Đao Kiếm Thần Hoàng

Chương 47: Sóng Ngầm Năm Viện Đại Tái



Bọn họ mặc trường bào vàng nhạc, lớn nhất khoảng ba mươi tuổi, biểu tình uy nghiêm, râu dài rũ trước ngực, huyền khí dao động quanh người, thân thể vạm vỡ, ánh sáng chiếu vào bọn họ cũng vặn vẹo.

Toàn bộ đệ tử ký danh không dám thở mạnh.

Đinh Hạo cảm giác áp lực nghẹt thở ập vào mặt, như có ba ngọn núi cổ đè.

Trong trung đan điền, hạ đan điền, hai loại huyền khí băng và hỏa bị áp chế bắt đầu kịch liệt phản kháng, chạy chồm, vận chuyển nhanh trong kinh mạch, huyệt khiếu. Chúng nó phát ra tiếng sấm rền, bản năng chống cự.

Đinh Hạo vội vàng vận công áp chế buộc huyền khí chậm rãi ổn định lại.

Đinh Hạo thầm khen:

- Thật đáng sợ, thực lực của ba nam nhân trung niên này chắc đã vượt qua cảnh giới Tiên Thiên Võ Tông rồi, đạt đến cảnh giới không thể tưởng tượng. Vấn Kiếm tông đúng là cao thủ như mây.

Đao Tổ ở trong đầu Đinh Hạo khinh thường hừ lạnh một tiếng:

- Xì, mấy tiểu tử cảnh giới Đại Tông Sư chứ có gì lạ. Nhớ năm đó lão nương ta một ngón tay đè chết mấy ngàn thứ như vậy.

Kiếm Tổ không cam tuột hậu bắt đầu nổ:

- Đúng vậy. Môn phái nhỏ quả nhiên là môn phái nhỏ, đệ tử tam đại mới chỉ có cảnh giới Đại Tông Sư. Ha ha ha ha ha ha! Không chịu nổi một kích!

Đinh Hạo không đồng ý vuốt mũi, không đáp lời hai 'tổ tông'.

Hai tổ tông lai lịch thần bí, là lão quái vật mấy chục vạn năm. Trong mắt bọn họ không đáng một đồng nhưng với Tuyết Châu bây giờ thì là siêu cao thủ hùng bá một phương.

Trong đệ tử ký danh có người nhận ra thân phận ba cường giả áo vàng trên lôi đài đá xanh, nhỏ giọng xì xầm:

- Ba người đó là đại đệ tử chân truyền trong đệ tử tam đại, không ngờ người có thân phận như vậy đến chủ trì năm viện đại tái lần này.

Vấn Kiếm tông khai tông lập phái vào một ngàn năm trăm năm trước, sinh ra vô số đại đệ tử. Theo quy tắc đời đời thì lấy một người có bối phận cao nhất hiện thời làm nhất đại đệ tử rồi theo thời gian vào tông trước sau chia làm nhị đại, tam đại thậm chí là thất đại, bát đại đệ tử.

Bây giờ lão tổ tông bối phận cao nhất Vấn Kiếm tông nghe đấu sống hơn sáu trăm năm, ẩn thế không ra.

Chưởng môn hiện thời Lý Tả Kiếm là nhị đại đệ tử.

Lý Tả Kiếm cai quản Vấn Kiếm tông hơn ba trăm năm, thực lực sâu không lường được, nghe nói trừ lão tổ tông kia ra không ai trong Vấn Kiếm tông sánh bằng, là một trong các Đại Tông Sư nổi danh toàn Tuyết Châu.

Lý Tả Kiếm có uy tín rất cao trong Vấn Kiếm tông, nhưng ngày thường chưởng môn ru rú trong nhà. Đám đệ tử ký danh Đinh Hạo không có tư cách gặp đại nhân vật này.

Trừ vài trưởng lão thực quyền cùng thế hệ với chưởng môn Lý Tả Kiếm ra đệ tử tam đại có địa vị rất cao trong Vấn Kiếm tông.

Đặc biệt là đệ tử hạch tâm chân truyền trong đệ tử tam đại gần như là nhân tuyển cao tầng tương lai của Vấn Kiếm tông, thân phận địa vị đứng sau nhị đại đệ tử số người ít ỏi. Đệ tử tam đại đứng ra chủ trì năm viện đại tái lần này đủ thấy Vấn Kiếm tông rất xem trọng đệ tử ký danh so đấu.

Xung quanh Diễn Võ Đường ngoại môn, mọi người cùng khom lưng hành lễ, biểu tình cung kính nói:

- Bái kiến ba vị sư huynh ( sư thúc)!

Trên lôi đài đá xanh thứ nhất, một nam nhân trung niên mặt vuông tai to đứng chính giữa phất tay, lực lượng nhu hòa khuếch tán đỡ mọi người dậy. Người này khí thế sâu thẳm, cực kỳ uy nghiêm, mắt sáng như đốm lửa, không ai dám nhìn thẳng vào nam nhân trung niên.

Nam nhân trung niên quét mắt đệ tử ký danh năm viện đông, tây, nam, bắc, trung, nhẹ gật đầu.

Một cao thủ đệ tử tam đại mặc trường bào vàng nhạt khác cao giọng tuyên bố:

- Bây giờ bắt đầu năm viện đại tái, hy vọng các vị đệ tử có thể chú trọng tỷ võ lần này, dốc sức ứng đối, lấy ra trạng thái mạnh nhất tăng cường uy Vấn Kiếm tông ta. Đừng sợ đầu sợ đuôi, không trước lo sau khiến các vị trưởng lão, sư huynh và chưởng môn thất vọng.

Tiếp theo, đệ tử tam đại thứ ba đọc quy tắc, phần thưởng dại tái, sau đó năm viện đại tái chính thức bắt đầu.

Các viện tuyển ra tuyển thủ hạt giống trong ánh mắt hâm mộ, ghen tỵ của hơn hai ngàn đệ tử ký danh nhìn chăm chú chậm rãi bước ra từ trong đám người, tới dưới lôi đài đá xanh thứ nhất. Các tuyển thủ hạt giống rút thăm để chia tổ tỷ võ.

- Ủa?

Trên lôi đài đá xanh thứ nhất, nam nhân trung niên mặt vuông tai to râu dài bỗng kinh ngạc bật thốt.

Đệ tử tam đại cao thủ Lỗ Kỳ kiệm lời chợt cười hỏi:

- Như thế nào? Chẳng lẽ Doãn sư huynh phát hiện cái gì không đúng sao?

Nam nhân trung niên mặt vuông tai to râu dài Doãn Nhất Phi lắc đầu, nói:

- Mới rồi ta bỗng có cảm giác rất lạ, trong năm mươi tuyển thủ hạt giống các viện bên dưới lôi đài có một người cho ta hơi thở cực kỳ lạ, khi ta cẩn thận cảm ứng thì lại không có gì. Không lẽ ta ảo giác rồi sao?

Lỗ Kỳ rất kinh ngạc hỏi:

- Có chuyện đó sao?

Một đệ tử tam đại khác Trình Phi mỉa mai:

- Có lẽ là Doãn sư huynh tai điếc mắt hoa, luyện công ra vấn đề chứ có gì mà làm ầm lên?

Trình Phi bĩu môi nói:

- Hơn hai ngàn đệ tử ký danh đều là hạt giống tông môn sàn lọc tuyển chọn có chỗ nào kỳ?

Lỗ Kỳ tức giận quát:

- Ngươi...!

Doãn Nhất Phi phất tay ý bảo Lỗ Kỳ đừng cãi cọ cùng Trình Phi.

Đệ tử hạch tâm có chia phe phái, Trình Phi không thuộc đoàn thể Doãn Nhất Phi, thường hay chọc phá nhau. Mặc dù Doãn Nhất Phi tức giận trong lòng nhưng hôm nay tình hình nghiêm túc, ở trước mặt mấy ngàn đệ tử ký danh, các trưởng lão không cần gây lớn chuyện.

Đinh Hạo lĩnh thẻ số mười màu xanh.

Giao thẻ bài đại biểu của mình cho một đệ tử phụ trách công tác, Đinh Hạo tạm thời trở về hàng đệ tử ký danh Thanh Sam Đông Viện chờ kết quả đối chiến cuối cùng.

Mới rồi khi Đinh Hạo đi qua lôi đài đá xanh thứ nhất bỗng có khí thế cực mạnh lướt qua người hắn, suýt khiến hắn bại lộ. Đinh Hạo còn tưởng là trạng thái kỳ dị của mình khiến đệ tử tam đại nào đó trên lôi đài đá xanh phát hiện.

Đinh Hạo đăm chiêu.

Rất nhanh các tuyển thủ hạt giống rút thăm xong trở về.

Đám tuyển thủ hạt giống Thanh Sam Đông Viện Kỷ Tín, Lý Cự Linh giao thẻ bài quay về, biểu tình sốt ruột muốn thể hiện mình trong năm viện đại tái. Bọn họ hưng phấn tràn ngập tự tin nói chuyện với đệ tử có quan hệ thân thiết đứng bên cạnh mình.

Lý Lan biểu hiện điệu thấp, bình tĩnh đứng trong đám người, nhắm mắt dưỡng thần.

bên cạnh Lý Lan, hai tên Cát Âm, Trương Thiên Luân nhìn quanh, bộ dáng sốt ruột mong tỷ võ mau đến.

Đinh Hạo sâu sắc phát hiện khi Cát Âm, Trương Thiên Luân liếc hướng hắn thì tăng phần địch ý, xem khí thế của hai người khác với mấy hôm trước.

- Cha nó, không lẽ mặt dễ bị ăn hiếp của lão tử lại có tác dụng? Hai người này...

Đinh Hạo thầm đề phòng.