Cô Thư Kí Nhỏ Của Tổng Tài Bá Đạo

Chương 39: Lão đại



” Hành động vào ngày 9 tháng sau tôi đã chuyển tiền vào tài khoản của anh. “

” Được “

‘ Tôi nhất định không cho các người được toại nguyện ‘

[……]

Sau khi định xong ngày cưới Nhan Thiên Uyển và Tiểu Mộc cũng về ở cùng với Lãnh Vân.

Vào một buổi tối nào đó.

” Anh bỏ tay ra ngay đi “

” Không, anh không muốn ”

Bàn tay người nào đó đang lần mò từ bụng đã lên đến trêи ngực cô. Anh xoa nắn ngực cô hài lòng cười cười.

” A… Đau… “

” Anh… Anh xin lỗi “

Vì mang thai ngực ngày một lớn nhưng chỉ cần đụng chạm sẽ đau nhức cực độ.

” Em nói anh bỏ anh không bỏ. Ra sofa ngủ ngay cho em “

” Thôi mà vợ anh xin lỗi. “

” Anh đi ngay cho em ” Cô gầm lên trong miệng.

” Anh không muốn như thế, anh muốn ngủ cùng với em “

” Anh không đi? Tôi đi “

Cô ngồi dậy chân vừa chạm xuống sàn anh đã nói:

” Tối bước chân trần xuống giường dễ bị cảm lạnh. Em ngủ ở đây, anh đi anh đi “

Người nào đó lại lủi thủi ôm gối ra sofa ngủ.

Đến nửa đêm Nhan Thiên Uyển dậy đi vệ sinh thấy anh nằm ở sofa thì lại gọi anh dậy:

” Anh dậy đi. Vào phòng mà ngủ. “

” Uyển Nhi sẽ tức giận không tốt cho bảo bảo a ” Anh mơ mơ màng màng mở mắt nói.

” Anh có vào không thì bảo? “

Lúc này anh đã nghe rõ giọng cô mắt mở lớn.

” Anh vào anh vào “

Hai người cùng nằm lên giường. Lãnh Vân lại mò tay vào áo cô nhưng lần này chỉ cầm nhưng không xoa nắn nữa.

Cô liếc xéo anh một chút nhưng không nói gì. Anh cười hì hì rồi hai người chìm vào giấc ngủ.

[……]

Tuy đang có thai nhưng cô vẫn nằng nặc đòi đi làm. Đương nhiên ba mẹ và anh trai cô không đồng ý. Thế là cô chỉ đành quay lại năn nỉ Lãnh Vân. Năn nỉ không thành cô chuyển sang uy hϊế͙p͙ cuối cùng anh cũng mềm lòng để cô đi làm nhưng anh vẫn sắp xếp để cô làm việc trong phòng anh để anh tiện việc chăm sóc cô.

Phụ nữ mang thai mà tính khí thất thường. Mỗi ngày cô đều ra những quyết định có hơi tréo ngoe nhưng anh còn không cản thì ai dám cản đây. Ví như là.

” Ông xã anh đuổi việc hết đám đàn ông ở tầng này đi tuyển mấy em gái xinh đẹp một chút “

” Chuyển công tác cũng không được à? “

” Đương nhiên không được. “

Thế là người nào đó đành phải ngậm ngùi mà đưa những nhân viên đầu não ấy ra nước ngoài. Chọn lọc tất cả các cô gái ở ngoài nước về.

[……]

” Ông xã, anh xây lại phòng uống nước khác đi. Màu tối quá em không thích. “

” Sơn lại màu khác không được à? “

” Không được “

Người nào đó lại đi thuê người xây lại ngay chứ nào dám cãi.

[……]

” Ông xã, anh mua một căn nhà nữa đi “

” Để làm gì? “

” Em muốn ở riêng “

” Không được “

” Vậy em về nhà bố mẹ ở nhé? “

” Được, được anh mua “

Người nào đó lại lủi thủi đi mua nhưng ngôi nhà đó sau khi mua xong thì để không đến đóng mạng nhện rồi. Nói như vậy nhưng anh vẫn thường thuê người đến lau dọn thường xuyên.

[……]

” Ông xã, chuyển hết tài sản của anh vào tên em. “

” Chờ em sinh xong sẽ dễ làm thủ tục hơn “

” Chờ em sinh xong? Lỡ anh đi theo người khác rồi em trắng tay à? “

” Anh một mình em đã đủ mệt rồi “

” Vậy anh không chuyển? “

” Anh đang bận “

Cô không nói gì nữa đứng dậy đi ra ngoài.

” Em đi đâu? “

” Em đi đâu kệ em “

” Giận đấy à? “

” Không. “

” Đi ngủ đi mai anh chuyển “

[……]

Vào ngày trước hôn lễ.

” Tầng này toàn phụ nữ anh không bị quyến rũ à? “

” Có em là đủ rồi. “

” Em đã mập như vậy có gì quyến rũ. Mấy cô gái đó trẻ đẹp hơn nhiều. “

” Anh không cần “

” Không sao đâu, mấy tháng em không cho anh ‘ăn’ no. Em cho phép anh một lần “

” Anh không cần “

” Anh cũng không thể cùng em được “

” Anh có thể nhịn “

” Anh cùng cô gái khác một lần cũng được em có thể bỏ qua. “

” Anh không muốn thế. “

” Bác sĩ nói nhịn sẽ sinh bệnh đó “

” Kệ, anh không sao! “

” Thế anh không muốn làm chuyện đó hả? “

” Có. “

” Vậy sao anh lại không muốn cùng cô gái khác? “

Anh mặt đen lại đứng dậy hôn vào môi cô. Hôn một lúc mới buông cô ra rồi nói.

” Cùng cô gái khác cái mông. Ngoài em ra anh chẳng ‘cứng lên’ với ai được cả “

[……]

” Hahaha anh cũng có ngày hôm nay sao? “

” Em còn cười? Là do em hại anh. “

” Em cứ cười đấy thì sao nào? “

Anh cúi người nói vào tai cô:

” Anh không ngại ‘ăn’ em ngay lúc này đâu “

Cô mặt hơi hoảng sợ

” Hơ hơ, không đùa với anh nữa, em muốn về nhà “

” Em xuống trước đợi anh, anh lấy xe xong sẽ ra ngay “

” Được “

Anh xoa đầu cô nói:

” Anh đùa thôi không cần sợ như thế. Để dành sau này ăn một thể cũng không tệ “

Anh nói xong thì đi xuống. Mặt cô thì đỏ lựng lên.

[……]

Cô đứng chờ anh ở dưới lầu bây giờ mới 3h chiều. Bỗng nhiên trước mắt cô tối sầm lại. Trước khi mất khi ý thức cô thấy có một chiếc khăn bịt vào mũi mình xong đó ngất đi.

Anh lái xe ra ngoài nhưng không thấy cô đâu thì chạy vào cửa hàng tiện lợi gần Lãnh Thị tìm kiếm. Anh nghĩ chắc Uyển Nhi lại vào đấy ăn vặt rồi.

Anh vào tìm suốt nửa tiếng vẫn không thấy anh hỏi người bán thì cô gái nói không có người phụ nữ mang thai nào cả. Anh bắt đầu lo lắng.

Gọi điện về nhà vẫn không thấy ai nghe máy. Gọi về nhà mẹ vợ thì mẹ cô nói cô không về nhà. Anh điên cuồng gọi điện thoại. Sau cùng gọi một cuộc.

” Uyển Nhi đang ở đâu? “

” Anh đùa đấy à? Làm sao tôi biết được ” Jenny giễu cợt.

” Ngoài cô ra tôi không nghĩ ra ai cả “

” Người đứng đầu Dịch Bang như anh biết bao nhiêu kẻ thù tại sao chỉ nghĩ mình tôi? “

” Tại sao cô biết? “

” Không quan trọng. Người anh cần tìm có lẽ tôi biết cô ta ở đâu. Nhưng anh hãy cứ chờ người ta gọi đến đi tôi không xen vào. “

” Cô, cô… “

Anh chưa nói hết. Jenny tắt máy.

Sau sự việc cô ta hạ thuốc bà nội anh. Nghĩ đến cô ta còn mang thai còn có mẹ già. Anh tha cho cô ta không ngờ bây giờ cô ta lại quay ngược lại cắn anh. Anh không trách Jenny chỉ trách mình sao quá nhân từ với loại người như cô ta.

” Dương Hàn, cậu gọi tất cả anh em trong thành phố này của cậu đi tìm cô ấy giúp tôi “

” Tôi biết rồi. Gặp lại sau “

[……]

” Tiểu Ngũ, gọi anh em đi tìm cô ấy. Không kiếm ra ngày mai các cậu không cần gặp tôi nữa “

” Được, em biết rồi lão đại “

[……]

Tìm kiếm hơn 2h đồng hồ vẫn không thấy người. Bỗng có điện thoại gọi đến.

” Mang 200 đô đến đây chuộc cô ta về “

” Địa chỉ? “

” Vừa đi tao sẽ vừa chỉ. Không cần dẫn thêm người. “

[……]

Đến nơi đó là một căn nhà hoang. Vừa bước xuống xe anh đã nhìn thấy kí hiệu màu đỏ chói của Dịch Bang trêи người tên gác cửa.

Người trong điện thoại nói không dẫn theo nhưng người trong Dịch Bang vẫn theo sát anh.

” Các người làm việc cho Dịch Bang? “

” Phải. Mau vào đi đại ca đang chờ mày. “

” Dưới trướng của ai? “

” Anh Tiểu Ngũ “

Lãnh Vân không chần chờ gì nữa gọi điện thoại cho Tiểu Ngũ.

” Mày vào đây ngay cho anh “

Tiểu Ngũ bước vào thì thấy đây là xào huyệt nhỏ của Dịch Bang ở thành phố này. Người run lên thầm nghĩ không xong rồi.

” Anh Tiểu Ngũ “

” Tiểu Trường ở đâu? “

” Ở trong kia đang xử người. Sao anh lại ở đây? “

” Bọn mày chán sống rồi. Dám bắt vợ của lão đại. “

” Vợ… Vợ lão đại? “