Bỏ Đi, Ta Đến Gả Là Được

Chương 27: Phiên Ngoại 2



“Hạ Hiểu Châu! Tỉnh dậy, tỉnh, tỉnh dậy mau! Chàng sinh viên lai siêu đẹp trai mới chuyển đến đấy. Khối người chen nhau ngoài kia xem kìa, nếu không dậy sẽ không kịp đâu đấy!”

“Thôi đi tôi không hứng thú, mọi người đi đi.”

“Được, đừng trách chị em không nhắc nhở cậu đấy, vậy cậu ở lại kí túc xá giữ phòng đi, chị em đi thôi!”

Bạn cùng phòng rời đi, tôi đánh một giấc tới chiều, đến lúc bụng đói mới tỉnh dậy kiếm thứ gì cho vào bụng.

Rõ ràng là tôi đang đi dưới tán cây của trường, nhưng lại bị một tiếng gọi khiến toàn thân sững lại không còn chút cảm giác buồn ngủ.

Tôi cứ nghĩ chắc là một hoạt động quay phim nào đó thôi, cũng không biết mấy người đó là fan của ai nữa, tôi kéo chiếc áo khác nhỏ, định rời đi nơi khác, tránh xa cái chỗ thị phi này.

Nhưng vừa đi được mấy được liền đụng phải một bức tường bằng xương bằng thịt vô cùng rắn rỏi.

Tôi ngẩng đầu nhìn thấy một tia sáng chiếu qua gương mặt thanh tú, cơn gió nhẹ thổi qua làm phồng lên tóc mái, đôi mi dài lướt thướt cùng với cặp đồng tử màu xanh thẳm như gói gọn cả ngân hà.

Đôi môi hồng hào ấy tựa như hoa, điềm đạm thốt ra một câu: “Học tỷ, lâu rồi không gặp.”

Quả nhiên đúng là …lâu rồi không gặp.

Chuyện cũ nhắc đến chắc cũng tận vài nghìn năm.

TOÀN VĂN HOÀN

Truyện đã hoàn rồi!
Nếu bạn thích truyện này, hãy thử đọc các truyện khác cùng thể loại bên dưới nhé!