Chung Cực Toàn Năng Hệ Thống

Chương 14: Hai nữ giành chồng



Phàm nhân tu tiên là một trong những bộ tiểu thuyết mạng Trung Quốc thể loại cổ tiên hiệp mà Dương Sơ Tuyết thích nhất.

Từ năm ngoái khi nghe bộ tiểu thuyết này được ấn máy quay hình, Dương Sơ Tuyết kích động vui mừng cười cả ngày.

Bắt đầu mở phim ra xem, hôm nay chiếu đến tập 12 và 13.Dương Sơ Tuyết tập trung vào màn hình nhìn chằm chằm.Nội dung tập này đã đến đoạn Hàn Lập chữa trị cổ truyền tống trận, từ sư phụ Lý Hóa Nguyên nhận nhiệm vụ bảo vệ Tần phủ.Ở nơi này phát hiện hai môn pháp quyết là Lộng Diễm quyết cùng Liễm Tức thuật.Sau đó là phát hiện Hắc Sát giáo hành tung, phối hợp với mấy sư huynh đệ tiêu diệt Hắc Sát giáo lấy được Hư Thiên tàn đồ cùng Ngũ hành huyết kết đan.

Khi xem đến đoạn Hàn Lập cự tuyệt tình ý của Trần Xảo Thiến, Dương Sơ Tuyết phẫn nộ mắng.

“Đáng chết đồ đầu gỗ, người ta đã yêu mày sâu như vậy mà cũng cự tuyệt.Trong sơn động mày bàn tay heo ăn mặn mà không dám chịu trách nhiệm.”

Dương Sơ Tuyết mất hứng tắt trang web phim đi, ngồi một mình trong phòng suy nghĩ xuất thần.

“Không lẽ tu tiên là cả một con đường khô khan như vậy sao?”

“À đúng rồi, thêm bạn cái tên dám móc nhà bản tiểu thư lúc nãy nữa.”

Dương Sơ Tuyết nghĩ đến trận đấu bị thua oan thua uổng, nội tâm một trận buồn bực.Muốn thêm bạn Tiêu Hạo gọi tạo phòng đơn đấu.Nàng quả thật nuốt không trôi cục tức này.

Tiêu Hạo lúc này đánh mấy ván cũng chán.Nhìn đồng hồ đã 8:30 tối, cảm thấy có chút rảnh rỗi.Trong lòng có ý tưởng, lộ ra nụ cười gian gõ dòng chat đến Khương Du Du.

“Bảo bối của anh, hay là bây giờ chúng ta làm chuyện đứng đắn đi.”

“Chuyện đứng đắn gì?”

“Em chấp nhận video call của anh đi!”

Tiêu Hạo click vào gọi điện video, bên kia Khương Du Du cũng chấp nhận.Hai người mặt bắt đầu hiện lên ở mỗi bên điện thoại đối phương.

“Bà xã của anh ngày càng xinh đẹp nha.”

Tiêu Hạo nhìn trong màn hình điện thoại Khương Du Du cười haha nói.

“Lại trêu ghẹo người ta.Thật chán ghét mà!”

Khương Du Du uốn éo người nũng nịu nói.

“Tiểu yêu tinh, đây là muốn câu dẫn anh phạm tội mà.”

Tiêu Hạo ánh mắt nóng rực nhìn đăm đăm đang uốn éo trong màn hình Khương Du Du cười hắc hắc nói.

“Em muốn câu dẫn anh đó, thì sao nào?làm gì được nhau?”

“A, dám ăn gan hùm mật gấu mà câu dẫn chồng, tiểu yêu tinh chờ đó.”

“Hì hì đố anh làm được gì em đấy!”

Ninh Tuyết Yên cũng kết thúc trạng thái dục hỏa trùng sinh.Nàng gương mặt mê mang mở ra hai mắt, đầu đau như muốn nứt mà không hiểu có thêm 1 đoạn kì lạ trí nhớ.

“Luân Hồi Tiên Đế hóa ra là ta kiếp trước.Cũng vì đỡ thay cho Hạo một đao mà nhân họa đắc phúc, dục hỏa trùng sinh, thức tỉnh trí nhớ kiếp trước.”

Ninh Tuyết Yên trên người khí chất lúc này phát sinh nghiêng trời lệch đất biến hóa, không còn là một tiểu nữ sinh thanh thuần nhà bên nữa, mà biến thành một cái cao cao tại thượng nữ đế.Nhưng thủy chung trên gương mặt nàng lộ ra mỉm cười hạnh phúc, quay sang nhìn hướng Tiêu Hạo, trong lòng kiên định.

“Hạo, em sẽ không để anh nhận bất cứ tổn thương nào.Em muốn làm cô vợ hiền mà theo anh một đời một kiếp.Luân Hồi Tiên Đế đã chết, chỉ còn lại Ninh Tuyết Yên này.”

Bất chợt, Ninh Tuyết Yên liếc mắt nhìn trong điện thoại đang nói chuyện video cô gái với Tiêu Hạo nhan sắc không kém gì mình.Khẽ nhíu mày, nghe được hai người lời nói thân mật, nội tâm nàng ngày càng khó chịu, rời giường mà đi đến gần Tiêu Hạo.

Tiêu Hạo hồn nhiên không biết có một bình dấm chua ngay sau lưng mình, vẫn hồn nhiên cười tà yêu cầu Khương Du Du làm mấy động tác xấu hổ.

“Bảo bối, nhanh lên cởi ra nào.Để anh chiêm ngưỡng bộ ngực hùng vĩ của em đi.”

Khương Du Du gương mặt đỏ lên, sẵn giọng.

“Đồ lưu manh, đổi yêu cầu khác đi.Cái này có chút ngại.”

Tiêu Hạo sắc mặt giả bộ nghiêm túc lên.

“Ngại cái gì, vợ chồng xem nhau, thiên kinh nghĩa địa.Không cho anh xem thì lần tới gia pháp hầu hạ.”

Khương Du Du lúc này bị gia pháp hầu hạ cho hù đến, gương mặt hồng hào gật đầu một cái, hai tay bắt đầu cởi ra trên người áo lót viền ren.

Một đôi ngọn núi phía trên có 2 hạt anh đào hồng hào mang 36D kích thước hiện ra trước màn hình của Tiêu Hạo.

Tiêu Hạo nhìn thấy đôi ngọn núi của Khương Du Du kém chút phun máu mũi, khô khan nuốt một ngụm nước miếng, ánh mắt ngốc ngốc nhìn chăm chú vào màn hình.

Buổi trưa chỉ có sờ vào mà không nhìn, bây giờ nhìn thấy quả nhiên là cực phẩm cặp ngực à.Cái này có nắn bóp cả đời cũng không chán.

“Đẹp không?”

Một thanh âm lạnh như băng vang lên sau lưng Tiêu Hạo sắc mặt cứng đờ, thầm mắng xong đời mà loay hay không biết làm sao.

Trong điện thoại Khương Du Du nghe thấy có giọng nữ, nghi ngờ hỏi.

“Là ai vậy ông xã?”

Tiêu Hạo lúc này sắc mặt có thể nói khó coi như đưa tang.Vì 2 người gọi video call đều mở ra loa ngoài nên tình huống xung quanh nghe rõ ràng.

Ninh Tuyết Yên giật lấy điện thoại, trừng mắt nhìn mặt đầy khổ bức Tiêu Hạo, quay mặt hướng màn hình để trần ngực Khương Du Du nộ kêu lên.

“Cô là con hồ ly tinh nào?dám câu dẫn chồng tôi hả?”

Khương Du Du bị mắng là hồ ly tinh, sắc mặt tức khắc khó coi, mắng chửi lại.

“Cô mắng ai là hồ ly tinh?cô mới là hồ ly tinh, cả nhà cô đều là hồ ly tinh.Tôi mới là vợ của anh Hạo, cô là thứ gì mà dám nói mình là vợ ảnh.”

Ninh Tuyết Yên cũng thẹn quá hóa giận, cười lạnh nói.

“Còn không biết xấu hổ vạch ngực ra khoe để câu dẫn chồng tôi mà không dám thừa nhận.Đừng tưởng ngực cỡ D thì ngon, tôi còn ngon hơn của cô.”

Nói xong, ở Tiêu Hạo trợn mắt hốc mồm cũng bắt đầu cởi áo ngoài, hiện ra áo ngực có chút đỏ thắm máu tươi, rồi giật phanh ra ném đi áo ngực hiện ra một cái hoàn mỹ hai ngọn núi kích thước không kém gì của Khương Du Du.

Ninh Tuyết Yên mặt cũng có chút đỏ bừng, không hiểu bản thân làm sao to gan lớn mật như vậy.Nhưng nghĩ đến mình đã nhận định là Tiêu Hạo nữ nhân thì sẽ không ngại chuyện này.Dùng tay lôi kéo ánh mắt ngốc trệ Tiêu Hạo chôn đầu vào trong ngực nàng.Sau đó nhìn màn hình khiêu khích đối với Khương Du Du nói ra.

“Thế nào?của tôi hoàn mỹ hơn của cô nhiều.Chồng tôi rất thích gối đầu vào để thỏa mãn dục vọng.Cô làm được không?”

Khương Du Du bên kia quả thật tức đến phát run hét lên.

“Tiêu Hạo, anh chờ đó cho em.Em mà đến nhà anh thì đừng có trốn đấy.”

Sunshine khu chung cư phòng 122.

Khương Du Du trong phòng la hét khiến 2 vợ chồng già đang xem ti vi ở phòng khách có chút mộng.Vừa chạy vào phòng thấy con mình đang mặc áo lót thì hỏi.

“Con gái có chuyện gì?”

Khương Du Du mặt có chút hồng nói với hai vợ chồng.

“Cha nuôi, mẹ nuôi.Con có việc quan trọng phải đi ra ngoài một chuyến.Có thể sẽ ngủ ở nhà bạn thân nên khỏi trông cửa chờ con nha.Bái bái!cha mẹ ngủ ngon.”

Không đợi hai vợ chồng đồng ý, Khương Du Du đã ôm lấy túi xách mình mà vội vàng rời đi.

“Nè bà nó, con gái đây là thế nào?”

“Cũng ở chung với nhau hơn một tuần, ông còn không biết tính cách con bé sao?yêu thích tự do không bị ràng buộc.Cứ mặc kệ nó đi, chỉ cần con bé thích là được.”

“Nhưng trời cũng tối rồi, con bé có hay không có việc gì?trưa hôm nay còn bị lưu manh bắt nạt đây.”

“Ông chỉ biết nói nhảm điều không lành.Con gái cũng 18 tuổi, không lẽ lại không biết giữ mình.Nó tính cách có chút quật cường, có khuyên cũng vậy.”

“Thôi, thôi, vậy thì theo nó đi.”

Tiêu Hạo ở trong phòng, vì không muốn bị làm thịt liền giả ngu đổi đề tài.

“Yên nhi, em tỉnh rồi?có cảm thấy đau chỗ nào không?”

Ninh Tuyết Yên gương mặt lạnh như băng nhìn Tiêu Hạo, hừ một cái.

“Anh còn biết quan tâm em?sao không đi quan tâm đến con hồ ly tinh kia đi.”

Tiêu Hạo gương mặt lộ ra nụ cười khổ, chạy đến ôm Ninh Tuyết Yên eo nhỏ.

“Yên nhi bảo bối bớt giận, cái này là một cái hiểu lầm…”

Ninh Tuyết Yên quay mặt đi, lạnh rên một tiếng không thèm phản ứng Tiêu Hạo.

Tiêu Hạo thấy Ninh Tuyết Yên còn giận, bất chợt lộ ra nụ cười xấu xa, dùng tay tập ngực nàng.

Ninh Tuyết Yên bị bất ngờ tập kích cho ngạc nhiên, nhưng không phản kháng lại, mặc cho Tiêu Hạo nhào nặn.

Bỗng nhiên, Tiêu Hạo gan càng lớn hơn dùng miệng hướng về hai hạt đào hồng hào mà tiến đến.Dùng miệng lè lưỡi liếm một cái, Ninh Tuyết Yên nhạy cảm khẽ ưm lên một tiếng kiều mị.

Tiêu Hạo cậu nhỏ lúc này đã sớm căng đến max level, không được mà ưỡn người lên dùng cậu nhỏ cách lớp quần mà cọ lấy cô bé của Ninh Tuyết Yên.

Khương Du Du nóng nảy mà dùng hết toàn bộ Luyện Kí kỳ viên mãn lực lượng, bùng nổ mà chạy vọt nhanh nhất đến nhà Tiêu Hạo.

Đến nơi, Diêu Ái Phương thấy Khương Du Du chạy đến nhà mình nhiệt tình lên bắt chuyện.

“Con gái, muộn như thế này tìm tiểu Hạo có việc gì?”

Khương Du Du không trả lời nàng mà chạy thẳng lên lầu đến phòng của Tiêu Hạo.

Diêu Ái Phương lúc này còn không biết chuyện gì xảy ra mới là lạ.Trong lòng thay Tiêu Hạo mặc niệm.Con trai ơi là con trai, mẹ cũng quá thất vọng về con rồi.

Tiêu Chính Hào cũng cảm thấy tiếc hận thay cho con trai mình, thầm than.Con trai ơi, sao mày ngu thế?chân đạp 2 thuyền mà cũng bị bắt gian, ba cũng hết cách rồi.

Tiêu Hạo dục hỏa lúc này đang ở trạng thái đỉnh phong, vừa định cởi quần xách thương ra trận.Bỗng nhiên phanh một tiếng, cửa phòng bị phá văng ra.

Khương Du Du gương mặt khó có thể tin nhìn đang ôm thân mật hai người.Chạy đến tức giận chỉ Ninh Tuyết Yên nói.

“Khá lắm.Anh dám vụng trộm sao lưng em mà thông đồng với con hồ ly tinh này.”

Ninh Tuyết Yên ngạo kiều hừ một tiếng.

“Tôi là vợ anh ấy, vợ thông đồng với chồng là chuyện thiên kinh nghĩa địa.Cô một cái hồ ly tinh làm gì có tư cách xen vào?”

Khương Du Du tức đến nổ phổi, căm tức nhìn Ninh Tuyết Yên.

“Cô không biết xấu hổ câu dẫn chồng tôi mà còn không nói lý.Quả thật là đồ vô liêm sỉ mà.”

Nói xong nàng chạy đến dùng ngực cọ cọ tay phải Tiêu Hạo.

“Cô đừng tưởng câu dẫn chồng tôi thành công, tôi sẽ không để cô đạt được mục đích.”

Ninh Tuyết Yên không chịu yếu kém, cũng dùng ngực cọ cọ tay trái Tiêu Hạo.

“Cô mới là người câu dẫn chồng tôi.Đã làm kỷ nữ còn muốn lập đền thờ, quả thật không biết xấu hổ.”

Hai người sau cùng trăm miệng một lời quay sang Tiêu Hạo nói.

“Anh nói đi, anh là chồng của ai?”

Tiêu Hạo bị hai nàng câu hỏi cho mồ hôi, cái này là trong truyền thuyết cung đấu sao?Của ca hậu cung giấc mộng làm sao không theo kịch bản mà ra bài đâu.

Ho khan một tiếng, Tiêu Hạo bất đắc dĩ nhìn hai nàng nói.

“Hai em đều là vợ anh chứ sao.”

Ninh Tuyết Yên lúc này bấm cái hông của Tiêu Hạo một cái, tức giận nói.

“Nghĩ hay nhỉ, muốn cả hai.”

“Chỉ được một trong hai, anh chọn đi.”

Khương Du Du cũng phẫn nộ mà nhìn Ninh Tuyết Yên phản kích.

Tiêu Hạo lúc này quả thật nhịn không được, vung ra tay hai người bất mãn nói.

“Anh nói hai em làm gì mà nháo loạn cả lên vậy.Đều là người một nhà, loạn thất bát tao cái gì, cẩn thận gia pháp hầu hạ.”

Ninh Tuyết Yên mặt khinh bỉ nhìn Tiêu Hạo.

“Anh nghĩ thật đẹp nhỉ, tính thành một long hai phượng hả?Nằm mơ đi, em không chấp nhận cô ta.”

“Đúng vậy, anh chỉ được chọn 1 trong 2.Hoặc là em hoặc là cô ta.”

Tiêu Hạo nhìn hai người gương mặt một bộ chết không thay đổi, tâm lý một trận nhức đầu.Hậu cung cũng không phải dễ như vậy làm à.Mấy thằng nhân vật chính lập hậu cung tràng diện quả thật không thể tin được.

Bỗng nhiên, Tiêu Hạo sắc mặt thay đổi, khóe miệng không nhịn được tràn ra một tia máu tươi.

Ninh Tuyết Yên cùng Khương Du Du thấy Tiêu Hạo miệng tràn ra máu lô vẻ kinh hãi, lo lắng hỏi.

“Chồng, anh đây là làm sao?”

Tiêu Hạo khoát tay lộ vẻ không quan trọng.

“Chỉ là tác dụng phụ nuốt nhiều Tụ Khí tán mà thôi.Nghỉ một hồi thì tốt!”

Khương Du Du lúc này lộ vẻ nghi hoặc.

“Anh nuốt bao nhiêu viên?”

Tiêu Hạo suy nghĩ một chút nói.

“Chắc là 1 bình khoảng 30 viên đi.”

Khương Du Du cùng Ninh Tuyết Yên nghe vậy hoảng sợ, ánh mắt nhìn Tiêu Hạo như một cái quái vật.

Tiêu Hạo bất đắc dĩ sờ sờ mũi.

“Có cần phải nhìn anh bằng ánh mắt đó không?”

Ninh Tuyết Yên không nhịn được nói.

“Anh quả nhiên không phải người, mà là yêu thú hình người.Nuốt 30 viên Tụ Khí tán mà không nổ banh xác chết.”

Khương Du Du rốt cuộc không nhịn được hiếu kỳ.

“Làm sao đang yên đang lành mà anh lại nuốt 30 viên Tụ Khí tán đâu.”

Tiêu Hạo ho khan một tiếng kể lại sự việc.

Khương Du Du nghe xong, ánh mắt kinh hãi nhìn Ninh Tuyết Yên.Sau đó là nhìn Tiêu Hạo u oán nói.

“Anh cái này đồ hoa tâm đại củ cải.Lại là máu chó anh hùng cứu mỹ nhân, mỹ nhân lấy thân báo đáp kiều đoạn.”

Ninh Tuyết Yên cũng hiếu kỳ nhìn Khương Du Du hỏi.

“Không lẽ cô cũng là…”

Khương Du Du gật đầu.

“Là anh ấy cứu tôi khỏi đám lưu manh 2 lần.”

Ninh Tuyết Yên bừng tỉnh đại ngộ, như có điều suy nghĩ.Một hồi, Ninh Tuyết Yên cùng Khương Du Du hiểu ý nhìn nhau.Ở dưới Tiêu Hạo một mặt mộng bức mà bị hai bà xã đuổi ra khỏi phòng đóng cửa lại.

Trong phòng, sau khi dùng trận pháp cách âm.Hai người ngồi đối mặt với nhau.Ninh Tuyết Yên nhìn Khương Du Du mở miệng cười nói.

“Cô em che giấu rất khá nha.Tiên giới Tiên đế huyết mạch cùng cường đại linh hồn.”

Khương Du Du nghe Ninh Tuyết Yên nói toạc ra thân thế mình, cũng không tức giận, thần sắc nghiền ngẫm nhìn Ninh Tuyết Yên nói ra.

“Cô cũng không kém nha, cao siêu trận pháp khống chế.Nói, cô rốt cuộc là ai?tiếp cận phu quân đại nhân có mục đích gì?”

Ninh Tuyết Yên cười cười từ chối cho ý kiến, ánh mắt nhìn Khương Du Du mà phân tích.

“Tiên đế huyết mạch cũng chỉ có 5 nhà Sở, Chu, Tư Đồ, Khúc, Khương gia là có con cháu còn kế thừa.Sở gia nhóm người bá đạo, Chu gia người không thích tranh đoạt, Tư Đồ gia người kêu căng phách lối, Khúc gia người điệu thấp, Khương gia người phong gia không ra.Nếu như ta đoán không sai, cô em là Khương Cuồng con cháu đời sau rồi.”

Khương Du Du nghe Ninh Tuyết Yên phân tích, nội tâm kinh hãi khó có thể tin.

“Cô, cô làm sao biết tên của tổ tiên?”

Bởi vì tên của mỗi vị Tiên Đế trong gia tộc là cao quý nhất, bí mật không truyền ra ngoài.Chỉ có những người cùng thời với mấy vị đại đế mới có thể biết tên của bọn họ.Vì trong Tiên giới đại thiên dị chí không có ghi tên họ chân thật của mấy vị Tiên Đế.

Khương Du Du suy nghĩ đến một khả năng đáng sợ.Ninh Tuyết Yên cũng thấy Khương Du Du dường như đoán được cái gì, nàng cũng từ mi tâm xuất ra một cái đồ án phức tạp hình đại ấn màu tím.

Khương Du Du nhìn thấy cái ấn này, trong lòng nhấc lên sóng to gió lớn, có chút không xác định mà cà lăm hỏi.

“Ngài...ngài là duy nhất vị nữ tiên đế còn sống sót sau Tiên giới kiếp nạn Luân Hồi tiên đế.”

Ở Tiên giới đại thiên thế giới, Luân Hồi tiên đế là một cái tên vô cùng nổi tiếng.Nàng không chỉ là tồn tại khủng bố có thể chiến đấu một lúc cùng hai vị tiên đế không xuống thế yếu, mà còn là một vị cường đại trận pháp sư.Dù nàng dung mạo xinh đẹp tuyệt luân, từng có nhiều vị tiên đế đánh nàng chủ ý, nhưng lại bị đánh cho răng rơi đầy đất mà ão não chạy trốn.

Ninh Tuyết Yên gật đầu nhưng sau đó lại lắc đầu.

“Luân Hồi tiên đế chỉ là ta kiếp trước.Kiếp này ta có một thân phận duy nhất là Tiêu Hạo nữ nhân.”

Khương Du Du cái miệng nhỏ nhắn khẽ nhếch lên, lộ ra nụ cười xinh đẹp.

“Quả nhiên là ngài không sai được.Thật không ngờ đại danh đỉnh đỉnh Tiên giới Luân Hồi tiên đế lại là đạo lữ của một cái yếu gà tu sĩ.Việc này để nhóm nam tiên đế đang truy cầu ngài mà biết chắc là tức giận đến phun 3 lít máu đi.”

Ninh Tuyết Yên lộ ra nụ cười yếu ớt, vươn tay ra đối với Khương Du Du nói.

“Kiếp trước là kiếp trước, hãy để nó qua đi.Hiện tại đừng câu nệ mà gọi chị ngài ngài cái gì rất khó nghe.Gọi Tuyết Yên là được rồi.Từ nay hai chúng ta đều là vợ của anh Hạo, nên chiếu cố nhau nhiều hơn mới phải.”

Khương Du Du lúc này mới áy náy nói lời xin lỗi.

“Thật xin lỗi Tuyết Yên, là Du Du không đúng khi hiểu lầm bạn.”

Ninh Tuyết Yên cũng lộ vẻ áy náy nói.

“Là Tuyết Yên xin lỗi Du Du mới đúng.Hai chúng ta đều học cùng trường, có thể chiếu cố nhau nhiều hơn.”

Khương Du Du suy nghĩ một hồi nói ra.

“Hay là ngày mai Du Du chuyển đến lớp của bạn và anh Hạo nha.3 người chúng ta cùng học chung lớp sẽ tiện hơn.”

Ninh Tuyết Yên cũng cảm thấy có chút khó khăn.

“Thế này hiệu trưởng đồng ý không?Việc này có chút khó giải quyết.”

Khương Du Du mới cười cho cái ánh mắt yên tâm.

“Rất dễ, việc này ba nuôi Du Du sẽ giải quyết hết.”

“Được, cứ vậy đi.Nãy giờ chúng ta lạnh nhạt với anh Hạo cũng có chút quá đáng rồi.”

Hai người nhìn nhau hiểu ý cười một tiếng, cùng sánh vai đi ra mở cửa.

Tiêu Hạo ngồi ở ngoài cửa mà thấp thỏm không yên, rất sợ hai cô vợ nhỏ của mình bên trong đánh nhau.Nhưng làm Tiêu Hạo bất ngờ là hai nàng lại cùng nhau đi ra.Hai người tiến đến một trái một phải ôm cánh tay Tiêu Hạo cười ngọt ngào đồng thanh hô.

“Ông xã!”

Tiêu Hạo nghe mà có chút không dám tin tưởng nhìn hai người.Ninh Tuyết Yên trừng mắt nhìn Tiêu Hạo sẵn giọng.

“Tiện nghi anh cái này hoa tâm đại của cải.”