Cân Cả Thiên Hạ

Chương 327: Tiệc tối




Mọi người thấy cảnh này thì không biết nói gì hơn rồi, còn nhỏ đúng là dễ lừa gạt chỉ cần đưa cho một chút đồ là có thể.
Vui cười một lúc Xuân Đức mới nhìn về tiểu Lan nói:
" Tiểu Lan muội dẫn 4 người này vào bên trong tế đàn cho bọn họ cùng mọi người tắm đi, ca ca đi chuẩn bị tiệc tối. Chắc tới nữa đêm là có thể cùng nhau tận hưởng một buổi tiệc linh đình." 
" Đã biết ca ca, việc đó cứ để muội làm" Tiểu Lan ở một bên nhu thuận gật đầu nói.
Xuân Đức cười cười nhéo nhéo cái má của nàng một cái rồi mang đi bọn Tà Long, Tuyết Anh cùng Heo Con đi mất.
Nơi đây chỉ còn lại năm người đứng đó nhìn theo mấy thân ảnh kia đi xa. Sau một lát Tiểu Y Tiên nhìn về phía tiểu Lan hỏi:
" Muội muội chúng ta bây giờ làm gì tiếp theo? "
Tiểu Lan nhìn bốn người cười duyên nói:
" Tỷ tỷ không cần lo lắng đâu, mọi người theo muội là được "
Nói rồi tiểu Lan bắt một cái ấn quyết, một cánh cửa bên ngoài tế đàn mở ra, năm người cứ như vậy mà đi vào.
...........
Xuân Đức mang đi mọi người tìm đến một dòng suối bên trong không gian vong linh.
" Ở đây thôi, quyết định tối nay ăn tổ chức một buổi tiệc tại đây." Xuân Đức nói.
Tà Long cùng Tuyết Anh đều không có ý kiến gì, hai người gật đầu một cái. Ngay lúc này Tà Long lại hỏi:
" Vậy tối nay muốn làm cái gì, chẳng lẽ đem đám huyết châu kia lên làm đồ ăn "
Tuyết Anh cùng Heo Con cũng là nhìn về phía Xuân Đức, hiển nhiên hai người này cũng là không có ý tưởng gì cho tiệc tối hôm nay.
Xuân Đức nhìn về phía ba người mà cảm giác vô lực quá trời, đám này đúng là không có cái tác dụng gì. Xuân Đức nói:
" Món chính quá rồi." Nói xong hắn lôi cái xác của con ngũ trảo kim long bị hắn giết mấy ngày hôm trước ra, cũng không hiểu vì sao Tà Kiếm không cắn nuốt con này mà chỉ hấp thụ mấy tên còn lại.
Rầm rầm
Cái xác con ngủ trảo như mấy cái ngọn núi to lớn rơi trên mặt đất khiến cho mặt đất cũng một trận rung rung. 
" To quá ". Heo Con hét rầm lên.
" Hắc, con Kim Long này từ đâu tới vậy? nhìn nó thực lực không yếu đi.". Tà Long không còn gì để nói, một con Thần thú trưởng thành thực lực có thể làm bá chủ một phương thiên địa mà bây giờ sắp biến thành món ăn.
" Phục kích ta bị ta giết chết, thực lực nó cũng được, hắc, mà có mạnh cũng là chết rồi quan tâm làm gì, đằng nào cũng chỉ làm đồ ăn mà thôi. Giờ Tuyết Anh đi kiếm mấy loại linh quả đi, kiếm nhiều một chút mang về, lão Tà thì đi kiến tạo một nơi đẹp đẹp chút làm nơi ăn uống, còn Heo Con thì ở đây giúp ca ca nấu nướng. Mọi người có ý kiến gì không? " Xuân Đức nhìn mọi người phân chia công việc.
Tuyết Anh nhìn Xuân Đức nói:
" Không thành vấn đề, mà ngươi định chỉ nấu mình con kim long này thôi sao? không có món gì kèm thêm à? "
Xuân Đức nhìn nàng vỗ ngực cười nói:
" Yên tâm đi, rồng bảy món cũng đủ rồi. Hắc hắc. "
Tuyết Anh lườm hắn một cái rồi xoay người bay đi tìm linh quả, để lại một làn hương thoang thoảng. Tà Long thấy Tuyết Anh đi rồi hắn cũng là bắt tay vào công việc của mình.
Xuân Đức lúc này cũng là bận rộn, hắn thành thạo chém xuống mấy cái chân của con Kim Long, cùng với một núi thịt nhỏ,còn có tim, gan nữa. Quả tim của con Kim Long này rất lớn vài người ôm còn không hết. Lấy đủ nguyên liệu hắn lại thu cái xác con Kim Long về.
Lúc này bên cạnh Heo Con nhìn ca ca của mình hỏi:
" Muội bây giờ làm gì hả ca ca? Có việc gì cần muội giúp không? "
Xuân Đức đang xử lý đống thịt rồng nghe vậy thì nở một nụ cười hiền hòa nói:
" Không cần, muội cứ ngồi ở đó chơi đi, mấy việc này cứ để ca ca làm "
Heo Con nghe vậy thì có đôi chút ngượng ngùng, nàng ngồi ở một bên nhìn Xuân Đức làm, đôi khi lại hỏi một vài thứ lung tung.
Rất nhanh Xuân Đức đã làm xong chuẩn bị, hắn vung tay lên trong hư không hiện ra đủ mọi loại dụng cụ nấu ăn, tất cả đều được hình thành từ năng lượng. Những dụng cụ này bên trong có ẩn chứa đạo văn không gian, ủng có thể chứa đựng một số lượng lớn.
Nhìn đống nguyên liệu trước mắt hắn định làm vài món đơn giản, chân rồng nướng, tim rồng luộc, thịt xào, thịt hầm nữa.
Rất nhanh, bên trong không gian vong linh lúc này trời đã tối, trên bầu trời đầy sao, gió mát thổi nhè nhẹ mang theo hương thơm của hoa cỏ, Xuân Đức cùng Heo Con đang ngồi bên nhau nhìn xem trên ngọn lửa mấy cái chân rồng nướng. Bên cạnh đó còn có mấy nồi thức ăn lớn khác đang tỏa hương thơm ngào ngạt, cái này không phải tay nghề Xuân Đức cỡ nào cao siêu mà chẳng qua nguyên liệu quá tốt rồi, cần nấu lên một cách đơn giản là có món ngon để ăn ngay. 
Heo Con đang ngậm một cây kẹo vừa thất thần nhìn ngọn lửa màu xanh đang bập bùng theo gió.
" Thật xinh đẹp, mà phải rồi ca ca, huynh ở nơi kia còn có ai là người thân."
Xuân Đức cũng đang thất thần ngồi nhìn ngọn lửa suy nghĩ lung tung bỗng nhiên nghe Heo Con bên cạnh hỏi vậy thì hắn nhìn nàng một cái, dùng một tay xoa đầu nàng cười nói:
" Muội muốn nói là ở gia tộc sao. Người thân thì nhiều, một đàn, một đống, nhưng chân chính được xem như là người thân thì không có mấy người, có lão ba, mẫu thân, một ca ca, một vị tỷ tỷ cùng với một tên đệ đệ. Cũng đã một thời gian dài rồi huynh chưa về nhà cơ, không biết mấy người họ sao rồi? " Xuân Đức mang theo nụ cười thản nhiên nói.
Heo Con dùng con mắt tròn vo như viên bảo thạch không chớp nhìn ca ca, một lúc sau nàng mới thắc mắc hỏi:
" Thế mọi người không biết ca ca ở đây sao? "
Xuân Đức nghe vậy lại mỉm cười, ánh mắt xám ngắt của hắn lúc này cũng là hiện lên ý cười, không ngờ lại mang theo vài phần sinh cơ:
" Làm sao có thể biết được cơ chứ, trong ý nghĩ của bọn họ bây giờ có khi còn nghĩ ca ca đang là một tên tiểu tu si kim đan cảnh đang lang bạt giang hồ đây. ha ha. "
" Kim Đan cảnh là gì vậy ca ca.? " Heo Con mang theo hiếu kì hỏi.
Xuân Đức mang theo ý cười nói:
" Đó là một cảnh giới trong thế giới tu luyện thôi đó mà nên muội cũng không cần để ý lắm làm gì, khi nào muội chơi cùng bọn tiểu Y, tiểu Thất bảo mấy đứa nó kể cho, muội cùng ca ca tu luyện không giống bọn họ nên biết cũng được mà chẳng biết cũng chẳng sao cả? "
" Làm sao lại không giống? " Heo Con nhăn mũi hỏi.
Xuân Đức trầm ngâm một chút nói:
" Những người kia đa phần là phải hấp thu thiên địa nhị khí chuyển hóa thành năng lượng cơ thể, tích lũy dần dần thì có thể đột phá giới hạn thân thể cùng sinh mệnh. Những kẻ này mỗi lần siêu thoát thường gặp thiên kiếp, khiến cho một đám chết gần hết. Tu sĩ cao cấp hơn thì cứ ngàn năm có một lần tai kiếp, vạn năm có một lần hạo kiếp, cũng vì như thế mà đám tu sĩ kia số lượng thì nhiều mà sống qua kiếp nạn không được bao nhiêu.
Còn muội thì trời sinh đã là linh vật của thiên địa không cần tu luyện cái gì cả chỉ cần đủ thời gian thì muội là người mạnh mẽ nhất, nhưng mà thời gian này rất dài. Dễ bị kẻ xấu làm hại. "
Heo Con bỗng nhiên cười khúc khích nói:
" Ca ca là người xấu đó phải không. hi hi."

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.