"Đau Bụng" Là Thật Đó!

Chương 8: Phiên ngoại 1



Phiên ngoại 1: Những đứa con trai hiếu thuận

Ngọn nguồn của Đồng Đồng:

Lần đầu tiên Lương Tử Đằng và Việt Độ đóng phim, nam chính hỏi hai đứa nhóc tên gì, bạn nhỏ Lương Tử Đằng rất cao lãnh, không trả lời người ta.

Việt Độ làm anh trai thay mặt đáp lời, nhưng mấy hôm trước cu cậu mới bị rụng răng, nói chuyện có hơi ngọng: "Cháu tên Việt Độ, cậu ấy tên Lương Tử Đồng, Đồng Đồng."

Lương Tử Đằng: "Đằng Đằng."

Việt Độ gật đầu: "Đồng Đồng."

"Đằng Đằng."

"Đồng Đồng."

"Cậu nói sai rồi."

"Anh hông có nói xai, là Đồng Đồng."

Đây là lần cãi nhau đầu tiên của bọn họ.

— — —

Câu chuyện ép duyên trong truyền thuyết:

Sau sinh nhật lần thứ hai mươi hai, Việt Độ hỏi cha Việt và mẹ Việt: "Có phải con lớn hơn một chút rồi không?"

Cha Việt mẹ Việt: "Có lớn đâu, con mới bao tuổi chứ, còn bé lắm."

Việt Độ ho khan mấy tiếng.

Cha Việt mẹ Việt chần chừ một lát: "À, tuổi có lớn hơn một chút, lớn hơn một chút."

Việt Độ hài lòng gật đầu: "Người ta cỡ tuổi này đều có con rồi, có phải con nên kết hôn không."

Cha Việt mẹ Việt: "Ồ, con muốn kết hôn sao?"

Việt Độ ho khan: "Con không muốn kết hôn, nhưng con không muốn làm trái lời cha mẹ, nếu hai người cứ một hai thúc giục con phải kết hôn thì cũng không phải là không được."

Cha Việt mẹ Việt: "Vậy... thì kết hôn nhé."

Việt Độ: "Vậy cha mẹ muốn con kết hôn với ai?"

Cha Việt mẹ Việt: "Con muốn kết hôn với ai."

Việt Độ: "Con không có người mình thích, cũng hiếu thuận nữa, nghe lời cha mẹ vậy."

Cha Việt mẹ Việt liếc nhau: "Ồ, vậy kết hôn với Đằng Đằng đi, hai đứa lớn lên cùng nhau, con lại thích nó nữa, kết hôn với nó rất tốt."

Việt Độ giãy đành đạch: "Ai thích cậu ấy chứ, con không có thích cậu ấy, con sẽ không kết hôn với cậu ấy, tuyệt đối không."

Cha Việt mẹ Việt: "Ặc, vậy để cha mẹ đổi người khác."

Việt Độ xoay người rời đi: "Tùy, dù sao con cũng nghe lời hai người, không thể chống đối."

Cha Việt mẹ Việt chọn tiểu thư nhà họ Vương: "Con bé này được này, tính tình hiền thục, lại còn xinh đẹp nữa."

Việt Độ: "Ừm, không tệ."

Cha Việt mẹ Việt cũng cho rằng anh vừa lòng.

Không lâu sau, mức lợi nhuận của Việt thị bị tụt ba phần trăm.

Việt Độ quản lý việc làm ăn của gia đình, cha Việt hỏi anh tình hình là thế nào, Việt Độ hờ hững nói: "Làm ăn khó tránh chuyện lỗ vốn."

Cha Việt mẹ Việt cân nhắc hồi lâu, rất có thể là chọn sai giới tính đối tượng, bèn giới thiệu tiểu thiếu gia nhà họ Tạ: "Thằng bé này lạc quan hoạt bát, trẻ trung đáng yêu."

Việt Độ gật đầu: "Ừm, không tệ."

Mức lợi nhuận của Việt thị lại tụt ba phần trăm.

Cha Việt đi tìm Việt Độ.

Việt Độ rất bình tĩnh: "Làm ăn có lỗ có lãi, bình thường."

Cha Việt đau lòng: "Rốt cuộc con muốn kết hôn với ai?"

Việt Độ chớp chớp mắt tỏ vẻ vô tội: "Con hiếu thuận như vậy, đương nhiên là nghe lời cha mẹ rồi."

Cha Việt mắng anh: "Thằng bất hiếu."

Cha Việt mẹ Việt thương lượng rất lâu, cuối cùng quyết định nghe lời mẹ Việt chọn Lương Tử Đằng.

Việt Độ dậm chân: "Con không muốn kết hôn với cậu ấy, con cự tuyệt."

Cha Việt lại chần chừ, không phản đối đã tụt ba phần trăm, phản đối kịch liệt như vậy có khi nào Việt thị lỗ vốn luôn không, ông định mở miệng bảo đổi người, song lại bị mẹ Việt ngăn lại.

Việt Độ phản đối rất kịch liệt.

Lợi nhuận của Việt thị tăng mười phần trăm.

Cha Việt vui vẻ khen mẹ Việt: "Vẫn là bà hiểu con trai."

...

Lúc Lương Tử Đằng khoảng hai mươi hai tuổi, cha Lương mẹ Lương bảo rằng nhà họ Việt muốn liên hôn với nhà mình.

Lương Tử Đằng: "Con không có vấn đề gì, con nghe lời hai người."

Cha Lương mẹ Lương: "Đằng Đằng thật hiếu thuận, vậy cứ liên hôn đi, con với Tiểu Việt Tử từ nhỏ đã bên nhau, cùng nhau lớn lên, quan hệ giữa hai nhà cũng tốt, sẽ không thiệt thòi đâu."

Lương Tử Đằng vô cảm: "Con không muốn kết hôn với Việt Độ, con ghét Việt Độ."

Cha Lương mẹ Lương: "Vậy sao, vậy không liên hôn nữa, tìm thời điểm thích hợp từ chối bọn họ là được."

"Loảng xoảng —" Cái ly trong tay Lương Tử Đằng rơi xuống đất vỡ nát, cậu cầm một cái ly khác lên: "Con nghe lời hai người."

Cha Lương mẹ Lương do dự: "Vậy, liên hôn nhé?"

Lương Tử Đằng: "Con ghét Việt Độ, không muốn liên hôn với cậu ta."

Cha Lương mẹ Lương: "Vậy, không liên hôn?"

"Loảng xoảng —" Cái ly trong tay Lương Tử Đằng lại rơi xuống đất vỡ nát, cậu lại cầm một cái ly khác lên: "Con nghe lời hai người."

Sau khi rớt bể bốn cái ly, rốt cuộc cha Lương không nhịn được nữa: "Kết hôn, hai đứa nhất định phải kết hôn, không kết hôn tao đánh chết cha mày."

Lương Tử Đằng nhẹ nhàng đặt cái ly trong tay xuống, rời đi với vẻ mặt vô cảm: "Vâng, con nghe lời hai người."

Hai người cứ thế "Tâm không cam tình không nguyện" kết hôn.

...

Đêm đến:

Lương Tử Đằng: "Vì sao anh lại kết hôn với em?"

Việt Độ: "Anh cũng không muốn, anh phản đối kịch liệt lắm, nhưng cha mẹ lại dùng tiền đồ công ty ép anh, anh lại là đứa con hiếu thuận, nên đồng ý kết hôn. Còn em vì sao lại kết hôn với anh?"

Lương Tử Đằng: "Em cũng phản kháng lắm, ba em chọi bể cái ly trước mặt em, nói là nếu em không kết hôn với anh thì sẽ đánh chết em, em không muốn làm họ buồn."

Việt Độ: "Chúng ta quả là hiếu thuận giống nhau mà."

Lương Tử Đằng: "Ừm."

Bọn họ là những người trẻ tuổi đáng thương, không đủ khả năng phản kháng mối liên hôn tàn nhẫn dưới chế độ phong kiến, phải hi sinh tự do và hạnh phúc của chính mình mới có thể đổi lấy sự hài lòng của người lớn gia trưởng.

Việt Độ đè Lương Tử Đằng dưới thân, yết hầu trượt lên trượt xuống: "Cái đó, tuy rằng chúng ta là bị ép buộc, nhưng chúng ta phải làm tròn nghĩa vụ chồng chồng, nếu không anh sợ người lớn hai nhà không vui đó."

Lương Tử Đằng: "...Ừm, có lý."

—*—*—

Bảo: khoái thì nói đi, bày đặt làm mình làm mẩy:))