Cờ Vua Trong Hầm Ngục

Chương 1: David điên khùng



"David William - 78 tuổi! Nhà bác học công nghệ đại tài với 45 năm cống hiến hết mình cho nhân loại với nhiều phát minh vĩ đại. Nhà trắng luôn biết ơn ông ta vì đã góp sức phát triển nền khoa học công nghệ cho đất nước. Nhưng với bản kế hoạch thí nghiệm lên con người với rủi ro như vậy thì tôi xin phép không thể phê duyệt".

Thống đốc bang Alex nghiêm nghị nhìn gã đàn ông trên màn hình trước mặt.

"Thưa ngài, tôi biết bản kế hoạch của ông David không an toàn, với một người bạn 20 năm trong nghề cũng là những người dẫn đầu trong lĩnh vực. Nếu dự án thành công, nhân loại sẽ tiến gần hơn với 1 thế giới mới...".

"Xin lỗi John! Tôi rất tôn trọng anh và ngài David, nhưng luật nhân đạo không cho phép điều đó. Tôi đang bận, gặp anh sau...".

Tút--------

Hmmm...

David già nua chán nản ngồi bên cạnh tivi đang phát đi đoạn video lặp lại.

Trên tay là ly rượu sâm banh đắt tiền cứ run bần bật như thể không còn sức để cầm.

David tội nghiệp nhìn quanh căn phòng bí mật dùng để nghiên cứu của mình trong suốt cuộc đời với vẻ mặt hối tiếc, lão tuy có cơ thể đô con nhưng sức khoẻ lại rất yếu vì tuổi già. Uống một ngụm rượu cho ấm người, David chậm chạp đi đến bên một cổ máy giống hòm đông lạnh đã được cải tiến hiện đại nhìn qua rất xa hoa.

Lão đưa bàn tay nhăn nheo vuốt nhẹ trên mặt hòm thì thào:"Trứng phục sinh (Easter eggs) - Hơn 20 năm nghiên cứu không kể ngày đêm, cuối cùng lại chết theo ta trong sự đen tối không ai biết tới... Ôi David...".

Hai hàng nước mắt đau khổ của David chảy dài trên má, lão khóc nấc lên vì tủi thân.

Hơn 45 năm tham gia khoa học công nghệ, David là một trong những thiên tài của thời đại với những phát minh cống hiến cho nhân loại, sự nghiệp của ông ấy đạt tới mức đỉnh điểm có thể được sánh với bất kì vĩ nhân nào của nhân loại nếu 20 năm trước David không điên rồ mơ tưởng tới "sự phục sinh của con người".

Dự án của ông mong muốn giúp những người sắp chết hoặc đã chết đi vào "trứng phục sinh (Easter eggs)" và ngủ đông đến khi các mô tế bào được phục hồi quá trình lão hoá ngược lại thành trẻ hoá, nhìn qua dự án sẽ nghĩ đây là 1 dự án tuyệt vời đưa con người tới sự sống bất tử.

Nhưng David không chỉ muốn con người phục sinh mà còn khiến những người tham gia vào dự án sau quá trình phục hồi sẽ sở hữu siêu năng lực hơn người, vì vậy một số lần thí nghiệm trái phép đã thất bại trước khi công bố, đa phần những người tham gia thí nghiệm đều rất trẻ nhưng họ vì tham tiền mà ký vào giấy tờ tự nguyện nên David không hề bị buộc tội vào những thí nghiệm, thậm chí trong 20 năm những vấn đề đều được ông giải quyết gọn gàng với các mối quan hệ sẵn có.

Dần dần những người từng hâm mộ David đã không còn đủ lòng tin vào thí nghiệm điên rồ này và bắt đầu xa lánh ông, thậm chí các đồng nghiệp còn gọi David là gã điên độc ác khi đem con người ra làm thí nghiệm một cách mù quáng, chính quyền đều muốn bắt ông bằng cách cáo buộc với nhiều tội danh. Tuy nhiên David đều dễ dàng thoát tội bằng các chứng cứ rõ ràng, chính phủ cũng chỉ có thể kiểm soát ông ta suốt 20 năm để tránh những trường hợp thí nghiệm trên cơ thể con người xảy ra.

Cho đến hiện tại David vẫn không từ bỏ và theo đuổi 1 dự án mà nhân loại đều quay lưng với ông, John người mà luôn tin tưởng và đồng hành theo David cũng đã chết vì tuổi già hơn 1 tháng trước sau khi đề nghị với thống đốc bang Alex phê duyệt cho dự án Easter eggs tiếp tục thí nghiệm lên cơ thể người.

"John bạn của tôi...".

Bất lực và đau khổ, David yếu ớt chẳng thể hét lên nổi để trút giận, ngay cả khi dự án sắp hoàn thành ngay trước mắt nhưng thế giới vẫn quay lưng lại với ông.

Cuối cùng với gương mặt giận dữ oán trách, David đứng dậy cởi hết quần áo và bước vào hòm Easter eggs.

"Khởi động Easter eggs. Tắt toàn bộ điện và bật nguồn điện ẩn... 100 năm... Hi vọng điện dự trữ sẽ đủ duy trì...".

David thì thào trước khi máy chủ AI vang lên câu lệnh "Vâng, các nguồn điện đã được tắt, tài khoản Bank tự động chi trả các thuế phát sinh, hệ thống phòng thủ kích hoạt...

Easter eggs sẽ khởi động trong 10...9...8..."

"John... Rất vui được gặp ông ở thế giới bên kia... Và cả em... Anna...".

David thì thào trước khi bên tai vang lên tiếng của máy chủ AI kết thúc lệnh đếm số.

Chiếc hòm mang tên Easter eggs bắt đầu đóng lại cùng với màn đêm u tối ngay sau đó, gã bác học điên khùng đã châm dứt cuộc đời ngay tại đây.

...

David William...

Thiên tài lĩnh vực khoa học công nghệ...

Tham vọng với con người sẽ vượt qua giới hạn để tiến gần hơn với thần linh...

...

Ta là David, một đứa trẻ trong thân xác già nua yếu ớt với suy nghĩ phóng đại và hoang tưởng. Từ bé ta đã luôn mộng mơ trước những câu chuyện anh hùng về các chàng hiệp sĩ sở hữu những năng lực mạnh mẽ chiến đấu với ác quỷ, ta vẫn luôn khao khát có 1 ngày mình sẽ trở thành vị anh hùng sở hữu quyền năng của mình tiêu diệt quỷ dữ từ bóng tối, điều ước của ta chính là được sống trong một thế giới hoảng loạn và đau khổ, chiến tranh giữa các chủng tộc trong chòm sao, loài người giết ác quỷ...

David điên... Ta thích người khác gọi ta như vậy... Vì nó rất ngầu...

...

David William...

David...

David...

...

"Là ai gọi ta?".

"Hãy tỉnh lại đi David. Ta là thần của ngươi, vị thần tối cao của vũ trụ đây!".

"Thần? Người có tồn tại sao?".

"Hahaaa... Hỡi con người ngu dốt điên rồ David, câu chuyện của ngươi làm ta rất hứng thú. Trong sự sống vĩnh hằng vô tận này đối với ta rất nhạt nhẽo, nhưng ngươi đã cho ta thấy 1 thế giới phi thường thú vị trong suy nghĩ bẩn thỉu của ngươi. Liệu ngươi có muốn 1 cơ hội được sống lại trong thế giới hoảng loạn mà bản thân hằng luôn ao ước?".

"Ôi thần linh... Ngài thật sự sẽ làm điều đó sao?".

"Tất nhiên".

"Hãy làm ngay đi. Tôi hết lòng ca ngợi ngài... Vị thần của tôi!".

"Hahahaaa... David hèn mọn à! Ta biết ngươi đang khát vọng tới mức được sống lại và giết ta vị thần của ngươi. Ngay lúc này có hơn cả ngàn kẻ giống ngươi đang nói chuyện với ta, ngươi cũng chỉ là thứ tiêu khiển giống tất cả bọn chúng mà thôi. Ngươi nghĩ mình đặc biệt sao? Vì sự tự mãn đó, ngươi đã làm ta mất hứng. Ngươi sẽ được sống lại nhưng có 1 hình phạt lớn...

Tất cả những người khác sẽ được hồi sinh trước ngươi hàng thập kỷ, cho đến khi ngươi bắt đầu đạt được sức mạnh nhất định các nhiệm vụ tiêu diệt ngươi sẽ bắt đầu. Đừng quên cái chết ở kiếp thứ 2 sẽ là dấu chấm hết, linh hồn các ngươi theo vũ trụ sẽ tan biến mãi mãi. Hãy khóc lóc đi David tự mãn, ngươi đã được ta cho ngươi sự khác biệt rồi, hãy bắt đầu ác mộng của mình... Sớm thôi, ngày chết của ngươi sẽ đến vì đã phạm tội trước vị thần tối cao...".

"Khôngggg...".

...

Việt Nam - Năm 2056 - Hồ Chí Minh city lúc 7 giờ 20 phút sáng.

Reeng- reeng- reeng

Aaghhh...

David giật mình tỉnh dậy với gương mặt hoảng sợ và mồ hôi ướt đẫm cả người.

Mãi 1 lúc ông ta mới lấy lại tinh thần sau những gì vừa trải qua trong giấc mơ.

"Thật may tất cả chỉ là ác mộng..." David thở phào nhẹ nhõm.

Nhưng đột nhiên tâm trạng David chợt kinh hãi khi phát hiện mọi thứ xung quanh thật khác thường, ông ta đang ở trong 1 căn phòng bừa bộn cùng nội thất tồi tàn đến nghèo nàn.

Chân thật nhất là mùi hôi thối bốc lên từ đống rác được vứt 1 gốc căn phòng thấy cả vài con gián đang bò xung quanh.

Với sự xa hoa giàu có trong cuộc sống, ông ta như muốn nôn ra khi ngửi và nhìn chúng.

"Ọe...".

Nội tâm David thấy kinh tởm và thầm chửi rủa:"Đồ dơ bẩn, tên mạt hạng nào lại sống trong căn phòng khủng khiếp này vậy?".

Mùi hôi bao trùm cả căn phòng, David không chịu nổi liền mở tất cả cửa sổ ra cho thoáng, nhưng ông ta ngay sau đó liền giật mình khi chứng kiến phía sau cánh cửa sổ.

Một thành phố lộng lẫy và hiện đại hiện ra, nơi này khác xa so với hình ảnh ông thường thấy trong căn biệt thự của mình.

Lúc này David mới hiểu rõ, bản thân thật sự không phải là chính mình của kiếp trước rồi.