Chú Chắc Không

Chương 10: Để tôi đưa cô ấy về



Một lát sau Hạ Tề đến và xuyên suốt buổi tiệc đều diễn ra vui vẻ. Dương Di lần đầu dự những buổi tiệc như này nhưng vẫn rất thể hiện rất tốt trước mặt các đối tác và các chủ tịch của các công ty làm ăn lớn.

Suốt buổi tiệc Trương Tiêu luôn đưa mắt nhìn theo Dương Di xinh đẹp vui vẻ trước các đối tác, Ba của Trương Tiêu nhìn cậu liền hiểu ra Trương Tiêu đang để ý đến Dương Di.

Cũng nhờ hôm nay mà Dương Di có cách nhìn khác về tên Trần Chí Phong kia cũng không đánh ghét tự cao như cô nghĩ.

Hạ Tề thấy cũng tối rồi liền ghé sát nói nhỏ với Trần Chí Phong

- '' Chí Phong cậu đưa Di Di về trước đi ''

Trần Chí Phong dè dặn gật đầu đồng ý rồi đua Dương Di ra bãi đổ xe. Tạ Kiến Minh cũng đi ra tiến lại gần nhìn Trần Chí Phong nói

- '' Trần Chí Phong cậu cứ đi về trước đi, Di Di để tôi đưa về ''

Dương Di liền đáp

- '' Không, tôi đi với Trần Chí Phong ''

- '' Không được đi chung với người lạ ''

- '' Trần Chí Phong có phải người lạ đâu ''

- '' Không phải lúc trước từng ăn hiếp Di Di sao ''

- '' Dù sao nhìn vẫn giống người tốt hơn chú ''

Trần Chí Phong đứng giữa bất lực nhìn hai người chán ghét nói

- '' Cãi xong chưa, Hạ Dương Di đi theo ai ''

- '' Đi theo anh ''

Trần Chí Phong thở dài gật đầu liền mở cửa xe cho cô bước vào ngồi. Trần Chí Phong nhìn Tạ Kiến Minh thở dài đưa chìa khoá xe cho Tạ Kiến Minh. Tạ Kiến Minh phì cười cầm lấy

- '' Người anh em vẫn là cậu hiểu tôi ''

- '' Mai đến Hạ Thị đổi xe ''

Thế là cả hai đổi xe cho nhau. Tạ Kiến Minh mở cửa xe ngồi vào làm Dương Di ngạc nhiên bực bội nói

- '' Sao chú lên đây ''

- '' Thì hôm nay tôi đưa Di Di về ''

- '' Đây là xe của Trần Chí Phong mà ''

Tạ Kiến Minh mỉm cười trả lời

- '' Dù sao cũng không phải lần đầu đổi xe với Trần Chí Phong ''

- '' Hả?...hai người thân lắm sao ''

- '' Không thân, có thể làm bạn chỉ là cậu ta nói chuyện kiêu ngạo quá ''

- '' Đâu phải ai cũng mặt dày như chú ''

Lái xe một lúc Tạ Kiến Minh nhìn vào gương nhìn Dương Di hình như ngủ say mất rồi.

- '' Bạn nhỏ ngủ cũng xinh đẹp như vậy ''

Đến nhà Tạ Kiến Minh nhẹ nhàng mở cửa xe ra cẩn thận bế Dương Di đi vào vì không muốn cô thức dậy, khó khăn lắm mới có cơ hội Dương Di ngoan ngoãn như vậy Tạ Kiến Minh cũng không ngốc mà gọi cô dạy.

Hạ Tử Hầu bước ra mở cửa thấy Tạ Kiến Minh bế Dương Di vừa cầm trái táo đang ăn dở trên tay vừa nhìn thắc mắc hỏi

- '' Chị em làm sao vậy ''

- '' Ngủ quên thôi ''

Tạ Kiến Minh nhẹ nhàng bế cô bước lên phòng. Hạ Tử Hầu nhìn trong đầu khó hiểu tại sao không gọi chị ấy dậy mà cứ phải bế làm gì cũng có thân lắm đâu nhỉ....

Vừa đặt Dương Di xuống giường thì điện thoại trong túi cô reo lên, Tạ Kiến Minh tò mò lấy ra xem ai gọi thì ra là Lý Quân Hạo.

- '' Cái thằng nhóc này nữa đêm gọi cho Di Di làm gì chứ ''

Tiện tay Tạ Kiến Minh chặn luôn số điện thoại của Lý Quân Hạo rồi vui vẻ đắc ý bước xuống nhà

- '' Tử Hầu chú đi đây ''

- '' Vâng tạm biệt chú ''

Sáng hôm sau ánh nắng mặt trời lên chiếu qua khe khung cửa làm chói mắt Dương Di lờ mờ tỉnh dậy, bộ váy hôm qua vẫn còn trên người chưa thay ra.

Tắm xong Cô từ từ bước xuống thấy Hạ Tử Hầu nằm trên sofa chơi game liền đi đến nhéo tai Hạ Tử Hầu, cậu bỏ điện thoại xuống đâu đớn kéo tay Dương Di ra.

- '' Chị làm gì vậy đau muốn chết ''

- '' Còn biết đau à suốt ngày chơi game không lo học hành, sắp thi chuyển cấp rồi mà cứ lơ là như vậy ''

Hạ Tử Hầu xoa tai nhíu mày nói

- '' Đường nào cũng đậu mà, mấy cái bài tập đó như là bài tập mẫu giáo có gì mà học chứ ''

- '' Hay quá ha...''

Tiếng chuông cửa reo lên cô giúp việc vội chạy ra mở cửa. Lý Quân Hạo bước vào

- '' Di Di ''

- '' Hửm, cậu đến làm gì vậy ''

Lý Quân Hạo từ từ bước đến gần nhẹ nhàng nói

- '' Sao không nghe điện thoại ''

Dương Di ngơ ngơ ngác ngác không hiểu đáp

- '' Cậu có gọi cho mình đâu ''

- '' Có mà cậu xem lại điện thoại đi ''

Dương Di mở điện thoại xem cuộc gọi nhỡ tìm tới tìm lui cũng không thấy liền đưa điện thoại lên Quân Hạo xem

- '' Cậu có gọi mình đâu nhìn đi ''

Lý Quân Hạo cầm điện thoại cô xem một hồi thì ngạc nhiên ngước nhìn cô nói

- '' Cậu chặn số mình rồi ''

Dương Di còn ngạc nhiên hơn khó hiểu

- '' Mình chặn sao? mình có chặn đâu chứ ''

- '' Ai đụng vào điện thoại cậu à ''

Dương Di lắc đầu liên tục

- '' Làm gì có chứ ''

- '' Không sao bỏ đi, rảnh không đi ôn tập với mình gần thi rồi ''

Dương Di mỉm cười gật đầu đồng ý rồi lên phòng thay đồ một lúc sau cả hai đến tiệm cafe không gian yên tĩnh để học bài.

Lý Quân Hạo ngước lên nhìn gương mặt của Dương Di, đôi mắt luôn thanh cao tươi sáng, làn da trắng mịn bất giác cậu nói

- '' Di Di cậu xinh thật ''

Dương Di đang tập trung học nên không nghe rõ ngước lên nhìn anh hỏi

- '' Hả gì cơ ''

- '' Không có gì, cậu tiếp tục đi ''