Chuyện Tình Chàng Tổng Tài

Chương 20: Sự Giả dối



2 ngày sau bác sĩ đã cho cô xuất viện. Cô rất mừng không còn nằm và ăn nữa! Sáng sớm hắn đã chuẩn bị sẵn sàng để đón cô về. Hắn rước cô về nhà hắn! Mở cổng quản gia đã mừng rỡ ôm cô.

- Cô về rồi! Thiếu phu nhân tui nhớ cô lắm!

Cô ôm lấy quản gia:

- Từ nay con ở nhà cùng làm bánh với bác nha!

Quản gia ôm cô trò chuyện vui vẻ bỏ hắn. Hắn nói:

- 2 người này bỏ tui hà!

Hắn chạy theo và hòa vào cuộc chuyện của 2 người. Trên lầu thì đã có 1 người vô cùng khó chịu và ghen tị với cô. Quản gia thì vô cùng không ưa Cát Nhi. Cát Nhi bước xuống và nói:

- Chào chị về 👋 nhà!

Cô mạnh mẽ nói lại:

- Cảm ơn cô!

Cát Nhi đanh đá nói:

- Aa chồng em đi đón chị hả? Chồng à e thèm chua quá! Anh mua giúp em nha!

Hắn nói:

- Quản gia bác hỏi cô ta muốn ăn gì mua cho cô ta đi!

Quản gia gật đầu:

- Dạ thiếu gia.

Hắn nhìn cô trìu mến:

- Em đi lên phòng nghĩ đi! Em còn mệt đó!

Cô gật đầu nhẹ liếc nhìn cô ta đang tức giận. Cô vấp ngã hắn sốt ruột chạy lại đỡ cô!

- Em còn yếu lắm để anh đưa em lên nha!

Cô ta tức giận suy nghĩ:

- Cô giỏi lắm! Triệu Lạc Lạc cô hay lắm chờ đó!.

Cô ta tức giận bước lên phòng. Buổi tối nay hắn phải đi xử lý việc nên vắng mặt! Cát Nhi nhân cơ hội qua phòng cô, nói với cô:

- Chào chị!

Cô đang đọc sách thì nghe thấy tiếng Cát Nhi giật mình:

- Cô ra ngoài đi!

Cát Nhi nói tiếp:

- Chị đó, chị thấy tôi đang mang thai không? Là con của Tuấn Nam. Đêm đó tôi đã nói ( Không) nhưng anh ấy nói(Anh muốn em! Muốn có con với em). Anh ấy còn vô cùng nhiệt tình trên giường này nữa! Anh ấy hôn lên khắp người tôi! Anh ấy.......

Lạc Lạc tức giận quát lớn:

- Cô đi ra ngoài đi!

Cát Nhi nhìn cô cười khinh bỉ và nói:

- Anh ấy có cơ thể gắng chắc, từng cú dán vào người tôi sướng thật đó! Tui muốn liếm cho anh ấy nhưng anh ấy không cho. Vì anh ấy nói không cái miệng tôi bị bẩn đó! À chị này, chị với anh ấy có hôn nhau không nhĩ!

Lạc Lạc nói lớn:

- Cô im đi! 🤫

Cát Nhi bước tiếp 1 bước nữa và nói:

- Chị với ảnh hôn có thấy mùi gì không nhĩ! Mùi l** tôi đó!

Nói xong cô ta cười sảng khoái và thoải mái. Lạc Lạc tức giận lấy máy gọi quản gia thì bị Cát Nhi chặn lại!

- Chị định gọi ai!

Lạc Lạc nói:

- Trả điện thoại cho tui 😓.

Cát Nhi trả lời:

- Không! Cô quay về đây làm gì? Sao cô đã đi rồi sao không đi luôn chứ.

Lạc Lạc ngồi dậy và tiến đến xô cô ta ngoài và đóng cửa! Nghe tiếng Hắn đã về cô ta tự ngã cầu thang! Hắn kêu tên vệ sĩ bế cô ta lên phòng cô ta. Hắn gọi kêu bác sĩ đến khám cho cô ta.

Đến cửa phòng Lạc Lạc và hắn gọi cô:

- Lạc Lạc! Lạc Lạc! Lạc Lạc em có sao không?

Cô trả lời hắn với thái độ tức giận:

- Không! Không! Tôi không sao!

Hắn lo lắng:

- Em mở cửa đi cho anh xem em nào!

Hắn gõ cửa..... năn nỉ cô:

- Em không mở cửa anh gọn quản gia lấy chìa khóa phụ mở cửa đó!

Hắn đẩy nhẹ cánh cửa mở ra. Hắn bước nhanh vào và đóng cửa. Cô trùm mền lại. Hắn mở mềm ra và thấy cô khóc nước mắt đầm đìa...

Hắn ôm cô! Hỏi thăm cô:

- Em có sao không? Có bị làm sao không?

Cô lắc đầu khóc và ức chế:

- Em không có xô cô ta xuống cầu thang đâu! Em không có làm gì hết mà! Anh tin em không? Cô ta kích động em.. Cô ta khinh bỉ em. Làm nhục em.

Hắn im lặng ôm chặt cô vào lòng và thơm lấy má cô! Dịu dàng nói:

- Cô ta đã nói gì với em! Nói anh biết được không?

Cô lắc đầu và ôm anh khóc nức nở. Hắn vỗ dành cô:

- Được! Được! Không không nói, không nói đừng khóc mà! Anh thương bảo bối nha! Thương vợ mà!

Cô nói trong nước mắt:

- Em mãi là vợ anh đúng không? Anh không bao giờ bỏ em chứ!

Hắn cười và nhìn cô ấm áp:

- Nhất định chỉ có bảo bối 1 mình bảo bối! Ngoan Ngoan nha! Bảo bối ngủ đi anh đi tắm rồi ra ngủ cùng em nhé!

Cô gật đầu. Hắn bước đi thì cô phòng nhanh ra tủ áo và chọn 1 bộ đồ thật sexy làm lộ các đường cong quyến rũ của cô. Hắn vừa tắm ra vẫn còn quấn khăn. Cô giả vờ đã ngủ say thì anh tiến đến hôn lên trán cô.

- Yêu bảo bối! Ngủ ngon nha!

Hắn bước ra khỏi phòng thì bác sĩ cũng vừa bước ra khỏi phòng của Cát Nhi và nói với anh:

- Cô ấy không sao và mẹ con vẫn rất yêu thiếu gia nên chú ý!

Hắn gật đầu và cảm ơn bác sĩ. Hắn quay lên vào phòng Cát Nhi thấy cô ta đang khóc! Cô ta thấy hắn liền bay vào ôm hắn:

- Anh à, Có người ghét con em họ ghét con em anh à! Em sợ, em sợ lắm chồng ơi!

Hắn châu mài và nói lạnh lùng:

- Cô ngủ đi! Khuya rồi ngủ đi!

12h tối hắn 1 mình đứng trên sân thượng với những suy nghĩ miên man không đứt. Bỗng có bàn tay đặt lên vai anh đó là Lạc Lạc. Làm hắn ngạc nhiên...

- Sao em biết anh ở đây vậy!

Cô cười và nói:

- Tất nhiên em biết chồng mình ở đâu mà!

Hắn ôm cô và cả 2 cùng ngắm sao! Được 1 lúc thì hắn bề cô xuống phòng ngủ! Vì bộ quần áo cô đang mặc mà em của hắn đang căng cứng như khúc củi. Cô ôm lấy cổ hắn hôn.

Tối đó 2 người đã ăn nhau! Cô yêu hắn rất yêu