Chồng Tôi Là Nhân Ngư

Chương 6:




Lý Đức hôn lên khóe miệng An Triết rồi bơi đi, An Triết đỏ mặt lại gần tôi, dùng tay ra hiệu vài cái ý bảo tôi đi theo cậu.
Dưới sự hướng dẫn của An Triết, hai chúng tôi đi vào một căn phòng.
Người này cũng được lắm, đồ vật trong phòng cậu ta, cầm bất cứ món nào trên mặt đất lên cũng đều là đồ có giá trị.
An Triết nhận ra tôi cảm thấy hứng thú nên chủ động cầm một vài món đồ đưa cho tôi, cứ như vậy tôi thưởng thức từng món bảo vật, An Triết cũng cầm lấy đồ mình thích để chơi.
Trong lúc tôi đang cầm viên hồng ngọc cỡ lớn cẩn thận ngắm nghía, say mê khi nó phát ra ánh sáng thì An Triết vừa do dự vừa thận trọng đến gần rồi chỉ vào chân tôi, sau đó lại làm thêm vài động tác.
Hửm, cậu muốn sờ chân tôi một chút, sờ thôi mà, có sao đâu, chỉ là...
Tôi cũng chỉ chỉ đuôi cá của cậu, cũng làm động tác tương tự như vậy, An Triết nhìn tôi rồi nở nụ cười, gật đầu một cái.
Cứ như vậy, An Triết bắt đầu tò mò chạm vào chân tôi, mà tôi thì tò mò chạm vào đuôi cá.
Nói thật, hai chúng tôi như vậy trông rất kỳ lạ, nhưng sau khi sờ lẫn nhau cả hai đều cảm thấy thỏa mãn, đều cho rằng bản thân đã mở ra cánh cửa của thế giới mới.
An Triết thưởng thức xong thì cất giữ tất cả bảo vật rồi lại dẫn tôi đến một căn phòng khác.
Sau khi An Triết làm mẫu cho tôi một lần, chúng tôi bắt đầu làm một chuyện mà đại đa số người sẽ thích: Chơi game.
Tôi và An Triết chơi ước chừng vài tiếng đồng hồ, đợi đến lúc ăn cơm trưa chúng tôi đi ra khỏi căn phòng kia, đều hưng phấn đến nỗi mặt đỏ bừng.
An Triết hưng phấn chắc là vì ngày thường không ai chơi cùng với cậu, còn tôi hưng phấn là vì đây là lần đầu tiên tôi cảm nhận niềm vui của trò chơi.
Nói thật, khi làm hải tặc tôi thật sự quá bận, trước giờ không có thời gian chơi game nên thấy những người thích chơi game có hơi khó hiểu, nhưng mà hiện tại tôi đã hiểu ra được chơi game vui đến cỡ nào!
Ăn cơm trưa qua loa, chúng tôi lại quay trở về phòng tiếp tục chơi game.
Đến tận lúc Tái Sâm đến đây đón tôi vẫn có chút chưa đã thèm.
Cứ như vậy, mỗi ngày về sau tâm nguyện lớn nhất của tôi là mau mau đến nhà An Triết, hai chúng tôi cùng nhau bay lượn trong thế giới trò chơi.
Thế nhưng những ngày như vậy chưa được bao lâu thì bị ép tạm dừng.
Không còn cách nào khác, kỳ động dục của An Triết đã tới rồi.
Mà dựa vào lời Tái Sâm nói, mỗi quý nhân ngư sẽ phát tình một lần, trong khoảng thời gian này nhân ngư nào có bạn đời sẽ cực kỳ ỷ lại bạn đời của mình.
"Còn nếu không có bạn đời thì sao?" Tôi vào ghế sô pha vừa ăn trái cây vừa lười biếng hỏi.
"Sẽ rất khó chịu."
Tôi nhìn chằm chằm gương mặt Tái Sâm, đột nhiên có suy nghĩ "Nếu gương mặt này nhiễm dục vọng thì sẽ như thế nào".
A, vừa nghĩ như vậy khóe miệng đã hơi cong lên, cảm thấy mình rất không đứng đắn.
Chỉ là... Tôi tưởng tượng trong đầu một lúc, có hơi rung động.
Tôi thay đổi tư thế để che giấu bộ phận phía dưới đã hơi nhô lên của mình, tôi tiếp tục tán gẫu vài câu với Tái Sâm sau đó định đi ngủ.
Nhưng sở dĩ tôi vừa suy nghĩ một chút mà đã có phản ứng sinh lý một mặt là vì đã lâu rồi tôi không thủ dâm, một mặt khác là ham muốn tình dục của tôi nhiều hơn so với người bình thường, hơn nữa tôi luôn có thể tự tưởng tượng một vài chuyện tương đối gợi tình, sau đó sẽ có phản ứng.
Khoảng thời gian trước khi mua Tái Sâm về, lúc tôi có phản ứng thì sẽ đến nơi khác trên thuyền để tuốt, mặc dù khi ấy tôi không bắt được bé nhân ngư đang rình xem nhưng tôi luôn cảm thấy khi mình thủ dâm thì bên cạnh có một đôi mắt cứ nhìn chằm chằm khiến tôi có hơi xấu hổ.
Từ hôm tôi tặng vòng hoa nhỏ cho Tiểu Phấn thì Tái Sâm bắt đầu ngủ cùng tôi mỗi ngày, trước đó tôi đã cảm thấy cậu ta có hơi cản trở tôi tự xử, còn đêm nay tôi cảm thấy cậu ta càng cản trở hơn.
"Cậu... Đêm nay tôi muốn ngủ một mình."
Khuôn mặt của Tái Sâm vừa nãy vẫn còn có nét cười giờ đã ngây ra, cậu ta mở miệng: "Tôi không ồn ào làm phiền anh ngủ."
Tôi há miệng rồi khép lại, ôi, tôi nên... Tôi nên nói sao với cậu ta đây?
Thật ra là tôi muốn tự xử, cậu ở đây làm sao tôi tuốt được.
Tôi im lặng vài phút, đang định liều chết đến cùng thẳng thừng nói rằng tôi muốn thủ dâm nhưng lại thấy Tái Sâm đã tắt đèn rồi.
Mẹ nó, dũng khí vừa mới dâng lên trong nháy mắt đã xìu xuống.
Ài... Tôi chỉ muốn tự xử thôi mà... Sao lại khó như vậy chứ...
Con người một khi có dục vọng đều rất khó tiêu trừ, huống chi còn là người đã lâu không tự xử mà nảy sinh dục vọng.
Tôi, Leo, là một hải tặc có kiên nhẫn. Cho nên mặc dù đã qua gần hai tiếng kể từ khi tắt đèn mà tôi vẫn chưa chìm vào giấc ngủ được, mở to mắt nằm nghiêng đưa lưng về phía Tái Sâm.
Đã lâu như vậy chắc chắn Tái Sâm đã ngủ rồi.
Nghĩ như vậy, tôi đưa tay chậm rãi thò xuống phía dưới, nhắm mắt lại nghĩ đến một vài hình ảnh gợi tình, nhẹ nhàng xoa nắn dương v*t.
dương v*t nửa mềm nhanh chóng cương lên, lỗ niệu đạo bắt đầu chảy ra một ít chất nhầy, bị tôi dùng đầu ngón tay bôi dọc theo phần cán, vì để không phát ra âm thanh nên tôi chậm rãi vuốt ve lên xuống.
Mặc dù đã vuốt với biên độ rất rất chậm nhưng vẫn có cảm giác tê dại truyền đến dây thần kinh trong đại não.
Không biết từ bao giờ, dục vọng lại thôi thúc tôi tuốt càng ngày càng nhanh, không còn cách nào khác, đầu óc tôi giờ chỉ còn lại "Làm sao mới có thể sướng hơn nữa".
Không cần nhìn cũng biết hiện tại dương v*t tôi chắc chắn đã sưng đỏ, chắc hẳn gân xanh bên trên cũng rất rõ ràng, có lẽ chất dịch không kịp lau đi đã nhỏ giọt xuống khăn trải giường, giữa lỗ niệu đạo và khăn trải giường kéo ra một sợi chỉ bạc.
Tôi càng lúc càng sướng, dịch nhầy chảy ra từ lỗ niệu đạo cũng càng lúc càng nhiều, phỏng chừng đã tích thành một vũng nhỏ trên khăn trải giường.
Nghĩ vậy, tôi càng thấy có cảm giác hơn, dương v*t trong tay cũng kích động run lên vài cái.
Tôi leo lên đỉnh dục vọng từng chút từng chút một, cách đỉnh chỉ còn kém một chút nữa nhưng tôi lại không thể đi lên.
Ngay khi tôi dự định không màng đến nguy cơ bị phát hiện và sự tồn tại của Tái Sâm để tuốt nhanh hơn thì một bàn tay lạnh lẽo kề sát tay tôi, theo kẽ hở ngón tay chạm vàoi dương v*t nóng bỏng.
Có lẽ con người đều cần kích thích, dù sao dưới sự kích thích từ hai đầu nóng lạnh nháy mắt tôi đã lên đỉnh, khoái cảm mãnh liệt đánh úp về phía tôi, tôi sướng đến nỗi thỉnh thoảng bụng nhỏ run rẩy, bàn tay vốn đang nắm chặt thân dương v*t cũng vô thức buông ra.
Bàn tay lạnh lẽo kia thay thế tay tôi, vẫn vuốt ve dương v*t lên xuống, tôi sướng như lên trời, da đầu kích thích tê dại, thân thể cong lên để mặc cho dương v*t không ngừng bắn tinh.
Đợi đến lúc tôi không còn bắn ra gì được nữa thì bàn tay lạnh lẽo kia mới chậm rãi dời đi.
Tôi điều chỉnh hơi thở dữ dội của mình, chỉ trong chốc lát bàn tay kia đã di chuyển đến ngực tôi, sau gáy cũng bị liếm hôn tỉ mỉ, có một đang dựa sát vào người tôi.
Đầu óc tôi đã bị khoái cảm làm cho trì trệ, bởi vậy trước tiên tôi cũng không ngăn cản Tái Sâm.
Có lẽ việc tôi không phản kháng đã lấy lòng Tái Sâm, đuôi cá của cậu ta bắt đầu chậm rãi cọ vào chân tôi, tôi có thể cảm giác được có cái gì đó đang chĩa vào phía mình.
Tôi tin rằng nếu tôi tiếp tục mặc kệ thì chắc chắn đêm nay Tái Sâm sẽ thịt tôi ngay lập tức.
"Tái sâm, đừng như vậy." Tôi vừa nói vừa ngồi dậy tránh thoát cái ôm của Tái Sâm rồi mở một bên đèn bàn.
Đôi mắt của Tái Sâm đã biến thành màu xanh lá đậm, tuy đã buông tôi ra nhưng vẫn lại gần nắmlấy mắt cá chân tôi, liếm láp bắp chân từng chút mộtn.
Nói thật, tôi cảm thấy hành vi như vậy có hơi biến thái, nhưng mà này, bạn nói thử một người dáng dấp đẹp đẽ như vậy mà mặt đầy sắc dục ngẩng đầu nhìn bạn, còn liếm một cách đầy ám chỉ như thế...
Đây là kiểu đánh sâu vào thị giác, mẹ nó, tôi lại cương rồi...
Tái Sâm phát hiện tôi cương thì cười nhẹ muốn đưa tay chạm vào nhưng tôi lại hất tay cậu ta ra, cậu ta nhíu mày, "Tôi làm không tốt chỗ nào sao?"
"Chúng ta không thể như vậy."
"Tại sao?"
"Dù sao cũng không thể."
"Chúng ta không phải bạn đời ư?"
Thành thật mà nói tôi cho rằng tôi nghe không rõ, thế là cậu ta lặp lại một lần nữa, sau khi xác nhận cậu ta thật sự nói từ "bạn đời" thì tôi ngây người.
Tôi, trở thành bạn đời của cậu ta khi nào?
Biểu cảm của tôi đã nói rõ hết thảy, vẻ mặt của Tái Sâm sa sầm.
"Anh không thích tôi sao?"
Tôi lắc đầu, kiểu thích của tôi với cậu ta là thích thưởng thức cái đẹp, cũng giống như tôi thích vàng bạc châu báu, chắc chắn không phải là thích mà Tái Sâm nghĩ.
"Vậy tại sao anh lại hôn tôi?"
Tôi, hôn cậu? Chuyện lúc nào?
"Buổi tối hôm đó anh hôn lên má tôi."
A, tôi nhớ ra rồi, là buổi tối trước ngày thả Tái Sâm tôi đã hôn lên má cậu ta, nhưng... Đó cũng không có nghĩa gì cả....
"Hơn nữa anh vẫn luôn đeo vẩy của tôi trên cổ."
Cái này... Tôi chỉ đơn giản là thấy vảy đẹp...
Tuy rằng sắc mặt Tái Sâm càng ngày càng xấu đi nhưng tôi vẫn nói:
"Hình như cậu đã... hiểu lầm rồi."
Khi tôi giải thích nguyên nhân tôi hôn cậu ta mấy năm trước (Nói thật tôi cảm thấy đó cũng không tính là hôn, dù sao chúng tôi vẫn cách một lớp kính thủy tinh) và tại sao tôi lại đeo vảy của cậu ta thì Tái Sâm im lặngc.
Trong phòng im ắng, thật lâu sau Tái Sâm mở miệng: "Tôi vẫn luôn cho rằng anh thích tôi..."
"Thật ra nếu như anh không bị thương rơi xuống biển thì tôi cũng định lên bờ tìm anh."
"Trước khi gặp lại anh tôi cũng từng nghĩ rốt cuộc anh có thích tôi hay không, tôi nghĩ rồi lại nghĩ, cảm thấy có lẽ anh thích tôi... Tôi cắn anh nhiều lần như vậy, lần nào anh cũng không trách mắng tôi, thậm chí còn nhẹ giọng dỗ dành, cho dù tôi có thái độ không tốt với anh thế nào đi nữa anh đều đối xử tốt với tôi, thậm chí cuối cùng còn thả tôi đi, chưa nói đến việc anh còn hôn tôi..."
"Nếu nói trước khi cứu anh tôi vẫn hoài nghi anh có thích tôi hay không thì sau khi tôi cứu anh nhìn thấy dây chuyền trên cổ, tôi đã tin chắc rằng anh thích tôi, chỉ có bạn đời của nhau mới đeo vảy của đối phương trên người."
Ừm... Tôi chỉ có thể nói rằng có lẽ Tái Sâm ảo tưởng hơi nhiều...
Không khí càng ngày càng căng thẳng, Tái Sâm có hơi uất ức nhìn tôi chằm chằm, cuối cùng bất đắc dĩ thở dài: "Vậy... anh có thể thử thích tôi không?"
Một người đẹp vô cùng đáng thương nhìn tôi, bấm bụng chiều theo nói rằng tôi thử thích cậu ta, nói thật, cảnh tượng này lại thỏa mãn lòng hư vinh của tôi một cách khó hiểu.
Lúc tôi còn đang suy nghĩ miên man, Tái Sâm thấy tôi im lặng chắc là lại tưởng tưởng ra chuyện gì nữa, cậu ta tiến lên trước tiếp tục nói: "Anh muốn cái gì tôi đều có thể cho anh, anh bảo tôi làm cái gì tôi cũng sẽ làm."
Tôi nghi ngờ cậu ta có thể sử dụng kỹ năng mê hoặc, bởi vì tôi nhìn gương mặt sáp lại gần của cậu ta mà trong lòng có chút nhộn nhạo, thậm chí là đỏ mặt tim đập loạn lên.
"Chuyện gì cũng nghe tôi?" Tôi nhướng mày hỏi.
Tái Sâm nghe vậy thì gật đầu một cái, tay cậu ta cũng vuốt ve eo tôi, "Chuyện gì cũng có thể."
Tôi nghi rằng cậu ta đang ám chỉ gì đó nhưng cảm giác bị người chậm rãi xoa nắn bên hông thực sự rất thoái mái, bởi vậy tôi cũng không di chuyển tay cậu ta đi.
"Vậy... cậu có thể giúp tôi giải quyết những người trước kia đã hại tôi rơi xuống biến không?"
"Đã giải quyết từ lâu rồi, nếu anh muốn nhìn tôi có thể dẫn anh đi xem thi thể bọn chúng." Tái Sâm tiến đến bên tai tôi nhỏ giọng nói, vừa dứt lời đã bắt đầu ngậm lấy vành tai tôi.
"Cậu đừng như vậy." Tôi vừa cười vừa muốn nghiêng đầu né tránh, "Cho dù cậu có làm tôi thoải mái thì tạm thời tôi cũng không thể để cậu làm được."
"Vì sao?"
"Tôi chỉ cho người tôi thích làm thôi."
"Vậy anh thích tôi được không?"
"Xem biểu hiện của cậu."
Tái Sâm cười, ôm tôi vào trong ngực.
Thôi, cuộc sống sau này ai mà biết được, đi một bước tính một bước đi.
Mấy tháng sau, cuối cùng tôi và Tái Sâm vẫn ở bên nhau, không còn cách nào khác, tôi thật sự không chịu nổi một người đẹp điên cuồng theo đuổi tôi.
Ngày hôm sau khi tôi vừa đồng ý ở bên Tái Sâm thì Tái Sâm động dục...
Bởi vì móng tay Tái Sâm quá sắc bén nên mấy chuyện nới ộng này kia tôi chỉ có thể tự làm.
À, trong quá trình nới rộng tôi phát hiện điểm mẫn cảm của tôi rất nông, tôi tự dùng ngón tay là có thể chạm tới, khỏi phải nói, lúc tôi chạm tới chỗ kia thật sự rất sướng.
Tôi nới rộng rất kỹ càng, cũng hết cách, dương v*t của Tái Sâm quá lớn, tôi sợ đau.
Dù sao trước đây tôi cũng chưa từng tự mình nới rộng nên động tác cực kỳ chậm, liếc mắt nhìn thấy dương v*t đang rỉ nước của Tái Sâm đã lộ ra thì càng thêm sốt ruột, động tác lại càng chậm hơn.
Tái Sâm thở dài, cậu ta lấy tay của tôi ra, cúi người đưa lưỡi liếm láp nơi đó.
Đầu lưỡi mềm mại đảo quanh một vòng ở miệng lỗ, sau đó chậm rãi đút vào bên trong, lỗ nhỏ tò mò tiếp nhận vật từ bên ngoài này.
Sau khi liếm láp bốn phía, Tái Sâm phát hiện ra điểm mẫn cảm của tôi, đầu lưỡi liên tục đâm chọc lên điểm này hoặc là quét tới quét lui, khoái cảm từng đợt ập tới, bắp đùi tôi căng cứng.
Liếm đến khi lỗ nhỏ ướt dầm dề, Tái Sâm nắm dương v*t chậm rãi cọ xát miệng lỗ, tôi nhìn chất dịch của mình dính lên trên mặt Tái Sâm mà có chút xấu hổ.
Tái Sâm hôn lên khóe miệng tôi rồi dịu dàng nói: "Ngoan, một lát là sẽ hết đau ngay." dương v*t tiến vào lỗ nhỏ của tôi từng chút một, mới đi vào một nửa mà tôi đã đau đến mức có hơi không chịu nổi.
Tái Sâm dừng động tác, không ngừng hôn môi tôi, tay cũng nắm lấy dương v*t tôi vuốt ve lên xuống.
Đến khi vào hơn một nửa thì Tái Sâm không tiếp tục tiến về phía trước.
Chờ khi tôi hơi quen rồi cậu ta mới bắt đầu đâm vào chầm chậm, từ từ, cơn đau bị một cảm giác tê dại thay thế, mỗi lần dương v*t đâm vào đều ma sát với điểm nhạy cảm, dưới sự kích thích lỗ nhỏ lại tiết ra càng nhiều chất lòng tiện cho dương v*t xâm nhập.
Tiếng rên rỉ dần vang lên, tôi từ từ đắm chìm trong lần làm tình này.
Không nhớ rõ tôi đã bắn lần thứ mấy, Tái Sâm liếm đi nước mắt bên khóe mắt tôi, vẫn tiếp tục đâm vào lỗ nhỏ đã sớm thành một đống hỗn độn một cách mạnh bạo.
"Ưm... Đừng... Ha a... Dừng lại...", "Lập tức."
Rõ ràng tôi đã bị làm đến mức cả người run rẩy không thôi nhưng Tái Sâm luôn luôn dịu dàng với tôi vẫn không có ý định dừng lại.
Ngay khi tôi sắp bị làm đến khóc thì cuối cùng cậu ta cũng bắn, một lượng lớn tinh dịch tràn vào lỗ nhỏ của tôi, tôi bị buộc phải lên đỉnh lần nữa.
Sau khi lên đỉnh, tôi nằm xụi lơ trên giường mơ màng sắp ngủ.
Tái Sâm kéo tôi vào lòng ngực, hôn tôi hệt như vô số lần trong quá khứ, tôi thật sự mệt không chịu nổi, khi cậu ta ngậm lấy môi tôi thì tôi không kiên nhẫn đẩy cậu ta ra.
Cậu ta cũng không thèm để ý, ôm chặt tôi vào trong lòng ngực.
"Leo..."
"Ừm." Thật ra tôi không muốn trả lời nhưng tôi biết chỉ cần tôi không trả lời thì chắc chắn cậu ta sẽ cứ mở miệng làm phiền tôi.
"Tôi thích anh."
"Ừm."
Có lẽ là không nghe được lời muốn nghe nên Tái Sâm cắn nhẹ bả vai tôi một cái.
"Tôi cũng thích cậu."
Nói xong câu đó tôi lập tức hôn mê.
Khi đó tôi cũng không biết Tái Sâm trong kỳ phát tình tôi sẽ bị giày vò đè ép làm vài ngày, ầy, đó đều là chuyện sau này.
Tóm lại, tôi, Leo, đã ở bên Tái Sâm rồi!
Thật ra tôi cũng không biết rốt cuộc tương lai chúng tôi sẽ như thế nào, nhưng... ít nhất hiện tại tôi rất vui vẻ, điều này đối với tôi mà nói là đủ rồi.
Còn giờ, hẹn gặp lại trong tương lai.
Tạm biệt.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.