Cờ Vua Trong Hầm Ngục

Chương 42: Fans bự của nhạc Rock!



Cầm tấm bản đồ đã khoanh vùng vị trí, David mỉm cười:"Hầm ngục này đơn giản hơn trận chiến với lũ Elf hay skeleton đây...".

Nhìn ra hang động với thời tiết đã ngừng bão tuyết, hắn ung dung bước ra khỏi cửa hang rồi triệu hồi lính Akeri.

Mắt nhìn Akeri đã có sự thay đổi khác xa so với trước, David nhận ra giờ đây lính pháp sư này đã có thể sử dụng ma pháp trung cấp rồi.

Từ trong túi đồ lấy ra cây quyền trượng diệt thế đưa cho Akeri, cậu ta mỉm cười:"Cho chú mượn đồ chơi mới của anh đây. Giờ thì phê như con tê tê rồi nhé!".

[ Tướng pháp sư Akeri đã trang bị "Quyền trượng diệt thế"... ]

...

Kinh ngạc trước chủ nhân, Akeri quỳ một gối xuống cúi đầu:"Cảm ơn chủ nhân, vì đã ban cho tôi một đặc ân lớn...".

"Ểhhh???" Giật mình trước Akeri đang nói chuyện, David dụi dụi hai mắt há hốc mồm kinh ngạc.

Thậm chí lúc hắn triệu hồi tướng dò thám Shadow cũng chưa nghe gã nói câu nào, nhưng giờ Akeri lại trò chuyện với mình thật khó tin.

Thu lại vẻ mặt bàng hoàng, gã lấy giọng:"E hèmm... Ngươi nói chuyện được khi nào thế?".

"Thưa chủ nhân. Khi chúng tôi được ngài nâng đỡ thăng cấp thành "Tướng", thì đã có thể nói chuyện được..." Thành thật trả lời, đầu của Akeri tiếp tục cúi xuống.

Gãi gãi gò má suy nghĩ, David nhận ra lúc hệ thống thông báo lính của hắn đã thăng cấp thành tướng và giải phóng 1/3 sức mạnh thì có lẽ chúng thật sự đã thay đổi rất nhiều.

"Vậy các ngươi có ký ức của mình chứ? Nếu có, thì các ngươi phục vụ ai trước khi ta triệu hồi các ngươi?" Mang theo thắc mắc trong lòng, David hỏi.

Im lặng một lúc, Akeri dường như không biết gì đáp:"Chúng tôi không rõ... Chỉ khi nghe tiếng triệu gọi của ngài, thì trong đầu chúng tôi chỉ biết ngài là chủ nhân mới của mình!".

"Hừm..." Nhìn thấy Akeri thật sự không có vẻ nói dối, David thầm nghĩ có lẽ đây là chức nghiệp của thần ban tặng dựa trên một vị vua đã chết nào đó, tất nhiên mình được thừa kế cho nên cần phải tìm hiểu hết ký ức của nhà vua thì quân lính mới thức tỉnh được ký ức.

"Thần linh... Ngài muốn gì ở ta chứ?": Tự nhủ trong đầu, David cảm thấy mình đã đi thêm một bước rất gần với sự thật rồi.

Dẹp mọi chuyện qua một bên, hắn ra lệnh cho Akeri:"Hãy đưa ta bay lên trời!".

"Vâng. Thưa ngài..." Akeri đứng bật dậy, nó cùng với cây quyền trượng diệt thế cộng hưởng với nhau, gã đặt tay lên vai David, thoáng cái ma pháp hệ phong trung cấp được kích hoạt khiến cả 2 bay vọt lên trời.

Nhìn thấy mặt đất càng lúc càng xa, David hiểu ra ma pháp hệ phong còn có thể giúp mình bay, sau này gã phải học được chiêu này mới được.

"Đi về phía đó!".

"Vâng...".

Akeri mang David bay tới một dãy núi gần đó, sau khi được chủ nhân ra lệnh bay ở một độ cao nhất định, lúc này cậu ta hài lòng nhìn tới.

"Akeri, ngươi có biết nhạc Rock không?".

"... Không...".

"Thời là sinh viên đại học. Ta là Fans bự của nó đấy... Hãy biết ơn đi, vì hôm nay ngươi là kẻ may mắn được nghe chủ nhân đầy uy quyền của ngươi thể hiện tài năng!" Tự tin mang theo, David đưa tay khịt mũi.

"... Cảm ơn chủ nhân...".

Từ hòm đồ, David lấy ra một chai nước ấm uống một ngụm cho thanh mát cổ họng, sau đó gã thở đều lấy hơi.

Chuẩn bị xong xuôi, vẻ mặt David háo hức, đôi môi nhẹ cất lời.

"EM ƠI CÓ BAOOOOO ~ NHIÊU...ẤU ẤU...Á....GAO ỒOOO...".

[ Bạn đã kích hoạt kỹ năng "Tiếng rống của loài trâu" ]

...

"SÁUUU MƯƠI NĂM CUỘCCCC ĐỜIIII ÁHHH ẤU YỀ...".

Tiếng thét của David truyền ra sóng âm ba động thấy rõ hư không vặn vẹo, từng làn sóng âm hướng về núi tuyết mà tới.

Giọng thét khủng khiếp này đủ làm thủng màng nhĩ bất cứ ai đứng gần hắn, thậm chí nếu kê lỗ tai vào miệng gã bây giờ cũng có thể làm nổ tung bộ não người đó, chết tươi tại chỗ chứ không hề điêu ngoa.

Làn sóng âm khuyết đại đến mức mặc dù đã ở cách rất xa ngày đường cũng có thể nghe thấy.

Uỳnhhhh---

Ngay sau tràn thét dài của David, những lớp núi tuyết bị tác động khiến các tầng cấu trúc bên trong bị đứt gãy, theo hiện tượng trên gọi là "núi lỡ" xuất hiện.

Với dốc núi thẳng đứng, các tầng hạt bụi tuyết phũ thành từng lớp đè lên nhau, nhìn thì nghĩ chúng rất dày nên độ chắc chắn sẽ cao, nhưng hoàn toàn ngược lại.

Vì nó chỉ là những tầng hạt bụi không có sự liên kết nào với nhau, khi chịu sự tác động từ lực bên trong hoặc bên ngoài, theo dốc đứng của ngọn núi sẽ khiến các tầng lớp tuyết đứt gãy trượt xuống, sinh ra hiện tượng núi lỡ.

Điều kiện ở địa hình hầm ngục càng thoả mãn hơn khi thời tiết liên tục xuất hiện bão tuyết, như vậy lớp tuyết sẽ càng dày thì núi lỡ càng mạnh.

David đã tính toán kỹ lưỡng mới chủ động đi đến tại đây lựa chọn núi tuyết làm hầm ngục tấn công tiếp theo, hắn sở dĩ tự tin vì kỹ năng "Tiếng thét cùa loài trâu" thích hợp nhất để làm việc này.

Nhìn thấy núi lỡ khủng khiếp gấp mấy lần những sự kiện núi lỡ xảy ra trong quá khứ David từng chứng kiến, hắn tặc lưỡi đáng tiếc.

Nếu như bên dưới chân núi hiện giờ mà có hàng trăm ngàn con quái vật đang đuổi theo mình, thì giờ phút này lượng kinh nghiệm mang lại sẽ lớn đến mức nào đây?

"Chậc...".

Phải nói tới Akeri khi thấy chủ nhân mình hát, gã tưởng tượng như trời đất sắp sập đến nơi rồi, cái gì mà hát chứ? Đây rõ ràng là tra tấn người khác.

Nếu không nhờ có cây quyền trượng diệt thế buff kỹ năng kháng lại tiếng rống của David, có lẽ Akeri đã không thể duy trì trạng thái bay mà té nhào xuống đất bỏ mạng.

Nó càng sợ hãi hơn khi nhìn qua tấm bản đồ mà chủ nhân đang cầm trên tay đang còn nhiều vị trí đánh dấu, tâm trạng càng lo lắng bất an, bởi lẽ nó còn phải tiếng tục nghe tiếng rống của David nhiều lần nữa.

Akeri khóc đến muốn chết đi cho xong.

[ Akeri đã kính sợ trước uy quyền của bạn +1 điểm uy quyền ]

...

Nhìn bảng thông báo trước mặt, David bĩu môi nhìn Akeri, hắn ngượng đến đỏ mặt vì hiểu ra tên lính không biết thưởng thức âm nhạc này đang sợ hãi mình.

Đừng nói tới Akeri, ngay cả đám người đang ở trong hang động ngồi chơi đánh bài giải trí, có cả gã lính pháp sư cũng tham gia cách đó rất xa.

Trong khi mọi người đang vui vẻ với nhau, thì mặt đất bỗng nhiên rung chuyển dữ dội, họ kinh hãi chạy vội ra hang động thì nhìn thấy từ rất xa có tiếng nổ lớn vang lên, thoang thoảng trong gió còn có tiếng con gì đó đang rống.

Nội tâm họ kinh hãi đến mức hét lên:"QUÁI VẬT NÀO CÓ SỨC MẠNH KHỦNG KHIẾP NHƯ VẬY?".

"TRỜI ƠI... ĐÂY MÀ LÀ CỔNG RANK C SAO? PHẢI LÀ RANK A MỚI ĐÚNG...".

"CHẾT CHẮC RỒI... 100 TRIỆU KHÔNG ĐỦ CÁI MẠNG CỦA TÔI ĐÂU...".

...

Nhìn từng dãy núi đang lỡ tuyết kéo nhau cùng sập xuống, họ nhận định con quái vật có thể tung ra sức mạnh như vậy hiển nhiên không thuộc đẳng cấp player trung cấp có thể so sánh, ít nhất phải là player cao cấp mới ứng phó nổi.

Quay trở lại với David, sau một giờ đồng hồ nhìn núi tuyết đã sập xuống gần hết, để lộ ra sườn núi toàn đất đá không có gì cả.

"Chậc... Xem ra ở đây không có gì rồi! Akeri đi tiếp thôi".

"...".

Nhận thấy Akeri vừa đem mình bay đi nơi khác vừa rung như cầy sấy, gã càng ngượng ngùng hơn bao giờ hết.

Mất hơn một ngày nữa để David đi khắp nơi trong hầm ngục rồi làm núi tuyết sập xuống, mỗi lần hắn hét lên đều không như bình thường, gã muốn rống thật to hát theo nhịp điệu để tăng quãng âm dài và ngân vang nhất có thể, như vậy hiệu suất mang lại sẽ rất lớn.

Mà mỗi lần như vậy Akeri tức đến lộn ruột gan, nếu không phải đây là chủ nhân của mình nó liền khô máu bán sống bán chết lao vào đánh nhau rồi.

Đám người bên ngoài cả ngày chỉ biết núp trong hang ôm chặt nhau cùng cầu nguyện, có người khóc lóc hơn bao giờ hết vì sợ hãi.

Nhóm của Shadow là thảm nhất, mặc dù chúng biết chủ nhân mình sẽ tới, nhưng không ngờ mỗi lần chủ nhân cất lời thì không chỉ dãy núi nhắm đến xảy ra hiện tượng núi lỡ, ngay cả xung quanh đó rất xa cũng bị vạ lây, một vài lính dò thám xui xẻo trực tiếp bị cuốn vào trong núi tuyết lỡ chôn vùi chết tươi.

Shadow áp lực về vấn đề chạy trốn đã đành, còn phải nghe giọng hát khủng khiếp của chủ nhân khiến nó gầm lên giận dữ:"QUÁI VẬTTT... ARGHHH...".

Nó giả vờ bị quái vật tấn công rồi thà đâm đầu vào núi tuyết chết cho yên, còn hơn phải chịu cảnh đau khổ hành xác kéo dài.

[ Quân đoàn tướng dò thám shadow cảm thấy bất mãn về bạn -1 uy quyền! ]

...

"CÁI ĐỆTTT....".

Dừng giọng hát man rợ lại, David nhìn qua thông báo liền cay cú chửi mắng:"ĐỒ QUÂN ĂN CHÁO ĐÁ BÁT. CÓ BIẾT TA ĐÃ PHẢI HY SINH GIỌNG CA VÀNG CỦA MÌNH ĐỂ CHINH PHẠT HẦM NGỤC NÀY KHÔNG?...".

David chửi bới ầm lên càng làm cho giọng của hắn thêm kinh khủng, Akeri khóc không ra nước mắt đứng bên cạnh nghe chửi vạ lây.

[ Thông báo! Kỹ năng tiếng thét loài trâu đã thăng cấp D > C ]

...

"Ồhhh..." Dừng ngay khẩu nghiệp, gã nhìn qua kỹ năng của mình đã thăng cấp liền vui vẻ:"Khà khà... Ít ra công sức bỏ ra cũng đáng giá!".

Dường như sự xuất hiện của việc thăng cấp kỹ năng làm David thoải mái hơn hẳn, nên không khẩu nghiệp nữa.

Hắn tập trung nhìn qua các sườn núi, cuối cùng gã cũng thấy một cái hang ở một gốc sườn núi cách đó không xa.

Ra lệnh cho Akeri bay đến tiến vào trong hang, hắn nhận ra mình đã tìm được lối vào nơi bọn người tuyết ẩn núp rồi.

Vỗ vai Akeri mấy cái, David vui vẻ:"Làm tốt lắm người anh em!".

"Thức dậy đi, đội quân của ta!".

[ Bạn đã triệu hồi toàn bộ quân lính hiện có... ]

...

Chỉ trong giây lát, quân đội của David đã xuất hiện, vì cái hang khá lớn nên hắn mới có thể triệu hồi toàn bộ quân lính để ra trận, tuy nhiên đội của tướng Shadow thì chưa hồi phục kỹ năng hoàn toàn để triệu hồi.

Itank đứng bên cạnh Akeri như hiểu được gì đó vội vuốt lưng gã:"Đừng khóc đồng chí...".

"..." Igron thở dài trước bọn họ rồi nghiêm nghị tiến về trước.

Kentauros cùng Pewin cười khẩy mấy cái, dường như chúng cảm thấy việc Akeri bị hành hạ rất buồn cười.

"Hô hô... Mấy đồng chí biết nói chuyện làm ta vui lắm đấy. Vì từ nay sẽ có đứa cùng hét sml khi bị quái rượt đuổi rồi!" Cười đểu nhớ lại cảm giác lúc trước mình cùng quân lính chạy thục mạng để dụ quái, David cảm thấy nếu quân lính của mình mà biết nói sẽ rất thú vị.

"Giờ thì bịt lỗ tai lại và coi anh hát đây!" Tiến lên trước hang động, David lấy giọng đầy tự tin.

Vừa nghe chủ nhân dứt lời, Akeri kinh hãi vội lùi ra sau cuối cùng đoàn lính, hắn kích hoạt toàn bộ ma pháp có thể bảo vệ bản thân.

Itank cũng nhận ra điều này, vội vã lùi về sau cùng quân lính, lấy chiếc khiên bằng sắt trên lưng xuống chống đỡ.

Igron lắc vai như tỏ vẻ bọn họ làm to chuyện lắm, Kentauros cùng Pewin phì cười khinh miệt.

"ẤUUU YỀ... CHÁY - CHÁY - CHÁY - CHÁY LÊN ĐI NGỌN LỬA THẢO NGUYÊNNNN...".

Oongg--- Vụttt---. truyện xuyên nhanh

Từng tiếng thét dài vang lên, làn sống âm thanh vang vọng trong hang động khiến cấu trúc sườn núi rung lắc dữ dội.

David biết rõ vì hang động này nằm trong lòng núi có mật độ tường đá rất dày nên âm thanh dễ vang, rất nhenh liền truyền vào tận cùng hang động, chỉ có nhóm David đừng gần cửa hang sẽ giảm bớt áp lực sóng âm.

Nhưng dù đã giảm bớt áp lực sóng âm truyền ngược trở lại, tiếng thét khủng khiếp của David cũng đủ khiến cả quân đội kinh hãi lùi ngược về sau.

Igron, Kentauros, Pewin lúc này mới hiểu tại sao Itank và Akeri phải làm như vậy, chúng nhận ra đã quá muộn rồi.

"ẤUUUU YỀ... CHÁY CHÁY CHÁYYYYY... TRONG TRÁI TIM ANHHHH...".

[ Bạn đã gây ra sát thương diện rộng cho quái vật "Người tuyết"!

Hiệu ứng debuff giảm 50% chỉ số cơ bản.

Mức độ thù địch đạt tối đa! ]

...

"GRÀOOOO...".

Từ rất xa cuối hang động, tiếng thét dài của đám quái vật người tuyết truyền tới.

David rút kiếm ra mỉm cười:"Khỏi mắc công phải sợ bọn mày đánh lén, mò mặt tới là tốt rồi...".

Ngay khi đám người tuyết xuất hiện, số lượng của chúng lên tới hàng chục con thậm chí gần trăm con.

Có lẽ David đã chọc giận hết toàn bộ đàn người tuyết ẩn núp trong hang động vậy, số lượng này cũng đủ giết sạch đám người chơi dám tiến công vào địa bàn của chúng.

Itank kiềm lại mệt mỏi, hắn cùng quân lính của mình lao tới trước dàng hàng ngang đưa khiên ra chắn.

Pewin cùng Akeri triệu tập quân lính đứng bắn tên, những mũi tên được cường hóa khiến sức mạnh nhân đôi, cả ma pháp sơ cấp và trung cấp cũng được phóng ra.

Đùngggg--- Bụppp---

Cuộc chạm trán đầu tiên xuất hiện, vì địa hình trật hẹp khiến đàn người tuyết cũng gặp bất lợi không nhỏ, dù chúng đông nhưng chỉ có thể thay phiên nhau hứng đòn để chịu chết mà thôi.

Nhìn thấy đàn người tuyết chết đi mà vẫn tiến tới ngày một gần, David tặc lưỡi chửi:"Ngu thế sao hấp diêm tao được?".

Chỉ đạo cho Akeri dùng quyền trượng diệt thế phóng ra kỹ năng hệ thổ "Ngục gai" lập tức xuất hiện, ma pháp tác động, khiến đất xá nhô lên chắc ngang lối đi khiến một số đám người tuyết bị những cây gai đất đâm toạc lên nghiến nát xương thịt chết tại chỗ, đám còn lại bị kẹt bên trong, chúng cố gắng phá những cây gai đá để tiếp tục tấn công.

"Đúng là lũ rừng rú kém thông minh. TỤI MÀY NGUUUU VÊ LÙUUU..." David tiếp tục thét lớn chọc tức lũ người tuyết, hắn còn quay lưng đưa mông vỗ vỗ ra ý truê ghẹo, càng khiến quái vật người tuyết điên máu thà chết trận còn hơn rút lui lao tới đầy thù địch.

Nhóm Igron và Kentauros thảnh thơi đứng nhìn đám người Pewin cùng Akeri bắn giết đầy rảnh rỗi.

Chúng cảm thấy chủ nhân của mình dường như đã mạnh hơn rất nhiều, mà thứ khủng khiếp nhất hắn có chính là cái miệng "khẩu nghiệp" cực nặng.

Trong lòng Igron và Kentauros nhìn nhau nhận định, tuyệt đối không được chọc giận David bằng mọi giá.