Công Lược Lĩnh Chủ Thành Phố Ngầm Kia

Chương 39



Các người chơi đánh bại ác ma da xanh, Mũ Đỏ cùng Ezhan, Defa mới trở lại thành phố ngầm Ám Dạ Chi Tâm theo lệnh của Louis.

Mũ Đỏ nhìn đến thành phố ngầm đầy hỗn loạn, tức giận đến mắng to ác ma da xanh một trận, sau đó bắt đầu ban bố nhiệm vụ xây dựng mới. Một số lượng lớn người chơi muốn đi xoát danh vọng của Mũ Đỏ một giây sau đã đoạt sạch nhiệm vụ rồi.

Sau đó bọn họ cũng không rời đi luôn mà vây quanh Mũ Đỏ để hỏi về chuyện quái bách biến.

Mũ Đỏ trầm mặt nói: “Tập trung xây dựng thành phố ngầm, đừng có mà suốt ngày nghĩ mạo hiểm.”

Một người chơi Slime mặt ngây ngốc: “Tôi không phải là nhà thám hiểm sao?”

Một người chơi khác cười ha hả: “Ha ha ha, ông cho là mình chơi cái gì mà Dũng giả ma vương RPG sao? Còn nhà thám hiểm.”

Mũ Đỏ lạnh lùng nhìn hai người bọn họ: “Nếu bọn mi muốn đi mạo hiểm như vậy thì hãy nhường lại nhiệm vụ xây dựng này cho những con dân giàu lòng trách nhiệm khác của thành phố ngầm Ám Dạ Chi Tâm đi.”

【 Tiến độ xây dựng của người chơi Người Qua Đường Giáp, Người Qua Đường Ất -200, danh vọng của Mũ Đỏ -200】

Hai người chơi sửng sốt một chút, liếc nhau, đồng thời đi ôm cánh tay của Mũ Đỏ: “Mũ Đỏ tổng quản tôi sai rồi, tôi vô cùng yêu làm xây dựng.” “Không có ai giỏi xây dựng tường thành hơn tôi, cấp độ xây tường của tôi là cấp 8 a a!”

Mũ Đỏ không dao động, giao xong nhiệm vụ liền đi.

“Ừm, xem ra Mũ Đỏ không liên quan đến chủ tuyến.” Viện Trưởng phân tích: “Chúng ta đi đến chỗ hai NPC khác xem có nhiệm vụ hay không.”

“Nhưng mà pháp sư địa tinh trực tiếp đi vào đại sảnh thành chủ rồi.” Có người chơi nói: “Chúng ta không vào được.”

Viện Trưởng: “Vậy thì tìm người lùn trước. Người lùn tốt tính, giao nhiệm vụ cũng sảng khoái.”

“Phụt.” Tiểu Phong nghe thấy Viện Trưởng nói, cười: “Ông là có bóng ma tâm lý với pháp sư địa tinh đúng không? Dù sao cũng đã từng có danh vọng thù hận ha ha ha.”

Viện Trưởng không thừa nhận: “Là kế hoạch rác rưởi sai. Giả thiết của địa tinh chính là pháp sư táo bạo.”

Mặc kệ Viện Trưởng nói mỉa pháp sư địa tinh như thế nào, dù sao hiện tại các người chơi cũng không thấy được gã, chỉ có thể lũ lượt đi nằm vùng ở chỗ chiến sĩ người lùn.

Ezhan đang xử lý thi thể của ác ma da xanh, hắn trói thi thể của ác ma lên, cũng cắt đứt sừng trông như là chạc cây trên đầu gã.

“Oa, sừng chặt đứt. Là đạo cụ nhiệm vụ sao? Có tác dụng gì?” Một em gái bán thú nhân tai mèo hỏi Ezhan.

Ezhan vuốt râu nói: “Cái này a, thực ra cũng không dùng làm gì. Thế nhưng còn khá là thô, ta định mang về làm vật trang trí trên tường.”

Các người chơi: “…..” “????” “Đây là thẩm mỹ của thành phố ngầm?” “Trước kia không có phòng ở thì NPC cũng không phản ứng gì, hiện tại bắt đầu chế tạo đại sảnh kỹ năng, NPC cũng cân nhắc đến chuyện trang trí? Đây là đã gia tăng thêm trình tự tự hỏi cho AI sao?”

“Vì sao lại phải nói chuyện phức tạp như vậy? Không bằng nói chuyện nhiều hơn với NPC bằng cách nói của thành phố ngầm, các ông xem tài khoản nhân yêu của tên Manh Vương kia đã nhận được nhiệm vụ!”

Đúng vậy, em gái bán thú nhân tai mèo nói chuyện với Ezhan chính là Manh Vương. Tên này tạo tài khoản nhân yêu phải gọi là vô cùng đáng yêu, máy đổi âm cũng được mở đến mức cao nhất, nhưng ngoài ý muốn lại được các NPC rất yêu thích. Đã có người chơi cân nhắc đến chuyện có phải có giả thiết độ hảo cảm ban đầu của NPC hay không.

Nhiệm vụ Manh Vương nhận được tên là【 Xử lý sừng của ác ma da xanh 】, là một nhiệm vụ không liên quan gì đến nhiệm vụ chủ tuyến, nhưng mà lại tăng danh vọng người lùn.

“Tăng danh vọng!? anh Manh, à không, em gái Manh! Cầu em đưa nhiệm vụ cho anh đi.” Một người chơi Goblin ôm đùi Manh Vương nói: “Anh muốn tăng danh vọng, anh muốn chuyển chức chiến sĩ trung cấp hu hu hu.”

Manh Vương ghét bỏ mà “Y” một tiếng, hắn không cần nhiệm vụ danh vọng của người lùn, hắn muốn nhiệm vụ liên quan đến chủ tuyến a!

Vì thế hắn chuyển nhiệm vụ【 Xử lý sừng ác ma da xanh 】 cho người chơi Goblin kia, rồi lại chen vào đối thoại với NPC.

Nhưng mà Ezhan mang ác ma da xanh vào địa lao xong, sau đó quay trở lại đẩy đám người chơi ra tập trung rửa tay, cầm túi hạt dưa rồi ra ngoài đi xem hí kịch.

Các người chơi đuổi theo người lùn chạy một lúc, phát hiện Ezhan thực sự không có nhiệm vụ, liền tập thể vây quanh đại sảnh thành chủ.

Cầu Cổn Cổn bị đẩy ra.

“Chị Cổn, bọn em dựa cả vào chị đấy.”

“Chị Cổn, mau đi hỏi quái bách biến là gì đi, nhỡ đâu là nhiệm vụ hạn chế thời gian thì chết cả lũ.”

“Chị Cổn, em làm một tài khoản Slime hình cầu giống như chị, chị xem có thể mang em vào cùng không?”

“Em cũng muốn được nhìn bên trong đại sảnh thành chủ một lần.”

Các người chơi vây quanh đại sảnh thành chủ nghiên cứu nhiệm vụ chủ tuyến, cây Địa ngục bảo thạch ở gần đó không tự nhiên và quơ quơ cành cây.

Server còn nhớ nỗi sợ hãi khi bị vặt trụi, gã kiểm tra tường không khí của mình xem còn tốt không rồi mới bắt đầu thét chói tai trong đầu Louis.

“A a a, Louis! Anh mau giao nhiệm vụ cho các ba ba kim chủ a! Chúng ta sắp bị gọi điện khiếu nại rồi.”

“Câm miệng.” Louis kêu ngừng công kích thét chói tai của Server “Mi quấy rầy ta và mị ma nhỏ của ta nói chuyện.”

Server: “Gì? Khi đang làm chủ tuyến anh có thể đừng quan tâm đến nhi nữ tình trường có được không? Là ba ba kim chủ quan trọng hay là mị ma quan trọng?”

Louis: “Mị ma quan trọng, cảm ơn. Mi có thể đi rồi.”

Server: “!”

Server chưa kịp biểu đạt phẫn nộ, lại một lần nữa bị đá ra khỏi trò chuyện riêng.

Bùi Y kéo tay áo của ác ma đỉnh cấp: “Các hạ? Ngài đang nghĩ cái gì vậy?” Y đang dò hỏi chuyện tiếp theo liên quan đến ác ma da xanh, nhưng y phát hiện hình như Louis thất thần.

Sau khi Louis đá Server đi thì lấy lại bình tĩnh nói: “Ừm, ta đột nhiên nhớ ra, khoảng cách giữa hai thành phố ngầm của chúng ta gần như thế, khí vị lưu lại của bí dược đồng thời xuất hiện trong thành phố ngầm của chúng ta, không biết đồng đảng của ác ma da xanh có chạy đến thành phố ngầm của em không?”

Vừa rồi hắn giải thích cho mị ma nguyên nhân để ác ma da xanh nằm nhiều ngày như vậy là để chờ đồng đảng của đối phương lần theo khí vị của bí dược tìm kiếm đến đây. Còn chuyện ác ma da xanh bỗng nhiên đột phá, đó đương nhiên là Louis tiến hành khống chế điều tiết vĩ mô, dù sao cũng phải để cho người chơi chuẩn bị gì đó mới có vẻ tương đối kích thích chứ.

Hiện giờ Bùi Y nghe thấy đồng đảng của ác ma da xanh sẽ đi nhầm đường, lập tức có chút đứng ngồi không yên.

“Ma thần trên cao, thành phố ngầm của em còn đội thi công địa tinh. Nếu có ác ma xông vào phá hư thì em sẽ trở thành thành chủ vô năng nhất ngay cả đội thi công cũng không bảo vệ nổi.”

Bùi Y càng nghĩ càng cảm thấy chuyện này vô cùng nghiêm trọng.

“Em lập tức đi thuê một đội ngũ bảo an!” Nói xong, mị ma dừng một chút. Y đột nhiên nghĩ tới một chuyện vô cùng quan trọng, mình đã không, còn, tiền.

Bùi Y xấu hổ đứng tại chỗ, lỗ tai cùng cái đuôi đều buông xuống. Cả ma đều tản ra cảm giác suy sút “dưới lòng đất này không đáng”.

Louis cười nhẹ một tiếng: “Cũng không nghiêm trọng như vậy. Ta có thể dùng kết giới để bảo vệ thành phố ngầm của em trước, sau đó các con dân của ta sẽ cải trang thành bộ dáng của ác ma da xanh, chờ bọn chúng thu hoạch xong tình báo với đồng đảng của ác ma da xanh thì chúng ta sẽ đánh chết đám đồng bọn đó.”

Ác ma đỉnh cấp nói xong, thậm chí hơi điều chỉnh tư thế ngồi một chút, chính là để thuận tiện cho mị ma kích động mà nhào vào trong ngực hắn.

Kết quả Louis đợi nửa phút, mị ma vẫn không nhúc nhích.

Điều này không quá giống với những gì hắn tưởng tượng!

Louis nhìn mị ma, cân nhắc nếu không hắn là nên cẩn thận phân tích số liệu gì đó.

Bùi Y rũ đầu, y cũng không phải là không muốn nhào vào lồng ngực của ác ma đỉnh cấp, nhưng chỉ cần nghĩ đến kế hoạch chu toàn của ác ma đỉnh cấp, lại so sánh với mình, Bùi Y cảm thấy bản thân không đúng chút nào.

Làm một thành chủ, y thực sự vô cùng thất bại.

Nếu không có ác ma đỉnh cấp, y căn bản không bảo vệ được thành phố ngầm của mình.

“Louis các hạ.” Bùi Y buồn bã nói: “Có phải em vô cùng thất bại hay không. Thành phố ngầm của em là đoạt từ tay các anh trai, tiền xây dựng thành phố ngầm là tiền tiêu vặt mà phụ thân và các anh trai cho, anh linh thành phố ngầm là ngài giúp em lấy, hiện giờ còn cần ngài lại giúp lập kết giới của thành phố….”

Y càng nói, thanh âm càng nhỏ.

Louis chần chờ nhìn mị ma, có phải y khóc hay không?

Mị ma khóc thì phải làm thế nào? Cứu mạng, giả thiết không viết cái này.

Bùi Y hit hít mũi: “Em nói em muốn xây dựng một tòa thành phố ngầm vĩ đại, có phải rất buồn cười hay không. Có lẽ em không thích hợp làm thành chủ.”

Từ từ, làm thành chủ? Đề tài này hắn biết.

Louis đi lên trước ôm mị ma vào trong lồng ngực: “Làm sao em lại thất bại chứ? Em là mị ma thích hợp làm thành chủ nhất mà ta từng thấy, khi các sinh vật khác phát hiện ra em giàu mị lực như thế nào thì bọn chúng nhất định sẽ lũ lượt dâng lên lòng trung thành với em.”

Bùi Y dựa vào ngực ác ma đỉnh cấp, cái ôm tràn đầy ma lực làm mị ma thả lỏng.

Y không nhịn được dùng đầu cọ sát ngực ác ma, một bàn tay đặt lên ót y.

Louis xoa đầu mị ma: “Ta thậm chí ích kỷ muốn giấu em đi, thành chủ mị ma gợi cảm đáng yêu như vậy làm sao có thể để những sinh vật khác phát hiện ra chứ?”

“Các hạ.” Bùi Y đưa tay hủy diệt nước mắt sắp sớt của mình: “Cảm ơn ngài an ủi. Vừa nãy nhất định là có bóng đè đi ngang qua.

Bóng đè, một loài làm các sinh vật khác thấy ác mộng. Mị ma cảm thấy y buồn bã như vậy nhất định là lỗi của bóng đè!

Căn bản không có đi ngang qua bóng đè vô tội: Ta đại biểu toàn bộ tộc đàn muốn 凸(艹皿艹) mi

Louis an ủi (ăn đậu hủ) mị ma một chút, khi buông y ra thì mỉm cười nói: “Ta cũng không phải giúp em miễn phí, ta sẽ đòi một ít thù lao.”

Bùi Y nhìn hắn: “Ngài muốn cái gì? Chỉ cần có thể lấy em đều sẽ mang đến cho ngài.”

Louis: “Còn nhớ em có một bộ trang sức ở chỗ ta không? Rất nhanh là nó sẽ được khảm xong, đến lúc đó, ta hy vọng có thể tự tay mang lên cho em.”

Khuôn mặt Bùi Y đỏ lên, trang sức của mị ma rất nhiều và rải rác, vị trí đeo gồm tay, chân, cánh tay, đùi, eo, chỗ nào cũng có, mang trang sức cho mị ma, nếu đặt ở tộc đàn mị ma, thì chính là mang ám chỉ ta muốn chơi tình thú với em.

Bùi Y không biết ác ma đỉnh cấp có biết điều này hay không, nhưng y nguyện ý.

Y cũng muốn cùng Louis các hạ chơi trò chơi của ác ma thành niên, rất lâu trước đó đã muốn.

“Em vô cùng nguyện ý phối hợp với ngài, các hạ.”

Bùi Y cười liếm liếm răng nanh lộ ra.

Louis cũng cười, mị ma của hắn rốt cuộc đánh lên con dấu thuộc về hắn. Tí nữa phải đi kho tư liệu tìm một mẫu trang sức thật xinh đẹp.

Ngoài cửa đại sảnh thành chủ, Cầu Cổn Cổn chậm rãi nhảy về phía cổng lớn.

Đối mặt với con Cốt Long dò nửa cái đầu ra.

Cầu Cổn Cổn nuốt một ngụm nước miếng: “Ta tìm thành chủ đại nhân.”

Gubonake: “Đại ca còn đang tán tỉnh mị ma, mi chắc chắn muốn vào bây giờ sao?”

Hết chương 39