Thông tin truyện

Cô Ấy Rất Quyến Rũ

Cô Ấy Rất Quyến Rũ

Tác giả:

Nguồn: Lastella502.wordpress.com
Trạng thái: Đang ra
Đánh giá: 10.0/10 từ 1 lượt
Thể loại: Hiện đại, hào môn thế gia, ngược nam, HE.
Tình trạng bản gốc: Hoàn thành
Edit + Beta: La Stella
Bìa: Cải Xanh

Văn án

Thủ tịch vô cùng cao lãnh, bản khắc, khắc chế x Phú nhị đại thâm tình, soái khí, ngả ngớn.

Một áng văn cứu rỗi, nữ chính lạnh lùng, nam chính tình thâm, vai chính không bị mất não, chủ yếu là nam chính đuổi theo vợ, đuổi miệt mài...

- -----------------------

Tưởng Hạc Dã tham gia một cuộc họp mặt, giữa tiệc ra ngoài hút thuốc lại vô tình thấy Dung Thập đang đứng một góc rũ tóc.

Chiếc váy dài màu đỏ rượu, sau lưng là xương bướm ẩn hiện, vừa cao quý khó với tới, lại diễm lệ khiến người rung động, thật là quyến rũ vô vàn...Tưởng Hạc Dã thất thần, bóp tắt thuốc lá trong tay.

….

Trong một lần nào đó, Dung Thập nửa đêm lái xe về nhà thì thấy bóng người theo đuổi cô đến cùng không buông tay ở cửa tiểu khu.

Cô thở dài không biết phải làm sao, bước sang một bên khóa xe lại, trong lòng âm thầm nghĩ xem làm sao từ chối người ta.

Cô còn chưa mở miệng, bên tai vang lên giọng nói: “Sẽ không theo đuổi em nữa.”

Anh kìm nén nỗi buồn, nói xong xoay người rời đi.

….

Nhưng mà một tháng sau, Dung Thập lại nhìn thấy Tưởng Hạc Dã một lần nữa xuất hiện ở tiểu khu nhà cô.

Anh quay về với bộ dạng lưu manh, không biết xấu hổ nói: “Đừng hiểu lầm, tôi chỉ đi ngang qua.”

Dung Thập: “…”

[Mẩu truyện nhỏ]

Hết đường xoay sở, Dung Thập chấp nhận nghe theo người nhà đi xem mắt. Ngày cô gặp đối tượng xem mắt đụng phải Tưởng Hạc Dã ở nhà ăn.

Anh mặc tây trang đen, lười biếng ngồi trên ghế sofa mềm mại.

Sau khi ăn xong, anh vẫn ngồi chỗ cũ, không có phản ứng gì, cô tưởng Tưởng Hạc Dã đã từ bỏ theo đuổi cô, thầm thở phào nhẹ nhõm.

….

Sau đó ở bãi đỗ xe, Dung Thập bị anh chặn đường, giọng anh khô khốc, chậm rãi nói: “Đuổi người khác đi xong rồi?”

“Vậy thì cũng đuổi tôi đi một chút.”

Một phân cảnh nhỏ:

Sau khi ở bên nhau hai tháng, Dung Thập dựa vào ghế trong phòng khách, nhận quả quýt Tưởng Hạc Dã đã lột vỏ, hỏi một câu: “Lúc trước anh theo đuổi em một ngày 24 giờ không thấy mệt sao?.”

Tưởng Hạc Dã ngồi trên ghế sofa, lắc đầu.

Dung Thập: “Em từ chối anh nhiều lần như vậy, anh chưa từng nghĩ đến việc từ bỏ sao?”

Hỏi chuyện này, anh trầm mặc hai giây, sau đó hỏi ngược lại: “Không phải chỉ có một người thích em, em biết sao bây giờ anh và em ở bên nhau không?”

“Bởi vì anh không biết xấu hổ, sống chết theo đuổi em không buông.”

Dung Thập là trong một số người sống vô cùng tỉnh táo nhưng lại rất sạch sẽ.
— Tưởng Hạc Dã.

Lời nói ngoài lề: Đây có thể là nam chính tôi viết thâm tình nhất!

Bình luận truyện