Công Lược Lĩnh Chủ Thành Phố Ngầm Kia

Chương 25



Bùi Y nhìn vu yêu, chớp mắt, lại chớp mắt.

Y đang tự hỏi, khi một mình đối mặt với pháp sư vong linh vu yêu truyền kỳ sẽ gặp phải chuyện gì.

Là một đám xương khô xông lên vây kín y, hay là bị một thần chú hôn mê đẩy ngã, rồi sau đó bị pháp sư vong linh chế tác thành xác ướp mị ma.

Vô số ý tưởng khủng bố xoay quanh trong đầu mị ma.

Sau đó một câu của Lagrange đánh nát tất cả não bổ của y.

“Chúng ta tới thảo luận chuyện kết giao bạn bè và hẹn hò trên phương diện học thuật.”

Về ‘kết giao bạn bè’? Cùng ‘hẹn hò’? Phương diện học thuật?

Phương, diện, học, thuật?

Bùi y nghĩ đến quyển ghi chép kia của vu yêu, tràn ngập thời gian, địa điểm, nhân vật, phân tích hành động các kiểu.

Cái đuôi của mị ma lại bắt đầu bất an mà đong đưa, muốn tìm thứ gì đó cuốn một chút.

Louis đúng lúc đến gần y, Bùi Y nháy mắt tìm được vị trí để đuôi, quấn lấy cánh tay rũ bên người của Louis.

Tầm mắt của vu yêu lập tức chuyển đến bộ phận chạm vào nhau của hai người, ánh sáng nhạt lập lòe trong hốc mắt làm cho những sinh vật khác cảm thấy bọn họ muốn nghiên cứu đồ vật mang tính sống còn hủy diệt nào đó.

Bùi Y rất khó để tự thuyết phục mình tin tưởng một con vu yêu chỉ đơn thuần muốn nói chuyện yêu đương, gã nhất định đang suy tính chuyện gì khác. Chẳng lẽ —-

Mị ma đột nhiên căm thù Lagrange: “Vu yêu bọn mi rốt cuộc đã quyết định muốn nghiên cứu vong linh hệ yêu đương để thế thân địa vị của mị ma sao?”

Lagrange: “?” Đây là chủ ý tuyệt vời nào, tại sao ta lại không nghĩ đến chứ?

Louis: “?” Tại sao y lại đáng yêu như vậy chứ, thế mà lại nghĩ đến phương hướng này.

Bùi Y: “Ta nói cho mi biết, không có khả năng đâu. Mị ma bọn ta không thể thay thế.”

Lagrange khống chế không được mà muốn cầm bút viết tiêu đề “Ta cảm thấy, bất luận nghiên cứu gì cũng không phải là không có khả năng —”

“Khụ khụ.” Louis thanh thanh giọng nói: “Cốt Long.” Hắn vô cùng tin tưởng, nếu không tiếp tục kéo đề tài trở lại thì Lagrange có thể không ngừng mà lôi kéo mị ma đi làm nghiên cứu kỳ quái gì đó.

“Được rồi, Cốt Long.” Lagrange tự nói với mình, gã không khuất phục, gã chỉ là không muốn bản thân xuất hiện trên mặt báo, sau đó có một đống gia hỏa râu ria đến phiền gã nghiên cứu mà thôi.

Ba sinh vật đi tới khu nuôi thả Cốt Long của Lagrange – ở phía sau tháp pháp sư, một hoa viên không hề giống với hoa viên một chút nào.

Bốn phía là rào tre được làm từ xương trắng, một cái rồi lại một cái mộ bia đứng sừng sững lặng lẽ, năm con Cốt Long nhỏ nhắn đang nô đùa vui vẻ giữa các mộ bia.

Lagrange dùng pháp trượng gõ rào tre: “Nhóm Cốt Long, đều lại đây.”

“Rống ——” sâu trong hoa viên truyền đến tiếng rít gào của rồng.

Lagrange: “Không không, không kêu các ngươi. Chính là năm nhãi con nhỏ tuổi nhất.”

Năm nhóc rồng vừa vẫy cánh vừa lăn mang theo bụi đất mịt mù chạy tới, xếp hàng ngồi ngay ngắn trước mặt Lagrange.

Từ phải đến trái, phân biệt là, lớn tầm Cự Hình Độ Quạ, lớn tầm Sư Thứu thành niên, lớn tầm Thằn Lằn Xanh, lớn tầm Lục Hành Điểu, cùng với …. tầm một quả dưa hấu.

Louis liếc nhìn nhóm cốt long: “Ai là nhóc con của Gubonake?”

Bốn con Cốt Long hình thể to lớn cùng quay đầu nhìn về phía con Cốt Long chỉ tầm quả dưa hấu ở ngoài cùng bên trái.

Cốt Long bằng quả dưa hấu co mình lại thành một cục: “Cốt Cốt?”

Lagrange: “A, là con này a. Không biết tại sao mà không thể lớn được, thế nhưng tác dụng của nó còn rất mạnh.”

Louis nhướng mày: “Hử?” Cốt Long nhỏ như vậy, không thể trông cậy vào nó xông lên phía trước đánh vật lý, chẳng lẽ là tinh thông ma pháp?

Đôi mắt Bùi Y chớp chớp nhìn chằm chằm tiểu Cốt Long.

Nhìn xương cốt trắng tuyết của nó, hốc mắt tròn tròn, còn có ngọn lửa màu tím lam lập lòe, thân thể giống như quả cầu cùng móng vuốt ngắn ngủn, thật đáng yêu a.

Lagrange nhấc tiểu Cốt Long lên: “Tuy ta cũng không hiểu tại sao, tiểu Cốt Long có loại hình thể này ở giới Cốt Long cũng không đủ cường tráng kiện mỹ, tiếng kêu cũng không đủ to lớn vang dội, thực lực không đủ mạnh, còn có một chút loãng xương, nhưng lại được các đối tượng của ta yêu thích ngoài ý muốn.”

Lagrange nói, biểu tình trở nên bi phẫn: “Thậm chí có mấy lần, bọn họ chỉ muốn đến xem Cốt Long của ta, còn muốn chụp ảnh cùng ghi âm. Mà ta, ta chỉ là một vu yêu công cụ.”

Louis: “……” Hắn không nên ôm bất kỳ hy vọng gì với Lagrange.

“Hắc hắc hắc.” Lagrange đột nhiên bỉ ổi cười một tiếng: “Thế nhưng ta cũng đã nghiên cứu được một ít thủ đoạn để đối phó với các đối tượng này. Ta đem Cốt Cốt, a, chính là con Cốt Long này.” Gã lắc lư tiểu Cốt Long trong tay một chút.

“Ta dùng thủy tinh ký lục để lưu lại hình dáng làm việc cùng sinh hoạt thường ngày của nó, cũng làm tượng xương có hình dáng của Cốt Cốt. Những thứ này đều đặt trong phần tiểu sử của tài khoản hẹn hò trên mạng của ta, số lượng tới tìm ta lập tức trở lên nhiều hơn.”

Louis: “Được, mi có thể câm miệng. Về tác dụng của Cốt Long tự chúng ta sẽ đi tìm hiểu.”

Bùi Y vươn tay với Lagrange: “Có thể đưa nó cho ta không? Mi túm nó như vậy có vẻ nó không thoải mái lắm.”

Cốt Cốt cũng mở móng vuốt nhỏ với mị ma: “Cốt Cốt ~”

Lagrange nhìn thoáng qua Cốt Long: “Mi không nên tin nó, Cốt Long ngay cả thần kinh cũng không có thì làm sao lại có cảm giác không thoải mái được. Hơn nữa nó là rồng a, cho dù là chủng loại gì, bao nhiêu tuổi, thì tham tài háo sắc cũng đều là bản tính của chúng.”

Đối với điểm này, Louis vô cùng đồng ý.

Cốt Cốt bắt đầu vẫy vẫy móng vuốt với Bùi Y, móng vuốt nhỏ kịch liệt múa may trên dưới.

Bùi Y: “Ta đã biết. Có thể đưa cho ta không?”

Lagrange vừa nghe là biết mị ma đang có lệ gã, thậm chí mấy đối tượng tình một đêm của gã cũng từng có lệ gã như vậy: “Mi không biết. Nó — Ai?”

Cốt Long bị Louis lấy đi, ác ma đỉnh cấp nhanh chóng mà ném Cốt Long vào quả cầu phong ấn.

Sau đó hắn đưa quả cầu phong ấn cho Bùi Y.

Bùi Y muốn sờ Cốt Long một cái: “….” Y vô cùng đáng thương mà nhìn ác ma đỉnh cấp, cái đuôi buông xuống, như là một ấu tể không có thịt ăn.

Louis nghiêm trang nói: “Lagrange vừa mới nhắc tới con Cốt Long này có chút loãng xương, bỏ vào quả cầu phong ấn là có thể giảm bớt vấn đề về xương trong quá trình di chuyển dài ngày.”

Bùi Y ôm cầu phong ấn: “Thì ra là như vậy. Louis các hạ, ngài có nhìn thấy không? Móng vuốt của nó quá đáng yêu.”

Louis treo lên nụ cười chức nghiệp giả dối: “Đúng vậy, vô cùng đáng yêu.” Nhất định phải có biện pháp nào để mị ma rời lực chú ý, hoặc là làm cho con rồng đầu lâu này trở nên không đáng yêu như vậy?

Cầu Cổn Cột đã bị ném đến một góc trong ký ức của Louis bỗng nhiên nhận được một nhiệm vụ.

【 đinh —— Salon thẩm mỹ của Slime.

Thành chủ đại nhân của bạn cần một con Slime siêu cấp đáng yêu, đã đến lúc phải hành động rồi! Salon thẩm mỹ thần bí giấu ở thành phố ngầm AB, mau đi thăm dò đi. 】

Cầu Cổn Cổn: “Cái thứ quái quỷ gì?”

Lagrange trợn mắt há hốc mồm mà nhìn Louis, còn có thể làm như vậy? Giờ này khắc này, ác ma vực sâu đỉnh cấp này ở trong cảm nhận của Lagrange, giơ tay nhấc chân đều tản ra ánh sáng “đại lão học thuật”, “vua kỹ thuật”.

Thuận lợi bắt được Cốt Long, Louis mang theo mị ma rời đi.

Bùi Y ôm quả cầu phong ấn bàn bạc quy hoạch tương lai với Louis, bóng dáng của hai ma hài hòa vô cùng.

Lagrange không cao hứng, gã cảm thấy mình như là kẻ thất bại duy nhất ở đây.

Gã gọi hai tên ác ma lại.

“Chờ một chút.”

Bùi Y thành thật quay đầu lại, Louis duỗi tay ôm y: “Đừng quay đầu lại, tiếp tục đi về phía trước đi.”

Lagrange: “Ác ma giảo hoạt, mi đừng có làm ảnh hưởng đến ta nói chuyện với mị ma.”

Louis liếc vu yêu một cái, vươn một bàn tay, chuẩn bị xong động tác búng ngón tay.

Lagrange nhận thấy được ma lực tụ tập trong không khí, lui về phía sau một bước.

“Ta tổn thất nhiều sinh vật vong linh như vậy cùng một con Cốt Long, ta chỉ có một yêu cầu đơn giản cũng không quá đáng chứ.”

Dựa theo suy nghĩ của Louis, cho dù hắn cứng đối cứng cũng có thể mang Cốt Long đi thì vì sao còn cần nói điều kiện với một con vu yêu? Thế nhưng hình như mị ma của hắn có suy nghĩ khác.

Bùi Y cho rằng, nếu có thể ‘hòa bình’ giải quyết chuyện này thì Louis các hạ sẽ không cần lại sử dụng vũ lực, y phải chứng minh cho Louis các hạ xem y là một hàng xóm đáng tin cậy.

Vì thế, Bùi Y ngừng lại. Y nói với vu yêu: “Lagrange tiên sinh, ngài có thể nói yêu cầu của ngài trước.”

Lagrange sợ mị ma đổi ý, nhanh chóng nói: “Yêu cầu của ta rất đơn giản, để ta sờ đầu mi một cái.”

Nụ cười chức nghiệp giả dối của Louis cũng không giữ nổi, tiếng búng tay của hắn chỉ giây tiếp theo là có thể vang lên, đem nơi này biến thành vực sâu địa ngục.

Khóe miệng của Bùi Y cũng cong xuống: “Ngài đang nói giỡn sao?”

Lagrange: “Yêu cầu của ta thực sự rất đơn giản. Tại sao bọn mi đều không muốn để cho ta sờ đầu? Đây không phải là động tác sủng nịnh xếp thứ 10 bảng xếp hạng yêu đương sao? Em gái quỷ hút máu lần trước như vậy, tinh linh nguyên tố tốt nhất cũng như thế, thậm chí ngay cả em gái người sói có sức chống cự siêu thấp đối với chuyện sờ đầu cũng từ chối ta. Vì sao?”

Đối mặt với vu yêu ở trạng thái điên cuồng, Bùi Y tránh phía sau Louis.

Y dò ra nửa cái đầu: “Mi thực sự không nghĩ đến chuyện mình là một vu yêu sao?”

Đôi tay đang múa may của Lagrange dừng lại, vu yêu thì làm sao?

Vu yêu thì làm sao? Không phải tất cả pháp sư vong linh đều là vu yêu, nhưng chắc chắn tất cả vu yêu đều là pháp sư vong linh.

Mà cái động tác pháp sư vong linh đặt tay lên đỉnh đầu một sinh vật nào đó này, chính là một trong những động tác cơ sở biến đổi sinh vật thành vong linh.

Hơn một ngàn vạn năm qua, nhóm pháp sư vong linh sử dụng động tác này biến vô số sinh vật thành nô lệ của bọn họ.

Hiện tại, Lagrange nói với đối tượng hẹn hò của gã rằng, để ta sờ đầu của em?

Bùi Y nhìn Lagrange: “Chỉ cần đối tượng hẹn hò của mi không có sở thích biến thành sinh vật vong linh thì mộng tưởng sờ đầu của mi vĩnh viễn không thể thực hiện được.”

Ánh sáng nhạt trong hốc mắt Lagrange bị dập tắt.

Kiếp sống vu yêu của gã còn có ý nghĩa gì nữa, hôn mê đi, chỉ mong khi gã tỉnh lại thì sách giáo khoa vong linh đã gạch bỏ cái động tác sờ đầu biến thành vong linh này.

Lagrange ngã xuống, tại chỗ mọc lên một cái bia mộ.

Hai sinh vật vong linh đi đến trước mộ đặt hoa tươi lên đó.

“Tuy rằng em vẫn hoài nghi khi gã chế tác hộp sinh mệnh đã bỏ luôn đầu óc của mình vào, nhưng mà không thể phủ nhận, đây là một vu yêu vô cùng chú trọng cảm giác lễ nghi.” Bùi Y nói với Louis.

Louis nhún vai, không cho ý kiến. Dù sao số liệu không cứu vớt được gã.

Hai ma rời đi bình nguyên Tử Vong Chi Ngân, trở lại lưng Cự Hình Độ Quạ.

Louis đề nghị: “Mọi chuyện thuận lợi hơn tưởng tượng rất nhiều, chúng ta có đủ thời gian để lên đường trở về. Có muốn thuận tiện đi đến hẻm núi Marquette một chuyến không, chợ ở nơi đó vô cùng nổi tiếng. Em có thể thêm một ít gia cụ cùng đồ dùng thủ công cho thành phố ngầm của mình.”

Bùi Y vừa nghe liền chắp tay trước ngực, lập tức đồng ý đề nghị này.

Hẻm núi Marquette hẻm núi, gầy đây hình như có hoạt động Ngày tình thú, Louis các hạ giúp y nhiều như vậy, y nhất định phải dùng phương thức của mị ma để cảm ơn một chút.

Hết chương 25.