[BSD+JJK] Cao Đẳng Chuyên Môn Chú Thuật Yokohama

Chương 2: Dazai (2)



【 Nhiệm vụ chính: Phơi bày trước nhân vật trọng yếu về giả thiết: Trường Cao đẳng Chuyên môn Chú thuật Công lập Yokohama (chưa hoàn thành)

Nhiệm vụ chính: Mua nền đất cho trường Cao đẳng Chuyên môn Chú thuật Công lập Yokohama (chưa hoàn thành)

Nhiệm vụ chính: Xây dựng trường Cao đẳng Chuyên môn Chú thuật Công lập Yokohama (chưa hoàn thành)

Nhiệm vụ phụ: Thu thập lá bùa phong ấn ngón tay của Ryomen Sukuna (chưa hoàn thành) 】

"Nhân vật trọng yếu? Tôi đi tìm nhân vật trọng yếu ở đâu? Thủ tướng Nhật Bản à, hay là Thiên Hoàng?"

"Theo dòng thời gian hiện tại, nhân vật trọng yếu đề cập đến học sinh và giáo viên của hai trường Tokyo Kyoto, trong số đó, Itadori Yuuji, Fushiguro Megumi, Gojo Satoru và Ryomen Sukuna sẽ gặp nhau sau hai giờ nữa."

"Xin được nhắc nhở, vị trí và hoàn cảnh lần gặp mặt này vô cùng nguy hiểm cho ngài với điểm kỹ năng và kinh nghiệm bằng không hiện tại, đề nghị ngài vay coin để đạt được năng lực tự bảo vệ mình ngắn hạn."

"...... Thì ra tôi làm việc cho cậu còn phải vay ngược lại cậu à?" Đây là thực tại kỳ diệu gì thế.

"Không, đây chỉ là cung cấp cho ngài năng lực tự bảo vệ mình cơ bản nhất mà thôi, tương đương với vị trí của ngài, nhưng kỹ năng cần thiết theo yêu cầu của nó cần chính ngài làm chủ. Chỉ có điều nếu ngài bỏ mạng trong giai đoạn đầu xây dựng, chúng tôi cũng sẽ rất đau đầu, vì thế hãy yên tâm, lãi suất khoản vay cũng đủ thấp, chỉ có 0.8% mà thôi."

Ví tiền vốn thuộc về Nabatame Datsu được đặt trong tủ đồ của hệ thống, vì phòng ngừa mọi người liên tưởng cậu và Dazai Osamu, Dazai Osamu chỉ lấy một ít tiền giấy và ngồi trong quán cà phê gọi một cốc mocha.

Thật sự không có tâm trạng gì để uống cà phê, Dazai Osamu nằm trong khuỷu tay, một tay khuấy thìa, "Vậy là tôi phải dùng coin đó ở nơi nào?"

Trong giây tiếp theo, màn hình ánh sáng điện tử lại xuất hiện trước mắt, hàng loạt hàng hoá chói mắt, cái gì cần đều có, không ít hàng hoá còn được dán bảng hiệu quảng cáo. Có 'thuật thức', 'siêu năng lực', 'lãnh địa' với icon kỳ lạ là đắt nhất, trong khi nhu yếu phẩm hằng ngày lại rẻ chỉ có 0 phẩy mấy coin.

"Coi như phúc lợi của người mới, tôi khuyên ngài không nên chọn hàng hóa trong trung tâm thương mại một cách mù quáng, xin ngài kết hợp cốt truyện, suy xét về giả thiết nhân vật 'Dazai Osamu' và tận dụng trung tâm thương mại để chọn loạt thuật thức phù hợp với 'Dazai Osamu'."

Giả thiết nhân vật à......

Dazai Osamu cúi vào khuỷu tay thở dài. Trong cốt truyện, Dazai Osamu là quân sư chiến lược xuất sắc, vốn dĩ vũ lực không phải là điểm mạnh, năng lực là vô hiệu hoá năng lực khác, ở đây có lẽ là vô hiệu hoá chú lực, nhưng vô hiệu hoá chú lực không có nghĩa là vô hiệu hoá lực tấn công vật lý, theo lời của Tiểu Robot, tỉ lệ tử vong cao khủng khiếp.

Cùng là SSR, nếu có thể rút ra Nakahara Chuuya thì sẽ có cảm giác an toàn nhiều hơn......

Tìm kiếm không có mục đích trong trung tâm thương mại, một số thuật thức có vẻ kỳ dị nhiều vô kể, những thứ giảm giá được xếp ở phía trước, chiếm khoảng hơn năm trang.

"Những thứ giảm giá này là sao, sale xuân à?"

"Đó là sự đóng góp của những người tiên phong trước ngài." Giọng nói không chút cảm xúc của Tiểu Robot vang lên bên tai, "Mong ngài trân trọng đợt giảm giá tưởng chừng không gì thu hút này, đây là đợt giảm giá mà họ tích góp được từ nhiều thế hệ thi thể."

"Hức......" Thi thể.

"...... A, cái này."

Nhìn thấy một sản phẩm giảm giá nào đó, Dazai Osamu ngồi thẳng người dậy, đọc phần giới thiệu dưới icon bằng giọng trầm: "Cướp lấy chú lực và thuật thức của đối thủ biến thành của mình để sử dụng trong vòng một giờ. Cái này có vẻ được đấy, người ngoài nhìn vào sẽ như là chú lực bị vô hiệu hóa vậy, rất phù hợp với giả thiết nhân vật đúng không, còn có năng lực nhất định tự bảo vệ mình nữa."

【 Ăn uống quá độ (thuật thức màu cam, thời hạn của vật phẩm đã tự động chuyển thành màu tím): Cướp lấy chú lực và thuật thức của đối thủ biến thành của mình để sử dụng trong vòng một giờ——300 coin】

"300 coin hả, sức mua khoảng cỡ nào?"

"Tương đương 10.000 chai Coca Cola 500ml tính bằng Yên Nhật."

"Nguyên cớ gì, tại sao phải chọn Coca Cola?"

"Đó là hàng tiêu dùng ngài quen thuộc nhất có đúng không?"

Dazai Osamu nghẹn một cái, "Mi nói đúng nhưng mà......" Nhưng mà hơi khó chịu.

"Xin hỏi là mua ngay bây giờ sao? Chúng tôi sẽ tự động cho ngài vay, tiền lãi sẽ được tính từ lần vay tiếp theo, khen thưởng nhiệm vụ lần này của ngài đủ để trả nợ rồi."

"Ờ thì...... Mua đi, dù sao cũng được giảm giá." Xem lướt qua sơ lược hàng hóa giảm giá một lần, đúng là chỉ có cái này phù hợp nhất, những hàng hóa không giảm giá lại có giá trên trời.

Bây giờ Nabatame Datsu mới hiểu kha khá 'giảm giá tích góp từ thi thể' là gì.

Dựa theo cốt truyện của game bình thường, khen thưởng cho các nhiệm vụ ban đầu không thể quá nhiều, mà năng lực tự bảo vệ mình trong trung tâm thương mại hở ra là lấy từ 100.000, cho dù là 0.8% lãi suất cũng đủ ép chết người.

"【 Ăn uống quá độ (một giờ) 】 đã tự động lưu trữ trong tủ đồ của ngài, còn 1 giờ 23 phút 18 giây trước khi gặp mặt nhân vật trọng yếu, địa điểm gặp mặt cách vị trí của ngài 48 phút đi xe, xin ngài sắp xếp thời gian hợp lý."

Dazai Osamu bơ phờ mà đứng dậy, bỏ lại cốc cà phê có pha thêm nửa cốc đường còn chưa uống một ngụm, đẩy cửa ra ngoài trong tầm mắt tự cho là ẩn náu của một đám con gái.

"Thật đẹp trai nha......"

"Đúng không......"

"Hả, đúng vậy......"

Khép lại cánh cửa, ngăn cách cuộc trò chuyện thì thầm của các cô gái trong quán cà phê, Dazai Osamu đứng ở con phố lờ mờ gần tối, làm động tác tay bắt xe.

"Xe taxi rất đắt."

"Còn có 1 giờ 22 phút trước cuộc gặp mặt."

"...... Thật là tích thủy bất lậu nha, mi đó."

*Tích thủy bất lậu: hình dung lời nói, việc làm không chút sơ hở nào

......

Trường Cao đẳng Suizawa ở tỉnh Miyagi.

"Quý khách ơi, đến rồi."

Trường trung học cách đó không xa tràn ngập một cổ hơi thở không rõ, sương mù màu tím bay lên cao, trong sự hốt hoảng cả đường chân trời cũng bị che khuất.

Vẻ mặt của tài xế trông bình thường như thể không nhìn thấy những gì đang xảy ra cách đó không xa.

Dazai Osamu đã tháo rồi lại quấn băng vải không biết bao nhiêu lần trên đường đi bởi vì nhàm chán, xác định rằng ít nhất trên cánh tay không có vết thương nào, dứt khoát thanh toán tiền nhanh lẹ, trước khi đóng cửa xe còn tốt bụng để lại câu nói "Chú nhanh đi đi".

Tài xế liếc nhìn thiếu niên mà trong mắt ông bị bệnh trung nhị thời kỳ cuối với ánh mắt không thể hiểu được, tay bẻ lái vô lăng xoay ngược chiều về hướng đường tới đây.

"Cổng trường học khóa lại rồi, tôi vào bằng cách nào?"

"Không có lần sau."

"?"

Đốm sáng từ từ ngưng tụ trong tay Dazai Osamu cho đến khi nó biến thành một cây inox để cạy khóa.

"......"

Chiếc khoá cổ xưa nhiều vết gỉ sét trên cánh cổng theo tiếng mà rơi xuống, đồ cạy khoá trên tay lại biến trở về đốm sáng ban đầu, tan biến trong không khí.

"...... Lần đầu tiên tôi biết được tôi còn có tài cạy khóa."

【 Độ phù hợp với Dazai Osamu tăng lên đến 15%】

"??"

"Nhân vật trọng yếu Fushiguro Megumi và Itadori Yuuji đang di chuyển với tốc độ cao theo hướng tám giờ của ngài, còn 17 phút trước khi Itadori Yuuji biến thành Ryomen Sukuna và còn 23 phút trước khi Gojo Satoru gặp bọn họ."

Di chuyển với tốc độ cao thì chắc chắn là bị thứ gì đó đuổi theo rồi. Dazai Osamu không muốn đi chút nào.

"Tóm lại, bùa chú nhiệm vụ phụ nói đến ở đâu?"

"Muốn làm nhiệm vụ phụ trước sao? Cũng được, ở căn phòng thứ 3 phía đông lầu 3 của tòa dạy học chính."

Một icon hình la bàn đột ngột xuất hiện trong tầm mắt, nó không chỉ có chỉ ra phương hướng của bùa chú mà còn chỉ ra hai con người đang di chuyển với tốc độ cao.

Dazai Osamu chạy về phía khuôn viên nhà trường theo hướng dẫn của la bàn. Xem ra tuy rằng đây là nhân vật có mưu trí xuất sắc nhưng dù gì cũng là Mafia nên thể lực cực kì tốt, chạy với tốc độ rất nhanh, có thể cảm giác được làn gió đêm và hơi thở chẳng lành thổi vào mặt.

Bước vào tòa nhà dạy học, làn khói mờ ảo màu tím bao trùm toàn bộ hành lang, mơ hồ có thể cảm thấy một ánh mắt tham lam vẫn đang dõi theo hắn từ khi hắn bước vào. Nhưng bị nhìn một cái cũng không có chuyện gì, Dazai Osamu bước chân nhanh hơn, bỏ lại những cảm xúc tiêu cực phía sau.

Ở chỗ rẽ theo hướng dẫn của la bàn, một con quái vật có hình dáng méo mó bao lấy một cô gái mặc đồng phục học sinh và đang nhấn chìm cô từng chút một.

Chưa chuẩn bị tâm lý, cảnh tượng đã đột ngột ập vào trước mắt, dù cho Dazai Osamu có niệm không thể OOC không thể OOC ở trong lòng hàng trăm lần trên đường đi chăng nữa thì hắn vẫn nghẹn ở ngực một hơi, rụng rời chân tay, sắp sửa khuỵu xuống đất.

【 Cảnh cáo: Độ phù hợp với Dazai Osamu giảm xuống còn 14%】

Tất cả các đồng tử của con quái vật có hình thù quái dị, vô số khuôn mặt đồng thời nhìn về phía hắn, dừng lại hành động cắn nuốt cô gái.

Dazai Osamu gắng gượng duy trì biểu cảm trên khuôn mặt, đứng thẳng tại chỗ, tập trung sự chú ý, cố gắng hết sức tạo ra biểu cảm và dáng vẻ phù hợp với giả thiết nhân vật.

Biểu cảm này và biểu cảm trước đó ở trong hẻm kém xa, may là hai sinh vật ở đây một thì bất tỉnh, một thì không có đầu óc, hậu quả không lớn.

"Sử dụng 【 Ăn uống quá độ 】"

【 Ăn uống quá độ (còn thừa 59m59s) được sử dụng 】

Quái vật duỗi ra hai cái xúc tu vỗ về phía hắn với tốc độ nhanh chóng, thậm chí trong không khí còn có tiếng vang chấn động.

Dazai Osamu không kìm được, lùi bước đem đôi tay che ở trước mặt.

【 Cảnh cáo: Độ phù hợp với Dazai Osamu giảm xuống còn 13%】

Tiếng gió do xúc tu truyền đến trước mặt hắn, thổi bay một chút tóc mái của hắn, chỉ là một giây trước khi chạm đến da cánh tay hắn, xúc tu đã nhỏ xuống cứ như thể đang tan chảy, cho đến khi biến mất vào bóng đen trên mặt đất.

Cơ thể phình to của quái vật từ từ kích động, tạo ra một thanh âm tương tự như con nai vàng ngơ ngác, tách ra nhiều xúc tu hơn vọt về phía hắn, chẳng qua tất cả đều hóa thành chất lỏng nhỏ giọt vào trong bóng đen.

Phải nói rằng vài cú này đã mang lại cho Dazai Osamu đủ cảm giác an toàn, làm hắn nhẹ nhõm ngay lập tức, cuối cùng cũng có năng lượng duy trì giả thiết nhân vật.

"Chà, quý ngài chú linh...... hay là quý cô đây? Nói chung là có thể phiền ngài cho tôi tiểu thư xinh đẹp trong tay ngài được không?" Hắn buông cánh tay xuống, từ từ điều chỉnh thành tư thế cực kỳ thanh thản, cười vẫy vẫy tay, "Đương nhiên, tôi cũng không phải người xấu, chỉ là muốn hỏi cô ấy một chút chuyện mà thôi."

"Hả?"

Giọng nói vô cơ của Tiểu Robot bất thình lình vang lên bên tai: "Anh đúng là may mắn, cô ấy tỉnh vào ngay lúc này."

【 Độ phù hợp với Dazai Osamu tăng lên đến 14%】

Cô gái từ từ tỉnh dậy lộ vẻ hơi bối rối, trước mắt hỗn loạn là một cơ thể đang kích động, gương mặt giả màu trắng chổng ngược trước mặt cô, bóng chồng từ từ tụ lại, khiến cô lập tức nhớ lại mọi chuyện xảy ra trước đó.

Cô giãy giụa mãnh liệt vùng lên, coi Dazai Osamu cách đó không xa coi làm cọng rơm cứu mạng, đôi mắt ngấn lệ mờ mịt cầu cứu hắn:

"Cứu...... Cứu tôi với! Cứu tôi với!!"

"Nè, ngươi nhìn đi, cô ấy khóc rồi." Tròng mắt màu nâu trà hiện vẻ không tán đồng, Dazai Osamu dường như đang đi trên con phố đông đúc, đi về phía con quái vật, "Chọc khóc con gái không phải là hành vi tốt đâu."

Quái vật lại phát ra âm thanh giống như nai vàng ngơ ngác lần nữa, đồng tử trên tất cả mặt nạ từ từ quay vòng trong hốc mắt, cho đến khi khoảng cách giữa nó và Dazai Osamu chưa đầy ba bước.

"Hừm...... Chỉ số thông minh không đủ để nó hiểu được tình hình hiện tại sao?"

Dazai Osamu nhéo cằm nghiêng đầu, kéo dài giọng điệu rất là đáng yêu, "Còn chưa chạy nha."

Hắn đưa tay về phía quái vật, năm ngón tay từ từ tách ra. Như thể cuối cùng cũng nhận thức được cái chết sắp đến, tần suất kích động của quái vật càng ngày càng chậm, càng ngày càng chậm, cho đến khi nó hoàn toàn đóng băng, tựa như một tác phẩm nghệ thuật hài hước vậy.

Đầu ngón tay của Dazai Osamu chạm nhẹ vào cơ thể con quái vật, giống như sơn bị tan chảy, cơ thể quái vật nhỏ giọt sụp đổ nhanh chóng, cho đến khi nó tan biến trong hành lang, cứ như thể chưa từng xuất hiện.

Cô gái ngã xuống đất, còn đờ đẫn trên nền đất lạnh lẽo chưa kịp phản ứng.

"Tiểu thư ~"

Khuôn mặt tinh tế đột ngột cách cô chưa đầy hai cm, con ngươi màu nâu trà mang theo ý cười, không hiểu sao, cô gái lại cảm thấy dưới ý cười đó không có thứ gì cả, khiến hơi thở của cô dừng lại, vô ý thức lùi lại.

"Có thể hỏi cô một chuyện được không? Sẽ không làm phiền cô lâu lắm đâu."

"Mời, mời nói."

"Gần đây các cô có nhặt được thứ gì đó tương tự như ngón tay không?" Phần mô tả của nhiệm vụ viết là ngón tay, có lẽ nó cũng trông giống như ngón tay nhỉ.

"Ngón tay......"

Dường như chạm vào ký ức không muốn nhớ lại của cô gái, cô bỗng nhiên bắt lấy áo sơmi của Dazai Osamu với vẻ mặt hoảng loạn, quỳ trên mặt đất, giọng nói lầm bầm, mặt đầy nước mắt nói "Iguchi, Iguchi".

"Xem ra là biết rồi." Dazai Osamu bình tĩnh lùi lại một bước, nụ cười không thay đổi, "Sẽ cứu hắn, nhưng mà, có thể phiền cô nói cho tôi trước là phù chú trên ngón tay ở nơi nào được không?"

Cả người của cô gái run lên, đầu ngón tay run lẩy bẩy chỉ về phía một cảnh cửa sâu ở bên trong.

"Ò ó o, ở nơi đó à?" Dazai Osamu đưa một tay lên trên mắt, nhìn về phía đó, "Giúp tôi chuyện lớn rồi!"

"Cảm ơn cô nha." Hắn cúi đầu, cười rạng rỡ và ngoan ngoãn.

"Thời gian gặp mặt còn chưa đầy 10 phút, mong ngài mau lấy được đạo cụ của nhiệm vụ, gần đây không có chú linh, hai người bọn họ không có nguy hiểm đến tính mạng, hãy ưu tiên hoàn thành nhiệm vụ." Giọng nói vô cơ lại vang lên bên tai lần nữa.

"Biết rồi." Dazai Osamu khẽ thở dài trong lòng. Vừa rồi dùng ăn uống quá độ nuốt lấy chú linh làm hắn bây giờ cảm thấy được tố chất của cơ thể tăng lên gấp bội, chỉ qua một suy nghĩ, trước mắt cô gái đã không có một bóng người, thiếu niên nâu trà đã biến mất không thấy.

Dưới ánh trăng sáng nhưng lại hỗn loạn, chỉ còn một mình Sasaki sững sờ tại chỗ, cảm giác tội lỗi và áy náy to lớn ăn mòn khắp người cô.

[edit by @sandwalllh]