Công Lược Lĩnh Chủ Thành Phố Ngầm Kia

Chương 11



“Ông chủ, cẩu đầu nhân!” Địa tinh trong cơn hoảng loạn chân trái vướng chân phải, ngã dúi trước mặt Bùi Y cùng Louis.

Cách đó mấy bước, ông chủ địa tinh Lam Lam La đào đào lỗ tai: “Cậu nói cái gì? Thứ gì vọt vào?”

Địa tinh ngã xuống đất thét to: “Cẩu đầu nhân! Một con cẩu đầu nhân điên cuồng tàn bạo!”

Lam Lam La đột nhiên nhìn về phía Bùi Y: “Ngài Bùi Y, ngài không lập kết giới, cũng không triển khai uy áp, chẳng lẽ không phải là đã rửa sạch sẽ xung quanh sao? Tại sao lại còn có cẩu đầu nhân mất lý trí?”

Bùi Y chớp chớp mắt, không nói gì. Thì ra trước khi xây dựng còn phải dọn dẹp sao? Cái này không được viết ở trong 《 Dạy bạn xây dựng một tòa thành phố ngầm như thế nào 》 a.

Lam Lam La nhìn biểu tình của Bùi Y liền biết vị thành chủ mới này căn bản không chú ý tới phương diện này, hắn căm giận nói: “Đây không phải là công trình mà 70 vạn có thể làm được. Nhóm công nhân của tôi thậm chí còn không mua bảo hiểm ngoài ý muốn trong khi thi công.”

Bùi Y có chút vô thố mà trấn an Lam Lam La: “Cẩu đầu nhân mà thôi, không phải vấn đề lớn gì. Tôi sẽ tự mình đi giải quyết chúng.”

Lam Lam La liếc Bùi Y một cái, đảo mắt nhìn lại ác ma đỉnh cấp bên người y, cuối cùng cũng không nói gì. Hắn móc ra một cái loa nhỏ, hô: “Tất cả địa tinh ở xa đại sảnh thành chủ chú ý, lập tức tập hợp ở xung quanh đại sảnh thành chủ. Sau khi xác nhận an toàn thì mới tiếp tục khởi công tiếp.”

Bùi Y nhìn theo Lam Lam La trở lại giữa đội thi công, quay đầu nhìn Louis nói: “Vô cùng xin lỗi ngài, xem ra hôm nay không thể tiếp tục mang ngài đi tham quan thành phố ngầm của em.”

Louis tỏ vẻ không để ý: “Không sao cả. Có chuyện gì cần ta trợ giúp không?”

Mị ma tuy là một trong những ác ma cấp cao nhưng giá trị vũ lực thực sự không được coi là cao.

Bùi Y lắc đầu nói: “Chỉ là một ít cẩu đầu nhân, em vẫn có thể đối phó được. Buổi tối em muốn mời ngài cùng thưởng thức bữa tối để bồi thường.”

Louis: “Chờ mong bữa tối với em.”

Bùi Y một mình đi ra phía ngoài thành phố ngầm. Cẩu đầu nhân, người bảo vệ của bảo tàng cẩu đầu nhân sao? Đây là bảo tàng của một mình y, ai cũng không thể tới phân một ly canh!

Louis ung dung trở lại thành phố ngầm Ám Dạ Chi Tâm, dạo bước một vòng xung quanh đám người cho như tuần tra.

Một người chơi Goblin cùng một người chơi Slime dựa vào nhau, vừa ngắm Louis vừa nói —–

“Tại sao lão Lou lại trở về một mình? Hắn ném đại mỹ nam sao? Tôi có thể đi nhặt không?”

“Cậu nhìn ánh trăng trên đỉnh đầu đi, ước chừng có tận 7 cái liền, cậu làm mộng tưởng hão huyền gì vậy.”

“Hai người các cậu —” Mũ Đỏ vung roi da, đi đến bên cạnh hai người nói: “Tùy tiện nghị luận thành chủ, khấu trừ tiến độ nhiệm vụ.”

Mũ Đỏ vừa mới nói xong, hai người chơi đã kinh hãi phát hiện thanh tiến độ nhiệm vụ thực sự đã không còn.

Không phải tiến độ về không, mà là trên mặt chữ, toàn bộ không còn.

“Trời địu, trò chơi này có độc.”

Mũ Đỏ không để ý đến người chơi Goblin la ro, dứt khoát rời đi trông coi nơi khác.

Chờ hắn đi xa, những người chơi khác luôn luôn để mắt đến Mũ Đỏ cũng vây quanh lại, mồm năm miệng mười hỏi nhau.

“Thế nào vậy? Làm sao mà có độc?”

“Đã xảy ra cái gì? Tiến độ thật sự về không?”

Viện Trưởng đẩy ra một đám người chơi, chen lên trước, hỏi: “Mũ Đỏ làm gì với các ông?”

Người chơi Slime mang biểu tình cười như không cười, khóc như không khóc: “Trời má toàn bộ thanh nhiệm vụ không còn luôn. Là thanh nhiệm vụ! Sau đó tôi đi lật danh sách nhiệm vụ, toàn bộ nhiệm vụ đều không có.”

“Ặc.” Các người chơi sợ ngây người.

Sau đó có người không nhịn được cười ra tiếng: “Phụt, thực xin lỗi. Nhưng tôi thực sự muốn cười ha ha ha, trò chơi này thực sự quá chân thật.” Hắn cười, càng ngày có càng nhiều người bắt đầu “ha ha ha”, khắp khu vực khai thác mỏ ngập tràn tiếng cười vui sướng.

Người chơi Slime bi phẫn đan xen, đột nhiên thân thể như thạch trái cây của hắn xụi lơ xuống dưới.

Các người chơi cẩn thận nhìn một cái, thì ra là giận đến offline.

“Người anh em này xem ra thực sự tức giận a.” Viện Trưởng nói: “Thế nhưng tôi đột nhiên có một ý tưởng vô cùng lớn mật.”

Có người nhận ra ảnh chụp cùng video trên diễn đàn nhận ra Viện Trưởng — khuôn mặt Goblin do hắn nặn ra như là phẫu thuật thẩm mỹ lỗi vậy — nói: “Viện Trưởng cậu muốn làm gì?”

Viện Trưởng nói: “Tôi muốn thử xem cách xử lý đối với người chơi đã offline của trò chơi này.” Lời lẽ hắn tuy chính đáng nhưng động tác trên tay lại có chút đáng khinh.

Cánh tay màu xanh lục của Goblin duỗi về phía Slime, hắn sờ xoạng một cái. Sờ đến một cảm giác như thạch trái cây.

Những người chơi khác nhìn chằm chặp Viện Trưởng không chớp mắt.

Viện Trưởng tiếp tục.

Đầu tiên, hắn cầm đi xẻng trong tay người chơi Slime.

“Oa tuyệt thật, có thể lấy đồ vật đi.”

Một người chơi Slime khác mắt lóe sáng: “Vậy có phải có thể lột sạch hắn hay không? Để tôi thử xem.” Nói, hắn vươn ra đôi tay tội ác, duỗi về bên hông của con Slime đã offline.

【 đinh —— hình thức màu xanh kiểm tra được người chơi có hành vi không hài hòa, cảnh cáo lần thứ nhất. 】

Người chơi Slime vươn tay còn chưa kịp tự hỏi thanh âm hệ thống đột nhiên nảy ra trong đầu có nghĩa gì, liền lịch liệt run rẩy. Mười mấy giây sau, một khối thân thể Slime cháy đen ngã vào khu vực khai thác mỏ.

Viện Trưởng: “Cảm ơn vị dũng sĩ này đã cho chúng ta biết, không thể lột quần lót của người khác.”

—————————

“Ha ha ha ha ha ha, cậu có nhìn thấy không, hắn bị điện thành than cốc ha ha ha ha ha ha.” Server ở cười ầm lên, nhánh cây bảo thạch địa ngục đều run rẩy.

Louis đi bộ trở về đại sảnh thành chủ, sau khi tùy tiện đuổi đi Server liền bắt đầu trầm tư.

Hắn đang suy nghĩ chuyện cẩu đầu nhân.

Ngoại trừ những giả thiết được tự động tu sửa của thế giới này, trước mắt những nơi có cẩu đầu nhân đã mở ra chỉ có phó bản closed beta — phó bản “Hắc quặng của cẩu đầu nhân”.

Bên trong có ba boss lớn cùng mấy chục quái nhỏ, đều là quái có thể làm mới. Lúc trước chạy dữ liệu kiểm tra thì những cẩu đầu nhân đó còn đang tụ tập đánh bài, không biết tụ tập ở thành phố ngầm của Bùi Y có phải phó bản quặng đen không.

Louis thay đổi tư thế ngồi trên vương tọa, hai chân hắn bắt chéo gác lên một tay vịn, phía sau lưng tựa vào tay vịn còn lại, cả ma nằm ngang. Hai tay hắn lôi kéo giữa không trung, một hình ảnh tròn tròn xuất hiện.

Nếu không chắc chắn thì nhìn xem đi.

Louis không hề cảm thấy hành vi rình coi của mình có vấn đề gì, toàn bộ thế giới đều là của hắn, nhìn một cái thì có làm sao?

——————————

Bùi Y cùng cẩu đầu nhân mặt đối mặt đứng trên một cục đá nhô lên giữa hai sườn khoáng thạch.

Cẩu đầu nhân ở phía đối diện khó khăn lắm mới cao hơn khoáng thạch một chút,, gã có một bộ vảy màu xám nâu cùng một cái sừng nhỏ màu xám nhạt, mặc bộ giáp da màu cam hồng, răng nanh trong miệng thò ra, nước miếng tí tách chảy xuôi xuống dưới.

Cổ họng gã phát ra tiếng rít gào trầm thấp, đôi mắt phát ra ánh sáng màu xanh lục không bình thường.

Gã rất muốn xông lên xé nát sinh vật trước mặt, nhưng hơi thở thuộc về ác ma cấp cao khiến cho gã không dám hành động thiếu suy nghĩ.

Bùi Y mở bàn tay, một cái roi da màu đen xuất hiện trong tay y. Y cười một cái với cẩu đầu nhân, biểu tình hung ác đề phòng của cẩu đầu nhân nháy mắt trở nên hoảng hốt.

Mị hoặc. Chiêu này khi các nữ mị ma sử dụng sẽ làm cho đối tượng mị hoặc si mê mình như điên, nhưng Bùi Y sử dụng lại càng như là choáng váng.

Ừm, dù sao đều khiến cho đối phương mất đi năng lực suy nghĩ, không sai biệt lắm chắp vá dùng tạm đi.

Cẩu đầu nhân hoàn toàn bị làm choáng, ngay sau đó, một cái roi da màu đen vụt vào người cẩu đầu nhân. Gã “uông ô” một tiếng, bị đánh lăn một vòng trên mặt đất.

Bùi Y đến gần, một chân đạp lên người cẩu đầu nhân, chiếc roi thật dài rũ bên người, y hơi cúi người, uy hiếp: “Mang ta đi nơi ở của mi.” Khi nói chuyện, cái đuôi trái tim rũ ở phía sau vung vẩy biên độ nhỏ.

Ánh mắt của Louis nhìn liếc qua người cẩu đầu nhân, toàn bộ lực chú ý đều đặt lên cái đuôi của Bùi Y.

Trái tim nhỏ thật đáng yêu, xúc cảm cũng vô cùng tốt.

Còn cẩu đầu nhân, nó có cái gì đẹp chứ, cẩu đầu nhân ở tầng thấp nhất đều có một bộ mặt giống nhau, ngươi có thể phân rõ con kiến A khác gì với con khiến B không? Dù sao Louis cũng không thể.

Cẩu đầu nhân bị đánh cho tối tăm mặt mày run rẩy, kêu “gâu gâu”.

Bùi Y: “Đề nghị dùng từ. Ta không nghe hiểu long ngữ của cẩu đầu nhân.”

Cẩu đầu nhân: “Đại vương tha mạng, tôi dẫn đường cho ngài.”

Bùi Y buông lỏng ra cẩu đầu nhân, gã chậm rì rì bò dậy từ trên mặt đất, nhìn chằm chằm roi da của Bùi Y, run run rẩy rẩy đi phía trước dẫn đường. Gã vừa đi vừa suy nghĩ trong cái đầu không có quá nhiều dung lượng: “Tại sao lại ngửi được hương vị của mị ma từ trên người một nam tính chứ?”

Nhất định là mũi của gã bị roi đánh hỏng rồi.

Từ từ, roi không phải là vũ khí ưa thích của mị ma sao?

Trong đầu của cẩu đầu nhân lúc là roi, lúc lại là 36D của nhóm chị gái mị ma, rồi lại đến vùng đất bằng phẳng trước ngực Bùi Y, xoay tròn xoay tròn, gã đã tới bên ngoài lối vào của hang động.

Hiện giờ Bùi Y vô cùng hưng phấn, độ cong khi lay động cái đuôi cũng lớn hơn.

Nơi này trùng khớp với địa điểm trên bản đồ bảo tàng, chính là nơi trước kia con hồng long đã làm rộ lên phong trào dũng sĩ diệt rồng sống, cho nên, bên trong cái huyệt động này chính là long tinh sáng lấp lánh.

Hô hấp của Bùi Y không nhịn được nặng hơn mấy phần. Nhóm bảo tàng, chờ, y tới!

Louis “A” một tiếng, từ trạng thái nằm trở thành ngồi ngay ngắn.

“Nơi này là….phó bản hắc quặng của Cầu đầu nhân?”

Xem ra, hắn cần phải tự mình đi xem một cái.

Louis đứng lên, vừa mới chuẩn bị đóng lại phép thuật giám thị lại phát hiện Bùi Y vung roi đánh bay cẩu đầu nhân dẫn đường, sau đó như là lang vào bầy cừu, bắt đầu tàn phá nhóm tiểu binh cẩu đầu nhân.

Phép mị hoặc quần thể của mị ma vô cùng có ích, tuy rằng hiệu quả hình như có chút đặc thù, nhưng vẫn có thể hữu hiệu khống chế đám cẩu đầu nhân vừa kêu “gâu gâu” vừa kéo bè kéo lũ xông về phía y.

Roi nhỏ màu đen một phát đánh bay một đám, chẳng bao lâu, trong động đã nằm đầy tiểu binh cẩu đầu nhân.

Louis vuốt cằm, cứ cảm thấy kỳ quái.

Đầu sát (chỉ người/đội đầu tiên thông qua một phó bản/hoạt động nào đó trong game, người/đội đó sẽ được phần thưởng nhiều hơn bình thường và thông báo cho cả server biết) của phó bản hắc quặn cẩu đầu nhân chẳng lẽ phải ban cho một AI của hệ thống sao?

Hết chương 11