Cô Thư Kí Nhỏ Của Tổng Tài Bá Đạo

Chương 32: Baba thật sự muốn ở lại đây cùng con



” Con cũng không nghe rõ lắm chỉ là lúc quay lại chỗ mẹ có nghe loáng là có thai gì gì đó. Mẹ còn nói xin lỗi với cô đó nữa “

” Sau đó nữa thì sao? “

” Sau đó tỷ tỷ dẫn con về nhà rồi vào phòng đóng cửa đến bây giờ. “

” Được ba ba biết rồi. Bây giờ con gõ cửa phòng mẹ giúp ba ba để ba ba dỗ mẹ có được không? “

” Đương nhiên rồi ạ! ”

Nói rồi Tiểu Mộc bước đến phòng Nhan Thiên Uyển cùng Lãnh Vân cô bé gõ cửa:

” Cộc, cộc, cộc “

” Ai vậy? ” Cô nói từ phòng ra.

” Là con đây tỷ tỷ “

” Con có chuyện gì sao? “

” Vâng con có chuyện muốn nói “

” Vậy con mở cửa vào đi lúc nãy mẹ mở rồi “

Tiểu Mộc nói vào tai Lãnh Vân:

” Ba ba nhất định phải dỗ được mẹ đó “

” Ba ba biết rồi con về phòng đi “

” Con biết rồi, ba ba vào đi “

Cô bé chạy về phòng, Lãnh Vân cũng đẩy cửa bước vào phòng. Lúc này Nhan Thiên Uyển đang nằm quay lưng lại với cửa nhưng không quay lại nói:

” Con có chuyện gì vậy? “

Lãnh Vân nhanh chóng nằm xuống bên cạnh cô, vòng tay qua eo ôm cô vào lòng.

Cô giật mình một chút rồi nghi vấn hỏi:

” Vân? “

” Là anh “

” Anh đến đây làm gì? ” Cô nói đa số là giọng mũi.

Anh vươn tay mở đèn ngủ lên anh nói:

” Em khóc từ chiều đến bây giờ? “

Cô không trả lời.

” Vì chuyện gì? “

Cô vẫn không trả lời.

Anh xoay người cô lại đau lòng nói:

” Em đã khóc đến nỗi mắt xưng như thế này à?

Cô im lặng chỉ cúi gằm mặt.

” Jenny nói với em việc cô ta có thai con của anh? “

“….” (Anh ấy muốn thừa nhận rồi rời bỏ mình một lần nữa sao? “)

” Thật sự không phải con của anh! Cô ta ngay cả nằm trêи giường anh cũng không có lấy một lần “

” Thật sao? ” Cô nói nhỏ như mèo kêu.

” Anh sẽ không bao giờ phản bội em “

” Vậy….? “

” Chắc chắn không phải. Anh đang điều tra xem mọi chuyện là thế nào. “

Nói rồi anh cúi đầu vào hõm cổ cô phả hơi nóng, cánh tay vẫn ôm chặt lấy eo của cô:

” Anh rất nhớ em còn rất lo cho em “

” Em rất sợ anh sẽ thật sự phản bội em “

” Sau này có chuyện gì cũng phải nói với anh. Đừng giấu một mình rồi khóc sưng cả mắt lên. Anh sẽ đau lòng. “

” Em biết rồi. Cũng không còn sớm nữa anh mau về đi “

” Anh không muốn về đâu “

” Vậy anh ở đâu? “

” Ở đây với em “

” Mẹ em chắc chắn sẽ đánh chết anh “

” Vì em bao nhiêu sóng gió anh đều vượt qua được. “

” Thôi anh mau về đi. “

” Cho anh ngủ một đêm thôi cũng được mà Uyển Nhi “

” Anh đi mà xin phép mẹ em “

” Chờ anh một chút “

Lãnh Vân đi đến phòng Tiểu Mộc nói với cô bé rằng anh muốn ở lại ngủ cùng với Tiểu Mộc. Tiểu Mộc vô cùng hao hứng chạy nhanh vào phòng mẹ Nhan.

” Bà ngoại cho ba ba con ngủ lại đây có được không ạ? “

” Không được ba ba con cần phải về nhà “

” Đi mà bà ngoại ” Tiểu Mộc nũng nịu.

Mẹ Nhan thật sự không thể nào chịu nổi, tiếng nũng nịu của tiểu tâm can.

” Được rồi nhưng chỉ hôm nay thôi đó “

” Dạ cảm ơn bà ngoại “

” Cái con bé này, mau về ngủ sớm đi “

[……]

” Bà ngoại đồng ý rồi ba ba “

” Vậy ba ba với con vào phòng con ngủ thôi “

” Ba ba ở lại đây thật sự muốn ngủ cùng con sao? “

Tiểu Mộc cười trộm nói.

” Sao con lại nói như vậy chứ? Ba ba không thì còn lý do nào nữa đâu ” Anh ấp úng nói (thật sự là anh ở lại đây vì mục đích khác.)

” Ba ba mau về phòng mẹ đi. Con ngủ một mình quen rồi. Hihi “

Nói rồi Tiểu Mộc chạy nhanh về phòng còn ngoái lại nói:

” Ba mẹ ngủ ngon “

” Con ngủ ngon “

Anh hí hửng đi về phòng cô.

” Cạch “

” Vợ ơi anh đã xin phép được rồi “

” Thật sự vậy sao? ” Nhan Thiên Uyển nghi hoặc nhìn anh.

” Đương nhiên rồi bởi vì anh rất tốt mà “

” Anh đừng tự luyến nữa. “

” Thật sự là vậy mà “

” Thôi để em lấy chăn gối cho anh. “

” Lấy làm gì vậy? “

” Anh ngủ lại đây còn gì? “

” Phải “

” Anh ngủ dưới sàn! “

” Anh chỉ muốn ngủ trêи giường của em thôi. Dưới sàn lạnh nha ” Lời Lãnh Vân ra vẻ hờn dỗi như cô vợ nhỏ bị bỏ rơi.

” Anh yên.. Ưm “

Cô chưa nói hết câu đã bị anh chặn miệng lại bằng một nụ hôn.

Anh hết ʍút̼ rồi lại cắn cắn lên môi cô, chiếc lưỡi của anh luồn vào miệng cô. Anh hôn đến khi cả hai gần như không thở được mới buông cô ra.

Anh nói:

” Em còn nói nữa anh sẽ lại hôn em đấy “

” Em cứ nói “

” À mà còn…. ” Anh ghé sát vào tai cô nói:

” Hôn nhiều quá anh sợ mình sẽ không kiềm chế được đến lúc đó sẽ làm phiền mọi người rồi “

Cô theo phản xạ nói:

” Nhà em cách âm cực tốt a “

” À vậy là em rất muốn? “

Nói xong cô mới nhận ra thật muốn chui xuống đất cho rồi.

” Thôi thôi mau ngủ đi “

” Chúng ta còn chưa nói xong a “

” Ngủ đi em buồn ngủ rồi “

” Được “

Anh nói rồi luồn tay từ vạt áo của cô nắn bóp một bên ngực cô.

” Mau bỏ tay ra anh làm vậy em không ngủ được “

” Em ngủ là việc của em, anh sờ là việc của anh. Em cứ ngủ của em đi “

” Mau bỏ tay ra “

” Anh thật sự rất nhớ ‘nó’ nha “

” Anh chỉ nhớ ‘nó’ vậy ra lúc nãy anh nói dối? “

” Anh vẫn là nhớ em hơn, còn có cái miệng nhỏ phía dưới của em nữa “

Anh ghé sát tai cô nói. Phả hơi nóng vào má cô còn nói mấy lời đó làm cô mặt đỏ rực lên ngay cả tai cũng đỏ.

Anh, anh… Mau ngủ đi “

[……]

Sáng hôm sau anh dậy rất sớm rời đi nhưng vẫn nhớ viết giấy note lại cho cô.

Ngay hôm Jenny nói chuyện cô ta có thai với Lãnh Vân, anh đã kêu Chu Tuấn đi điều tra chuyện đó và một vài chuyện thú vị khác.

Hôm nay anh rời đi sớm cũng là vì chuyện này. Chu Tuấn gọi đến nói anh đến công ty vì có chuyện cần nói:

” Boss tôi đã điều tra rõ tất cả rồi “

” Đứa con trong bụng cô ta là thật. Là con của Kim Tấn – cậu hai nhà họ Kim nhưng không được coi trọng “

” Còn chuyện của Quách Thị tôi đã chuyển tên thành Mộc Thị và chuyển nhượng toàn bộ cổ phần chúng ta có được cho Nhan tiểu thư rồi “

” Được cậu làm rất tốt “

” Boss thật xin lỗi anh, hiện giờ tôi vẫn chưa tìm ra được toàn bộ số sổ sách đó “

” Không sao cứ từ từ tìm cũng không vội “

” Tôi sẽ cố gắng hết sức tìm ra càng nhanh càng tốt “

” Được cậu ra ngoài đi “

‘ Là các người ép tôi đuổi cùng giết tận các người. Nếu các người đã vong ơn rồi tôi còn cần giữ nghĩa làm gì? ‘