Cờ Vua Trong Hầm Ngục

Chương 14: Siêu tân binh



Đến thẳng trụ sở Eternal Earth (E.E) mất hơn 30 phút.

David trả tiền taxi với nước mắt khóc ròng trong lòng.

Không ngờ ở Việt Nam đi Taxi lại mắc như vậy.

Điều này càng kích thích mong muốn kiếm tiền trong người David hơn trước rất nhiều lần.

Tiến vào trụ sở Eternal Earth (E.E), trước khi đến phòng kiểm tra năng lực, David ăn vội bánh mì bên lề đường chống đói và quan sát xung quanh.

Quả là chi nhánh của liên minh mạnh nhất trái đất có khác, cấu trúc tòa nhà không hề đơn giản.

Theo hắn tìm hiểu với trình độ của nhân loại hiện tại, vũ khí hạt nhân đã không còn là đe doạ đến sự cân bằng trong xã hội nữa rồi.

Điển hình như toà nhà trụ sở Eternal Earth (E.E) rộng lớn mấy cây số này thực ra là 1 tàu chiến, nếu thảm hoạ hủy diệt nhân loại xuất hiện, nó sẽ thoát khỏi mặt đất và tham gia vào tuyền tuyến ngay lập tức.

Mỗi một quốc gia chỉ có từ 2>3 tàu chiến do hiệp hội Eternal Earth (E.E) sắp đặt mà thôi.

"Sau khi chuẩn bị xong mọi thứ, mình sẽ bắt đầu học công nghệ...!" Gã chắc chắn khẳng định, mặc dù với Player súng không còn là uy hiếp.

Nhưng súng nâng cấp bắn ra năng lượng thì ở 1 tầm cao khác, mà bây giờ Hunter hay Player đều trang bị cho mình ít nhất 1 vật phẩm có tính năng cơ động là chuyện quá đổi bình thằng, chỉ có điều giá hơi chua.

Ăn uống xong, David không đi đến khu vực kiểm tra mà quay sang cửa hàng bán trang bị vì lịch hẹn chưa đến giờ.

Ở Eternal Earth (E.E) có rất nhiều cửa hàng, cho nên David chọn nơi ít người để khỏi chen lấn dễ trao đổi.

Vào cửa hàng, nhân viên lịch sự hướng dẫn gã tới phòng giám định vật phẩm.

Lúc này sau khi trang bị cho quân lính áo da heo rừng và kiếm sắt xong, David lấy từ hòm đồ 6 cái áo da và 7 thanh kiếm sắt của Goblin chiến binh dùng.

Người giám định nhìn qua đống phế liệu này, trong lòng bĩu môi mấy cái nhưng vẫn làm tốt công việc của mình.

Định giá một lúc, gã nói:"Đây là vật phẩm rác. Theo nhu cầu thị trường sẽ ít người mua lắm. Cho nên chúng tôi phải tái chế nó để hợp với thời trang. Tổng 13 triệu VNĐ cho những vật phẩm này...".

David khá ngạc nhiên vì chúng cũng được 1 ít tiền, hắn còn tưởng giá cả sẽ thấp hơn nữa nên đồng ý bán ngay lập tức.

Sau khi thu dọn đóng vật phẩm xong, David móc từ hòm đồ ra vũ khí của Boss Goblin. Để không bị mất mặt, gã phải cộng 5 điểm vào sức mạnh để cầm nó đặt xuống đất nhẹ nhàng hơn trước.

Thấy cây đại chùy gai, người giám định khá ngạc nhiên rồi đánh giá David mấy cái, cảm giác khinh thường cũng thu lại.

Đối với tân binh như David, giết được Boss Goblin ở khu vực tân thủ là chuyện ít người làm được, cậu thanh niên này cũng có thể là siêu tân binh.

Việc giám định kết thúc khi ông ta chỉ ra những bất lợi mà người dùng gặp phải, mặc dù vũ khí rất tốt, buff cũng khá ổn, nhưng cần thuê thợ rèn thiết kế để nó nhẹ hơn và mang tính thẩm mỹ cũng khá tốn kém.

"20 triệu đồng cho món này!".

Chốt đơn quá gắt, khuôn mặt lạnh tanh của người giám định nhìn David khiến gã thét run lên chỉ biết gật đầu đồng ý.

Mãi đến khi nhận tiền xong xuôi, đi ra khỏi cửa hàng gã mới lẩm bẩm:"Ụa. Có gì đó sai sai...ĐỆTTTTTT...".

Biết mình bị lừa, David chỉ biết cắn áo ủy khuất.

Vật phẩm của Boss dù có thấp cách mấy, nhưng vẫn là trang bị của Boss.

Tất nhiên vật phẩm phải có giá trị nhất định, đống trang bị vớ vẩn đã 13 triệu, vậy mà 1 cây đại chùy với +20 sức mạnh và giảm sát thương vật lý lại có giá chỉ 20 triệu. Lỗ nặng rồi!

Nội tâm David nghĩ mình trẻ người non dạ, lớn già đầu rồi vẫn còn bị tụi gian thương lừa gạt.

Nhưng suy nghĩ kĩ, khi người giám định nhìn mình, hắn đột nhiên bị gã thuyết phục đơn giản, như vậy tên giám định kia nhất định đã dùng kỹ năng chức nghiệp để dụ dỗ mình.

Không buồn bã nữa, David thở dài đi tham quan những vật phẩm cho lính mới sử dụng.

Đầu tiên David đặt cửa hàng dệt, dựa trên áo da heo rừng may thành áo khoác để tăng tính thẩm mỹ khi mặc.

Sau đó đi rèn lại những thanh kiếm và gia tăng độ cứng cáp cho nó.

Mua 1 số dụng cụ sinh tồn cần thiết và cuối cùng là nguyên liệu chế tạo thuốc nổ.

Chỉ trong chốc lát, 50 triệu của gã liền bốc hơi, trong tài khoản còn lại 1 triệu hơn.

Nếu là lúc trước, 50 triệu hay 500 triệu đối với gã chỉ như 1 buổi ăn trưa hạng sang mà thôi.

Còn bây giờ bộ dạng nghèo nàn khiến David biết quý trọng đồng tiền biết bao.

Đây là số tiền làm lụm vất vả, đánh đổi sinh mệnh có được đấy. Quý giá rất nhiều!

Cuối cùng đã đến 3 giờ chiều, lịch hẹn của David được sắp xếp cũng tới lượt mình

Bước vào khu vực kiểm tra năng lực, David nhìn thấy 2 bộ phận cửa ra vào của Player và Hunter cách nhau chỉ hơn 100m mà thôi.

Điều đáng ngạc nhiên là Player được chào đón nồng nhiệt khi có 2 nhân viên nữ xinh đẹp luôn đứng trước cửa chào đón, bên trong có rất nhiều phục vụ nam ăn mặc sang chảnh niềm nở thay phiên nhau phụ trách hướng dẫn.

Ngược lại phía Hunter chỉ có vài người làm việc, trang thiết bị cũng ít hơn và số người muốn kiểm trang đông gấp chục lần số người thức tỉnh Player.

Ở thời đại này, Player là kẻ mạnh nhất, vị vua của thế giới. Hunter hay chính phủ chỉ là người phục vụ cho họ mà thôi, cách đối xử như vậy cũng là chuyện bình thường!

"Kính chào quý khách! Anh có đặt lịch trước chưa ạ?" một nhân viên nữ cúi người chào niềm nở.

"Dạ vâng!" Lịch sự chào lại, David lấy điện thoại ra với mã QR được cung cấp.

Nhìn chiếc điện thoại cũ kĩ, nữ nhân viên khá ngạc nhiên với dòng điện thoại như vật cổ, nhưng cô nàng rất chuyên nghiệp giấu đi sự sửng sốt.

Cầm chiếc Ipad hiện đại có màn hình 3D giả lập, David thét run lên vì công nghệ này vượt xa cả tầm hiểu biết của mình.

Cái mác giáo sư năm xưa giờ đây chắc chỉ ngang ông thợ máy trong hẻm.

"Cảm ơn anh! Mời đi đến quầy số 13. Chúc anh 1 ngày tốt lành".

Tiến thẳng đến quầy số 13, David khịt mũi vì độ quê mùa của mình:" Nhất định phải học cấp tốc công nghệ mới được...".

Đến quầy, David cầm mã QR đưa cho họ, sau khi hoàn tất thủ tục, nam nhân viên tận tình chỉ dẫn hắn đi vào phòng thay đồ rồi tiến vào khu tập huấn.

Đi đến khu tập huấn, David ngạc nhiên khi nhìn thấy không gian ở đây rộng hơn nhiều so với ở sảnh chính, có rất nhiều thiết bị máy móc tân tiến tại đây.

"Báo cáo! Trần Ngọc Dương, 19 tuổi. Tân binh mới thức tỉnh gần đây, mong giám khảo chiếu cố..." Nam nhân viên chủ động lên tiếng, sau đó cúi đầu chào rồi rời đi.

David nhìn người đàn ông giám khảo trước mặt cười vui vẻ, ông ta nghiêm nghị nhưng cũng cười lại bắt tay chào:"Gọi ta là chú Hùng! Nhóc con may mắn đấy. Sắp đến giờ khảo sát rồi, chuẩn bị đi".

"Dạ vâng! Mong chú chiếu cố" David hô lên nhanh nhẹn tiến vào hàng ngũ.

Hiện tại có hơn 10 người đang tiến hành khảo sát, trong số đó đa phần là con trai chỉ có 2 người con gái.

Độ tuổi ai cũng đều rất trẻ và năng động.

Cầm Ipad có chứa tài liệu từng người một, giám khảo Hùng nói chuyện với 2 nhân viên phụ trách xong liền quay trở lại.

Nhân viên bắt đầu tiến hành chuẩn bị cho cuộc khảo sát, họ bật các thiết bị lên rồi ra hiệu.

"E hèm! Ngày hôm nay các cậu sẽ chính thức trở thành Player, những người phi thường được Chúa ban phát cho sức mạnh. Tương lai mỗi người sẽ rất tốt, hãy nhớ cống hiến hết mình cho Việt Nam đất nước tuyệt vời chúng ta!" Bằng giọng nói hào hùng, chú Hùng đặt tay lên trán chào theo kiểu quân đội.

"RÕ!" Tất cả đều chào lại hết sức nghiêm chỉnh.

"Rất tốt. Hiện tại sẽ khảo sát gồm 3 vòng chính, trên tay tôi là tài liệu thông tin từng người một, theo đánh giá dựa trên năng lực thể hiện của mỗi người sẽ xếp thành 3 loại: Yếu - Trung bình và giỏi!".

"Vòng đầu tiên khảo hạch thể chất! Bằng cách vượt các chướng ngại vật trong thời gian cho phép, theo tốc độ ai nhanh nhất sẽ được đánh giá...".

"Vòng thứ 2 khảo hạch thực chiến! Siêu máy tính sẽ giả lập quái vật để thử kỹ năng chiến đấu của mỗi người...".

"Vòng cuối sẽ phân loại năng lực và class để đưa ra đề xuất tốt nhất cho sự phát triển của các cậu. Đã hiểu rồi chứ?" Chú Hùng giảng giải chi tiết rồi chốt câu hỏi.

"ĐÃ RÕ!" Tất cả đồng thanh trả lời.

"Tốt. Tất cả vào vị trí...".

Mọi người tranh thủ tiến vào vị trí thoải mái nhất đã được kẻ vạch, ai nấy đều rất háo hức.

Bản thân David khá tự tin về vòng này, hắn đã cộng rất nhiều điểm vào nhanh nhẹn rồi nên chẳng sợ.

Gã cũng chú ý tới 2 trong số 9 người còn lại, đó là 1 nam và 1 nữ.

Nhìn qua sẽ nghĩ họ cũng không ghê gớm lắm, nhưng từ ánh mắt của kẻ sống lâu như David sẽ nhận ra sự tự tin không hề đơn giản trong 2 thanh niên trẻ tuổi này.

Rétttt---

Tiếng còi vang lên:"VÒNG 1! KHẢO HẠCH THỂ LỰC. CHUẨN BỊ...".

BẮT ĐẦU!!!

Vụttt---

Đúng như David nói, 2 người kia lao đi như 1 cơn gió với tốc độ kinh khủng, nhân viên cầm máy bắn tốc độ đo được là "70Km/h" khiến bọn họ kinh hãi.

Đoạn đường đầu tiên thử tốc độ chạy trong cự ly 100m.

Sau đó đến phần thi vượt địa hình, kế tiếp di chuyển né tránh chướng ngại vật và mấy quả bóng bắn tới.

David nằm trong top thứ 3 chạy đằng sau, hắn có thể tiến lên top thứ 2 sau 2 người họ nhưng cố ý che giấu năng lực.

khám khảo Hùng nhìn 2 người dẫn đầu trong lòng đầy tán thưởng, tốc độ hay sự khéo léo chuyên nghiệp đều cân bằng, lúc vượt chướng ngại vật cực kỳ nhẹ nhàng, nắm bắt địa hình cũng rất nhanh.

Đặc biệt xử lý tình huống rất tốt, những điều này được ông ta đánh giá điểm tối đa.

Còn top 2 và 3 thì chỉ là trung bình khá mà thôi.

Những người về nhất hoàn thành bài thi với 3 phút 25 giây.

Top 2 là 4 phút 10 giây và David là 4 phút 34 giây, top còn lại đều trên 6 phút.

David nhìn 2 người trước mặt mà đầy hâm mộ, ở phương diện nào đó hình ảnh của Dũng lần nữa xuất hiện khi so sánh với họ.

"Chắc chắn là siêu tân binh!" Gã khẳng định chắc chắn đánh giá.