôi muốn ngủ tiếp người làm phiền tôi á nha...khò...]

'Cái tên ham ngủ' Hồng Nhiên thầm mắng, suy nghỉ sao mấy tên cấp bật lại nhỏ như thế? Mấy người sung quanh còn e dè với họ. Cô cũng không quan tâm lắm liền bỏ hai cái phi tiêu kia xuống đất rồi xoay qua nói với tiểu nhị:

"Tiểu nhị ca thật xin lỗi, làm phiền huynh dẫn đường tiếp. Đây coi như là bồi thường tinh thần cho huynh" Cô lấy ra 1 kim tệ đưa cho tiểu nhị để dằn mặt hồng y nữ nhân, lúc đặt phòng, phòng thượng hạng chỉ có 1 kim tệ cô liền biết đồng vàng cũng được tính là lớn ở nơi này. Tiểu nhị thấy cô lấy ra 1 kim tệ bồi thường cho mình mà mặt không biến sắt liền sua tay nói:

"Hắc hắc... Tôi không sau đâu số tiền này lớn lắm cô cứ giữ đi"

Hồng Nhiên không nói một lời cầm tay tiểu nhị nhét kim tệ vào nói:

"Đây là tâm ý của tôi huynh cứ nhận. Chúng ta đi tiếp thôi" cô không muốn gây rắc rối cũng không muốn liếc lấy nữ nhân hồng y kia một cái.

Lúc bấy giờ mọi người trong khách điếm điều có chung một suy nghỉ: 'quá hào phóng a...'

Nữ nhân hồng y thấy cô lấy ra 1 kim tệ cho không tiểu nhị liền biết không thể nào mua lại phònh thượng hạng kia, trên tay liền xuất một cây trường tiên* hướng hai nam tử mặc áo đen quát: "Bằng mọi cách bắt nàng ta nhường phòng thượng hạng cho ta! Lên!" hai nam tử hắc y vừa nghe liền rút đao hướng Lãnh Nhiên chém tới.

(*Trường tiên: dây roi có cán)

Tinh Tuyết nhìn nãy giờ cũng chướng mắt sớm xù lông, Hồng Nhiên thấy vậy cũng nói với tiểu tuyết: "tinh Tuyết con nhìn cho kĩ để học hỏi biết không."

Cô nói rồi phất tay một cái nhìn như không có uy lực nào cả nhưng suy nghỉ đó hoàn toàn là sai lầm. Hai tên hắc y nam tử còn chưa biết chuyện gì thì điều khiến mọi người kinh ngạc là!... Cổ của hai tên nam tử đều bị cắt ngang nhưng không giọt máu nào bị rỉ ra và cũng không một tiếng kêu nào được vang lên.

Phịch. Truyện Dị Giới

Hai cái xác liền ngã nằm xuống đất. Nữ nhân hồng y bây giờ tay đã rung lên sắc mặt tái nhợt vẻ mặt kêu căng lúc nãy đã biến mắt thay vào đó là vẻ mặt sợ hải lùi sau hai bước chân tay chỉ về phía Hồng Nhiên nói:

"Ng...ngươi....ngươi có biết ta là ai không? Ta là cháu gái của nhị trưởng lão Thiết Nguyệt môn đó!" Lãnh Nhiên cũng không quan tâm lời nữ nhân hồng y nói mà đi thẳng đến trước mặt nàng gương mặt không biểu cảm nói: "lần sau sẽ không phải là bọn chó con chết đâu " nói rồi không chờ mội người phản ứng mà đi thẳng lên lầu. Mọi người lại một lần nữa có cùng suy nghỉ: 'tuyệt đối, tuyệt đối không được đụng đến tiểu cô nương này '

Lên đến phòng cô nói với tiểu nhị "làm phiền huynh chuẩn bị mộc trì* cho ta" tiểu nhị nghe xong liền đi chuẩn bị. Cô đóng cửa phòng kĩ càng liền nói với tiểu Tuyết:

(*mộc trì: thùng gỗ dùng tắm rữa)

"Con hóa thành người đi" nói rồi cô buôn tinh Tuyết ra. Thân ảnh nhỏ bé quen thuộc hiện ra

"Vâng mẫu thân cho con tắm chung được không..." tinh Tuyết mặt đầy hớn hở nói

Hồng Nhiên xoa xoa đầu Tinh Tuyết rồi gật đầu đông ý.

- -------------------Dưới lầu-------------------

Mọi người đang bàn táng xôn sau, nữ nhân hồng y kia thấy bóng lưng dần khuất của Hồng Nhiên liền ngồi sạp trên sàn, trong chốc lát cô đứng bật dậy vẻ mặt giận dữ đi ra khách điếm vừa lẩm bẩm nói:

"Không thể nào, không thể nào tại sao cô ta chỉ mớ tầm 18 tuổi mà thực lực lại mạnh như vậy hơn nữa còn bị mù! Cô ta...có thật sự bị mù không vậy! Không được mình nhất định phải trả thù!"

Lúc này mọi người trong khách điếm cũng không khỏi bàn tán:

Số 1: "này ta thấy cô gái lúc nãy vừa bước vào rất giống tiên nữ a, sao giờ lại biến thành dạ xoa rồi"

Số 2: "đúng vậy không những là dạ xoa mà còn là đại gia đó~~"

Số 3: "ta nghĩ tiên nữ đó có thật là bị mù không tay còn nâng nêu con chim trong lòng, nhìn kĩ liền biết đó không phải là chim thường. "

Số 4: "tôi không quan tâm nàng ta có mù hay không ta mà thú* được nàng về cũng là phúc 3 đời rồi không phải sao~~ ha ha..."

(*thú: cưới)

- -------------------trên lầu-----------------

Bên trong mộc trì hai thân ảnh một lớn một nhỏ đang tựa lưng vào mộc trì đầy cánh hoa hồng hưởng thụ.

'Ping'

Tiếng cửa đột nhiên mở mạnh kèm theo một tiếng 'phịch' phát ra từ phía cửa sổ. Hồng Nhiên và tinh Tuyết từ lúc có động tĩnh đã phóng ra khỏi dục trì khoác y phục lên một chút rồi chạy ra xem quên cả việt bịt mắt. Liền thấy một thân ảnh bạch y nữ tử được nhộm bằng máu, y phục thì rách tơi tả còn có những viết thương chi chít. Cô và tinh Tuyết liếc nhau một cái hiểu ý tứ liền bế bạch y nữ tử lên giường xem xét vết thương quay qua nói với tinh Tuyết:

"Tinh Tuyết con ra ngoài một chút để mẫu thân xem vết thương nha" cô thấy tiểu Tuyết đứng một bên vẻ mặt lo lắn nên nói. Tinh Tuyết cũng rất ngoan ngoãn nghe lời đi ra ngoài, tới cửa lại quay lại nhìn một chút cô thấy vậy chỉ nở nụ cười an ủi.

Lúc này cô mới nhìn kĩ gương mặt của người nằm trên giường, gương mặt góc cạnh tinh tế hơi tái nhợt, đôi môi thấm máu, chiếc mũi cao ngất, mái tóc cũng búi không quá phức tạp, thân hình cũng tương đối. Đánh giá xong bạch y nữ tử, cô đứng lên rút dây buộc tấm màn che, màn che được rút dây trược xuống che phủ hai thân ảnh trong giường. Cô lúc này không hề do dự cởi hết quần áo của nữ tử ra ném qua một bên. Từ trong túi trữ vật lấy ra hai lọ thuốc bột, rắt rắt trên miệng vết thương rồi dùng băng vải băng bó cẩn thận đấp chăn lên đàng hoàn rồi ra khỏi phòng, vừa ra khỏi phòng tinh Tuyết đã chạy lại ôm cô nói:

"Mẫu thân...tỷ tỷ có sao không?" tinh Tuyết trân thành hỏi

"Không sao đâu mẫu thân đã giúp nàng sử lý vết thương rồi" cô mỉm cười nhìn nó nói