Đắm Chìm

Chương 7: Đến Lúc Rồi



Ngồi trên xe cậu cứ dựa dẫm lấy cô, tay chân loạn xạ, nhưng thật may là không nôn ra, hôm nay cũng gan dạ quá, còn uống rượu, từ lúc nuôi cậu đến bây giờ đây là lần đầu.

Cô thở dài nhìn cậu, bực tức trong lòng vẫn chưa giảm đi "Nói với cậu là ở nhà ngoan, như này đã ngoan chưa vậy?"

Cậu nghe giọng cô có chút sợ hãi, cậu biết hôm nay mình sai nhưng không kiềm nổi thần men trong người mà kiềm chế được hành động và lời nói, cậu xoay người ôm lấy cô "Tiểu Minh đến hức.. để tìm chị"

Cô càng ngạc nhiên hơn, rồi lắc đầu hiểu ra, chắc là tên Trần Ảnh kia bày trò "Tôi không gọi cậu đến, trừ phi tôi gọi cậu, lần này cậu thật sự hư"

Nói đến đây cậu càng uất ức hơn, do có men trong người nên không kiên dè gì, nghĩ sao nói vậy "Đúng vậy, nếu như 2 ngày qua chị gọi Tiểu Minh một lần, thì cũng không đến nổi nhớ chị mà vội vàng như vậy" mắt cậu vốn long lanh nay nói ra nổi khổ tâm 2 hôm nay, cậu liền rơi nước mắt.

Đúng vậy, là chị không gọi cậu, chỉ cần một cuộc gọi nhanh 1 phút để nghe giọng cô thôi, thì cậu đã thỏa mãn.

Cô định tức giận hơn khi nghe cậu trả lời, nhưng khi nghe tiếng thúc thích thì cô giảm nhiệt, cũng đúng, cô không gọi cho cậu nhóc này dù một lần, cô thở dài không nói, nhưng người kia lại được nước làm tới, làm cô ngạc nhiên.

Cái gì.. cậu nhóc này hôn má cô.

Cô vội vàng kéo cậu ra, mắt ánh tia tức giận vô cùng, cậu đang làm loạn cái gì đây, thì lại nghe cái người đang say sắp bất tỉnh kia nói thêm, mà câu nói đó khiến lòng cô khoáy động "Tặng.. cậu"

Cậu? Bạn học? Cậu xem cô là người bạn nữ nào đó mà hôn lấy? Nhưng cô không biết cậu là nói với Trần Ảnh, chỉ muốn thể hiện chút yêu thương với bạn thân đã luôn giúp đỡ, nhưng do say nên không kiềm chế được hành động.

Vừa đến nhà, cô tức giận lôi cậu vào, nói chính xác là kéo, làm cách nào dù khiến cậu đau cũng phải kéo cho bằng được vào nhà.

Trong lòng một đóng dấm chua, cảm giác từ trước giờ dường như đã có, nhưng cô không hay biết, để hắn nằm dưới sàn nhà cô vào nhà lấy chút rượu uống giải tỏa không quan tâm cậu.

Tức giận trong lòng càng uống càng hăng, điện thoại cô cũng vừa lúc có tin nhắn đến, là Trần Ảnh gửi cho cô một video, cô mở lên vừa xem vừa uống, lúc này cô cũng đã được hạ hỏa do dùng rượu tưới lên tâm trạng.

Nhưng chưa được bao lâu thì nhìn video khiến cô lên cơn giận lần nữa, lần này có vẻ giận gấp đôi, bên trong là hình ảnh lúc cậu té ngã vào người con gái rót rượu, cô không muốn xem tiếp trực tiếp ném điện thoại qua một bên, nhanh chân tiến lên phía người con trai đang nằm nói lung tung trên sàn nhà, mà bên kia Trần Ảnh vui vẻ cười mãi không thôi, quả thật là phải có cậu thì cậu ngốc kia mới làm được chuyện, chờ xem ngày mai đến trường cậu ngốc đấy sẽ thế nào.

Cô lại trước mặt cậu không ngần ngại cởi hết quần áo mình ra, cậu nằm đó vẫn chưa ngủ, miệng cứ lẫm bẫm gì đó, cô muốn tắm rửa cái mùi người con gái khác cái mùi rượu mà lúc nãy cậu ôm và dựa vào cô, và tắm luôn cậu.

Sau khi cởi hết quần áo của mình, cô nhanh tay không một chút ngượng cởi quần áo cậu, tuy là nuôi dưỡng cậu từ lúc 7 tuổi nhưng cô chưa bao giờ nhìn thấy cơ thể của cậu, luôn để cậu tự tắm và thay quần áo, mà cậu cũng rất ngoan tự làm tốt.

Hôm nay thấy được toàn bộ cơ thể cùng chỗ nhạy cảm, cô có chút đỏ mặt cũng có chút ngây người.. Người cậu nhóc 18 tuổi này quả thật có chút đẹp, và trưởng thành rồi.

Bây giờ vừa có tức giận vừa có dục vọng, cô lôi cậu vào phòng tắm, cầm lấy vòi sen để nước chảy lên người cậu, cậu bị nước dội trúng có chút tỉnh, nhìn thấy người trước mặt là cô cậu cứ tưởng như ảo giác, lý trí cùng thần men trong người, vô thức cậu cuối thấp đầu hôn lên môi cô.

Cô cũng không chống cự buông vòi sen trực tiếp đáp lại, hơi nóng của vòi sen làm cho phòng tắm càng thêm mờ ảo, tạo cho người ta cảm giác đỏ mặt ham muốn.

Giờ phút này không ai có thể suy nghĩ đều đó là đúng hay say, sau khi hung đến sưng cả môi, thì cậu tiếp tục rơi vào trạng thái như sắp ngất lúc đầu.

Cô vội đưa cậu vào phòng và để cậu nằm trên giường, người còn dính đầy nước nhưng cô cũng không bận tâm, trực tiếp ngồi lên người cậu, cô nhìn cậu bằng đôi mắt ham muốn, cuối xuống hôn cậu, cô cũng say nhưng biết mình đang làm gì, đến lúc này bao nhiêu cảm xúc ham muốn điều dâng trào, dù có là sai thì vẫn là đúng, cậu mở mắt mơ màng nhìn cô, ngược lại cậu thì không biết là mình và cô chuẩn bị làm gì, chỉ biết là bây giờ cậu được cô yêu thương, dù là mơ hay thật thì cậu cũng muốn kéo dài thêm một chút.

Lần cuối cùng trước khi đâu vào đấy, 12 giờ đêm đó, cô không quên nói với cậu một câu như khẳng định chắc nịch "Tôi nuôi được, đến đủ tuổi rồi, tôi ăn được" đúng như lời cậu nói nó kéo dài tận hôm sau.

Cô nói không sai, dù gì đi nữa đều là người của cô, nhưng không ngờ chờ người ta vừa đến mùa cô liền thu hoạch vội, không cho giây phút nào dư thừa.