Cờ Vua Trong Hầm Ngục

Chương 5: Vận may của David



Trước thời điểm vụ nổ diễn ra, cơ thể David uể oải ngồi một gốc tường bên lề đường, nơi này cách ký túc xá chưa đầy vài trăm mét.

Mồ hôi ướt đẫm cả quần áo, gã chỉ vội đưa tay lau đi mồ hôi trên trán cười khổ:"Không còn nghe tiếng đánh nhau nữa rồi. Có lẽ đã an toàn!".

Nghỉ ngơi chút lát, hắn nhẹ vươn vai thư giãn, ánh mắt tập trung quan sát xung quanh, ở cách đó không xa, rất nhiều người dân cũng chạy tán loạn khắp nơi.

Tiếng la hét thất thanh truyền tai nhau, hàng chục người bị thương gào khóc trong đau đớn cầu cứu.

Thấy cảnh này, nội tâm David lạnh lẽo vội chột dạ.

"Nhất định phải trở thành thợ săn, vì sự an toàn của mình..." Gã tự nhủ với lòng.

Đang trầm tư quan sát xung quanh, cùng lúc bên tai lại vang lên tiếng nổ lớn, mặc dù không lớn như lúc nãy nhưng cũng đủ làm người ta kinh hãi khi nhớ tới những chuyện vừa xảy ra.

Bất giác David nhìn lên bầu trời, một cột khói cao nghi ngút lần nữa xuất hiện. Lần này có lẽ còn kinh khủng hơn trước, mặt đất rung lắc dữ dội.

Ngaay sau đó mang theo từng trận gió lớn thổi đến, khói bụi mịt mù khắp nơi, hàng trăm tảng đá to nhỏ trên trời lần lượt rời xuống mặt đất tạo thành từng tiếng nổ và cột lửa lớn.

Đùngggg--- Đùngggg---

Nhận thấy sự nguy hiểm, mọi người chẳng còn lòng tốt quan tâm những người bị thương bên cạnh, họ bắt đầu xô đẩy nhau bỏ chạy, có người còn không thể đi nổi đau đớn bị kẻ khác thay phiên dẫm đạp lên.

David cũng vội nhanh chân chạy trốn, xung quanh là những tiếng nổ của tảng đá rơi va đập vào mái nhà đổ sập xuống.

Hắn dốc hết sức lực mà chạy thật xa khỏi vùng nguy hiểm, tức tốc David lao vào con hẻm gần đó, nơi có 2 vách tường cao của toà nhà lớn ngăn cách chính giữa.

Chẳng thèm quan tâm đến dơ bẩn, David nhúng một hơi nhảy vào thùng rác lớn, nằm yên ở bên trong trốn nạn.

Mãi một lúc sau những tiếng nổ mới không còn vang lên, nội tâm David an tâm đi nhiều, nhận thấy mọi nguy hiểm đã qua đi, hắn tức tốc bước ra khỏi thùng rác rồi nôn oẹ đến tức bụng.

"F*ckkkkk..." David tức giận la hét.

Nôn ói xong, hắn lau miệng với tâm trạng điềm tĩnh trở lại:"Những player đều đánh nhau với quái vật như vậy sao? Liệu bao lâu mình mới đạt được trình độ đó?".

Nghĩ tới cảnh tượng trên, David lắc đầu ngao ngán chán nản, bản thân ủ rủ quay lưng định rời đi.

Vụtttt--- Đùngggg---

Đột nhiên vật gì đó vừa lao tới với tốc độ không tưởng hướng về phía David, gã chỉ chợt nhận ra khi nó đã lao xuống mặt đất phát ra tiếng nổ lức đau hết cả tai.

Một lỗ thủng to hiện ra trên mặt đất, bên trong lỗ phát ra loại năng lượng kỳ dị khiến tâm trí David khi va chạm chợt rung lên mệt mỏi khó chịu.

Ánh hào quang lập loè làm con hẻm tối chợt sáng lên. Gạt qua nỗi sợ bằng sự tò mò của loài khỉ, David bước chân chậm rãi đi đến kiểm tra xem thứ vừa lao tới là gì.

Khi mắt gã nhìn vào cái lỗ trên mặt đất, hai mắt David tròn to há hốc mồm như không tin vào điều mình nhìn thấy:"ĐÙ ĐÙ ĐÙ... Mé...".

...

"Hmmm...".

Ngồi trong căn phòng, David trầm tư nhìn vật được đặt ngay ngắn trước mặt.

Nó là một mảnh đá màu đen sẫm xanh nhỏ cỡ chừng lồng bàn tay người lớn, trên mặt đá khắc ấn ký của một con vật nhìn qua giống cá có cánh, hiển nhiên đây là thứ đồ David thấy lúc nãy.

Khi đó hắn tinh ý cởi áo khoác ra bọc miếng đá lại tránh cho nó phát sáng, rồi nhanh chóng âm thầm chạy về ký túc xá nhân lúc mọi người hoảng loạn không ai để ý đến.

Theo những gì hắn tìm hiểu, những vật có đặc tính như trên đều là loại vật phẩm hiếm có, tùy theo kích cỡ sẽ có giá trị khác nhau nều nó thuộc dạng "nguyên liệu" của quái vật.

Nhận xét của David hiện tại, vật có kích cỡ nhỏ, chất liệu dạng đá cổ, hoa văn kỳ lạ, kèm theo hiệu ứng khiến người ở gần cảm thấy khó chịu.

Đây là vật phẩm David chưa bao giờ thấy trên internet, có thể chỉ có player hoặc hunter, hay giới chuyện môn mới biết, cậu ta khẳng định

"Mình không chắc nó là gì, nhưng nhìn thấy đã biết thứ này quý giá rồi. Ngày mai thử đem đến hiệp hội thương mại vật phẩm thẩm định xem sao, chắc chắn đáng tiền lắm đây..." Gật gù đồng ý, David mỉm cười thoải mái khi nghĩ tới 1 núi tiền sắp về tay.

Cảm thấy trời đã khuya, bản thân có chút mệt mỏi vì làm việc và chạy như một thằng điên giữa đêm hôm, David chẳng thèm quan tâm đến viên đá kia nữa.

Lục lọi tìm kiếm chiếc hộp vừa vặn đặt viên đá cất đi, David gọn gàng lót mấy tấm khăn vào rồi đưa tay nâng niu viên đá định đem đi cất.

Ngay lúc ngón tay hắn chợt chạm vào trong viên đá, một luồng sáng mang theo năng lượng trào ra bên ngoài, cơ thể David chợt rung lên mấy cái thật mạnh.

Chưa kịp nhận ra điều gì, hắn chỉ vội ý thức được xung quanh mình hiện tại là 1 khoảng hư vô trắng xoá như bông tuyết, bên tai vang lên thanh âm lạ.

[ Thông báo: Lời nguyền của Thần Linh đã được giải trừ!

- Điều kiện: Chạm tay vào vật phẩm Hiếm/Độc nhất trở lên... Đã hoàn thành! ]

...

[ #Phần thưởng: Hệ thống người chơi đã được kích hoạt sử dụng... ]

[ Đang tiến hành khai thác dữ liệu nhân vật!

Tiến trình 1%...14...27... ]

...

Như không tin vào mắt mình, theo phản ứng thái quá David đưa bàn tay dụi dụi vào mắt, thậm chí hắn còn dùng bàn tay tát thật mạnh vào mặt mình cho chắc.

Chỉ khi nghe 1 cái "bốp" vang lên, cảm nhânh cái nóng đau rát trên má, hắn mới dám tin đây là sự thật.

"Cuối cùng...".

"THẦN NHƯ CÁI L..." David nắm chặt lòng bàn tay thật mạnh vui mừng hô lên.

Câu chửi vừa rồi đại biểu cho tâm trạng của gã bây giờ, vừa vui mừng vừa tức giận.

Không ngờ tới thần linh lại chơi gã 1 vố thật đau khi sử dụng lời nguyền ẩn giấu mà bản thân không hề hay biết.

Hình phạt này thật khắc nghiệt đến mức, nếu cả đời David không thể chạm vào được vật phẩm cao cấp, mà hầu như chẳng phải loại vật phẩm người nghèo như gã có thể mơ ước tới, thì phải chăng kết quả sẽ tồi tệ tới mức nào?

Nhưng vận mệnh đã được thiết lập, David tự mãn cười man rợ trong lòng:"Vị thần của tôi... Điều ngài không ngờ tới phải không? tôi đã vượt qua lời nguyền của ngài và chạm tới sức mạnh... Sớm thôi... Muahahhaaa...".

Tiếng cười kỳ cục vang lên khắp nơi, nếu có ai đó nhìn thấy David hiện tại, chắc chắn đều sẽ suy nghĩ "Ai đó mang thằng cha này vào trại tâm thần đi".

[ Thông báo: Đã hoàn thành quá trình khai thác người chơi!

- Ký ức sẽ được đồng bộ hoá ở 2 kiếp: Kiếp 1: David William... Kiếp 2: Trần Ngọc Dương...

=> Quá trình liên kết bắt đầu: 1%...8...24... ]

Aghhh---

Thông báo vừa hiện ra, hắn chưa kịp đọc hết thông báo, trong đầu đã cảm thấy xung quanh mơ hồ không rõ, bên tai vang lên tiếng oong--- thật dài kèm theo cơn đau dữ dội.

Từng hình ảnh cuộc sống kiếp này liên tục hiện ra trong đầu, ký ức từ đầu tới cuối hợp thành một, ngay bây giờ David William mới chính là Trần Ngọc Dương thật sự.

Nếu không đồng bộ 2 kiếp, thì David vẫn mãi chỉ là người đoạt xác kẻ khác, cơ thể sẽ không thuộc về mình, hệ thống cũng không đáp ứng điều kiện để David sử dụng cơ thể Trần Ngọc Dương trở thành người chơi.

Nhưng khi đồng bộ ký ức hoàn tất, David mới chính thức sống lại ở kiếp này với thân phận Trần Ngọc Dương.

"Mình nhớ ra rồi...".

David thì thầm trong lòng, hắn thấy hình ảnh một bóng đen kỳ bí xuất hiện trong giấc mơ lúc trẻ của Trần Ngọc Dương, cái bóng to lớn với đôi mắt sáng như mặt trời đưa bàn tay và phán lời nguyền lên người đứa trẻ, mọi ký ức đều trùng khớp nhau rõ ràng.

[ Thông tin người chơi:

- Tên: David William/Trần Ngọc Dương.

- Danh hiệu: #Kẻ sống 2 kiếp.

- Nghề nghiệp: 0

- Cấp độ: 1

(Kinh nghiệm: 1/100)

- Máu (HP): 100/100

- Năng lượng (MP): 300/300

- Mệt mỏi: 0/100

Sức mạnh: 5 (+)

Linh lực: 20 (+)

Thể lực: 5 (+)

Sinh mệnh: 5 (+)

Trí tuệ: 10 (+)

Nhanh nhẹn: 5 (+)

=> Điểm dư: 0

Kỹ năng: 0 ]

...

[ Nhiệm vụ đã được thiết lập: Bài tập khắc nghiệt!

- Điều kiện: Sinh tồn 24 giờ trong khu vực "tân thủ".

- Phần thưởng:???

- Hình phạt: Chết.

=> Bắt đầu dịch chuyển trong 10...9...8... ]

...

David hồi hộp nhìn vào bảng thông báo trước mặt, nhiệm vụ sinh tồn lần này quá khó khăn với người mới bắt đầu, đặc biệt gã biết mình tệ đến mức nào trong việc đánh nhau tranh giành sự sống.

Không kịp nghĩ nhiều, hệ thống đã dịch chuyển David đến một khu rừng rộng lớn không rõ thông tin địa điểm.

[ Thông báo: Bạn đã đến khu vực tân thủ " Rừng hắc ám".

- Nhiệm vụ: Sinh tồn trong 24 giờ bắt đầu. Lưu ý: Cẩn thận trước quái vật sinh sống tromg rừng, càng đi sâu vào trong rừng sẽ càng nguy hiểm...

=> Đếm ngược: 23 giờ 58 phút 09 giây ]

...

"Hmmm...".

Thở dài 1 tiếng, David lo lắng quan sát xung quanh, hắn cảm thấy ở đây cũng an toàn đôi chút vì không hề thấy dấu hiệu bất ổn nào, nhưng gã không quên cảnh giác mọi thứ.

"Đây chính là khu vực săn bắt kiểm tra độ phát triển của player do hệ thống tạo ra... Điểm khác nhau giữa player và hunter nằm ở chỗ này...".

Vừa nói, David nhớ lại đống tài liệu mình thu thập được trước đó.

Trong những báo cáo so sánh con đường phát triển của 2 loại người chơi. Player có đặc ân lớn được tiến vào thế giới giả lập do hệ thống sắp đặt để bắt đầu săn bắn phát triển, trong 24 giờ bằng mọi cách phải săn được thật nhiều quái vật, như vậy phần thưởng sẽ càng cao, tiềm năng càng lớn.

Còn đối với hunter, hệ thống chỉ đơn giản cho họ nhìn thấy cửa số thông báo ghi rõ thông tin của bản thân và năng lực ẩn chứa, cứ mỗi thông số biểu hiện năng lực nhất định, cấp bậc (Rank) của họ sẽ tăng.

Ví dụ: Năng lượng từ 100> 500 là -F>F+

500>1000 là -E>E+

1000>5000 là -D>D+

...

Dĩ nhiên con đường phát triển của Hunter chỉ đến một lúc sẽ chậm hoặc dừng lại, quá trình phát triển năng lượng đó là ranh giới biểu hiện tại sao player theo thời gian dễ dàng vượt qua hunter ở mọi mặt.

Cũng như vậy, David lo lắng bản thân không đủ sức mạnh để vượt qua thử thách hiện nay. Hắn căm hận bản thân vì kiếp trước chỉ mãi lo học hành cùng nghiên cứu khoa học, không chịu đi học võ thuật hay chơi thể thao để giờ phải khổ sở trong tình cảnh nguy hiểm bây giờ.

Gạt tất cả sang một bên, David ra lệnh cho hệ thống mở túi đồ xem xét.

Một bảng trạng thái hiện lên với 2 khung cửa sổ lớn, bên trái là thông tin cá nhân và túi đồ bên phải. Nhưng túi đồ chỉ có 1 hàng 10 ô trống mà thôi, những ô hành lý khác đều bị khoá.

Trong túi hành lý có 1 ô chứa vật phẩm, thứ này không đâu khác chính là viên đá hắn nhặt được lúc trước.

Theo ký ức hệ thống dung nhập hướng dẫn, David dựa trên bản năng đưa tay vào hành lý rút ra viên đá cầm trên tay.

Uy áp của nó đã không còn làm David khó thở như lúc đầu, điều này khá dễ hiểu vì ma lực làm ảnh hưởng tới tâm trí người bình thường.

Hiện tại David đã trở thành player mọi thứ liền khác hẳn, hắn cũng có năng lượng trong người, mặc dù không lớn nhưng cũng đủ để chống lại ma lực yếu ớt từ viên đá.

Nhìn vật phẩm trên tay, David đọc dòng thông tin của nó.

"CÁI GÌ???"...