"Đau Bụng" Là Thật Đó!

Chương 4: Chuyện kết hôn đúng là thân bất do kỷ



Ở nhà nghỉ ngơi hai tuần, Việt Độ và Lương Tử Đằng chính thức bắt đầu ghi hình 《 Tình Yêu Ngay Trước Mặt 》.

《 Tình Yêu Ngay Trước Mặt 》 là một chương trình tình yêu phát sóng trực tiếp, ngoại trừ thời gian đi ngủ, có hai cặp khách mời, một là CP Dung Đường của đạo diễn Dung Đại Dật và diễn viên Đường Điềm Mã, hai là ca sĩ Nguyễn Lai Lai cùng với người dẫn chương trình sắp tới Đan Nhạc, đều là những cặp vợ chồng khá nổi tiếng, nhìn chung rất có cảm giác nghệ thuật. Mỗi tập của chương trình sẽ mời một cặp thật trong giới và một cặp tạm thời.

Cặp đôi tạm thời của tập này là Diệp Mông và Âu Phong, mọi người ngồi xe buýt đến địa điểm ghi hình. Tính cách Đan Nhạc tương đối thoải mái, cậu chủ động bắt chuyện tán gẫu với bọn họ: "Anh Việt Độ và anh Tử Đằng kết hôn bao lâu rồi thế?"

"Tám năm." Hai người đồng thanh đáp.

【 A a a a a tám năm vậy vừa đến tuổi pháp luật cho phép là kết hôn liền đúng không?? 】

【 Hiểu rùi, hơi bị ngọt ngào đó nha 】

【 A a a, Đau Bụng là chân ái không lệch đi đâu được 】

【 Ngay cả giọng điệu cũng giống nhau nữa á á á 】

【 Hệ liệt Sinh Thời, CP Đau Bụng hợp lại 】

【 Thế mà bọn họ lại tham gia 《 Tình Yêu Ngay Trước Mặt 》, chẳng lẽ là yêu nhau thật sao 】

Mọi người tỏ vẻ kinh ngạc: "Kết hôn lâu như vậy, chắc là hai người yêu nhau lắm."

Đuôi mắt hẹp dài của Lương Tử Đằng khẽ nhướng lên, lơ đễnh liếc sang Việt Độ một cái: "Gia tộc liên hôn, bất đắc dĩ."

Việt Độ cũng không chịu yếu thế: "Ép duyên, thân bất do kỷ."

Khóe miệng Đan Nhạc giật giật: "Vậy sao?"

Bầu không khí chìm vào sự xấu hổ.

【 Đã nói không phải yêu nhau rồi, mấy đứa chèo CP bị vả mặt đau không 】

【 Không phải yêu nhau thật thì ngồi gần thế làm gì??? Lão Việt anh nắm tay người ta trông vui vẻ ghê ha! 】

【 Không yêu nhau thì đến tham gia chương trình này làm gì, tởm thật 】

【 Ảnh đế thì sao chứ, nhân phẩm không ổn chút nào 】

【 Quả nhiên kẻ thù thì vẫn là kẻ thù, có kết hôn cũng không thay đổi được 】

【 Giả chồng chồng buồn nôn quá 】

Việt Độ nhìn thoáng qua mưa bình luận, dời tầm mắt đi không thèm để ý, Lương Tử Đằng thậm chí còn không thèm xem.

Trước khi cốt truyện chính thức bắt đầu, bốn cặp đôi sẽ phải tự nấu ăn, rất nhiều minh tinh không biết nấu ăn, đây cũng coi như là một điểm thu hút sự chú ý của khán giả.

【 Vậy trong tám người thì hình như có mỗi lão Việt là biết nấu cơm, mà có vẻ như nấu không ngon nữa 】

【 Âu Phong cũng biết nấu mà, anh bé nhà tui siêu đảm đang luôn 】

"Anh Âu Phong biết nấu cơm hả? Nếu vậy thì em không cần đi tìm anh Độ cọ cơm rồi." Diệp Mông nhìn mưa bình luận mới biết, bèn quay đầu sang hỏi người bên cạnh.

Dáng vẻ Âu Phong tương đối thanh tú, thoạt nhìn hơi nhỏ con, nghe Diệp Mông hỏi thì thẹn thùng mỉm cười: "Biết, hồi nhỏ nhà nghèo, phải học cách nấu ăn, anh Tử Đằng thích ăn món gì? Em nấu cho anh ăn."

【 Âu ngốc nên hỏi Manh Manh chứ, phải nấu cho Manh Manh ăn mới đúng 】

【 Anh nhà tụi tui là fan của ảnh đế Lương, kích động khi thấy thần tượng là chuyện bình thường 】

Lương Tử Đằng đột nhiên bị điểm danh, có hơi khó hiểu, sắc mặt hờ hững: "Không cần, Việt Độ sẽ nấu."

Âu Phong cúi đầu nói: "Em, em là fan của anh Tử Đằng, thích anh Tử Đằng lâu lắm rồi, muốn nấu một bữa cơm cho anh Tử Đằng anh, anh Tử Đằng cho phép em nha?"

Diệp Mông cảm thấy không đúng, bèn lặng lẽ đến bên cạnh Việt Độ, bây giờ không cùng phe với Việt Độ, mai mốt ổng trả thù thì cô biết làm sao đây?

Việt Độ nhìn Âu Phong: "Tiểu Âu như vậy là không được đâu nhé, tôi với Đồng Đồng là chồng chồng, cậu với Tiểu Mông là bạn cặp tạm thời, cậu nấu cơm cho Đồng Đồng ăn, vậy Tiểu Mông ăn gì?"

Âu Phong vội vàng xin lỗi, bày ra vẻ mặt vô tội: "Tiền bối Việt đừng hiểu lầm mà, em đối với anh Tử Đằng là tình cảm ngưỡng mộ của fan dành cho thần tượng, tiền bối đừng để trong lòng, cũng đừng nghi ngờ anh Tử Đằng, anh Tử Đằng cũng đừng trách tiền bối nha."

Lương Tử Đằng hiểu trong lòng, bèn liếc Việt Độ: "Anh nghi ngờ tôi?"

Việt Độ xanh mặt: "Em nghe lời cậu ta?"

Hai người hừ một tiếng, đồng thời quay mặt đi không nhìn đối phương nữa.

Trong mắt Âu Phong ngân ngấn nước: "Anh Tử Đằng, hai người đừng bao giờ cãi nhau vì em mà, em, em sẽ thấy bứt rứt lắm." Cậu ta cảm thấy rất mất mát, cho dù Việt Độ và Lương Tử Đằng có cãi nhau thì giữa hai người vẫn có bầu không khí của riêng họ, ngoại trừ bọn họ thì không ai có thể hòa vào cả.

Diệp Mông vỗ vỗ vai cậu ta: "Đừng bứt rứt, bọn họ hay cãi nhau lắm, riết cũng quen à."

【 Sao Âu Phong nồng mùi trà thế nhỉ? 】

【 Tự nhiên thấy Việt Độ và Lương Tử Đằng như đôi vợ chồng bình thường hay cãi nhau í 】

【 Ê cái này... Tu La Tràng há há há sao tui muốn cừi quá 】

【 Cho nên lúc ở riêng lão Việt gọi người ta là Đồng Đồng sao? Cuti quá z 】

【 Ổng nổi nóng ổng nổi nóng, người đờn ông họ Việt đang nổi nóng 】

【 Lão Việt à không phải ông bảo ép duyên sao, ông chua cái gì 】

Cuối cùng tổ tiết mục buộc phải tách mấy cặp đôi ra nấu cơm, Việt Độ nấu cơm, Lương Tử Đằng hỗ trợ, động tác của hai người rất thuần thục, phối hợp ăn ý.

【 Cuộc sống của đôi chồng chồng già nè 】

【 Lúc còn sống vậy mà có thể thấy hai thần tượng của tui cùng nhau nấu cơm, tui mãn nguyện rồi 】

【 Hai thần tượng của bà còn kết hôn nữa kìa, tuy rằng là giả 】

【 Có cảm giác rằng tình cảm giữa bọn họ khá tốt 】

【 Oa oa oa trông ngon quá đi, muốn ăn cơm lão Việt nấu 】

Âu Phong nấu cơm xong thì bưng mâm đi lại bàn của hai người Lương Tử Đằng, Diệp Mông cũng theo sau.

Lương Tử Đằng ăn một miếng đồ ăn Việt Độ nấu: "Không màu không vị."

Việt Độ gắp một miếng thịt cho cậu: "Em cũng nấu phụ mà, không ngon cũng nhờ phần em đấy."

Diệp Mông ăn một miếng, vui vẻ nheo mắt lại: "Ừ ừ ừ anh Độ nấu cơm càng ngày càng ngon."

Việt Độ gật đầu: "Nhìn đi, em còn không khéo bằng Tiểu Mông nữa."

Sắc mặt Lương Tử Đằng lạnh lùng: "Xào còn không đẹp bằng Âu Phong."

Việt Độ cả giận: "Cậu ta nấu đẹp thì em ăn của cậu ta đi."

Âu Phong được thần tượng khen, vui vẻ giới thiệu đồ ăn mình nấu: "Anh Đằng nếm thử món thịt xào ớt xanh này đi, tuy em và tiền bối Việt đều làm món này, nhưng em xào mềm hơn, mùi vị cũng khác xíu á."

【 Bậc thầy trà nghệ Âu Phong ra đời 】

【 Bàn về cách làm thế nào chửi khéo tình địch 】

Lương Tử Đằng không để ý cậu ta, tiếp tục ăn cơm, chỉ gắp món Việt Độ xào, vừa ăn vừa nín cười: "Anh cho ít giấm thôi, chua quá."

Việt Độ hừ một tiếng: "Bình giấm nghiêng rồi, không chua mới là lạ đấy." Anh gắp tất cả ớt cay trong chén Lương Tử Đằng vào chén mình: "Em ăn cay ít thôi, đến lúc không khỏe còn bắt tôi chăm sóc em."

Lương Tử Đằng không vui, gắp nhiều ớt cay hơn: "Tôi cần anh chăm sóc chắc?"

Việt Độ sợ cậu ăn nhiều ớt cay thật, bèn chịu thua: "Là tôi muốn chăm sóc em."

Bấy giờ Lương Tử Đằng mới gắp ớt cay bỏ vào chén Việt Độ: "Vậy anh tự ăn đi, làm như tôi thích ăn cay lắm vậy, ớt ăn không ngon chút nào."

Việt Độ phản đối: "Món ăn không có ớt là không có hồn, em ăn cay không được không có nghĩa là nó không ngon."

Lương Tử Đằng: "Ai bảo tôi ăn cay không được, tôi ăn cho anh xem."

"Đừng," Việt Độ ngăn cậu lại: "Em ăn cay được, tôi tin mà."

...

【 Ép duyên mà mặt cũng tươi như hoa được hả 】

【 Món ăn không có ớt là không có hồn, lão Việt, ông xào bốn món, ngoại trừ dĩa thịt xào ớt xanh thì ba món còn lại đều không có hồn đó 】

【 Lão Việt: có người thích ăn đồ không có hồn, anh biết làm sao đây? 】

【 Tự nhiên thấy tội Âu Phong quá, tuy ẻm hơi trà thiệt, nhưng người ta cãi nhau ngoài sáng show ân ái trong tối, nhìn ngứa mắt thật đấy, ý là muốn tui chèo thuyền chứ gì? Tui đang chèo đây 】

【 Vẻ mặt Manh Manh cừi chớt, ha ha ha 】

【 Diệp Mông: tang thương + chịu đựng.jpg 】

【 Âu Phong: đáng thương + chịu đựng.jpg】