Cầu Vồng Trên Mây

Chương 43



Bộ phim Dương Cầm Dưới Ánh Bình Minh sẽ được định chiếu vào tết dương lịch năm nay. Trước đó một tháng đoàn làm phim cùng với diễn viên đều đã lên kế hoạch tuyên truyền cho bộ phim.

Lạc Du Nguyên là nam chính đương nhiên sẽ phải tham gia, nhưng do cậu vừa phải nhập viện nên Lý Sanh đã sắp xếp để lịch trình không quá dày đặc cho cậu.

Rất nhanh lại đến năm mới, năm nay cậu và anh không ở nhà nữa mà quyết định sẽ ra rạp xem phim. Đeo khẩu trang kỹ lưỡng ra ngoài tận hưởng ả giác yêu đương. Bộ phim mà cả hai xem đương nhiên là Dương Cầm Dưới Ánh Bình Minh. Yến Tri Mộ thật ra rất hào hứng vì anh cũng chưa biết nội dung thế nào, lại càng muốn giữ tâm tình nên không hỏi trước cậu.

Lý Oanh không hổ là nữ đạo diễn tài năng thiên bẩm của dòng phim nghệ thuật, mỗi một cảnh quay dưới góc máy của bà đều mang ý nghĩa đều toát lên vẻ đẹp cả. Kịch bản này vừa mang âm điệu của nghệ thuật là giấc mơ theo đuổi con đường dương cầm đầy chông gai cũng tuyệt đẹp bởi lý tưởng và niềm đam mê bất diệt của Yukie. Kịch bản cũng mang phần bi thương bì nổi đau và sự khắc nghiệt của chiên tranh được thể hiện lòng ghép tinh tế và tỉ mỉ, không khiến bạn rơi nước mắt nhưng lại khiến tim bạn đau âm ỉ sau đó.

"Lạc Lạc, em đã giỏi lên rất nhiều. Vai diễn này của em diễn tốt lắm " Yến Tri Mộ vừa năm tay cậu vừa nói. Cả hai đang đi theo dòng người rời khỏi rạp phim.

Lạc Lạc của anh ban đầu chỉ vì thích nhưng bây giờ cậu đã dùng tâm huyết dùng sự kính trọng của mình cho tùng vai diễn. Nhân vật này được cậu lột tả thật sự rất hay.

"Được Yến đạo khen em thật sự rất vui đó " Lạc Du Nguyên tựa đầu vào vai anh cười híp mắt nói.

Cậu có thể không cần ai khen ngợi, nhưng lại cực kỳ yêu thích người yêu khen mình.

Bộ phim này lên rạp đã được rất nhiều giới phê bình phim khen ngợi, từ đạo diễn đến diễn viên kịch bản đều tạo nên một bản nhạc kịch hoàn hảo.

Nhưng nó lại kén người xem, tết người khác lại thích xem phim hài, phim tình cảm, chẳng ai muốn đi xem một bộ phim nặng nề như vậy.

Nhất là bộ phim Mùa Xuân Của Bố do ảnh đế Lưu Gia Ngọc và diễn viên Chung Quân Bảo đóng chính cũng ra rạp cùng lúc. Bộ phim này nói về tình cảm gia đình.. Phim vừa hài hước cũng có lúc nhân văn thật sự hợp gu khán giả nhanh chóng dẫn đầu phòng vé năm nay.

Một lần nữa màn pk giữa Lưu Gia Ngọc và Lạc Du Nguyên lại diễn ra.

Xem ra lần này ảnh đế Bạch Liêm đã giành thắng lợi trước ảnh đế Phi Thiên rồi.

Doanh thu phòng vé của Mùa Xuân Chả Cha đạt 150 tỷ so với doanh thu 10 tỷ của Dương Cầm Dưới Ánh Bình Minh cao hơn rất nhiều.

Bé nhà thỏ: Đường dài mới biết ngựa hay, giờ biết rồi nhé.

Bảo bối Lưu gia: Phong độ chỉ là nhất thời đẳng cấp mới là mãi mãi, bảo bối mãi thần.

Lưu Gia Bảo Ngọc: hơn tận hai con số lận đó nha, bảo bảo Gia Ngọc mãi thần.

Người qua đường là tôi nè: Thật ra đề tài khác nhau mà, so sánh tôi thấy hơi khập khiễng

Ghét nhất tư bản: Tôi cảm thấy do Dương Cầm khó ngấm thôi chứ thật ra nó không tệ. Diễn xuất của Lạc Du Nguyên vẫn đỉnh mà.

Lạc Du Thảo Nguyên: Luôn ủng hộ Lạc Lạc, không quan tâm chuyện bên lề đâu.

Lạc Lạc nhà mama: Lạc Lạc ngày càng trưởng thành, ngày càng tiến bộ là vui rồi.

"Bọn họ không nhận " Lưu Gia Ngọc trừng mắt hỏi.

"Dạ phải, họ nói phía sau Lạc Du Nguyên là Yến Vân và ông trùm Đặc A Tư Dĩ, họ không muốn dính vào "

Tiểu Giang trợ lý của Lưu Gia Ngọc nói.

Lưu Gia Ngọc muốn thuê thủy quân và bloggers nhân dịp phim của tên kia thấp như vậy mà boi đen. Ai ngờ mấy người kia ai cũng không muốn nhận.

"Anh hay là chúng ta bỏ qua đi "

"Cậu không hiểu " Lưu Gia Ngọc nhắm mắt nói. Y và tên kia chết cũng không đội trời chung.

"Ting..ting"

Tiếng chuông nhắn điện thoại làm Lưu Gia Ngọc quay về thực tại mở lên xem liền nhếch mép cười mãn nguyện.

Tạm tha cho mi.

Cảnh Vãn, là anh phản bội tôi, đừng trách tôi vô tình, anh không thân bại danh liệt tôi không phải là Lưu Gia Ngọc nữa.

Gã ta không những đội mũ xanh cho y, còn có con riêng, quá đáng hơn còn đem hai kẻ đó về nhà, lúc y đi quay phim còn làm xằng bậy trên giường của y.

Bóp... Chát...

"Cậu chủ nhỏ, đó là tranh do cậu Lưu đấu giá hơn năm tỷ cậu đừng đập.

Đứa bé trai chỉ gần hai tuổi nghe vậy liền ranh mãng mà kéo bức tranh xuống đổ bể khắp nơi.

Lại chạy vào phòng quậy phá loạn xạ.

Người hầu không dám nói chỉ lo lắng chạy theo.

"Ô..Uhhhmmm, c..chậ..chậm...chútttt"

Dương Tử Hà thở gấp rên rỉ nói.

"Nhìn em xem lỗ nhỏ bên dưới dâm đãng chảy nước thành như vậy mà còn kêu tôi chậm " Cảnh Vãn gã kéo cô ta ngồi dậy trong lòng làm cho chỗ bên dưới càng thêm tiến sâu vào đối diện với tấm kính lớn phản chiếu lại toàn hình ảnh dâm mĩ nói.

"AAA...A..anh yêu.... Em chết mất... "

"Là sướng đến chết "

"H...hình như..con quậy thì phải aaa.. Em..s..sợ"

"Còn có tâm trí nghĩ đến chuyện khác, đâm chết em. " gã ta ôm theo cô nàng ra ngoài ban công tiếp tục công cuộc cày cấy. " Mặc kệ, con trai của ông đây đập mấy món đồ thì có sao. "

"AAAA....UMMM... S..SƯỚNG.. NHA..NHANH..HƠN ĐI"

Gã vẫn không biết cái người mà bị gã coi thương đã lên một kế hoạch đảy gã thanh bại danh liệt. Sống không bằng chết.