Chủ Tịch, Đừng Ép Người Quá Đáng!

Chương 43: Đứng lên (H)



Y Y bị doạ lần thứ N rồi, nhưng vẫn như cũ lùi về phía sau

Lưng nhỏ đập vào cánh cửa, sợ hắn không vui chỉ có thể nén cơn đau

Con nhóc này sau khi bị trừng phạt đã an phận hơn

Nhưng hắn biết sự an phận này chỉ là giả vờ

Cũng chẳng sao, điểm yếu cô còn nằm trong tay mà cô chẳng có bản lĩnh cướp được

Vết thương như thế nào rồi?

Hắn tiện thể hỏi

Đã đỡ đau rồi, nhưng... vẫn còn khó chịu

Oh? vậy sao?

Khuôn miệng cong lên nụ cười đen tối, hắn kéo cô nằm lên giường

Cơ thể to lớn đè lên, giọng khàn khàn nam tính hỏi thêm

Khó chịu ở chỗ nào?

Ách...

Y Y nhất thời cứng họng, đôi mắt đẹp bối rối chớp chớp rồi nhắm chặt

2 má bắt đầu đỏ lên, sợ hắn truy hỏi đến cùng đành phải chuyển chủ đề

Nhị thiếu... tôi... tôi đi chuẩn bị nước nóng...

Gấp cái gì, nói tôi nghe thử xem... còn đau chỗ nào?

Hắn vẫn cố ý làm khó

Bàn tay to trượt từ bả vai xuống cái eo sờ vài cái

Chỗ này?

Sau đó lại di chuyển đến bắp đùi thon

Ở đây thì sao?

Ưm... khoan...

Cô để tay lên ngực hắn nhằm ngăn cản nhưng cũng chẳng làm được gì

Hắn vén chân váy dài từ mắt cá qua khỏi đùi rồi cho tay vào

Lam Hoa đem đến cho cô đồ ngủ này thật tình chẳng muốn mặc tý nào

Bên ngoài nó rất kín đáo, nhưng quần bên trong lại là loại cột 2 bên eo

Y Y bảo thủ, nhìn thấy liền cảm thấy có chút phản cảm

Trông khó coi chết đi được

Đừng...

Giờ phút này cô còn nhớ lại quá khứ làm gì chứ

Phải ngăn hắn làm chuyện bậy bạ lại!!!

Bạch Dạ Phi Ưng tiến sát đến, ngón tay dài cách 1 lớp quần ló.t mơn trớn nơi bí ẩn của thiếu nữ

Môi mỏng nhếch lên

Hay là nơi này?

Ưn...

Y Y không trả lời, hắn thu tay về nhưng vẫn chưa chịu ngồi dậy

Cô bị đè, ng.ực cũng bị ép biến dạng đành liều mạng đưa ra yêu cầu

Thiếu... gia, ngài đứng lên được không?

Hắn lại bình thản nhìn cô, trả lời hết sức dửng dưng

Không phải tôi đang đứng sao?

Nói xong tiện thể thúc hông để vật nào đó ngang nhiên cọ vào bắp đùi non mịn

Á!

Lạc Y Y muốn rút chân về, hắn lại vươn tay giữ lấy mô.ng cô

Y Y, con thỏ nhỏ càng muốn chạy khỏi sư tử, thì con thú ăn thịt đó lại càng muốn đùa giỡn. Đến khi con thỏ không còn sức lực giãy giụa, nằm teo tóp 1 chỗ. Đến lúc đó sẽ bị ăn đến mức chẳng còn xương. Đừng có sợ mà chạy đó!!!

Cô sực nhớ đến lời nói của Lam Hoa

Liền cố gắng lấy lại bình tĩnh

Bàn tay đang cố đẩy hắn ra trong thoáng chốc liền trượt nhẹ rồi vòng qua cổ

Sợ con mãnh thú nhìn thấy gương mặt sợ hãi của mình, nên vùi hẳn đầu vào ngực hắn

Cố nén cơn run sợ mà nói ra câu bạo dạng

Nhị thiếu, chỗ đó vẫn còn có chút đau. Có thể cho tôi 5 ngày nữa không? Đến khi hoàn toàn khỏi chắc chắn sẽ khiến ngài hài lòng

Bạch Dạ Phi Ưng thấy cô thay đổi không còn chạy nữa liền cảm thấy có chút mất hứng

Nhưng cũng thoả hiệp

Đợi cô khoẻ hẳn, chắc chắn sẽ rất vui đây

Nhớ bôi thuốc, đặc biệt là chỗ còn đau

Nhưng Lam Hoa nói chỉ cần bôi ngoài da thôi...

Hắn đang định ngồi dậy thì nghe thấy cô lầm bầm, liền tách chân Y Y sang 2 bên rồi đột ngột ngồi dậy

Bàn tay cơ bắp giữ lấy eo cô

Giọng hắn bá đạo uy hiếp hỏi

Lam Hoa và tôi... em nghe lời của ai?

Cô muốn nghe theo Lam Hoa, nhưng hắn hỏi không phải muốn nghe suy nghĩ của cô mà đang muốn cô trả lời đáp án hắn muốn

Y Y hơi hơi mỉm cười nghịch caravat hắn đang đeo, cô chẳng dám nhìn vào mắt hắn đâu, bị lộ mất

Nghe theo ngài

Tốt

Hắn thả cô ngồi xuống giường, bản thân kéo cái ghế nhỏ ngồi phía đối diện

Vậy thì hôm nay phải kiểm tra xem em có làm đúng những gì tôi dạy không

Hả? Cô trả lời theo quáng tính

Hắn bắt chéo chân, đưa bàn tay lên cổ quyến rũ nới lỏng caravat

Bôi cho tôi xem

Y Y cứng đờ người

Hắn... hắn là đang muốn cô... làm cái trò kia trước mặt hắn?

Tên ác ma biến thái này...

Bạch Dạ Phi Ưng thấy gương mặt cô bối rối, suy nghĩ trong lòng càng thêm tà ác

Nhất định không thể bỏ qua cho cô lần này rồi