Cướp Nam Chính Trong Tiểu Thuyết

Chương 1: Tác phẩm 18+ rác rưởi



Người yêu hoàn mỹ là một cuốn tiểu thuyết 18+ gây ức chế nhất mà Cẩn từng đọc, cuốn tiểu thuyết này nói về tình yêu nam với nam, nhân vật công chính An Việt, được tác giả xây dựng rất hoàn mỹ đúng như cái tên của tác phẩm. Một người có vẻ ngoài cao to đẹp trai, có hoài bão lẫn tài năng, dù nhà có nghèo nhưng hắn vẫn quyết không từ bỏ ước mơ của mình. Ngoài những thứ đó ra An Việt còn cực kỳ chung tình, yêu thụ chính Lâm Thanh Thư mặc cho thụ có ăn nằm với bao nhiêu người chia tay hắn bao nhiêu lần đi nữa hắn vẫn chờ và bao dung mỗi khi Thanh Thư quay về.

Khi đọc tới những trang có nhắc tới thụ chính đều là những cảnh làm tình của cậu ta với những nam phụ khác, còn nam chính thật đáng thương đến cuối truyện mới có một cảnh làm tình với thụ chính.

Này là tình yêu sao? Tác giả chắc bị điên con mịa nó rồi? Đã thế còn để tag 1x1, này là nhất thụ đa công rồi chớ còn gì nữa.

Cẩn lọt hố cũng chỉ vì chứ H+ và 1x1, đọc một nửa thấy sai sai nhưng do công chính mà không bỏ, hơn nữa hơn ai hết Cẩn hiểu các tác phẩm 18+ trên mạng thời bấy giờ chỉ chú tâm vào cảnh nóng chứ chẳng mấy ai chú tâm vào nội dung truyện. Thông thường thì nhân vật được xây dựng chỉ có mẻ bề ngoài chứ bên trong chẳng có gì, đặc biệt Lâm Thanh Thư này càng hỗn loạn hơn. Cậu ta đúng là một kẻ dễ dãi, chỉ cần người đó là nam, có tiền có vẻ ngoài và sẵn sàng cho cậu ta những gì cậu ta muốn thì cậu ta có thể dạng chân ra đón tiếp họ, rên rỉ hết sức có thể.

Người yêu hoàn mỹ chỉ có hai điểm nổi bật, đó là nhân vật công An Việt và bối cảnh truyện.

An Việt hoàn hảo từ mọi góc nhìn, cũng là một chàng trai chính trực chung tình. Bối cảnh tác phẩm đạt được độ mới lạ, vì trang phục chính của tất cả nhân vật mặc kệ nam hay nữ đều áo dài truyền thống, nhà ở kiểu nhà sàn. Bối cảnh chính trị không có quốc gia cụ thể mà được chia thành các lãnh địa khác nhau nằm dưới quyền quản lý của các Chúa đất.

Tác phẩm có tổng cộng 80 chương trong đó hết 70 chương thụ chính đi ăn nằm với mấy thằng khác, chỉ có 10 chương cuối khi nam chính thành công trên con đường sự nghiệp của mình có đủ tiền thì thụ mới ở bên công cắt đứt quan hệ giường chiếu với những người đàn ông khác, lúc đó tác giả liền end với một chữ He, và đây là lý do bà tác để tag 1x1.

Cẩn tức hộc máu, chẳng thèm đọc bốn chương phiên ngoại còn lại, ném điện thoại hậm hực đi ngủ.

Cậu đúng là ngu khi dành thời gian cho bộ tiểu thuyết dở người này, nhưng trách sao được, truyện h+ như thế chẳng thể nào mong được cốt truyện chất lượng.

Cẩn trùm chăn qua đầu nhắm mắt lại, mùa đông được vây quanh chân ấm nệm êm vẫn không thể nào làm vơi đi cơn bực mình của Cẩn, nhắm mắt rồi mà hình ảnh ăn nằm bậy bạ của thụ Lâm Thanh Thư cùng khuôn mặt đẹp trai chịu thương chịu khó của công chính cứ lởn vởn khắp đầu Cẩn.

Tầm này chắc chắn đêm nay Cẩn sẽ mơ thấy ác mộng, mà nhân vật chính lại là hai cái người trong tác phẩm Người yêu hoàn mỹ kia. Thế nhưng chờ tới khi cậu tỉnh lại, ác mộng đâu chẳng nhớ chỉ thấy dưới thân mình cưng cứng khó chịu, lật người còn nghe thấy tiếng kêu ken két như thể đây là giường được làm từ gỗ.

Cậu vốn là cô nhi, hiện đang ở trọ, giường mua ngoài tiệm làm từ sắt tiếng kêu nghe còn lớn hơn tiếng kêu này, cảm thấy lạ cậu mở mắt, đập vào đồng tử là trần nhà kiểu mái dốc hệt mái nhà sàn.

Bà chủ đêm qua lén lút sửa phòng trọ hay sao vậy? Hơi phi lý.

Cẩn ngồi dậy, khung cảnh xung quanh càng khiến cậu bỡ ngỡ hơn, tất cả nội thất đều được làm từ gỗ rất đơn sơ nhưng không hề xấu xí, đã thế còn có rèm cửa màu trắng bay phất phới.

Từ bao giờ phòng cậu trở nên xinh đẹp như vậy?

Bước xuống sàn nhà, Cẩn cảm nhận được sự lạnh lẽo, nhìn xuống, sàn được ốp bằng gỗ, từng tấm dài mài nhẵn. Ở thế kỷ 21 một căn nhà được làm bằng gỗ thì chỉ có đại gia mới dám chơi.

Cẩn cảm thấy bất an, liếc mắt một vòng bắt ngay chiếc gương gần đó, bước chân sải dài Cẩn lao tới trước gương, nhìn xem mình rốt cuộc có còn là mình nữa không, cảnh tượng này khiến dân mê đọc tiểu thuyết như cậu nghi lắm.

Quả nhiên người trong gương đã thay đổi, người này có khuôn mặt rất đẹp, đẹp đến mức không thật. Mái tóc màu xanh đen, đây là màu tóc rất thịnh hành trong giới trẻ, muốn nhuộm được phải tẩy tóc, đã thế nhuộm xong còn chẳng duy trì được bao lâu liền xuống màu, nhưng nhìn mái tóc này đi, bóng mượt trông không giống tóc nhuộm. Lông mày cùng lông mi của người này cũng màu xanh đen, đã thế con ngươi cũng màu xanh đen, khuôn mặt không quá lớn cũng không quá nhỏ nhưng đường nét mềm mại vô cùng tinh xảo, đôi môi mọng hồng hào không giống môi con trai bình thường.

Người này để tóc dài làm cậu có cảm tưởng đây là 1 cô gái.

Cẩn kéo cổ áo ra ngó vào, không có ngực, đưa tay xuống dưới kiểm tra bên dưới phát hiện có cái ấy của nam nhân, vậy người này chứng tỏ là một người đàn ông, nhưng nhan sắc này lại đẹp đến quá đáng, cho dù ở thế giới của cậu có dùng tới chuyên gia phẫu thuật thẩm mỹ cũng chưa chắc tạo ra được cái nhan sắc này.

Cẩn mở miệng muốn chửi bậy vài câu nhưng không phát ra tiếng. Cẩn hốt hoảng ôm họng, lúc này mới ý thức được người đẹp mình đang chiếm xác đây bị câm, quả nhiên ông trời chẳng để ai hoàn hảo, cho thứ này phải thu lại thứ khác.

Bây giờ đã thế này Cẩn cũng không còn cách nào khác ngoài việc tìm hiểu xem mình đã xuyên đến thế giới nào, người này là ai. Cậu xuyên vào người ta nhưng chẳng biết tí quá khứ nào của chàng trai xinh đẹp này cả, đến cả tên của hắn cũng không biết, điều này đúng là căng thật.

Cẩn quyết định đi ra ngoài, vừa mở cửa ra cậu nhìn thấy mây trắng lượn lờ, từng khu ruộng bậc thang nối đuôi nhau kéo dài về phía đỉnh núi, khung cảnh đẹp như thế giới thần tiên, cò trắng sải cánh bay khắp đồng.

Cẩn há hốc miệng không tin vào những gì mình đang thấy, đột nhiên có tiếng nói vang lên.

“Cậu tỉnh rồi vậy xuống ăn sáng đi, Chúa đang chờ.”

Cẩn quay đầu nhìn lại, liền trông thấy một phụ nữ khoảng 40 tuổi mặc một chiếc áo dài không quá bó người, màu nâu đậm, quần ống rộng màu đen tóc búi cao, người này trông rất trang nhã nhìn như một bà chủ.

Cẩn vội mỉm cười cậu không thể nói cũng không có ký ức của người cậu xuyên vào nên không biết thân phận của kẻ trước mặt.

Người phụ nữ thấy cậu mỉm cười với mình ánh mắt tỏ ra kinh ngạc, miệng lắp bắp: “Cậu… hôm nay… khỏe chứ?”

Cẩn khó hiểu nhìn bà ta, sao lại tỏ ra khiếp sợ như thế, có vẻ mối quan hệ của chủ nhân cơ thể này và người phụ nữ kia không tốt như cậu nghĩ.

Cẩn điều chỉnh lại cảm xúc làm mặt nghiêm tỏ ra lạnh nhạt đề phòng mình lại lòi thêm sơ hở nào khác, lúc đó thì phiền lắm. Không khí giữa hai người hơi gượng gạo, Cẩn bèn gật đầu vươn tay ra hiệu bà ta dẫn đường.

Người phụ nữ lại tỏ ra ngạc nhiên một lần nữa, nhưng lần này bà ta không thất thố quá lâu, vội quay người, nói nhanh: “Chúa cùng anh trai ngài đang chờ trong phòng ăn.”

Nói rồi người phụ nữ đi trước, bước chân bà ta rất nhanh, đôi giày vải dưới chân khá mộc mạc. Kiến trúc ngôi nhà này giống nhà sàn, mái cao vào dốc, nơi họ đi là hành lang bên ngoài, men theo băng qua một phần ban công rộng có bài trí bàn ghế bằng gỗ, theo cầu thang gỗ đi xuống dưới tiến vào một căn phòng trông khá sang trọng, bên trong có hai người đang ngồi, trước mặt vô số món ăn ngon.

Ngồi ở giữa là một người đàn ông cao lớn nước da hơi ngăm đen, mặc áo dài màu sáng phong cách trông rất sang trọng. Tiếp tới là một người thanh niên có nhiều điểm rất giống vị to lớn kia. Dù không có ký ức về hai người Cẩn cũng nhận ra họ là cha con.

Người thanh niên trẻ nhìn Cẩn mỉm cười nói: “Cẩn mau qua đây ăn sáng, hôm nay em xuống hơi muộn đấy.”

May quá người này cùng tên với cậu, như vậy thì tiện rồi khỏi cần phải nhớ một cái tên khác.

Cẩn đi tới ngồi xuống đối diện người thanh niên, vị ngồi ở giữa thấy cậu an vị bèn lên tiếng bắt đầu dùng bữa.

...

Có hai tác phẩm mình đã dừng viết chân thành xin lỗi những bạn yêu quý hai tác phẩm đó. Giờ mình ra tác phẩm mới, tác phẩm này chỉ mang tính giải trí đọc vui, nhưng mà nói thật chứ nếu không có các bạn ủng hộ mình cũng sợ mình ngỏm lắm, cho nên nhớ ủng hộ mình đấy.