Chia Tay Sau Tra Công Điên Rồi

Chương 32: Ấn đầu xin lỗi



Bởi vì lần đầu tiên nhận được nhân vật nhiều suất diễn như vậy, mặc dù nhân vật này cũng không được tốt lắm nhưng Lâm Cẩn vẫn diễn rất nghiêm túc, mỗi một phân đoạn đều đã quen thuộc, lời thoại nói ra vô cùng trôi chảy.

Ban đầu đoàn phim đều cho là cậu không hề có kỹ thuật diễn, là dựa vào việc lấy lòng Thịnh Diễn Chi mà được nhét vào đoàn phim.

Kết quả còn không đến một tuần, loại tin đồn này liền biến mất.

Mọi người cũng không phải người mù, có kỹ thuật diễn hay không đương nhiên vẫn là nhìn ra được.

Đặc biệt là thời điểm Giang Tinh Thần cùng Lâm Cẩn phối hợp diễn, Giang Tinh Thần rõ ràng là bị Lâm Cẩn dẫn dắt nhập diễn, kỹ thuật diễn hiếm khi được bùng nổ một lần.

Loại diễn viên có thể mang đối thủ nhập diễn, sức cuốn hút không phải diễn viên nào cũng có. Đạo diễn đối với Lâm Cẩn tán thưởng thêm vài phần, muốn cậu đối diễn với Giang Tinh Thần nhiều hơn.

Dù là ai cũng đều nghe ra được, ý tứ chân chính của đạo diễn chính là muốn Lâm Cẩn hỗ trợ Giang Tinh Thần một chút.

Giang Tinh Thần cố ý làm trò trước mặt mọi người trong đoàn, cười cười ôm bả vai Lâm Cẩn, giống như trong kịch bản, đem Lâm Cẩn trở thành em trai của mình.

Nhưng mà vừa trở lại xe bảo mẫu, Giang Tinh Thần liền hung hăng quăng kịch bản.

Trợ lý thấy vậy lập tức bất bình lên tiếng: "Kĩ thuật diễn của Lâm Cẩn có cái gì tốt chứ! Một nhân vật hoàn chỉnh cậu ta cũng chưa từng diễn qua, đạo diễn Tiếu lại đi thưởng thức như vậy, em thấy cậu ta tám phần đã cùng đạo diễn ngủ qua!"

Giang Tinh Thần liền không kiên nhẫn, hỏi hắn: "Cậu không phải nói có biện pháp giáo huấn cậu ta sao?"

Trợ lý vội vàng nói: "Ngay ngày mai thôi."

Hắn đem kế hoạch lúc trước tỉ mỉ nói với Giang Tinh Thần.

Giang Tinh Thần sau khi nghe xong thì nở nụ cười: "Không tệ, tháng sau liền cho cậu gấp đôi tiền lương."

"Cảm ơn anh Tinh Thần!"

......

Ngày hôm sau, Lâm Cẩn cùng Giang Tinh Thần có phân đoạn quan trọng phải diễn chung với nhau, trong đó có một đoạn diễn vào buổi chiều.

Lâm Cẩn đã sớm hoá trang xong, quay xong đoạn buổi sáng cũng không thể rời đi, còn phải đợi ở đoàn phim, chờ đến phân đoạn buổi chiều để diễn tiếp.

Trong khoảng thời gian này cậu đều mong nhanh đến buổi tối để kết thúc công việc, có thể đến nhà trẻ đón bảo bảo, vốn dĩ muốn nhờ người đưa đón một chút nhưng lại không quá yên tâm, bảo bảo cũng không vui.

Rất nhiều lần Lâm Cẩn từ đoàn phim chạy tới nơi, các bạn nhỏ ở nhà trẻ đều đã về hết rồi, chỉ còn lại một mình Tiểu Nặc ngồi ở đó với cô giáo.

Tuy rằng bé rất hiểu chuyện, không khóc cũng không nháo, mỗi lần đều ngoan ngoãn mà chờ ba ba tới đón, nhưng Lâm Cẩn biết trong lòng bé không vui.

Lâm Cẩn cũng không có biện pháp, chỉ có thể vào buổi tối tận lực chăm sóc bé nhiều hơn.

Tiểu Nặc muốn ngủ với cậu, cậu cũng đáp ứng, bé lúc này mới vui vẻ một chút.

Bạn ở nhà trẻ của Tiểu Nặc, cũng chính là Kiều Tinh Lan, sau khi biết Lâm Cẩn đã khuya mới đến đón, liền muốn đưa Tiểu Nặc cùng bé về nhà trước.

Ngay từ đầu Lâm Cẩn sợ gây thêm phiền phức cho Kiều gia nên không có đáp ứng.

Dì nhỏ của Kiều Tinh Lan là Kiều Tiểu Vũ lập tức trợn mắt: "Chúng ta đã quen biết từ cao trung đến bây giờ, cậu còn khách khí với mình làm gì. Hơn nữa Tiểu Nặc đáng yêu như vậy, mình ước gì bé mỗi ngày đều cùng mình về nhà."

Kiều Tiểu Vũ luôn luôn tùy tiện, làm người ngay thẳng lại nhiệt tình, đôi lúc lại làm người ta hơi ngượng ngùng.

Lâm Cẩn liền không nói thêm cái gì, yên lặng đem ân tình này ghi tạc trong lòng.

Đại khái là thấy Lâm Cẩn vẻ mặt cảm kích, Kiều Tiểu Vũ cười ha ha nói: "Cậu nếu là muốn cảm ơn mình thì chờ cậu trở thành đại minh tinh rồi liền kí tên cho mình đi."

Lâm Cẩn cười cười: "Được."

Mấy ngày tiếp theo, lúc nhà trẻ tan học, Tiểu Nặc liền về nhà Kiều Tinh Lan trước, Lâm Cẩn quay diễn xong mới tới Kiều gia đón bé trở về.

Hôm nay cảnh quay cuối cùng là vào buổi chiều, Lâm Cẩn tính tính thời gian, nghĩ hẳn là có thể đi đón bé sớm một chút, bỗng nhiên nghe được cách đó không xa truyền đến một trận thét hưng phấn đến chói tai.

Ngẩng đầu lên nhìn qua, là fan của Giang Tinh Thần tới thăm ban.

Những fan đó đều là những thiếu nữ trẻ tuổi, nhìn dáng vẻ không vượt quá 25 tuổi, đại khái có hơn ba mươi người, trên tay mỗi người đều cầm hoa tươi cùng quà tặng.

"Tinh Thần ca ca, chúng em yêu anh!"

"Quay bộ phim này có phải rất mệt hay không? Ca ca đều gầy đi rồi."

"Ca ca diễn xong hãy sớm nghỉ ngơi một chút nhé, không được thức đêm đâu đó, chúng em sẽ đau lòng."

Các fan đem Giang Tinh Thần bao vây xung quanh, câu trước câu sau dặn dò hắn, còn có fan giơ di động, không ngừng chụp ảnh cùng quay video.

Thần sắc Giang Tinh Thần vô cùng ôn nhu, khóe môi vẫn luôn mang theo ý cười: "Thời tiết nóng như vậy, các em còn tới thăm ban, vất vả cho các em rồi."

"Ca ca, chúng em không vất vả." Fan lập tức đồng thanh kêu lên, hưng phấn đến mặt đều đỏ bừng, "Chúng em đã chuẩn bị một chút quà cho anh, anh nhất định phải nhận lấy nha."

Giang Tinh Thần bất đắc dĩ cười: "Quà anh không thể nhận được. Các em đều còn nhỏ như vậy, phải đem tiền giữ lại cho chính mình để mua son môi hay mỹ phẩm gì đó chứ, không cần thiết tiêu nhiều tiền cho anh như vậy."

Khẩu khí đầy vẻ cưng chiều tức khắc làm các fan ở đây kích động không thôi, một đám vừa cười vừa khóc: "Ca ca, chúng em nguyện ý vì anh tiêu tiền! Vì anh đáng giá!"

Lúc này trợ lý ở bên cạnh nhắc nhở nói: "Anh Tinh Thần, nên đi đóng phim rồi, bằng không đạo diễn lại nói anh không chuyên nghiệp bằng ai kia."

Lời này vừa nói ra, lập tức khiến cho fan quan tâm: "Không bằng ai a? Ca ca của chúng em chính là nam một, còn ai dám đè lên đầu ca ca?"

Trợ lý vừa muốn mở miệng, Giang Tinh Thần giống như sinh khí mà quát lớn nói: "Đừng có nói lung tung."

Trợ lý vẻ mặt ủy khuất.

Giang Tinh Thần cười cười với fan nói: "Được rồi, anh phải đi đóng phim. Các em đều ngoan ngoãn trở về đi, trời còn nắng như vậy, đừng để bị cảm nắng."

Nói xong lại dặn dò trợ lý đi mua đồ uống cho các cô.

Giang Tinh Thần chân trước vừa đi, sau lưng fan liền đem trợ lý kéo đến một bên, ép hỏi: "Rốt cuộc là ai kiêu ngạo như vậy, cư nhiên dám ở phim trường khi dễ ca ca?"

Trợ lý chỉ chờ fan hỏi những lời này, lập tức nói: "Còn có thể là ai, chính là cái người lớn lên có vài phần giống anh Tinh Thần."

"Lâm Cẩn?"

Trợ lý không thừa nhận cũng không phủ nhận, tức giận bất bình nói: "Ngày đầu tiên khởi động máy cậu ta liền bá chiếm phòng hóa trang, còn ở trước mặt đạo diễn nói kĩ thuật diễn của anh Tinh Thần không đủ thành thục, ngày hôm qua đạo diễn cư nhiên còn muốn cậu ta dẫn dắt anh Tinh Thần diễn xuất. Hiện tại mọi người trong đoàn phim đều đang chê cười anh ấy, nói anh ấy diễn nhiều phim như vậy mà kỹ thuật diễn còn không bằng một người mới."

Fan lập tức bùng nổ: "Chỉ là một hàng nhái mà cũng dám dạy ca ca diễn kịch......"

"Các em nhỏ giọng một chút!" Trợ lý vội vàng bảo fan hạ thấp âm lượng, "Nếu để cho người khác nghe được, còn tưởng rằng anh Tinh Thần ở đoàn phim khi dễ người mới."

Fan tức giận nói: "Rõ ràng là cậu ta khi dễ ca ca! Lần trước cậu ta ở trong xe ân ái với người khác, làm hại Tinh Thần ca ca bị cư dân mạng chửi lâu như vậy mới đứng ra giải thích."

"Ca ca là người mà chúng em phủng ở trên đầu quả tim, làm sao có thể bị một kẻ không từ biết nơi nào tới khi dễ chứ! Các chị em, chúng ta nhất định phải giúp ca ca xả giận!"

Đáy mắt trợ lý loé lên một cái, ngoài miệng lại nói: "Anh Tinh Thần không cho anh và các em nói, chính là sợ các em đi theo sẽ chịu ủy khuất. Chuyện này các em nghe qua là được rồi, dù sao bộ phim này chỉ còn lại ba tháng, nhịn một chút là được."

Fan vừa nghe xong, càng thêm không thể nhịn.

Sau khi trợ lý rời đi, các fan cũng không có trở về. Các cô tìm một khách sạn gần đó, thương lượng như thế nào thay Giang Tinh Thần lấy lại công đạo.

Cuối cùng fan nhất trí quyết định: "Xin lỗi! Nhất định phải làm cho cậu ta tự mình xin lỗi ca ca, không chỉ vậy, còn phải đứng trước toàn bộ người trong đoàn phim nói một câu xin lỗi thích đáng."

Lúc này Lâm Cẩn đang ở đoàn phim chuẩn bị cho cảnh quay, còn không biết bản thân sắp sửa bị fan của Giang Tinh Thần ấn đầu xin lỗi.

Cậu nghĩ trong lòng: Đợi chút tranh thủ quay cho thật tốt, đi đón bảo bảo sớm một chút, bé khẳng định sẽ rất vui vẻ.