Cô Vợ Hợp Đồng Bỏ Trốn Của Tổng Giám Đốc

Chương 25-1: Cố Hề Hề, chúng tôi mời cô ăn cơm 1



Nhóm dịch: Thất Liên Hoa.

Huống chi hiện tại cô là ngôi sao sáng tổng giám đốc bộ phận tiêu thụ, có thành tích tốt nhất. Tổng giám đốc biết ai quan trọng hơn.

Cho nên cô ta nhất định phải hỏi Cố Hề Hề, rốt cuộc dùng thủ đoạn gì mà có thể làm cho tổng giám đốc không gặp cô ta.

Cố Hề Hề thở dài một hơi, tại sao trên thế giới này có nhiều người muốn leo lên giường Doãn Tư Thần như vậy? Nếu giường anh tốt như thế, đoán chừng đã đầy ắp cả người rồi?

Cố Hề Hề nén giận nói: “Không liên quan tới tôi.”

“Không liên quan? Phòng ăn chỉ có tổng giám đốc, khách hàng và cô, trừ cô ra, cô cảm thấy tôi sẽ tin tưởng khách hàng quyến rũ tổng giám đốc?” Nữ giám đốc vừa nhìn thấy vẻ bình tĩnh trong mắt Cố Hề Hề liền cảm thấy giận không chỗ phát tiết, luôn cảm thấy Cố Hề Hề đang cười nhạo cô ta.

“Xin lỗi, tôi còn có chuyện, xin lỗi không tiếp được.” Cố Hề Hề lười day dưa với người phụ nữ này, xoay người muốn đi.

Nữ giám đốc giơ tay lên nắm cổ tay Cố Hề Hề: “Muốn đi? Không đơn giản như vậy chứ? Không nói rõ, cô đừng hòng đi.”

Cố Hề Hề thấy dưới lầu rất nhanh tụ tập một đám người, đang xem náo nhiệt.

Cố Hề Hề này rốt cuộc dựa vào cái gì mà khiến tổng giám đốc đối với cô kính trọng vài phần chứ?

Cố Hề Hề bình tĩnh nhìn đối phương: “Không thể trả lời.”

Chuyện này giải thích thế nào? Chẳng lẽ muốn mình tuyên bố khắp thế giới là mình vào nhầm phòng, ngủ sai đàn ông, sau đó mang thai không thể không kết hôn với anh?

Ách, cho dù nói ra lời như thế, ngước khác sẽ tin sao?

“Thật là phách lối. Cùng lắm chỉ là một tình nhân làm ấm giường, xem mình thành tổng giám đốc phu nhân? Xem ra thật sự thiếu dạy dỗ. Hôm nay tôi liền thay tổng giám đốc giáo huấn cô hồ ly tinh không biết xấu hổ này.” Nữ giám đốc thấy Cố Hề Hề vẫn bình tĩnh, lửa giận trong lòng cô ta càng lớn, vừa rồi cô ta bị Tiểu A đuổi ra ngoài, nhiều người trong công ty thấy được, cô ta nuốt không trôi. Hôm nay cô ta nhất định phải phát tiết.

Cố Hề Hề dùng sức giãy dụa, muốn chạy trốn khỏi giam cầm của đối phương.

Nữ giám đốc thấy Cố Hề Hề muốn chạy trốn, nhất thời lửa giận bùng nổ, giơ tay lên tát mặt Cố Hề Hề.

“…” Chung quanh vang lên từng đợt âm thanh hút khí lạnh.

Mặc dù mọi người đều biết nữ giám đốc này có nhiều thành tích, cũng nhận được lời khen ngợi của tổng giám đốc.

Nhưng cô ta giơ tay đánh người, loại chuyện này quá mức đáng sợ.

Cổ tay Cố Hề Hề bị kiềm lại, không thể động đậy, chỉ có thể trơ mắt nhìn đối phương tát mặt mình.

Cố Hề Hề theo bản năng nhắm hai mắt lại, chuẩn bị nghênh đón cái tát một kiếp khó thoát này.

Nhưng Cố Hề Hề đợt rất lâu, cũng không chờ được đau đớn như trong dự kiến, ngược lại nghe được chung quanh điên cuồng hút khí lạnh.

Cố Hề Hề từ từ mở mắt, vừa mở liền thấy đồng nghiệp chung quanh đều ngây người, đang dùng ánh mắt bất khả tư nghị nhìn sau lưng mình.

Cố Hề Hề chậm rãi xoay người, thấy rõ ràng tình huống trước mắt, nhất thời cũng ngây ngẩn.

Doãn Tư Thần như thần tiên hạ giới, đứng sau lưng cô, nắm lại cánh tay nữ giám đốc đang giơ lên, ánh mắt lạnh như băng, hiển nhiên là cực kì không vui.

“Tôi cũng không biết chức trách của bộ tiêu thụ lại có thêm qui định quản lí người của tôi.” Mắt Doãn Tư Thần lạnh như băng, khóe mắt hẹp dài đầy sát khí.

Tiểu A lập tức dàng vẻ làm sai đứng ở bên cạnh.

“Em cứ đứng như vậy để cô ta đánh em? Cô ta là thứ gì, xách giày cho em cũng không xứng.” Tròng mắt Doãn Tư Thần lướt qua Cố Hề Hề, thấy cô biểu tình nghĩ mà sợ, không khỏi khẽ cắn răng, vật nhỏ này, thời điểm ở chung với mình, ngược lại có dũng khí đẩy ra, sao đối mặt với những thứ tạp nham lại kinh sợ thành như vậy?

Không phải hôm qua rất có dũng khí sao? Sao hôm nay liền sợ hãi?

Doãn Tư Thần vừa nói ra khỏi miệng, tất cả nhân viên vây xem liên tục hút khí lạnh.

Tổng giám đốc nói gì?

Anh nói… giám đốc bộ tiêu thụ xách giày cho Cố Hề Hề cũng không xứng?

Đây là ý gì? Chẳng lẽ vị trí Cố Hề Hề ở trong lòng tổng giám đốc đã hoàn toàn khác?

Lúc này, nữ giám đốc xui xẻo đã hoàn toàn ngớ ngẩn.

Doãn Tư Thần đẩy nữ giám đốc ra: “Thông báo bộ nhân sự, đuổi việc.”

Giơ tay lên, Tiểu A đưa khăn ướt cho Doãn Tư Thần.

Doãn Tư Thần lau sạch từng ngón tay vô cùng nghiêm túc, ném khăn ướt xuống đất, đưa tay kéo tay Cố Hề Hề xoay người rời đi.

Tiểu A lập tức gọi điện thoại bộ nhân sự, thông báo quyết định của Doãn Tư Thần.

Nữ giám đốc bị đuổi việc khó tin nhìn Doãn Tư Thần, điên cuồng quát to lên: “Không, không thể! Tôi là giám đốc kiếm nhiều tiền nhất bộ tiêu thụ. Anh không thể đuổi việc tôi. Tổng giám đốc, tôi sai rồi! Tôi đã biết lỗi rồi!”