Cánh Bướm Của Màn Đêm

Chương 24: Đàm phán ở văn phòng



Này! Em dám nói với thầy hiệu trưởng như thế à? Mau về viết năm tờ kiểm điểm cho tôi. - Bây giờ lại là Cô phó hiệu trưởng lên tiếng, cô ấy hình như thấy ngứa mắt với thái độ của Miêu Tuệ Ngữ quá đây mà.

- Được thôi, nhưng nếu mà điều tra ra bạn em trong sạch thì các thầy cô tính như thế nào?

- Chuyện ấy không cần em phải lo, chúng tôi sẽ bồi thường danh dự cho Hứa Nguyệt. - Giọng của thầy hiệu trưởng bình tĩnh như không có để ý đến lời của Miêu Tuệ Ngữ vậy.

Tôi đoán chắc đây là thầy ấy đang bắt một cái bậc thang cho mọi người cùng leo xuống đây mà, muốn thỏa thuận sao? Nếu mà Miêu Tuệ Ngữ không lên tiếng thì có lẽ sẽ được đó nhưng cô ả này mà lên tiếng rồi thì mọi chuyện sẽ không dừng ở chỗ này đâu.

- Bồi thường như thế nào vậy? Bạn em không thiếu tiền đâu à nha. Hay như vầy đi nếu mà bọn em chứng minh được Hứa Nguyệt trong sạch thì mọi người phải viết một bài xin lỗi trên trang chủ của trường học...

- Điều đó là tất nhiên rồi, mọi việc cứ quyết định như thế đi. - Thầy hiệu trưởng vội vàng muốn kết thúc cuộc đối thoại vì sợ hãi Miêu Tuệ Ngữ ra thêm đều kiện gì đó vô lý.

- Khoang đã em chưa có nói hết, toàn thể các thầy cô phải thay mặt tất cả các học sinh tổ chức một buổi xin lỗi tập thể trước cờ.

- Em có phải là hơi quá đáng không vậy? Lỡ lời đồn là thật thì tính làm sao? - Thầy hiệu trưởng cũng không chịu thua, đối với đề nghị của Miêu Tuệ Ngữ thầy ấy hoàn toàn không đồng ý.

- Thế à, vậy ngày mai à không chiều nay chúng ta đi đến phòng khám phụ khoa đi, khám xem bạn Hứa Nguyệt có còn trinh không là giải quyết được vấn đề rồi.

Nói đùa sao, nếu các thầy cô với tôi cùng đi phụ khoa thì coi như danh dự của trường đều đi xuống sông ng mất.

Có lẽ Miêu Tuệ Ngữ nghĩ đến cảnh một hàng thầy cô của trường đều phải đứng hàng dài ở phòng khám phụ khoa nên tiếng cười như chuông bạc của Miêu Tuệ Ngữ vang lên, chắc cậu ta đứng từ nãy đến giờ nên mỏi chân nên ngồi xuống ghế, ả ta còn thuận tay vỗ lên mông của tôi một cái chát khiến tôi giật mình kêu "Ớ" một tiếng.

- Cậu làm gì thế? - Tôi bực bội muốn đánh lại nhưng nghĩ lại đang trên văn phòng không thể làm quá.

- Chúng tôi đang nói chuyện nghiêm túc các em không nên giỡn ở đây - Giọng của cô Thu Quyên nghiêm túc trách cứ.

- Đó thấy chưa, cái mông bạn em nó nhạy như thế đó chứng tỏ cô bạn em còn trinh rồi. Ở đây chắc các thầy cô đã có người lấy vợ gả chồng rồi nên nhìn tướng đi sẽ phán đoán được người con gái ấy còn hay không có đúng không?

- Tạm thời hai em có thể về lớp đi, vụ việc này chúng tôi sẽ xử lý còn việc mà xin lỗi trước cờ thì hay thôi đi vì đây chỉ là hiểu lầm thôi.

Thầy hiệu trưởng đang trả giá rồi đây, đã đến lúc ép tới rồi nhỉ phe bọn tôi đang có lợi thế cơ mà.

- Nếu mà không tổ chức xin lỗi cũng được em và các thầy cô sẽ gặp nhau ở trên facebook nha, em có quay lại cảnh Hứa Nguyệt bị thương nhưng không một bạn học sinh nào lại giúp đỡ mà bọn họ còn phỉ bám, à còn nữa em đã ghi âm hết toàn bộ cuộc đối thoại ngày hôm nay rồi đấy, em sẽ đăng lên tất cả các trang cá nhân của các trường phổ thông cho đến đại học. - Miêu Tuệ Ngữ bắt đầu đưa ra vũ khí của trên bàn đàm phán rồi, ả ta thật ghê gớm dám lấy thế mà ép buộc người khác phải tuân theo mà.

Tôi thở dài vì mấy thầy cô và đến thầy hiệu trưởng coi như thua rồi, đây là gì nhỉ tôi nghĩ là chưa nắm chắc thì đừng nên đàm phán.

- Nếu em làm như thế thì em sẽ bị hạ hạnh kiểm vì cuộc trò chuyện hôm nay là chuyện riêng của trường học, nếu tin tức này đến bộ giáo dục thì sẽ trực tiếp thêm hình phạt cho em là đình chỉ học trong vòng một tháng đấy.

Thầy hiệu trưởng đang cố gắng kéo lại thế trao đổi ngang bằng đây mà ho ho. Nhưng mà Miêu Tuệ Ngữ là ai chứ, cô bạn này mà sợ điều ấy à.

- Dạ, hạ hạnh kiểm hay đình chỉ học thì đối với em là chuyện nhỏ không lớn thì cũng không lớn nhưng đối với các thầy cô và cả thầy hiệu trưởng nữa thì có việc lớn đó nha, bộ giáo dục mà xen vào việc này thì sẽ không đơn giản là xin lỗi Hứa Nguyệt đâu mà là... em không nói thì mấy thầy cô biết rồi chứ?

- Em muốn đối đầu với tất cả mọi người trong trường học này sao? Em nghĩ kỹ chưa? - Giọng của Thầy hiệu trưởng trở nên lạnh lùng, dường như ông ta rất tức giận.

- Em có nói là đối đầu với tất cả đâu, mà đưa chính nghĩa lên ánh sáng thôi. Đừng có dùng giọng điệu đó mà nói với em, nếu em đem chuyện này cho gia tộc của em biết thì vụ này không phải đơn giản là bộ giáo dục xử lý đâu.

- Em chỉ nói đến đây thôi chúc các thầy cô có một ngày dạy học thật vui vẻ.

Miêu Tuệ Ngữ cười lạnh nhạt, kéo tôi ra ngoài. Không ai dám ngắt lời của cô bạn tôi cũng không ai dám cản bước chân của chúng tôi cả.