Có Một Người Tôi Yêu

Chương 2: Tỏ tình



Tôi và chị Du ngày càng thân thiết hơn, thỉnh thoảng chúng tôi vẫn hẹn nhau đi uống cafe hoặc ăn tối. Tôi có cảm giác là ở bên cạnh chị mọi lo toan, phiền muộn biến đi đâu mất, chị rất vui tính toàn chọc cho tôi cười. Thời gian trôi thật nhanh, tôi quen chị cũng được nửa năm, chúng tôi thân thiết đến mức mấy anh chị trong công ty hay trêu đùa là hai chúng tôi đang yêu nhau, mỗi lần như vậy thì tôi thấy thật ngượng còn chị thì lại thoải mái trêu chọc lại mọi người. Chị luôn bảo vệ tôi mỗi khi tôi bị cấp trên quở trách hay bị mọi người trêu chọc, đúng thật là ở bên chị thật an toàn và bình yên khiến cho tôi muốn thời gian được ở bên chị cứ kéo dài mãi.Hôm nay, chúng tôi hẹn nhau đi công viên giải trí chơi, thực ra hai người cũng hai mươi mấy tuổi rồi mà vẫn đi công viên giải trí thì thật buồn cười, nhưng chị cứ nài nỉ đi cho bằng được nên tôi đành đồng ý.

_ Xin lỗi chị, do kẹt xe quá nên em đến muộn một chút. Chị đến lâu chưa ạ? - Tôi tiến lại chỗ chị

_ Không sao đâu, chị cũng vừa mới đến thôi - chị cười

_ Thôi hay mình đi chơi đi, ở đây có nhiều trò hay lắm em thích chơi trò gì? - chị kéo tay tôi tiến vào khu vui chơi

_ Tụi mình lớn vậy rồi chơi mấy trò này có được không chị? - tôi ái ngại

_ Có sao đâu em, cũng có rất nhiều người tầm tuổi bọn mình vẫn chơi kia mà

Đúng thật là cũng có rất nhiều người tầm tuổi tôi ở đây, tôi thấy yên tâm hơn. Chưa kịp nói gì thì đã bị chị kéo tay đi đến chỗ tàu lượn siêu tốc.

_ Nhi ơi, mình chơi trò này đi - chị hào hứng

_ Dạ..... trò này..... thôi cũng được ạ - mới đầu tôi thấy hơi sợ sệt, nhưng nhìn vẻ mặt của chị tôi nghĩ mình không nên từ chối

Chúng tôi mua vé rồi lên tàu, mặc dù có đai an toàn rồi nhưng sao tôi vẫn hơi sờ sợ. Khi tàu chuyển bánh từ từ lên rồi lao vút thật nhanh xuống, trời ạ tim tôi như muốn nhảy ra ngoài vậy, nhìn sang bên chị Du, chị có vẻ thích thú hét lên vì vui sướng. Cuối cùng cái trò đáng sợ đó cũng kết thúc, bước xuống đất tôi đi tìm ngay một thanh bám vịn không chắc tôi ngã mất, vẫn còn cái cảm giác sợ hãi đeo bám. *Tách* là tiếng máy ảnh, tôi quay sang nhìn thấy chị đang cầm trên tay chiếc máy ảnh và vừa chụp trộm mình.

_ Aaaa, sao chị lại chụp em lúc này - tôi nhéo chị

_ Tại chị thấy vẻ mặt của em lúc sợ hãi nhìn dễ thương lắm - chị cười

_ Đừng chọc em mà - mặt tôi nóng bừng

Hai chúng tôi kéo nhau đi chơi hết trò này đến trò khác, có vẻ chị chơi mấy trò có giải thưởng rất giỏi, đa số những trò giải thưởng chị đều giật được giải. Chơi mệt chúng tôi ngồi lại uống nước, chị khoe những bức ảnh chị chụp được ngày hôm nay, tôi thấy thắc mắc là tại sao lại có nhiều ảnh của mình đến vậy, nhưng tôi cũng chỉ nghĩ là có thể là cảnh đẹp nên chị chụp nhiều và vô tình có mặt tôi. Trò chơi cuối cùng chúng tôi chơi trước khi ra về là vòng đu quay khổng lồ. Tôi và chị ngồi đối mặt nhau, khung cảnh ngày một lên cao, mọi thứ bây giờ thật nhẹ nhàng và thư thái, tôi chăm chú nhìn ra ngoài ngắm nhìn thành phố.

_ Chị ơi nhìn thành phố kìa, ở trên cao thế này nhìn nó thật đẹp - tôi hí hửng

_ Đúng vậy, nó rất đẹp nhưng ở đây có thứ còn đẹp hơn

_ Thứ gì ạ? - tôi thắc mắc quay mặt nhìn về phía chị

_ Là em đó - Chị cười

Tôi cúi mặt để che giấu vẻ mặt ngượng ngùng mà nóng bừng lên, không cần nhìn tôi cũng biết hiện giờ mặt mình đang đỏ như quả cà chua.

_ Nhi này - chị bất ngờ lên tiếng

_ Dạ

_ Chị thích em, em có muốn làm bạn gái chị không?

_ Dạ..... Dạ.......nhưng bọn mình đều là con gái mà chị - tôi bối rối khi nghe chị nói

_ Tình yêu đâu phân biệt giới tính đâu em

_ Nhưng.... Nhưng.....- tôi không biết phải nói sao nữa

Đúng lúc này vòng quay dừng lại hết giờ nên hành khách phải xuống

_ Em muốn về, gặp chị sau ạ - tôi lấy đồ đi vội vã ra ngoài

_ Nhi... Nhi - chị chạy lại kéo tay tôi

_ Em không cần trả lời câu hỏi của chị ngay, em có thể suy nghĩ

Tôi không nói gì lẳng lặng bắt xe ra về, tôi không biết làm sao nữa, tại sao tôi lại cảm thấy nặng nề sau khi nghe chị nói xong câu đó. Về đến nhà tôi đi tắm rồi lên giường nằm luôn, cả đêm tôi không ngủ được nghĩ đến lúc đó là tôi lại ái ngại, đây là cái cảm giác gì mà sao lại khó chịu như thế này. Tại sao chị lại nói thích tôi trong khi tôi và chị đều là con gái, những câu hỏi cứ liên tục hiện lên trong đầu tôi, đến 3 giờ sáng tôi mới chìm được vào giấc ngủ ngắn ngủi.

Sáng tôi đến công ty với một cơ thể mệt mỏi, cảm giác có thể nằm gục ngay ra sàn mà ngủ. Đến cửa phòng tôi bắt gặp chị, tôi không hiểu sao mình lại tránh mặt chị mà đi thẳng vào phòng, ngồi xuống chiếc ghế cảm giác thật thoải mái.

_ Hôm qua thức khuya hả em - Chị Lan lên tiếng

_ Dạ, đêm qua em không ngủ được - tôi uể oải trả lời

_ Em còn trẻ nên ăn ngủ đúng giờ, không sẽ xấu đi đấy - Chị cười

_ Haha, hôm qua là ngoại lệ chị ạ

Giờ nghỉ trưa đến, lẽ ra ngày thường là tôi sẽ nhận được tin nhắn của chị Du kêu xuống căn tin ăn trưa nhưng hôm nay thì không. Nhưng như vậy cũng tốt, nếu xuống ngồi ăn cùng chị tôi sẽ không biết nói như nào nữa, vậy nên tôi ngồi lại phòng nằm gục xuống bàn mà ngủ bù. Thoáng chốc là hết giờ nghỉ trưa, các anh chị về phòng.

_ Ô kìa Nhi không đi ăn trưa hả em mà sao lại ngủ ở phòng thế này - anh Phong nói

_ Dạ hôm nay em không đói ạ

_ Bình thường là em hay đi ăn cùng Thiên Du phòng bên, hôm nay hai đứa không đi ăn hay lại có chuyện gì rồi - anh Nam nói

_ Có chuyện gì để anh chị giải quyết cho - chị Lan chen vào

_ Dạ không, bọn em không có chuyện gì đâu ạ. - tôi cố gắng để có thể kết thúc những câu hỏi của anh chị