Đào Vong Trò Chơi: Bắt Đầu Bị Ngộ Nhận Đại Thần

Chương 2: Tiểu ca ca này trông giống như là cao



Editor: Miểu Đông (KTTH)

Lúc này, tất cả mọi người hướng đến quả bom đi qua vây quanh, muốn nghiên cứu quả bom hẹn giờ này.

"Không phải nói có cây kéo sao?"

"Nói không chừng là muốn cho chúng ta học hỏi từ những bộ phim truyền hình, dỡ bỏ quả bom!"

Mặt khác, cô gái tóc vàng có chút sợ hãi lắc đầu nói: "Nếu cắt nhầm thì nó sẽ nổ tung a?"

Trong phòng có tất cả năm người.

Bốn người trong đó là hai nam hai nữ đều đi thẳng đến hành lang bên cạnh quả bom.

Chỉ có Tô Căn Thạc đứng tại chỗ không nhúc nhích, và tựa vào bức tường bên cạnh, bởi vì hắn bị quả bom hẹn giờ dọa sợ đến chân đều tê dại, thậm chí còn đang run lẩy bẩy, nhưng quần của hắn khá rộng rãi nên đại gia đều không nhìn ra.

Nói thì chậm mà xảy ra thì nhanh.

Đột nhiên phốc một tiếng.

"A - - "

Bốn người ở giữa hành lang đều bị một cái lưới trong suốt ẩn ở phía dưới treo lên.

Rõ ràng đây là một cái bẫy.

Mà cùng lúc đó.

Cái gọi là quả bom hẹn giờ, thế mà lại bắn ra một cái tượng gỗ thằng hề đang lè lưỡi.

"Khà khà khà khà!"

"Không có quả bom nào, chơi các ngươi thôi!"

Thằng hề phát ra thanh âm máy móc, như đang cười nhạo nhóm người chơi này.

Giờ phút này, những người bên trong phòng trực tiếp đang chú ý quan sát thì đột nhiên bị cơ quan này làm cho oanh oanh liệt liệt, bắt đầu hưng phấn kích động.

【 666666, thì ra là giả! 】

【 TM, tôi cũng bị lừa gạt! 】

【 Giống như trên, tôi cũng nghĩ đó là quả bom thật, người lập ra cái trò chơi này con mẹ nó có chút hơi quá. 】

【 Chơi ác quá đi, bất quá vẫn còn một tiểu ca ca không có bị mắc lừa! 】

【 A, cái tiểu ca ca không có bị trúng chiêu kia, không phải là người chơi không có tra ra thân phận hay sao? 】

【 Cái tiểu ca ca này có chút bản lĩnh a, vậy mà có thể chịu đựng được lòng hiếu kì, không có tiến tới. 】

【 Hắc hắc, không thể không nói, lòng hiếu kỳ sẽ hại chết mèo. 】

Tô Căn Thạc cũng choáng váng, hắn không bao giờ nghĩ tới cái quả bom đó là một cơ quan, là một trò lừa đảo.

Hắn căn bản không có nhìn thấu cái bẫy, cũng không có tính kế để đám người này đi dò đường.

Hắn chỉ vừa bị tê chân mà thôi.

Bất quá căn bản không có ai biết đến loại chuyện này, người ngoài chỉ thấy hắn đứng tại chỗ bất động, liền rất đẹp, hoàn mỹ thoát khỏi cái bẫy đầu tiên!

Tô Căn Thạc hít một hơi thật sâu, lấy hết can đảm chậm rãi bước tới.

Thành thật mà nói, hắn có chút sợ hãi.

Nhưng cũng rõ ràng, chính mình bây giờ nhất định phải cứu đám người này ra, nếu không chỉ bằng thực lực của chính mình chắc chắn không có cách nào thông quan được.

Lúc này cô gái cầm tới cây kéo bởi vì không có cầm chắc, cho nên cây kéo thế mà rơi xuống.

"Nhanh!"

"Cứu giúp chúng tôi!"

"Uy, nhóc con, đến cầm lấy cây kéo, cắt bỏ cái lưới rách này đi." Người nam nhân hơn ba mươi tuổi rõ ràng đang lo lắng, nói chuyện âm thanh rất lớn, khiến cho người ta khó chịu khi nghe thấy.

Tô Căn Thạc cũng cẩn thận từng li từng tí bước lên, chủ yếu là chân hắn tê cứng.

Nhưng cũng chính vì vậy, bước đi quá chậm, nên lại bị người nam nhân mắng một lần nữa.

"Nhanh lên đi, lằng nhà lằng nhằng."

Hắn nhặt lên cây kéo, ngẩng đầu chuẩn bị cầm kéo đem cái lưới cắt đi, đột nhiên nhớ tới nếu như mà cắt cái lưới vào lúc này, thì chẳng phải là tất cả những người ở phía trên sẽ rơi xuống trúng chính mình sao.

Nhưng với cái thân thể yếu đuối của hắn, ước chừng bị trúng một cái liền sẽ phế.

Vì thế Tô Căn Thạc trực tiếp cầm kéo ném qua cho cái người nam nhân kia, đồng thời dùng âm thanh lạnh lùng đáp: "Tự mình làm đi!"

Sau đó Tô Căn Thạc lui lại vài bước.

Để đảm bảo những người này khi rơi xuống, sẽ không trúng vào chính mình.

Người nam nhân hơn ba mươi tuổi tính tình tệ nhận lấy cây kéo, liếc tiểu tử này một chút, cũng không có suy nghĩ nhiều, liền trực tiếp dùng sức cắt thẳng vào tấm lưới.

Nói thì chậm mà xảy ra thì nhanh.

Đột nhiên có âm thanh tí tách của hồ quang điện**.

"A - - "

Một mùi khét bốc lên!

Chẳng ai nghĩ rằng đây không phải là một tấm lưới bình thường, mà chính là lưới điện, hơn nữa còn có thể gây ra điện giật khi bị kéo cắt.

Người nam nhân căn bản không dám tiếp tục cắt nữa, bởi vì điện giật một lần đầu đã phình to.

Lại thêm hai lần nữa thì có lẽ cái mạng nhỏ này đều khó giữ được.

Mấy người bên trong cũng bị điện giật đến tóc nổ tung lên.

Chật vật vô cùng.

Tô Căn Thạc hơi kinh ngạc nói: "A, vậy mà còn có bẫy!"

Lúc này khóe miệng của người nam nhân hơn ba mươi tuổi hơi run rẩy, gã trừng mắt nhìn tên gia hoả kia, nhịn không được mắng chửi: "Mày cũng biết rằng có bẫy rập nên mới đem kéo đưa cho tao đúng không?"

Tô Căn Thạc rất là vô tội lắc đầu nói: "Tôi không có!"

Tất nhiên hắn không có khả năng nói rằng, chính mình chỉ sợ mọi người rơi xuống trúng làm cho bị thương.

Nói ra sẽ mất mặt nhiều lắm a!

Cho nên sự thật tuyệt đối không thể nói ra được.

Hắn lại không thể ngờ rằng, lúc này khán giả trong phòng trực tiếp lại bỗng nhiên đều cười phá lên vô cùng náo nhiệt!

【 ha ha ha ha, ông chú này khẳng định rất tức giận! 】

【 Ngưu bức a, tôi vừa rồi nói tiểu ca ca này không hề đơn giản, nhìn giống như là cao thủ a! 】

【 Đại gia nhìn kỹ mới thấy được tấm lưới kia là nối với đèn chùm phía trên trần nhà, nói cách khác có thể đoán được rằng sẽ có điện, khẳng định lúc nãy tiểu ca ca này ngẩng đầu nhìn lên muốn cắt tấm lưới thì đột nhiên phát hiện chi tiết này. 】

【 Suy nghĩ tỉ mỉ đến đáng sợ a, cái chi tiết nhỏ này! 】

Khán giả bên trong liền có người hưng phấn hét lên: 【 Đại thần, tiểu ca này chắc chắn là một cao thủ, đại gia có nhìn thấy sau khi đưa cây kéo qua, còn cố ý lui về phía sau vài bước, hắn nhất định biết cái tấm lưới này có mờ ám. 】

【 Quá tao a! 】***

【 ha ha ha, yêu yêu nha, hố người khác, mà còn ra vẻ vô tội nữa, tiểu ca ca này thật đáng yêu quá đi mất! 】

【 Ông chú vừa rồi còn ngưu bức, hiện giờ đã héo, thật là đáng đời! 】

Nếu bọn họ biết được ý nghĩ thật sự trong nội tâm của Tô Căn Thạc, e rằng họ sẽ phun ra một ngụm máu!

___________________________

* Về sau mọi người sẽ thấy câu [ Nói thì chậm mà xảy ra thì nhanh. ] rất nhiều, giống như là đặc trưng của truyện vậy.

( Vì chỉ có bản thân mình dịch nên tốc độ khá chậm, mong mọi người thông cảm. Truyện có quá nhiều yếu tố khó hiểu làm mình không biết dịch ra sao cả. Mình hiểu thế nào thì dịch như thế thôi, nhưng yên tâm mình sẽ bám vào truyện gốc. Bộ này do mình đọc thấy khá hay nên mình quyết định dịch. Mọi người ủng hộ nhé.)

** Hồ quang điện là quá trình phóng điện tự lực xảy ra trong chất khí ở áp suất thường hoặc áp suất thấp giữa hai điện cực có hiệu điện thế rất lớn ( Mọi người muốn biết rõ hơn thì lên Google nha)

*** Cái này không biết dịch sao cho đúng cả. Kiểu như là một câu cảm thán thôi.