Công Lược Lĩnh Chủ Thành Phố Ngầm Kia

Chương 14



【 Xin chào mọi người, tôi là Tiểu Phong. Chơi 《 Thành phố ngầm mạnh nhất》 đã 14 tiếng đồng hồ, tôi phải cho mọi người một lời cảnh báo —–

Tuyệt đối, không được, đắc tội, thành chủ. 】

Lầu 2:???

Lầu 3:???

Lầu 4:???

Lầu 5: Người đâu? Chỉ vậy thôi?

Lầu 6: Những người chơi closed beta này làm sao vậy? Tôi vừa mới đi kiểm tra thống kê thời gian online ở trang chủ, có phải quá say mê rồi không?

Lầu 7: Mấy anh em trước kia phun tào nhân vật xấu đâu? Ông đừng có chơi nữa a, để tôi tới, tôi không chê xấu đâu.

Lầu 8: Từ khi mở cửa đến nay đã 14h, ngoại trừ bối cảnh do bên official đưa ra vẫn chưa thấy bất cứ cốt truyện nào. Cho nên trò chơi nay rốt cuộc hay ở chỗ nào?

Lầu 9: Dọn….gạch đi? Tôi đã xem một blogger dọn gạch hơn ba giờ, vừa nãy hắn rốt cuộc đi giao nhiệm vụ, bắt đầu dẫm bản đồ.

Lầu 10: Tôi hiểu, đây thực ra là một trò chơi theo kiểu du lịch, chỉ riêng xây dựng cảnh tượng thôi cũng đã nghiền áp “2h du lịch thế giới” rồi.

Lầu 188: Có người nhìn phòng livestream của Viện Trưởng không? Hình như hắn đã gặp được NPC mới.

——————–

Lối vào thành phố ngầm Ám Dạ Chi Tâm, cách địa điểm các người chơi đào quặng gần 100m, một địa tinh mặc áo choàng vải đang cãi nhau cùng một người lùn mặc áo giáp hoàn mỹ.

Người lùn nói: “A, pháp sư gian dối.”

Địa tinh nói: “A, chiến sĩ ngu xuẩn.”

Hai câu nói bên trên NPC đã lặp lại không dưới 20 lần.

Đây là do Viện Trưởng đếm được, còn những lần mà Viện trưởng không đếm thì phải xem hai NPC này đã đứng ở đây bao lâu.

“Tôi nghi ngờ trình tự của hai NPC này đã bị kẹt.” Viện Trưởng nói.

Kết quả hắn vừa mới nói xong thì chiến sĩ người lùn cùng pháp sư địa tinh đã đồng thời quay đầu: “Mi mới kẹt.”

Viện Trưởng: “!!! Trời má.” Sợ ngây người, NPC còn có thể nói chuyện với người chơi.

Viện Trưởng vô cùng kích động, hắn đi đến nơi này thực ra là do lạc đường. Hắn căn bản không biết mình đang ở chỗ nào, chỉ bởi vì hiệu quả livestream nên đã đi cách những người chơi khác khá xa, sau đó càng đi xa, càng đi lâu, càng đi lại càng không tìm thấy đường quay về.

Nhưng không quan trọng a, lạc đường tạo nên kỳ tích.

Nhìn xem hắn phát hiện cái gì?

Hai NPC!

NPC sẽ nói chuyện với hắn!

Đây nhất định là NPC đạo sư mà lão Lou nói, hắn muốn trở thành Goblin đầu tiên học được kỹ năng!

—————————-

Bùi Y ăn xong bữa tối với Louis. Dưới sự run rẩy liều mạng của cây đá quý địa ngục, mị ma nhón chân bám lấy cổ ác ma đỉnh cấp.

Mấy người chơi bám riết không tha kiên trì hành vi theo dõi không khỏi phát ra âm thanh hít không khí: “A”

Louis rũ tay, trong đầu tính toán việc nếu NPC thoát ly sự khống chế của hệ thống chủ động làm ra hành vi vượt cấp thì có thể thoát khỏi hình thức màu xanh lục hay không, những con số trình tự dữ liệu không thể đếm được quay cuồng trong đầu hắn.

Server tạm thời bị ép rớt mạng.

Không phẩy mấy giây sau.

Louis như là nghe thấy được một thanh âm hoàn thành tính toán đẹp nhất trên đời.

Đáp án là — có thể!

Cùng lúc đó, mị ma hôn một cái vào hàm dưới của hắn.

Louis thậm chí cảm nhận được đầu lưỡi mềm mại chợt lóe qua kia, cảm giác ướt át rất nhỏ thực nhanh đã tiêu tán đi theo làn gió. Nhưng Louis vẫn cứ muốn nói — tên kế hoạch nào đã thiết kế ra hành vi của chủng tộc mị ma vậy? Thêm đùi gà cho hắn.

“Cảm ơn sự chiêu đãi của ngài.” Bùi Y nhìn Louis, chân thành nói cảm ơn.

Louis: “Vinh hạnh của ta.”

Cách đó không xa, một con Slime hình cầu lăn tròn trên mặt đất mấy vòng. Những người chơi khác đều bị tường không khí chặn, chỉ có một mình cô thành công đi vào. Cầu Cổn Cổn cảm thấy có lẽ do hình thể của cô khá đặc biệt, đánh bậy đánh bạ vào được tường không khí.

Bởi vì sợ lão Lou phát hiện, sau đó lại bị quăng ra ngoài, Cầu Cổn Cổn an tĩnh nép vào một chỗ giả làm vật trang trí. Thẳng đến khi mị ma cùng thành chủ có động tác mới.

Cầu Cổn Cổn không khống chế được bản thân, lập tức hô lên: “Trời má, lão Lou sao lại cẩu như thế.”

Bùi Y nghiêng đầu, nhìn Slime trên mặt đất, lại nhìn Louis: “Hình như cảm xúc của cô ấy rất kích động?”

Louis vung tay ném Cầu Cổn Cổn ra ngoài: “Không cần quan tâm đến cô ta, tộc đàn Slime thường xuyên xuất hiện thân thể không phát dục đủ.”

Bùi Y gật gật đầu, đồng ý: “Không sai, có lẽ là bởi vì chất dinh dưỡng đều bị những thân thể lớn hơn cướp đi.”

Đang nói thì tổ kỳ ngộ năm người lúc trước bị hủy bỏ khen thưởng đã đi đến trước mặt Bùi Y cùng Louis.

Năm người chơi hiện giờ không dám tùy tùy tiện tiện mở miệng, bọn họ phái ra Tiểu Phong đến nói chuyện với thành chủ.

Tiểu Phong tìm từ vô cùng cẩn thận: “Thành chủ đại nhân, chúng tôi vượt qua trăm cay ngàn đắng rốt cuộc đã mang về cho ngài gia cụ mà ngài muốn. Ngài muốn hiện tại giao luôn hay là chờ một lát nữa?”

Lần này Louis không hất bay bọn họ, hắn quay đầu nhìn về phía Bùi Y: “Em thấy thế nào?”

Bùi Y nói: “Nghe ngài sắp xếp.”

Louis: “Vậy thì để cho nhóm Slime bố trí xong xuôi hết mọi thứ, chúng ta đi tản bộ về là em có thể nhìn thấy một căn phòng mới tinh.”

Bùi Y: “Điều này thực sự là….Hôm nay em vô cùng vui vẻ. Bình nguyên Tro Tàn tuy hẻo lánh nhưng nghe nói có rất nhiều yêu tinh đom đóm. Có lẽ ngài nguyện ý cùng em thưởng thức một buổi vũ hội yêu tinh?”

Louis: “Đương nhiên.” Hắn vươn tay về phía Bùi Y.

Bùi Y đặt tay lên lòng bàn tay của Louis, chỉ nghe thấy “phạch” một tiếng, cánh ác ma mở ra hai bên sườn.

Đôi cánh dài hơn hai mét đập một cái, bên hông Bùi Y căng thẳng, giây tiếp theo toàn bộ mị ma cũng đã xuất hiện trên trời cao.

“Oa ——” Bùi Y cảm thán một câu. Mị ma không bay được cao như vậy, ác ma đỉnh cấp giỏi quá!

“Oa ——” các người chơi cũng phát ra âm thanh kinh ngạc.

“Chủng tộc ác ma tán zai giỏi quá!” “Tôi thấy, là màu đen!” “Tôi muốn chơi ác ma, nạp tiền cũng được.”

————————–

Trên bầu trời của bình nguyên Tro Tàn, Bùi Y được ác ma đỉnh cấp ôm vào ngực, các yêu tinh đom đóm khuất phục dưới uy hiếp của Louis không thể không vây quanh hai con ác ma ra sức khiêu vũ.

Bùi Y kinh hỉ nói: “Yêu tinh đom đóm ở nơi này thực sự không sợ ma. Lúc trước khi em ở nhà, các anh trai phải lấy kết giới vây chúng lại, chúng mới đồng ý nhảy điệu domino trong sân nhà em.”

Louis mặt không đỏ tâm không nhảy nói: “Có lẽ là khu vực xa xôi hẻo lánh nên nhóm tiểu yêu tinh khá là hiếu khách.” Vừa nói Louis vừa biên tập thêm dữ liệu trăm con yêu tinh đom đóm bay đến.

Khắp không trung như là bị ánh sáng đom đóm thắp sáng.

Biên tập kim bài của tờ báo Nói hươu nói vượn dưới nền đất thực nhanh đã nhận được báo cáo bất thường ở bình nguyên Tro Tàn từ chỗ các cộng tác viên. Vị này tốt nghiệp học viện Vu yêu với số điểm nổi bật, sau đó lại gia nhập vào tổ chức vu yêu bát quái lớn nhất thế giới dưới nền đất, sau khi sử dụng hai quyển trục thuấn di đã xuất hiện bên cạnh cộng tác viên địa phương.

Đây là một trong mấy vạn cộng tác viên xương khô của hắn, nó vô cùng không hợp mắt, chỉ có ba cây xương sườn cùng nửa cái đầu. Có lẽ bởi vì như vậy nên chỉ cần hắn tùy tiện bò trên mặt đất là sẽ không có bất kỳ sinh vậy gì chú ý đến hắn. Ba Cây Xương Sườn tiên sinh là một trong những cộng tác viên giỏi nhất của Vu yêu Gargamel, lúc này, cũng do hắn mang về tin tức của bình nguyên Tro Tàn.

Gargamel ngửa đầu nhìn không trung: “Ba Cây Xương Sườn, cậu nói không sai. Các yêu tinh đom đóm ở nơi này quả thật nhiều đến không bình thường.”

“Ha ha ha – không sai – ha ha ha – tôi cảm thấy – ha ha ha -”

Gargamel: “Được rồi, không cần phải nói, tôi đã biết chuyện như thế nào rồi.”

“Ha ha ha?” Ba Cây Xương Sườn khó hiểu mà nhìn Gargamel.

Gargamel chỉ vào ác ma đỉnh cấp chỉ nhỏ bằng một hạt đậu trên bầu trời: “Thấy sao? Đó là một ác ma đỉnh cấp. Theo như tôi được biết thì đó chính là đại nhân Louis gần đây đang tranh cử vị trí Ma Vương. Xung quanh đây có thành phố ngầm thứ 110 của hắn.

Hiện tại, thực hiển nhiên, trong ngực của vị thành chủ đại nhân này ôm một sinh vật thần bí. Những yêu tinh đom đóm này chắc chắn là bị hắn bắt tới để làm sinh vật trong ngực vui vẻ. A, thật là một ý tưởng lãng mạn.

Ba Cây Xương Sườn, tôi đã biết chủ đề của tờ báo Nói hươu nói vượn của chúng ta lần này là gì rồi. Đó chính là “Ác ma đỉnh cấp bá đạo yêu tôi”. Chúng ta nhất định có thể bùng nổ!”

“Ha ha ha – bùng nổ!” Ngọn lửa linh hồn trong đầu lâu của Ba Cây Xương Sườn nhảy lên, chờ đến khi nhận tiền thưởng hắn sẽ đi tu sửa lại xương cốt của hắn một lần.

Gargamel tới lặng yên không tiếng động, đi lại hấp tấp vội vàng.

Louis cúi đầu nhìn thoáng qua, có một con vu yêu đi ngang qua, hẳn là không có chuyện gì.

Bùi Y chú ý tới động tác của ác ma đỉnh cấp, nhẹ giọng hỏi: “Làm sao vậy?”

Louis lắc đầu: “Không có gì. Em muốn cho các yêu tinh đổi một điệu nhảy khác không?”

Bùi Y lộ ra răng nanh: “Được nha được nha, lần này muốn đổi điệu con thỏ!”

Nếu dung lượng não của yêu tinh đom đóm lớn hơn một chút, Louis nhất định có thể đo lường được dao động khác thường. Những dao động này sẽ tạo thành một chữ to — Đệt.

————————-

Thành phố ngầm AB.

Số 444 phố buôn bán, cửa hàng định chế tư nhân của đại sư Hutz.

Mấy tên người dã thú ngang ngược đạp tung cửa cửa hàng của đại sư Hutz, sau đó bắt đầu hành vi đập phá bạo lực.

Đại sư người lùn đang mơ ngủ bị trợ thủ Slime hoảng loạn đánh thức, mang theo mũ của lão vọt vào trong cửa tiệm.

Đại sư người lùn chống eo: “Ai, là ai hơn nửa đêm đập phá cửa hàng của ta? Ta muốn để cho thủ vệ thành phố tới bắt — ưm ưm, buông tay.” Trợ thủ Slime che kín miệng đại sư người lùn, không để hắn nói hết lời.

Lúc này, ông chủ của người dã thú, ác ma còn đứng bên ngoài cửa tiệm của đại sư Hutz chậm rãi tiến vào.

Vị này là một ác ma có sừng trâu, mang theo một cái khuyên mũi cực lớn, khuyên mũi phát ra ánh huỳnh quang lập lòe trong đêm tối mịt mờ.

Gã ta nhìn về phía người lùn cùng trợ thủ của lão: “Nghe đàn em của tao nói hệ liệt ‘Làm bạn không rời giường’ mà tao cần đã không còn.”

Đại sư Hutz lúc này rốt cuộc hoàn toàn tỉnh lại từ trong cơn ngủ mê, nhìn thấy khuyên mũi mang tính nhận diện kia, lão nuốt một ngụm nước miếng.

“Ngưu, Ngưu Lãng Minh Qua đại nhân.”

Ác ma sừng trâu vô cùng vừa lòng với sự hoảng loạn của người lùn, gã ngạo mạn gật đầu nói: “Xem ra tao vẫn không quá trong suốt, Hutz đại sư còn có thể nhận ra.”

Hutz đổi gương mặt tươi cười nói: “Làm sao mà ngài lại trong suốt được cơ chứ, ngài chính là một trong những ác ma đỉnh cấp nổi tiếng nhất thế giới dưới lòng đất, ngay cả ấu tể bên đường đều biết đến ngài.”

Hết chương 14.