Cạm Bẫy Ôn Nhu

Chương 4: Tiếp nhận



Giang Thanh Mộng vẫy tay với nàng, nở một nụ cười nhẹ.

Khương Chi Chu gật đầu, cũng cười đáp lại.

Nàng nhận thấy cô gái nhỏ này rất thích cười. Lúc thì cười mỉm, cười nhạt, nhưng lúc cười lên lại lộ ra vẻ dịu dàng và chân thành, rất dễ lấy lòng người khác.

Cô rất giống với hình tượng đắm mình trong gió xuân.

Giang Thanh Mộng chào trợ lý của Trần Lâm, sau đó bước vào văn phòng.

Câu đầu tiên là quan tâm đến bệnh tình của Khương Chi Chu: "Thân thể em hồi phục thế nào rồi? Có cảm thấy tốt hơn không?"

Bất kể sự quan tâm này là chân thành hay chỉ là phép lịch sự xã giao thì cũng đều khiến nàng cảm thấy có chút ấm áp.

Nàng gật đầu, nói: "Đã tốt hơn nhiều rồi, em có thể tiếp tục làm việc, vì vậy hôm nay em đến tìm Trần Lâm để nhận lịch trình."

Thật ra nàng cũng muốn hỏi Giang Thanh Mộng: "Còn chị thì sao? Chị đã khá hơn chưa?"

Lần trước khi cô đến thăm, nàng có thể cảm nhận rõ ràng tâm trạng u ám của Giang Thanh Mộng. Có lẽ đây thật sự là chuyện buồn nên mới khiến cô gái nhỏ thích kiềm chế này lần lượt để lộ cảm xúc trước một người không hề quen biết.

Đã qua hơn một tháng rồi, nàng hy vọng rằng chuyện khiến cô bé đau buồn cũng qua đi.

Khương Chi Chu không quá thân với cô, vì vậy nàng không hỏi ra những câu này.

Tất cả những suy nghĩ quan tâm, động lòng này chỉ nên dừng lại ở phép lịch sự.

Kỳ thật, các nàng ở cùng một công ty, cùng dưới trướng một người quản lý, tuổi sinh lý cũng xấp xỉ nhau, ngoại hình đều nổi bật, có thể xem như đây là mối quan hệ cạnh tranh.

Nhưng Khương Chi Chu không định đi theo con đường lưu lượng. Sớm muộn gì nàng cũng sẽ trở lại con đường điện ảnh, nhưng trước mắt nàng không có tiền, không có nhiều con đường sống cho nàng lựa chọn, cho nên việc đi theo con đường lưu lượng sẽ là cách kiếm tiền tốt nhất mà tất cả người trong ngành đều biết được.

Nàng cần đi đường vòng để cứu nước. Trước tiên, nàng sẽ tiết kiệm một khoản tiền, sau đó dần dần chuyển sang lĩnh vực điện ảnh.

Sớm muộn gì, mối quan hệ cạnh tranh giữa nàng và Giang Thanh Mộng cũng sẽ tan biến, kể từ đó, nàng sẽ bớt đi vài phần đề phòng Giang Thanh Mộng, sẽ trở nên hòa nhã với cô hơn.

Thái độ ôn hòa này gần như trái ngược với nguyên chủ. Lúc hai người nói chuyện, ánh mắt Giang Thanh Mộng nhìn Khương Chi Chu có chút kỳ quái, nhưng nàng có thể kiềm chế được, không mất đi sự nhã nhặn, không lỗ mãng, cũng không hỏi nhiều.

Cô gái nhỏ này rất có học thức, tính tình dịu dàng, sạch sẽ, không có sự bốc đồng của người trẻ tuổi, cũng chẳng xích mích với ai. Khương Chi Chu thật sự có ấn tượng rất tốt về cô.

Nhưng nàng sẽ không ngây thơ mà nghĩ rằng thật sự có nhiều tiểu bạch hoa trong sáng và tốt bụng trong làng giải trí. Trong ngành nghề này, những người có thể trở nên nổi tiếng nhanh chóng thật sự không phải là người đơn giản.

Là bối cảnh không đơn giản? Hay là lòng người không đơn giản?

Thật sự thì nàng cũng không biết được.

Cuộc trò chuyện được duy trì ở mức giao tiếp giữa những người đồng nghiệp với nhau, vừa thân thiện, vừa lịch sự.

Sau khi nói với nhau dăm ba câu, Giang Thanh Mộng liền chuẩn bị rời đi:" Tinh Hà, chị phải trở lại đoàn phim rồi, lần sau chúng ta sẽ lại nói tiếp. Nếu em cần chị giúp gì thì có thể tìm chị bất cứ lúc nào."

Khương Chi Chu gật đầu: "Được rồi, chị cứ đi đi, lần sau gặp lại."

Sau khi Giang Thanh Mộng rời đi, cô đã gọi điện cho Trần Lâm và yêu cầu cô ấy nhanh chóng trở lại văn phòng càng sớm càng tốt.

Sau khi cúp điện thoại, Giang Thanh Mộng không quay lại đoàn làm phim mà lái xe đến căn biệt thự ở ngoại ô phía nam thành phố.

Là biệt thự của Khương Chi Chu.

Giang Thanh Mộng dừng xe bên vệ đường ngoài sân, không bước xuống.

Cô cầm vô lăng, nhìn về phía biệt thự rồi thuần thục châm một điếu thuốc.

Khói thuốc lượn lờ, Giang Thanh Mộng tựa lưng vào ghế lái, hơi ngửa đầu ra sau, khẽ cau mày, vẻ mặt tối tăm đầy đau thương, rất khác với vẻ ngoài dịu dàng, sạch sẽ vừa nãy.

Cô thích Khương Chi Chu, từ năm mười hai tuổi đến tận hai mươi, đã rất nhiều năm trôi qua rồi.

Cô chỉ là người lén lút yêu thầm nàng, chỉ có thể giấu trong lòng, nhẫn nhịn, kìm chế, không thể nào nói ra.

Trong vô số đêm đen, cô chỉ dám đậu xe dưới chân núi, nương theo ánh trăng, lén lút nhìn biệt thự trên đỉnh núi, âm thầm nhớ người con gái trong đó.

Giờ đây, cô đã có thể đậu xe công khai trước cửa biệt thự, chỉ cách nhà người đó một bước chân, nhưng cô sẽ không bao giờ có thể gặp lại người mình muốn gặp nữa.

Đuôi mắt Giang Thanh Mộng phiếm hồng, cô dập tắt điếu thuốc, lấy ảnh chụp của Khương Chi Chu từ trong túi ra, dùng đầu ngón tay nhẹ nhàng vuốt ve, lòng đau như cắt, nước mắt chực trào.

Sớm muộn gì cô cũng sẽ bắt những người đó phải trả giá.

Những kẻ đã khiến Khương Chi Chu khổ sở, cô sẽ trả thù từng người một, bất chấp mọi hậu quả, cho dù có phải chết cùng nhau!

*

Khương Chi Chu nghĩ rằng nàng sẽ tiếp tục bị Trần Lâm lờ đi, nhưng không ngờ Giang Thanh Mộng rời đi chưa được năm phút thì cô ấy đã vội vàng chạy đến.

Trần Lâm xấu hổ xin lỗi, nhưng vẫn cố gắng giữ thể diện cho bản thân.

Hầu hết tất cả những người có thể ngồi ở vị trí cao trong ngành này đều là những người đầy thủ đoạn. Khương Chi Chu đã quá quen thuộc với điều này nên không hề tỏ thái độ gì, nàng nghiêm túc thảo luận vấn đề với cô ấy với thái độ không kiêu ngạo cũng chẳng nể nang.

Trần Lâm đánh giá Khương Chi Chu từ trên xuống dưới. Cô ấy thấy nàng đã duỗi thẳng tóc và nhuộm lại thành màu đen, cũng cắt tóc mái, trông có sức sống hơn so với trước kia rất nhiều, như thể đây là một con người khác.

Cô ấy nghĩ đến chứng mất trí nhớ phân ly mà Hạ Vũ Hà từng nói, tự nhủ trong lòng: Thay đổi tính cách cũng tốt, nhân cách này trông trưởng thành hơn trước rất nhiều, ngoan ngoãn và rất dễ kiểm soát.

Sau khi nói về việc hồi phục sức khỏe xong, Trần Lâm hỏi:"Sự nghiệp của Thanh Mộng đã được cải thiện rất nhiều trong một năm qua cho nên người hiện tại tôi lo lắng nhất chính là em. Hai năm qua em luôn trách tôi ưu ái Thanh Mộng hơn, nhưng thật ra thì các em đều giống như con của tôi vậy, đều là máu mủ ruột thịt của tôi, tôi thật sự không có lý do gì thể thiên vị em ấy hơn."

Khương Chi Chu yên lặng lắng nghe, thỉnh thoảng gật đầu, không để lộ ra chút biểu cảm nào.

Những người ngồi được ở vị trí này đều là người giỏi chơi bài cảm xúc nhất, mồm mép điêu luyện, lúc nào cũng có thể cắn xé tài nguyên, thù lao đóng phim của người khác.

Khương Chi Chu ở trong giới nhiều năm như vậy, không thể so với một đứa trẻ còn non nớt như nguyên chủ, cho nên nàng không dễ bị những lời nói giả tạo này tác động.

Vừa nghe vừa nhìn.

Trần Lâm tiếp tục:" Bây giờ, công ty của chúng ta đang phát triển, tôi cũng đã tích lũy được rất nhiều mối quan hệ. Không giống như những năm trước đây, tôi chỉ có thể lấy được tài nguyên từ những lão cáo già khác.

Nửa cuối năm nay, công ty chúng ta và truyền thông Hoa Mỹ sẽ có một dự án hợp tác có kinh phí sản xuất rất lớn, dự kiến ​ sẽ bấm máy vào tháng 12. Có khá nhiều đài truyền hình nói về việc này, nhưng vẫn chưa rõ ai sẽ thủ vai.

Bây giờ, cả hai công ty đều có thể chiêu mộ diễn viên. Ban đầu, vai nữ chính được giao cho Thanh Mộng, nam chính sẽ giao cho Hứa Thịnh bên Hoa Mỹ, còn lại vài vai phụ sẽ được giao cho công ty chúng ta quyết định."

Khương Chi Chu hiểu ý của Trần Lâm, nàng khẽ mỉm cười, tiếp lời cô ấy:"Chị Trần Lâm, trước kia là do em không hiểu chuyện nên đã khiến chị vất vả rồi."

"Em đấy, sau khi trải qua tai nạn này, em thật sự hiểu chuyện hơn rất nhiều." Trần Lâm vỗ vỗ vai nàng, rất hài lòng với bộ dáng nhận thua của nàng:"Nếu giao cho em vai nữ phụ ba thì thật sự không được, nhưng nếu chị cố gắng một chút thì giành vai nữ phụ thứ tư cho em cũng không thành vấn đề gì."

Khương Chi Chu dễ dàng nhận ra điểm mấu chốt. Trần Lâm bỏ bê Thẩm Tinh Hà hai năm, cuối cùng, cô ấy sử dụng tài nguyên và nguồn lực mà Giang Thanh Mộng mang lại để hỗ trợ Thẩm Tinh Hà.

Thật sự rất giống với việc khổ trước sướng sau.

Nàng hỏi Trần Lâm: "Đã có kịch bản chưa ạ? Chủ đề là gì?"

Trần Lâm nói:" IP tôi mua trong hai năm gần đây là một bộ phim truyền hình tiên hiệp có tên là《 Cửu khúc》, em có thể tìm đọc nguyên tác. Về phần kịch bản, biên kịch vẫn đang chỉnh sửa, bản thảo chỉ vừa mới xuất bản được một nửa. Sau khi xuất bản xong bản thảo đầu tiên, Thanh Mộng sẽ nhận được, tôi sẽ bảo em ấy cho em xem để em chuẩn bị trước một chút."

Kiếp trước, Khương Chi Chu chỉ đóng phim điện ảnh, chưa từng đóng phim truyền hình, cũng chưa từng đóng cái gọi là phim truyền hình tiên hiệp IP, cho nên nàng cảm thấy có chút chán ghét trong lòng.

Nhưng với tình trạng hiện tại, thực sự nàng không có quyền kén chọn.

Khương Chi Chu là người rất thực tế, nàng nhanh trí đáp ứng:"Vâng, em sẽ chuẩn bị thật tốt."

Trần Lâm càng cảm thấy hài lòng hơn khi thấy hôm nay nàng lại chịu hợp tác đến thế:" Nhân tiện đây thì tôi cũng muốn nói với em một điều. Bố của trợ lý sinh hoạt Tiểu Ngải của Thanh Mộng sinh bệnh, vì vậy Thanh Mộng đã cho cô ấy nghỉ ba tháng, vì tôi sợ sẽ không có ai chăm sóc cho việc quay phim của Thanh Mộng cho nên đã sắp xếp Hạ Vũ Hạ tạm thời đến chăm sóc cho em ấy rồi. Vũ Hà sợ em giận nên không dám nói trực tiếp với em nên đã nhờ tôi nói giúp."

Kể từ khi Trần Lâm bỏ bê nguyên chủ và bắt đầu tập trung vào Giang Thanh Mộng thì mối quan hệ giữa nguyên chủ và Giang Thanh Mộng thật sự không được tốt cho lắm.

Hạ Vũ Hà là trợ lý trên danh nghĩa của nguyên chủ, cô ấy cũng được xem như là một trong số những người bạn ít ỏi của nguyên chủ.

Nguyên chủ là người hướng nội, cô ấy chỉ đối xử với Hạ Vũ Hà bằng sự quan tâm và chân thành.

Lúc này, Khương Chi Chu và Hạ Vũ Hà không thân thiết với nhau cho lắm, vì thế nàng cũng không cảm thấy bị phản bội, ngược lại nàng cảm thấy việc cô trợ lý nhỏ kia rời khỏi mình thật sự cũng rất tốt.

Cô ấy là người quen thuộc với nguyên chủ nhất, tuy nàng có thể không để lộ sơ hở trong một đoạn thời gian ngắn, nhưng không thể đảm bảo những tháng ngày lâu dài sau này.

Khương Chi Chu hào phóng nói: "Không sao, trên phim trường có rất nhiều người, em cũng có thể nhờ người quen trợ giúp."

Để đảm bảo bí mật, về cơ bản, trợ lý nghệ sĩ đều là do người quen trong ngành giới thiệu cho nên đối với việc tuyển một người tạm thời quả thực là không tiện.

Trần Lâm cũng biết được ít nhiều việc Thẩm Tinh Hà không ưa gì Giang Thanh Mộng, hiện tại cô ấy thấy người trước mặt không trở mặt, liền vui vẻ tươi cười và nói:" Vài tháng trước tôi đã nhận kịch bản cho em, cũng là chủ đề mà em thích. Đoàn làm phim đã bắt đầu quay ở Hoành Điếm.

Tôi không tiện nói với em trong lúc em đang nằm viện. Bây giờ nếu sức khỏe của em đã ổn định lại rồi thì em nên cân nhắc đến việc tham gia vào đoàn làm phim đi, họ vừa gọi cho tôi vào tối hôm qua đấy.

Tình cờ là Thanh Mộng cũng đang quay phim ở Hoành Điếm, lần trước em ấy biết tin em bị tai nạn xe cộ nên đã đặc biệt xin nghỉ ba ngày để đến thăm em. Hai người đều là đàn em đàn chị cùng một công ty, hiện tại lại cùng quay phim ở Hoành Điếm nên nhất định phải chăm sóc lẫn nhau đấy." Nói xong, cô ấy lấy quyển kịch bản trên bàn làm việc rồi đưa cho Khương Chi Chu.

Khương Chi Chu cầm lấy kịch bản, nhìn lướt qua tiêu đề ——《 Trầm oan giải tội》

Là chủ đề trinh thám cổ đại.

Khương Chi Chu lật xem kịch bản, khá bất ngờ về nội dung:"Đây là kịch bản cổ đại khá hay."

Trần Lâm ngồi trên ghế văn phòng, nói:"Em sẽ diễn vai bạn thân của nữ chính, cho nên việc em xuất hiện trên màn ảnh cũng sẽ rất thường xuyên. Trước tiên em cứ thử làm quen với cư dân mạng đi, chuyện tuyên truyền chính thức sẽ được triển khai trong năm sau."

Khương Chi Chu tinh ý bắt được hai chữ: "Cư dân mạng?"

"Đúng vậy, cư dân mạng." Trần Lâm xoay ghế:"Đây là web drama hướng đến khán giả trẻ".

Thiếu sót của công ty giải trí Tinh Nguyên là tài nguyên điện ảnh, nhưng lợi thế lại là tài nguyên tuyên truyền và tài nguyên web drama.

Năm ngoái, Tinh Nguyên đã hợp tác với một nền tảng phát sóng mạng nhất định để thực hiện web drama tự làm nhằm để trở nên phổ biến với những người ở độ tuổi phù hợp, đồng thời cũng tạo ra bộ phim truyền hình tự làm đầu tiên có tính phí.

Trần Lâm muốn Khương Chi Chu quay web drama trước để cho quen mắt. Còn về kế hoạch tuyên truyền chính thức sẽ được đưa ra sau khi bộ phim truyền hình《 Cửu khúc》được phát hành.

Khương Chi Chu mang kịch bản 《 Trầm oan giải tội 》 trở về chung cư.

Kiếp trước, nàng chưa từng tiếp xúc với đội ngũ sản xuất web drama. Vì vậy, trước tiên nàng đã thu thập thông tin về nhà sản xuất và đạo diễn, đồng thời làm quen với phong cách của đạo diễn.

Tên nhà sản xuất là Hà Tất, là nhà sản xuất bộ phim truyền hình tự dựng trên trang web video của Apple.

Đạo diễn tên là Triết Đằng, cũng là giám đốc theo hợp đồng của Apple Video. Anh ta cũng là đạo diễn cho một số web drama, tên là ——

《 Vương phi lạnh lùng của vương gia hay cười 》

《 Giang phong câu hỏa 》

《 Tiểu thư ác ma yêu tôi 》

《 Chuông sáng và trống chiều 》

《 Trường cỏ trắng và chàng cận vệ 》

《 Vương phi lạnh lùng của vương gia hay cười 》là web drama đầu tiên do anh ta làm đạo diễn. Với cốt truyện cẩu huyết nhưng không kém phần hài hước, khác xa so với lối kịch bản khác, đã mở ra con đường máu cho web drama này. Vì hiệu quả marketing cực kỳ tốt nên đã giúp hai diễn viên chính trở nên cực kỳ nổi tiếng, kiếm được rất nhiều tiền.

Anh ta đã dùng số tiền kiếm được để đầu tư vào web drama thứ hai:《 Giang phong câu hỏa 》, cũng do anh làm đạo diễn, nhưng không thể hoàn vốn lại được vì thua lỗ;

Tiếp đến, anh ta lại đầu tư vào bộ thứ ba là 《 Tiểu thư ác ma yêu tôi》, cũng thu lại được chút lợi nhuận, nhưng sau đó thất bại hoàn toàn ở dự án phim 《 Chuông sáng và trống chiều 》

Năm ngoái, anh ta đã kiếm được rất nhiều tiền từ 《Trường cỏ trắng và chàng cận vệ》. Vì vậy, năm nay anh ta đã thuyết phục các giám đốc điều hành của trang Apple Video bắt đầu dự án 《Trầm oan giải tội》 này.

Khương Chi Chu xem đến mức hít thở không thông, nàng cảm giác đạo diễn Triết Đằng này là người muốn lãi một mất một còn, chu kỳ cứ lặp đi lặp lại như thế.

Nàng bấm tay tính toán, có lẽ bộ phim 《Trầm oan giải tội》này sẽ là một bộ phim thua lỗ.

Nàng xem lại kịch bản một lần nữa, nhớ lại chuyện Trần Lâm đã nói về 200.000 tệ tiền bồi thường vi phạm hợp đồng nên đành nhịn xuống việc muốn hủy hợp đồng lại, thu dọn hành lý, dự định sẽ gia nhập đoàn làm phim vào ngày mai.

--------

Lời editor: Các bạn đọc xong vui lòng ủng hộ mình bằng nút VOTE, xin chân thành cảm ơn các bạn rất nhiều.