Cờ Vua Trong Hầm Ngục

Chương 66: Vây bắt ngược



Đem chuyện ở HouseVIP đặt trong lòng, David ngồi trên xe trở về văn phòng làm việc.

Nội tâm cậu ta bây giờ vô cùng phức tạp, càng khổ não không nghĩ ra phương án giải quyết.

"Khốn kiếp. Lẽ ra khi đó không nên để lộ chức nghiệp triệu hồi sư!". Dằn vặt trước sai lầm ngớ ngẩn của bản thân, hắn cực kỳ khó chịu khi bị người ta tính kế.

Chống cằm nhìn ra cửa sổ xe hơi, David quan sát đèn đường với khung cảnh nhộn nhịp xa hoa thành thị.

Ánh mắt gã chậm rãi lướt qua từng toà nhà cao tầng, những cửa hàng sang trọng, nhà hàng 3-5 sao, quán Bar - Clubs vv...

Kéett---

Tiếng bánh xe thắn gấp trước đèn đỏ vang lên, David giật mình nhận ra sự việc, vẻ đăm chiêu giờ phút này không còn nữa.

Tự buồn cười, cậu ta cảm thấy mình thật yếu đuối và ngu ngốc.

Chỉ vì chút chuyện cỏn con đó đã làm khó mình. Thế giới rất rộng lớn, núi cao sẽ có núi cao hơn, thắng thua là chuyện bình thường thôi mà?

"Chậc...! Anh hãy chạy xe về văn phòng trước, tôi cần đi tản bộ một lúc". David nói chuyện với Delvin đang ngồi trước ghế tài xế, hắn quan sát đường phố rồi nhẹ mở cửa xe bước ra ngoài.

Delvin bên trong xe nhìn theo bóng lưng cậu ta bước vào đám đông dần khuất mất, anh ấy chỉ vội thì thầm:"Hmm... Quả nhiên vấn đề này rất khó. Cố lên nhé!".

...

Băng vào đám đông, bước chân David chậm rãi tản bộ, trong đầu mãi suy nghĩ cách giải quyết vấn đề.

Vì quá nhập tâm vào suy nghĩ, cậu ta bước đi trong vô thức.

Đột nhiên gã đụng trúng vật gì đó rất mềm, tròn mắt nhìn thứ mình vừa đụng, David nhận ra đây là một chú gấu nâu cosplay khổng lồ.

Ngó qua cửa hàng, hắn hiểu rõ chú gấu kia là đang tiếp thị quảng cáo mời gọi khách vào quán mới khai trương.

Chú gấu nâu cao to hơn hai mét, bộ đồ này rất khó di chuyển, khi bị David đụng phải, người kia liền nằm lăn lăn trên nền đất cố bò dậy.

"Tôi xin lỗi!". Nhanh nhẹn kéo người kia đứng lên, hắn mỉm cười hỏi thăm:"Cậu ổn chứ?".

Chú gấu lắc lắc đầu, sau đó đưa tay vẫy vẫy trông rất đáng yêu.

Người cosplay gấu lắc mông nhảy nhót vô cùng nhập tâm, sau đó đưa cho cậu ta một tờ rơi quảng cáo về chương trình khuyến mãi của quán coffee.

"Hì... Cảm ơn! Chụp chung với tôi một tấm ảnh nhé?". Nhận tờ rơi, David cảm thấy chú gấu nâu rất thú vị, lập tức rút điện thoại ra muốn chụp ảnh lưu niệm.

Gấu nâu cosplay gật đầu đồng ý, cả hai cùng đứng cạnh nhau tạo dáng.

Táchhhh---

Tiếng chụp ảnh vang lên, một tấm hình sắc nét vô cùng đáng yêu được lưu giữ trong bộ sưu tập ảnh.

David bây giờ tâm trạng vô cùng thoải mái, cậu ta nhìn vào bức ảnh bằng ánh mắt ấm áp, đã rất lâu rồi bản thân chưa thoải mái như hiện tại.

"Dễ thương thật... Hửmm?". Đang nói, hắn sửng sốt khi nhìn vào tấm ảnh.

Đột nhiên trong đầu gã loé lên một việc gì đó, khuôn mặt chuyển từ phức tạp sang nụ cười ngạo mạn.

"Hahahaaa...".

"Hahaaa... Phải rồi... Ta quá ngu ngốc...".

...

Nụ cười man rợ của gã vang vọng khắp nơi, mặc dù đang đứng giữa đường phố, nhưng chẳng làm David cảm thấy ngượng ngùng gì cả, còn thoả mãn cười rộ lên.

Mọi người đi ngang qua vô cùng kinh sợ, chỉ biết né tránh gã ra như tránh tà.

Chú gấu nâu thấy dáng vẻ cậu thanh niên trước mặt, vội đưa tay kéo kéo áo y ra ý khuyên nhủ đừng cười nữa.

"...". David thu lại nụ cười nhìn qua chú gấu, khuôn mặt hiền lành thân thiện hiện ra:"Cảm ơn cậu vì đã giúp tôi giải một đề khó. Đây là quà trả ân, hãy nhận giúp tôi!".

Lấy chiếc ví từ trong túi áo ra, cậu ta vét sạch toàn bộ xấp tiền bên trong vội nhét vào tay người cosplay gấu nâu.

Số tiền trên không rõ bao nhiêu, nhưng ít nhất trên vài chục triệu.

Làm xong, David không nói gì thêm đã vội chạy vào giữa đám đông biến mất.

Chú gấu nâu ngơ ngác chẳng hiểu chuyện gì, cho đến khi nhận ra đã cầm cọc tiền 500.000 VNĐ trên tay rồi.

Món quà này mặc dù là vật chất, nhưng rất thiết thực. Những người đi làm thuê chắc chắn cực khổ kiếm sống, số tiền trên đủ để họ chi tiêu những khoản thiếu hụt trong sinh hoạt hàng ngày.

Bỏ lại mọi chuyện nhỏ nhặt lại phía sau, David theo thân thủ lao vào trong hẻm rồi nhảy lên trên nóc nhà.

Chỉ bằng vài thao tác điêu luyện, cậu ta đã đứng trên một đỉnh toà nhà chung cư nhìn xuống dưới thành phố rực rỡ ánh đèn trong màn đêm u tối.

"Alo... Chị hãy giúp em tra xét *Công nghệ H.A (hidden ability) là gì? Cách thức hoạt động ra sao?".

"Tìm kiếm xem những players có chức nghiệp (Class) hoặc kỹ năng (Skill) như sau... Trong tối nay hãy hoàn thành báo cáo!". David chậm rãi nói, gã kỹ tính dặn dò không chỗ nào thiếu xót.

Đầu dây điện thoại bên kia Ruby ghi chép đầy đủ, sau đó cúp máy làm theo.

David chuyển sang gọi cho Junah:"Trước 10h đêm nay hãy đến văn phòng. Tôi có một cuộc họp gấp...".

"Vâng. Tôi sẽ hủy cuộc hẹn tối hôm nay ngay!".

...

Sau khi sắp xếp xong xuôi, David dùng ánh mắt tự tin ngắm nhìn thành phố thơ mộng:"Cái bẫy này vô tình lại giúp ta thuận lợi đạt được nhiều mục đích. *Gậy ông đập lưng ông hay *Mèo nào cắn mỉu nào đây?".

Câu nói trên đại biểu cho tình thế hiện tại, phía chính phủ và hiệp hội Eternal Earth (E.E) đã công phu dựng nên một màn kịch này vì gã, xét ở mọi khía cạnh đều khiến David gặp phải tình huống bất lợi, từ đó thân phận King's Work (K.W) sẽ trở thành " cái cán" để họ cầm nắm bắt thóp mình.

Thế nhưng điều họ không ngờ, David chỉ trong thời gian ngắn ngủi liền tìm ra phương pháp giải quyết, thậm chí đem điều bất lợi hoá thành lợi thế giúp bản thân.

"...". Trầm mặc một lúc, cậu ta liền cử động, nhảy vọt về hướng văn phòng trở về.

Cũng tại thời điểm, từ cách đó không xa. Một vài bóng người di chuyển ẩn nấp bám sát hắn từ khi nào.

Đám người này mặc đồ đen, dĩ nhiên là chức nghiệp sát thủ, cấp độ cũng trên players trung cấp.

Kỹ năng bọn họ rất tốt, dù cho có đông người rình mò theo dõi David, nhưng vẫn không lộ ra chút manh mối nào, còn phối hợp nhịp nhàng phân bổ vị trí trao đổi thông tin để truy tìm mục tiêu.

Một trong số tên sát thủ dừng lại trước con hẻm tối, dĩ nhiên gã đã bám sát David từ rất lâu nhưng đến vị trí này liền mất dấu.

Đây là nơi vắng vẻ thưa dân, hắn tinh ý sợ bị mục tiêu dụ dỗ vào chỗ tối mà tấn công bất ngờ, bản thân chỉ đứng bên ngoài dùng thiết bị liên lạc riêng báo cáo cho đồng đội:"Mất dấu con mồi rồi. Có dấu hiệu khả nghi, chắc hắn đã nhận biết chúng ta theo dõi!".

"Lùi về đợi cả nhóm. Những người ở gần đó nhanh đến tụ họp...". Tiếng tai phone đồng đội vang lên trả lời.

"Ừ... Tao sẽ đợi!". Gã sát thủ vốn cẩn thận, sau khi báo cáo liền lùi về sau bóng tối đợi chờ đồng đội đến.

Nhóm sát thủ bí ẩn sau khi tìm kiếm khoanh vùng, dần thu hẹp phạm vi lại, bày ra trận thế vây bắt không cho con mồi trốn thoát.

Sau khi kiểm tra xong xuôi hết, bọn chúng tập họp lại vị trí mà gã đồng đội mất dấu David.

Tên thủ lĩnh dẫn đầu đội nhóm từ bóng tối đi ra, hai mắt gã đỏ chói trong màn đêm thấy rõ sát khí:"Hắn đã đi vào con hẻm bao lâu rồi?".

"Thưa ngài... Đã được hai mươi phút hơn!". Cúi đầu kính chào, gã sát thủ cấp dưới báo cáo.

Ánh mắt tên thủ lĩnh chuyển sang nhìn con hẻm, suy nghĩ một lúc nói tiếp:"Hãy đợi chỉ huy, Các ngài sắp đến đây rồi!".

"Vâng...".

Như những bóng ma, nhóm sát thủ thoát ẩn thoát hiện hoà cùng bóng tối làm một, dĩ nhiên con hẻm đã bị bọn họ phong toả không ai có thể thoát ra.

Những tên này vô cùng thận trọng, làm việc đều lấy phương án tốt nhất đề xuất, chắc chắn bọn chúng là lũ sát thủ rất có tiếng tăm trong thế giới ngầm.

Sợ mình không đủ thực lực giết hạ mục tiêu, nên bọn họ kéo dài thời gian đợi chờ chỉ huy của mình tiến tới, với năng lực của họ, việc giết kẻ này quá đơn giản.

Bất quá David đâu phải kẻ ngu mà tự chui đầu vào rọ, mọi nước đi cho đến giờ đều nằm trong sự tính toán của tên ranh ma này mà thôi.

[ Bạn đã kích hoạt kỹ năng "Ánh sáng chiếu soi" cực đại...

Lượng MP giảm nhẹ...! ]

...

Chưa kịp nhận ra chuyện gì, từ giữa trung tâm nhóm sát thủ, một tàn ảnh xuất hiện cùng kỹ năng ma pháp ánh sáng (A+) khủng khiếp hiện ra.

"Aarrghhh...".

"Ưu...arh... Mắt taoooo...".

"Ặc... Khục ực... Cứuuuu...".

...

Tiếng la hét thảm thiết vang lên, đây hiển nhiên là cuộc thảm sát một chiều.

Chức nghiệp sát thủ sở hữu một luồng năng lượng bóng tối vượt qua những class khác. Nơi nào có bóng tối, đây chính là thế giới của họ.

Nhưng trên đời đâu có ai là hoàn hảo? Tất nhiên thiên địch của bóng tối là ánh sáng, mà đối với ma pháp hệ ánh sáng (A+) cùng cộng hưởng với [×Quyền Trượng Diệt Thế (Huyền Thoại)×] thì càng khủng khiếp thế nào?

Bọn chúng làm sao ngờ, David sở hữu một kỹ năng dịch chuyển, lại còn là ma pháp sư ngụy cao cấp, thừa hưởng đội quân mạnh mẽ cùng thủ đoạn tàn độc.

Quân lính tinh nhuệ được hắn triệu hồi vây giết bọn chúng ngay sau đòn ma pháp ánh sáng gây mù lòa, dĩ nhiên gặp phải Debuff bất lợi trong môi trường ánh sáng thì sát thủ chỉ đành bó tay chịu chết mà thôi.

Thiên la địa võng chúng bày ra, giờ đây đã trở thành điểm bất lợi khi tất cả tụ họp lại một chỗ. David dùng bẫy của kẻ thù để tận diệt kẻ thù, năng lực của hắn sớm đã không cùng bọn nhãi nhép trên có thể so sánh.

Kee-engg!

Tiếng va chạm vũ khí vang lên, trong số những tên sát thủ có thể chống đỡ được cho đến giờ chỉ còn lại gã thủ lĩnh.

Bằng vào kỹ năng chức nghiệp hiếm, hắn gấp gáp biến mình thành nhiều con quạ bay tán loạn khắp nơi chạy trốn.

Rút thanh kiếm đâm chết một kẻ ra, David liếc nhìn tên thủ lĩnh đang tẩu thoát, bất quá hắn nhếch môi cười miệt thị cùng giơ cây [×Quyền Trượng Diệt Thế×] lên:"Chạy bây giờ có phải muộn quá không?".

[ Bạn đã sử dụng kỹ năng ma pháp bóng tối "Ngục giam thời không"! (A)

...

Bạn đã sử dụng kỹ năng ma pháp ánh sáng "Ánh sáng thanh tẩy" (A)... ]

...

Cùng lúc kết hợp hai ma pháp lại với nhau, giữa không gian bán kính 1000m lập tức bị ma pháp bóng tối của David giam cầm.

Cũng trong phạm vi này, ma pháp ánh sáng chói loá chiếu rọi muôn nơi, khi từng tia hào quang thanh tẩy chạm vào những con quạ, lập tức tên thủ lĩnh hiện nguyên hình với vẻ mặt đầy kinh hãi.

Gã không ngờ mục tiêu Trần Ngọc Dương nhận định lại sở hữu sức mạnh khủng khiếp như vậy, theo ghi chép chỉ nói qua năng lực kẻ này có khả năng là chức nghiệp sát thủ hoặc kiếm sĩ vv... Kỹ năng chiến đấu rất máu lạnh tàn khốc mà thôi.

Vậy mà một thân của hắn bây giờ biểu đạt toàn bộ đều không có thông tin nào chính xác, kẻ thù là pháp sư cao cấp đấy, đẳng cấp trên vượt qua năng lực của bọn họ.

"Arrghh... Ngươi là King's Workkkk... Ặc.. Khặcc...". Chưa kịp kinh hô, tên thủ lĩnh đã bị David lao tới bóp cổ đem gã đâm vào tường thật mạnh.

Khi cơ thể yếu đuối sát thủ bị một lực húc mạnh đụng vào tường thủng một lổ lớn, lập tức khiến tên này nội thương trầm trọng liền bất tỉnh.

Chưa quá 10 phút đồng hồ, David đã tận diệt nhóm sát thủ players trung cấp level trung bình từ 30>40.

Làm xong mọi chuyện, cậu ta quay sang thấy quân lính của mình đã giết sạch toàn bộ kẻ thù rồi mới hài lòng:"Việc che giấu thông tin cũng tốt quá nhỉ? Kẻ thù không ngờ ta lại mạnh như thế".

"Tên rác rưởi này, nếu hắn thoát được sẽ vô cùng phiền phức đấy. Tuy nhiên... Mày đừng có khóc lóc rồi ị đùn ra quần nha! Hahahaa...". Đưa bàn chân đạp vào mặt kẻ thù, David nghĩ ra một ý tưởng bệnh hoạn lên người tên thủ lĩnh nhóm sát thủ.

Giải quyết những cái xác và thiêu rụi chúng chẳng để lại dấu vết, David thu hồi quân lính lại và dịch chuyển biến mất không còn thấy bóng dáng.

Khi cậu ta xuất hiện đã gần về đến văn phòng làm việc rồi.

Cũng tại thời điểm 10 phút sau.

Một nhóm sát thủ khác lao tới, dĩ nhiên cấp độ những kẻ này đều vô cùng cao.

Trong số bọn chúng, hai thân ảnh quen thuộc chợt xuất hiện đi đến vị trí mất dấu của đám thuộc hạ.

Nhìn khung cảnh bị cháy đen khét lẹt, mùi thịt chín hoà cùng mỡ còn bốc lên thoang thoảng rất buồn nôn. Bọn chúng vẫn là đến muộn một bước.

"Khịt khịt... Tao ngửi thấy mùi ma pháp hệ hoả!". Đưa bàn tay gãi má, Khỉ Chó lạnh lùng nói.

"Khốn kiếp! Là bọn chính phủ làm hay bọn chó E.E làm?". Khuôn mặt cau có tức giận, Tê Giác thở phì phò khó chịu.

Khỉ Chó hiện giờ vô cùng ngứa ngáy ruột gan, sau khi suy xét kỹ lưỡng mới phán đoán:"Đây là chuyện vượt qua tầm kiểm soát của tao rồi. Hãy nhờ hắn giúp đỡ... Nếu mày không muốn chết!".

"Thằng cứt chó nào? hm... Hử? Đừng bảo với tao là thằng khốn ấy... Độc Xà Vương!". Tinh ý nhận ra điều gì đó, tên Tê Giác trợn mắt kinh hô.

Cái tên Độc Xà Vương vừa nói ra, đem đám thuộc hạ nhảy dựng lên, ai nấy nghe thấy đều kinh hoàng mồ hôi tuôn trào, chân tay bủn rủn lộ rõ vẻ sợ hãi.

Dĩ nhiên danh hiệu này không rõ vì sao đã sinh ra trong bọn chúng một nỗi sợ vô hình, thậm chí là bóng ma cả đời cũng không dám quên.

"... Phải. Chỉ có hắn mới đủ sức giúp chúng ta thôi... Mày, hãy liên lạc với người của nó, kêu thằng khốn ấy đi đến địa điểm xxx... Nhanh". Đưa bàn tay chỉ về một tên lính, Khỉ Chó ra lệnh.

Bị chỉ huy chọn trúng, tên kia giật mình quỳ trên mặt đất gào lên:"Xin ngài hãy tha cho tôi... Hự...".

Chẳng đợi thuộc hạ van xin, thân thủ Khỉ Chó nhanh đến mức chẳng thấy rõ tàn ảnh liền tát hắn một bạt tai bay vào tường bất tỉnh.

"Rác rưởi. Làm người của tổ chức thần thánh Nightmare, mà dám sợ chết à?". Khinh thường nói, Khỉ Chó nhìn tất cả gầm gừ:"Tất cả bọn mày. Mau đi gặp Độc Xà Vương nhanh!".

"...".

"Rõ!".

Tất cả đồng thanh hô lên, mặc dù sợ hãi nhưng chẳng kẻ nào dám cãi lời.

Trông theo đám thuộc hạ đi mất, Khỉ Chó im lặng nhìn Tê Giác, cả hai dường như đang có chung suy nghĩ.

Khuôn mặt bọn chúng khổ não buồn rầu, sau đó liền tiến vào màn đêm biến mất theo không gian.