Cải Thìa, Em Có Sao Không

Chương 18



Edit: Vincent

Beta: Vô Ảnh

Lệ Thời Tru thực sự đã làm đúng như lời anh hứa, quyết định làm ăn chân chính.

Một số công việc mờ ám lúc trước, nếu cần dứt thì sẽ dứt, có thể tẩy trắng được thì sẽ tẩy trắng.

Cũng may là anh kịp rút lui sớm, trên tay không mang theo mạng người, cùng lắm kiếm được chút tiền phi pháp. Vì để tích công đức cho con gái, anh đã đem số tiền đó đi ủng hộ ở viện mồ cô.

Anh làm những chuyện này, đều không giấu Ôn Noãn, anh thật lòng muốn sống bên cạnh cô suốt đời, đương nhiên không muốn giữa hai người sẽ tồn tại khúc mắc.

Ôn Noãn bất ngờ trước sự thay đổi của anh, đồng thời rất ngạc nhiên, và cũng rất vui mừng.

Tình cảm giữa hai người ngày càng trở nên thắm thiết.

Cha mẹ hạnh phúc bên nhau, là điều tốt đẹp nhất dành cho con cái.

Ôn Noãn đặt tên ở nhà cho con gái, con gái lớn tên là Đậu Đậu, con gái út tên là Thịt Thịt.

Bởi vì Đậu Đậu thích ăn thịt, còn Thịt Thịt thì thích ăn thịt.

Cô luôn dùng câu nói này vào lúc mắng bọn nhỏ, Đậu Đậu cùng Thịt Thịt buồn bực vò đầu bứt tai, không thể hiểu nổi điều này thì có liên quan gì.

Mỗi lần như vậy, Lệ Thời Tru thường ngồi trên ghế sofa, im lặng nhìn ba mẹ con cãi nhau. Điều này khiến cho anh cảm thấy rất hạnh phúc, cuối cùng anh cũng có gia đình.

Đậu Đậu cùng Thịt Thịt không sợ người lạ, mỗi khi có ai đến gần, bọn nhóc không khóc không nháo, ngoan ngoãn ngẩng đầu lên nhìn, khiến cho mọi người ai nấy đều phát cuồng.

Mọi người khen cô sinh được hai cô con gái ngoan, không khóc không nháo, không dính người.

Ôn Noãn mỉm cười.

Hai cô nhóc ngoan như vậy, đều nhờ công lao của Lệ Thời Tru, anh thay tã, tắm rửa, mặc quần áo, cho ăn, còn thành thạo hơn cả cô.

Theo lời của Lệ Thời Tru, anh nói hồi nhỏ anh không hưởng tình yêu từ ba, nên bây giờ muốn trao toàn bộ cho hai cô con gái.

Anh chân thành như vậy, hai đứa nhóc đương nhiên cảm nhận được, vì vậy câu nói đầu tiên trên đời, không phải mẹ, mà là ba.

Ôn Noãn lúc đó rất vui, còn thưởng đồ ăn vặt cho bọn trẻ. Kết quả là, buổi trưa hôm đó, cô nhận được nụ hôn má từ hai đứa trẻ.

Không còn cách nào khác, bởi vì cô quá dễ dụ dỗ ╮(‵▽′)╭

Bà mẹ dễ bị dụ dỗ còn thương cho ba bọn trẻ mệt, còn tự tay chuẩn bị bữa tối lãng mạn dưới ánh nến.

Ôn Noãn dùng dao cắt bò bít tết, trêu chọc anh: “Ba của tụi nhỏ bây giờ thật toàn năng, lên được phòng khách, xuống được phòng bếp, đánh đâu thắng đấy, không có đối thủ, là hình mẫu người đàn ông hoàn hảo.”

Lệ Thời Tru cười không nói gì, buổi tối trước khi đi ngủ, Ôn Noãn cuối cùng cũng hiểu nụ cười đó có ý gì.

Đồ xấu xa, cô nói thật lòng mà người đàn ông này lại nghĩ sang ý khác╰_╯

Lệ Thời Tru nghĩ, bây giờ người nằm trong tay anh, có ý đó hay không đều không quan trọng, phúc lợi đưa đến tận tay, có tên ngốc mới đi từ chối.

Hoàn

Truyện đã hoàn rồi!
Nếu bạn thích truyện này, hãy thử đọc các truyện khác cùng thể loại bên dưới nhé!