Chủ Tịch, Đừng Ép Người Quá Đáng!

Chương 49: Không tiễn



Cô còn chưa kịp hỏi khi nào mẹ sẽ sang Mỹ, hắn đã phái người đến đón cô về

Ngồi trên xe cô ảo não gãi gãi đầu

Suốt cả ngày hôm qua mình đang làm gì, ngay cả việc hỏi mẹ khi nào sẽ đi cũng quên bén

Thật là...

Đầu óc sao lại trở nên kém như vậy chứ?

Thật sự muốn ở bệnh viện vài ngày, nhưng kẻ mà cô đang phải đối phó lại là ác ma lãnh khốc vô tình

Nếu không cẩn thận từng bước sẽ có ngày chuốc lấy hoạ

Xe dừng lại trước đài phun nước, Y Y nhẹ nhàng bước xuống

Trùng hợp lại gặp Bạch Diệp Phi Yến đang hậm hực bước ra khỏi sảnh

Ai đây? Không phải là cô gái đã dùng mọi thủ đoạn mà quyến rũ anh tôi sao?

Y Y cúi đầu rồi lướt qua như chưa có gì

Bạch Diệp Phi Yến đang định đi về, gặp Y Y lại lần nữa đi theo. Không ngừng công kích

Anh tôi chẳng qua là ham mới lạ, vài ba ngày sẽ chán ngán rồi tự động đá cô ra khỏi nơi này. Cần gì tự chuốc lấy khổ, nhanh chóng rời khỏi nơi này đi. Đừng có không biết tốt xấu!!!

Thấy Y Y mãi chẳng thèm nghe mình nói, cước bộ chỉ tăng không giảm

Cô liền chạy đến nắm lấy cổ tay kéo cô ấy xoay người lại

Tôi đang nói chuyện với cô đó, có nghe không!!!

Lạc Y Y thở dài

1 Bạch Dạ Phi Ưng đã khiến cô mệt đến chết đi sống lại rồi, nay lại còn tới 1 Bạch Diệp Phi Yến

Nhà họ Bạch có thù oán với cô từ kiếp trước hay sao vậy?

Chẳng biết khi nào sẽ được đến thăm mẹ lần nữa, ngày mẹ ra sân bay cũng không biết có được đi theo hay không

Chuyện này đã khiến cô rầu rĩ từ tối qua đến tận bây giờ

Cô thật sự muốn hỏi... Sao không đi quấn lấy tên ác ma kia mà lại đến làm phiền cô rồi

Không có anh tôi ở đây nên không cần giả vờ nữa chứ gì? Không đi thì để tôi giúp cô...

Bạch Diệp Phi Yến!!!

Từ trên bật thang xoắn ốc, âm thanh dứt khoác vang lên thu hút tất cả sự chú ý của mọi người

Hắn, trên tay cầm theo cốc cà phê đang còn nghi ngút khói. Toàn thân âu phục nhưng không mặc áo vest, nhìn gần hoàn toàn có thể thấy được cơ bắp săn chắc

Bàn tay đang nâng ly cà phê có thể thấy được 1 đường gân đầy nam tính, ngón tay hắn thon dài để lên tay vịn cầu thang

Gương mặt hiện lên chút khó chịu

Cái con nhóc này không phải nói là sẽ đi về sao?

Bây giờ còn ở nơi này gây nhau

Bạch Dạ Phi Ưng đi đến để tách cà phê đang uống dở lên bàn, vùng cái tay nhỏ hư hỏng đang nắm chặt của đứa em gái mình ra

Thay vào đó là bàn tay to lớn của mình

1 mạch kéo cô lên lầu

Tam tiểu thư thấy vậy nổi giận đùng đùng, giậm chân khoanh tay trước ngực

Anh mà không đuổi cô ta đi, em sẽ không bao giờ đến đây, cũng không thèm nói chuyện với anh nữa

Hắn vẫn kéo cô lên lầu, còn không thèm nhìn em mình lấy 1 cái, chỉ vẫy vẫy tay vài cái cho có hình thức

Cửa lớn đằng kia, không tiễn1

Bạch Diệp Phi Yến không ngờ mình bị cho ăn bơ, nhất thời không biết làm gì liền thét lớn

Em sẽ không bỏ qua đâu!!!!!!!!!!

Nhìn thấy Tam tiểu thư rời đi, cô thật sự có chút thất vọng

Đáng lẽ phải xông đến tách cô và hắn ra. Sau đó quấn lấy hắn để cô được tự do mới đúng chứ???

Bị hắn kéo lên phòng ăn tầng 1, cô hiếu kỳ quang sát đôi chút

So với tầng trệt được thiết kế theo phong cách phương Tây cổ điển, nơi này lại hiện đại và sáng màu hơn

Bàn ăn không dài thay vào đó là bàn tròn có thể xoay được

Tivi, ghế massage... đều có đủ

Tiện nghi như vậy còn bắt cô xoa bóp cho...

Nghĩ lại thì cũng do cô tự làm tự chịu

Y Y yểu xìu, cổ tay bị hắn nắm có chút đau

Cô chợt nhớ ra điều gì đó liền lên tiếng

Nhị thiếu... tôi xin phép ra ngoài, ngài ăn ngon miệng

Lúc nãy trước khi xuống lầu chứng kiến 1 màn đặc sắc hắn đã ăn từ lâu rồi, hơn nữa trên bàn lấy đâu ra thức ăn mà lại chúc cái câu đó?

Vừa mới gặp đã muốn đi?

Lại đây!!!