Cô Thư Kí Nhỏ Của Tổng Tài Bá Đạo

Chương 31: Chịu ủy khuất



” Anh ta tát con rồi đuổi con đi “

” Nó dám? “

” Con không sao. Con sẽ đi gặp cô gái kia nói chuyện. Dù sao cô ta cũng có con rồi có lẽ sẽ hiểu và rời bỏ anh ta “

” Vậy con cố gắng thử xem. Nhất định phải lấy lại được tất cả những gì mà cậu ta đã lấy của nhà chúng ta “

Tất cả những chuyện này bắt nguồn từ chuyện Lãnh Vân thu mua cổ phần Quách Thị và cổ đông lớn nhất. Sau khi Lãnh Vân thu mua được nhiều cổ phần và trở thành cổ đông lớn nhất đã cướp mất vị trí chủ tịch hơn hết còn cướp mất tập đoàn bao nhiêu năm gây dựng của nhà họ Quách. Ba Jenny ông ta đã điều tra được người nắm giữ nhiều cổ phần nhất là Lãnh Vân.

Ngay lúc đó lại biết được Jenny đã có thai. Mẹ Jenny biết thừa cô ta có thai con của Kim Tấn – bạn trai của cô ta đã quen nhau 2 năm về trước. Nhưng vẫn nói với Jenny rằng đi nói với Lãnh Vân rằng cô đã có thai con anh để anh cưới Jenny về nhà. Sau này cưới xong đòi ly hôn sẽ được chia nửa số tài sản của Lãnh Vân về giúp gia đình. Sau đó Jenny muốn cưới ai thì cưới. Còn nếu không vĩnh viễn đừng mơ tưởng.

Jenny chẳng do dự nghe theo ngay bởi vì bây giờ cô chẳng còn sự lựa chọn nào cả.

[……]

” Chào, cô là Nhan tiểu thư phải không? “

” Phải nhưng cô là ai sao lại biết tôi? “

” Chị quên tôi rồi sao? Mới chỉ năm năm thôi mà. “

” Jenny? Cô tại sao lại biết số của tôi? “

” Chuyện đó thế nào không quan trọng. Hiện bây giờ cô có rảnh không? “

” Cũng coi như không bận gì! “

” Vậy hẹn cô ở Bích Liên Các. Tôi có chuyện cần nói. “

” Tôi và cô không có gì để nói với nhau cả. “

” Không đến cô nhất định sẽ hối hận. Chuyện này có liên quan đến anh ấy “

Nhan Thiên Uyển hiểu rõ ‘ anh ấy ‘ mà Jenny nhắc đến là ai.

” Được, sau khi đón con gái tôi sẽ đến “

” Tôi đợi cô. “

[……]

Trêи ghế ngồi một người con gái đang mang trêи mình một bộ váy bó sát khéo léo vắt chân phải lên chân trái. Trêи mặt cô ta đang nở ra một nụ cười đểu giả: ” Tất cả là do các người ép tôi. Hậu quả các người tự mình gánh “

” Chào cô, tôi đến rồi có chuyện gì cô mau nói đi tôi còn phải đưa con gái tôi về nhà “

Nói rồi Nhan Thiên Uyển quay sang nói với Tiểu Mộc: ” Con đi ra đằng sau chơi một lát đi ở đó có khu vui chơi, mẹ và cô ấy có chuyện cần nói “

” Con biết rồi tỷ tỷ “

Nói rồi cô bé chạy đi mất.

Jenny nói: ” Cô có biết chuyện tôi và anh Vân đã đính hôn chưa? “

” Nổi tiếng như vậy tôi không biết cũng khó “

” Vậy tôi nói luôn cho cô biết. Tôi đã mang thai con của anh ấy rồi. “

Nhan Thiên Uyển nghe như sét đánh ngang tai cô lắp bắp hỏi lại: ” Cô, cô….. chắc chứ? “

” Tôi chắc chắn “

Cô cúi đầu: ” Tôi hiểu rồi. Xin lỗi đã làm phiền hai người “

Nói rồi cô bước nhanh ra đằng sau Bích Liên Các dẫn Tiểu Mộc về.

Cô gọi một chiếc taxi vừa bước lên xe trêи má cô đã có giọt nước. Tiểu Mộc thấy thế thì hỏi: ” Tỷ tỷ có chuyện gì sao? “

” Không có gì đâu!

” Rõ ràng là tỷ tỷ đang khóc a? “

” Bụi bay vào mắt mẹ thôi Tiểu Mộc “

” Vậy sao? Lát nữa về nhà mẹ nhớ nhỏ thuốc mắt nhé “

” Mẹ biết rồi “

[……]

Về đến nhà cô dẫn Tiểu Mộc vào đưa cho mẹ Nhan rồi đi nhanh lên phòng khoá cửa lại.

Có tiếng nức nở vang lên. Chỉ một lát sau tiếng nức nở đã vang vọng khắp phòng.

Buổi tối Lãnh Vân gọi điện thoại cho cô, cô không nghe. Anh gọi càng nhiều, cô tắt máy.

Anh gọi không được thì nhắn tin cho cô:

” Em đang bận gì sao? “

” Tại sao em không nghe điện thoại của anh? Nhận được tin nhắn gọi lại cho anh. “

” Sao em ngay cả tin nhắn cũng không xem? “

” Anh làm gì sai làm em giận nữa sao? “

” Mau gọi cho anh, anh thật sự rất lo cho em! “

” Anh làm sai em đánh anh cũng được mắng anh cũng được! Nhưng đừng như vậy có được không? “

” Anh thật sự rất lo cho em mau trả lời anh “

Anh nhắn mãi nhưng đầu bên kia vẫn chưa có dấu hiệu trả lời.

Anh liền lấy xe chạy đến nhà tìm cô. Đến nhà cô anh vội vàng bấm chuông cửa một lúc sau mẹ Nhan ra mở cửa:

” Cậu đến đây có việc gì? “

” Uyển Nhi có ở nhà không ạ? “

” Nó ở trêи phòng. Sau này đừng tùy tiện gọi nó như thế! “

” Cháu có thể lên gặp cô ấy không ạ? “

” Cậu lại làm chuyện có lỗi với nó? “

” Cháu thật sự không biết chỉ là bỗng dưng hôm nay cô ấy không nghe điện thoại của cháu, cháu lo quá nên đến tìm “

” Vậy cậu về đi nó không sao! “

” Bác…. “

” Ba ba, ba ba ” Tiếng gọi trong trẻo của Tiểu Mộc vang lên cắt ngang lời nói của Lãnh Vân.

” Tiểu Mộc ba ba rất nhớ con ” Nói rồi anh ngồi xuống ôm lấy Tiểu Mộc.

” Con cũng nhớ ba ba. Tại sao ba ba không đến thăm con? “

” Ba ba hơi bận công việc một chút “

” Cháu vào chơi với Tiểu Mộc một chút được không ạ? “

Mẹ Nhan hơi do dự.

” Đồng ý nha bà ngoại ” Tiểu Mộc thấy thế thì thuyết phục bà ngoại.

” Chỉ một chút thôi đó “

” Cảm ơn bác gái “

Nói rồi anh bế Tiểu Mộc lên phòng. Tiểu Mộc nói:

” Sau này chúng ta vẫn cứ như vậy sao? “

” Không phải chỉ một thời gian ngắn nữa thôi ba ba sẽ đón con và mẹ về nhà của chúng ta. “

” Thật ạ? “

” Đương nhiên rồi. “

” Vậy tại sao bây giờ mình không ở chung luôn ạ? “

” Ba ba còn việc chưa giải quyết xong “

Anh lại nói tiếp:

” Mẹ của con đi đâu rồi? “

” Tỷ tỷ ở trong phòng từ chiều vẫn chưa ra ngoài “

” Con có biết mẹ bị làm sao không? “

” Hình như là tỷ tỷ khóc “

” Cô ấy khóc? “

” Vâng mẹ nói là bụi bay vào mắt “

” Hôm nay mẹ con đã gặp ai con có biết không? “

” Hôm nay con đi cùng mẹ đến gặp một cô rất đẹp nhưng không bằng mẹ “

” Sau đó mẹ con về ở luôn trong phòng? “

Anh biết tiểu tâm can của mình lại bị ủy khuất lại khóc một mình rồi nhưng cô gái kia là ai?

” Đúng vậy. Mẹ đang nói chuyện bỗng nhiên bỏ về vẻ mặt của mẹ còn rất buồn nữa “

” Họ nói chuyện gì con có biết không? “

” Con cũng không nghe rõ lắm chỉ là lúc quay lại chỗ mẹ có nghe loáng là có thai gì gì đó. Mẹ còn nói xin lỗi với cô đó nữa “