Đế Long Tu Thần

Chương 19: Nữ Đế Đi Cướp



*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Có Yêu tộc chỉ ra và xác nhận là Thanh Lam hủy quặng linh, hơn nữa Thanh Lam từng có tiền án. Ngọai trừ Thanh Lam, bên ngoài không thể tìm thấy mấy cái còn sống có thể nuốt long mạch quặng linh lớn như vậy. Đương nhiên Thanh Lam sẽ bị tình nghi đầu tiên, ban đầu Thiên Nguyên Thánh chủ và tất cả người tu tiên đều cho rằng là do Thanh Lam làm.

Nhưng Thanh Lam vừa đáp lại, Tu tiên Giới đều tạm thời trầm mặc. Bởi vì bọn họ biết rằng hút sạch linh khí, mỏ quặng ở Thiên Nguyên Thánh không phải là Thanh Lam. Nếu là Thanh Lam ra tay, thì nàng sẽ nghĩ mọi cách đem long mạch quặng linh chuyển về Nam Cương, chứ không phải lặng lẽ hút sạch linh khí.

Tu hành đến cảnh giới như Thanh Lam, hấp thu linh khí trời đất không giúp nàng nâng cao cảnh giới được bao nhiêu. Thứ nàng cần làm chính là giác ngộ thiên đạo, cần ngộ -- ngộ đạo.

Nếu không phải Thanh Lam, có phải là một đại yêu khác sắp ra đời? Kể cả Chân Long sinh làm tiên, không giáng trần cũng đã hạ phàm, chẳng lẽ không thể có cái Thanh Lam thứ hai ra đời?

Có người lại nghĩ tới Đế Long, nhưng rất nhanh đã bị phủ nhận. Bởi vì đó là con rồng ngu có tiếng! Lúc đầu rồng đần xuất hiện ở thành Hồng Hoang, hóa thành một con rắn, nó đá tu sĩ nhỏ một cái đã hiện ra chân thân; Ngoài thành Hồng Hoang, Tu Tiên Giới đặt bẫy giết giao dụ nó ra, kết quả con rồng đần này ngáo ngơ mà xuất hiện trước mặt công chúng, rõ ràng tất cả mọi người đã đoán được nó là Chân Long, lại còn giả bộ ta không thừa nhận các ngươi liền không biết; Sau đó nó lại xuất hiện ở thành Thiên Nguyên biến thành một thiếu nữ, ngụy trang làm đại yêu Giao tộc, kết quả bị mấy con Giao Long Tộc khích hai cái, đã chạy tới đánh với người mạnh nhất trong Giao Long tộc, bị áo đen đạo nhân một chiêu sấm sét bổ ra nguyên hình.

Trông chờ rồng đần này không lộ chút dấu vết mà hút sạch long mạch lớn như vậy, tất cả mọi người đều cảm thấy là việc không thể nào!

Lại qua hai ngày, Thiên Nguyên Thánh lại có tin tức từ mạch khoáng truyền ra là quặng linh bị hút cạn.

Mà Thiên Nguyên Thánh Chủ phái thám tử đi Nam Cương dò thám cũng truyền tin tức về: Thanh Lam vẫn luôn ở Nam Cương.

Thiên Nguyên Thánh sở hữu quặng linh dồi dào, cũng không chịu nổi hao tổn như vậy, tổng cộng chỉ có mười mạch khoáng, lập tức biến mất ba tòa lớn nhất. Quả thực chính là nháy mắt đào rỗng một nửa của cải trong tương lai của Nguyên Thiên Thánh.

Thiên nguyên Thánh chủ đứng ngồi không yên, liên tiếp điều ra mấy vị trưởng lão, thậm chí cử ra vài vị Thái Thượng trưởng lão điều tra đã xảy ra chuyện gì ở mạch khoáng, và trước khi có chuyện xảy ra ở mạch khoách, ý đồ bắt ra mầm tai họa kia.

Không quá ba ngày, lại phát hiện một tòa quặng rỗng!

Hơn nữa là ở dưới mí mắt vài vị Thái Thượng trưởng lão trống rỗng. Lúc bọn họ đi khỏi, mạch khoáng vẫn còn có thể sản xuất thượng phẩm quặng linh không lẫn chút tạp chất. Không đến ba ngày sau, năm quặng linh cư nhiên trống rỗng!

Thiên Nguyên Thánh chủ nổi cơn thịnh nộ, tự mình dẫn dắt tuyệt đỉnh cao thủ đi tới mạch khoáng bắt hung thủ. Kết quả năm ngày sau, một tòa mạch khoáng ở Bích Tiêu Cung xảy ra chuyện, giống với mạch khoáng Thiên Nguyên Thánh là cũng bị yêu thú không biết tên ăn rỗng. Sau đó mạch khoáng của các phái Huyền Cơ Thánh, Hãn Hải, Vương Triều Đại Diễn, thậm chí một số các môn phái nhỏ đều bị tai vạ.

Các môn phái nhỏ yếu là bị thảm nhất, mạch khoáng vốn đã thưa thớt, nơi dư thừa chút chỉ có hai tòa mạch khoáng nhỏ đến đáng thương, không đến nửa ngày đã đều rỗng.

Thứ này còn rất giảo hoạt, nó đào linh mạch không lưu lại bất cứ dấu vết gì, hướng đi tuỳ ý thay đổi, hai ngày trước ở phía tây, hai ngày sau phía đông đã có chuyện, lại hai ngày nữa phía nam truyền đến tin tức -- môn phái nằm gần lãnh thổ Yêu tộc gọi là Trường Sinh Môn, chỉ trong một đêm linh khí hoàn toàn biến mất.

Người ở các Thánh địa nhận được tin tức nhanh chóng chạy tới nơi mà điều tra. Cuối cùng bọn họ thâm nhập mấy nghìn km dưới nền đất mới phát hiện một tòa hang động trống rỗng. Trong đó chỉ còn lại cây cổ thụ được hội tụ từ linh khí đã khô héo! Khô! Nguyên cái cây héo queo! Linh khí bị hút sạch sẽ, cả linh thảo, linh dược được linh khí diễn sinh ra cũng không lưu một cọng!

Toàn bộ Tu Tiên Giới đều khiếp sợ, tức giận, lại hoảng sợ!

Đây không chỉ xuống tay lấy linh mạch, mà là đang trực tiếp quật căn cơ của môn phái. Môn phái bị đào rỗng linh khí dưới nền đất, các đệ tử trong môn cũng không cách nào tu hành trong phái được nữa. Nếu môn phái này không thể tìm được phong thủy bảo địa khác, chỉ có thể bị biến mất mà diệt môn. Nhưng phong thủy bảo địa trong thiên hạ đã sớm bị các môn phái tu tiên chiếm giữ, muốn tìm một nơi có thể cắm rễ lập phái yên ổn là nói dễ hơn làm!

Toàn bộ Tu Tiên Giới sôi sục, một hai bắt Thanh Lam phải lựa lời giải thích việc này, nếu không sẽ cử toàn bộ lực lượng Tu Tiên Giới thảo phạt Yêu tộc.

Thanh Lam đang tập kết mấy vạn đại quân Yêu tộc canh giữ vùng xung quanh biên giới lãnh thổ Nam Cương, hướng người Tu Tiên Giới giận giữ hét: "Sủa cái gì mà sủa, có gan tới đây đánh" Nàng một bụng tức giận đây! Tu Tiên Giới thọc ra việc trước kia nàng nuốt mấy chiếc đại long mạch quặng linh ở lãnh thổ Yêu tộc, tuy rằng tộc trưởng các bộ tộc Yêu tộc không chỉ trích nàng. Nhưng cả ngày có đại yêu khóc bù lu bù loa trước mặt nàng bảo linh khí Yêu tộc loãng, khó dưỡng ra đại yêu, cầu xin Yêu Thần nghĩ biện pháp. Kết quả nha, nàng còn chưa dẹp yên những đại yêu đó, linh mạch nhỏ ở Yêu tộc đã không còn mấy cái cũng bị người ta nuốt mất một cái.

Nàng ẩn ẩn cảm thấy linh mạch có khác thường, quyết đoán thử ra tay một lần. Kết quả một tát đánh xuống, chấn ra một bóng người, người kia không phải ai khác, đúng là Thiên Nguyên Thánh chủ! Tên trộm này còn trốn nhanh, nhoáng lên đã biệt tăm biệt tích không biết đã trốn đi nơi nào. Vừa quay đầu lại, ngày hôm sau Thiên Nguyên Thánh chủ đã triệu tập chúng môn phái Tu Tiên Giới ép nàng giải thích! Đây không phải là vừa ăn cướp vừa la làng muốn khơi mào chiến tranh giữa Nhân tộc và Yêu tộc, báo thù thành Thiên Nguyên bị diệt thì là gì? Giở trò quỷ gì đây, có bản lĩnh thì đao thật kiếm thật mà đấu võ!

Yêu tộc hùng hổ, Nhân tộc tất nhiên cũng không hèn nhát.

Chỉ là Nhân tộc cực kỳ kiêng kị uy danh của Thanh Lam, đây là đánh nhau hung ác mà có. Đại chiến thành Thiên Nguyên, mười tám vị Thái thượng trưởng lão cũng không làm xây xát một cọng lông tóc Thanh Lam, ngược lại mỗi người bị thương nặng bế quan không ra cửa, còn ai có thể đánh ngang với Thanh Lam?

Bên kia, Yêu tộc yêu khí tận trời cùng với tiếng giết giết giết ầm vang, tuỳ thời sẽ đánh tới đây.

Bên này, Nhân tộc vội vàng ứng chiến, một bên triệu tập đệ tử các môn phái tạo thành đại quân Tu Tiên Giới, đồng thời các phái quỳ cầu Nữ đế Khương Hoài Ưu ra tay làm chủ, trừ gian diệt hại.

Khương Hoài Ưu nhắm mắt ngồi thiền như đi vào cõi thần tiên lĩnh ngộ huyền bí của trời đất, bỗng nhiên nàng bị kinh động, mở mắt ra dùng thần niệm đảo khắp trời đất. Nàng dựa vào một sợi Nguyên Thần trên khối ngọc treo trên người Đế Long, liếc mắt một cái đã tìm được Đế Long đang nằm trong long mạch dưới lòng đất của một ngọn núi lớn, lập tức ngạc nhiên mà co rút con ngươi lại một chút.

Nàng liếc thấy một người có bộ dáng, hơi thở giống mình y như đúc đang lẻn vào long mạch, thâm nhập trong linh thạch rút ra linh khí của long mạch. Người nọ xoè năm ngón tay đánh một chưởng, linh khí cả long mạch hội tụ thành một dòng khí chảy vào tay nàng, nháy mắt cả một tòa quặng linh kéo dài qua mấy ngàn km được hình thành từ long mạch nhỏ bị rút cạn linh khí. Khương Hoài Ưu lại thăm dò người nọ, vẫn là nhìn không thấu căn nguyên em ấy. Nhưng từ đôi mắt sáng ngời có thần kia cũng đã nhìn ra vài phần khác với ngày xưa. Đôi mắt sâu thẳm giống như có thể nhìn thấu trời đất, trong sáng đến mức không dính một hạt bụi nhỏ, dưới hàng mi cong đôi mắt khẽ mở trong nháy mắt cả thế giới bên người nàng đều sáng bừng theo, khi đôi mắt nhắm lại hết thảy đều trở về yên tĩnh.

Khương hoài Ưu tim đập thình thịch, loạn nhịp nhìn Đế Long, đôi mắt xinh đẹp không chớp mà nhìn chằm chằm con ngươi Đế Long.

Đế Long cảm giác được có người dùng niệm lực quét trên người nàng, trong lòng chấn động, cô quay đầu nhìn theo phía niệm lực quét ra, liếc mắt một cái nhìn thấy Khương Hoài Ưu đang khoanh chân ngồi bên thác nước trên ngọn núi xanh. Hơi nước hôi hổi như màn sương mù và mây diễm lệ, áo xanh như đóa sen thân như tuyết ngọc, một đôi mắt lạnh nhạt thâm thúy không vương bụi trần đang lẳng lặng trông về phía cô. Cô thấy là Khương Hoài Ưu, lập tức nhẹ nhàng thở phào, nhếch miệng cười cười nhìn Khương Hoài Ưu.

Khương Hoài Ưu thu hồi niệm thần quét trên người Đế Long, cũng không điều tra vì sao Đế Long lại hóa thành bộ dáng của nàng. Nàng lại dùng tầm mắt đảo qua khắp nhân gian, thình lình nhìn thấy nội môn của các môn phái Tu Tiên Giới bày ra dàn tế, Thánh chủ tự mình chủ trì nghi thức tế lễ, là đang kêu gọi nàng.

Tầm mắt nàng lại rơi xuống Nam Cương, chỉ thấy cờ tinh* tung bay khắp các bộ tộc Yêu tộc, Yêu tộc bày binh bố trận, toàn bộ biên giới Nam Cương khí thế hùng hồn.

Chú thích:

Cờ tinh (hay còn gọi là Tinh kỳ): cờ đầu cán có gù, quanh cờ có rìa viền trang trí. Cờ này thường dùng để đi sứ (ở Việt Nam).

Ví dụ: Long Tinh Kỳ ở Việt Nam



Khương Hoài Ưu lại dời tầm mắt đến các long mạch quặng linh tương ứng với các môn phái tu tiên, tức thì hết sức ngạc nhiên.

Sau một lúc lâu, một âm thanh thâm trầm truyền trong trời đất: "Không phải Thanh Lam". Âm thanh không lớn, nhẹ nhàng mềm mại lại lộ ra chút lạnh nhạt như tảng đá đập vào trong lòng mọi người.

Nữ Đế Nhân tộc Khương Hoài Ưu lên tiếng!

Tuy không thấy người, nhưng âm thanh kia cũng đủ uy hiếp làm cho mọi người Tu Tiên Giới và Yêu tộc trong lòng run sợ.

Tự nhiên Thanh Lam cũng nghe được giọng nói của Khương Hoài Ưu, nàng lấy pháp lực truyền âm, âm thanh truyền đến mỗi một góc chân trời, nàng kêu lên: "Khương Hoài Ưu, đương nhiên không phải tôi! Theo tôi thấy, là cô đang gây rối hả?"

Nữ đế Khương Hoài Ưu lặng im hồi lâu, môi đỏ hé mở nhẹ nhàng mà truyền ra hai chữ: "Đế Long"

Đế Long mới vừa chui vào long mạch trong quặng linh chuẩn bị hấp thụ linh khí nghe vậy lập tức ngẩng đầu cái 'Rắc', thầm kêu: "Khương Hoài Ưu, sao cô bán đứng tôi vậy!"

Hai chữ "Đế Long" từ trong miệng Khương Hoài Ưu vừa ra, toàn bộ Tu Tiên Giới ồ lên!

Thanh Lam một câu: "Đồ con rùa rụt cổ" tức giận mắng tiến vào trong tai mỗi người. Nàng lạnh giọng lại rống giận: "Con rồng nhỏ, cô lăn ra cho tôi! Cô vậy mà đào hố cho tôi nhảy! Đem long mạch Nam Cương ăn trong bụng nhổ ra!".

Mọi người Tu Tiên Giới: Yêu Thần Thanh Lam cư nhiên cũng bị Đế Long chơi một vố.

Nhưng tất cả mọi người rất nhanh đều ý thức được một việc: Không thể để Đế Long tiếp tục ăn, thứ này là Chân Long hạ phàm, chân chính tiên, cái bụng tuyệt đối còn lớn hơn Thanh Lam, Nữ đế Khương Hoài Ưu đều bị nó ăn nghèo, long mạch cả thiên hạ cũng không đủ nó ăn!!!

Thiên Nguyên Thánh gặp tai ương nghiêm trọng nhất, Thiẻn Nguyên Thánh chủ lập tức cao giọng kêu gọi: "Cầu Nữ Đế chủ trì công bằng, nếu Đế Long còn mạnh ăn mạnh hấp long mạch thiên hạ như vậy, vạn vật sinh linh nguy rồi."

Khương Hoài Ưu cũng là bất đắc dĩ. Nàng tận mắt nhìn thấy Đế Long đi đào quặng, không nghĩ tới trong chớp mắt giây lát, "Thợ mỏ" này xém đào sạch môn phái tu tiên khắp thiên hạ. Nàng có thể bảo Đế Long không được ăn, không rút ra tinh hoa linh khí long mạch sao? Đế Long không trưởng thành, khó mà phá được phong ấn pháp trận.

Để Đế Long tiếp tục ăn, linh khí hành tinh này không sớm thì muộn cũng sẽ khô kiệt, đến lúc đó muốn tu tiên cũng không thể, thành tiên càng miễn bàn.

Khương Hoài Ưu truyền âm Đế Long: "Em một vừa hai phải thôi."

Đế Long trả lời: "Tôi chưa có ăn no. Lúc vừa sinh ra đáng lẽ tôi sẽ hấp thu tinh hoa vũ trụ trực tiếp hóa thành rồng trưởng thành, hiện tại muốn trưởng thành cũng phải cần đủ tinh hoa linh khí trời đất. "

Khương Hoài Ưu ngơ ngác mà nhìn con rồng tham ăn này. Khi em ấy được tạo ra chính là hút hết toàn bộ linh khí của vài Thiên Hà, muốn ăn thành rồng trưởng thành, một cái hành tinh cũng không đủ nhét kẽ răng. Cho dù chỉ là Nguyên Thần ăn không hết nhiều như vậy, đoán chừng hành tinh này cũng không đủ em ấy ăn.

Nàng truyền âm Đế Long: "Em mà ăn tiếp hành tinh này cũng nên khô héo."

Hai hàng lông mày Đế Long nhíu chặt, mặt nhăn nhó mà nhìn về phía Khương Hoài Ưu.

Khương Hoài Ưu nhìn thấy Đế Long mang khuôn mặt giống mình y đúc lại làm ra bộ dáng khó ở kia, không khỏi đau đầu mà xoa xoa cái trán, lại truyền âm Đế Long: "Em có thể đừng mang bộ dáng của tôi được không? Tôi giúp em đòi Tu Tiên Giới năm nghìn tấn linh thạch, em không rút linh khí long mạch chặt đứt căn cơ các môn phái tu tiên nữa, có được không?"

Đế Long tính toán ở trong lòng một chút hỏi: "Năm nghìn tấn linh thạch có bao nhiêu?"

"Khoảng bằng sản lượng mấy cái long mạch nhỏ."

Đế Long hỏi: "Nếu tôi không đồng ý thì sao?"

Khương Hoài Ưu hơi trầm mặc, sau đó nhẹ nhàng nói: "Trấn áp em."

Đế Long chạy nhanh kêu lên: "Năm nghìn tấn linh thạch, một ký cũng không thể thiếu."

Khương Hoài Ưu gật đầu, truyền âm Tu Tiên giới, để bọn họ cấp cho Đế Long năm nghìn tấn linh thạch, việc này dừng ở đây.

Người của chúng tiên môn Tu Tiên Giới nghe vậy thiếu chút nữa ói ra máu! Đế Long đào bọn họ nhiều linh thạch như vậy, gốc gác đã đào đi một nửa, cho rằng mời ra Khương Hoài Ưu có thể được chữa cháy. Kết quả tới thêm một người cướp linh thạch tồn kho.

Thanh Lam nghe được Khương Hoài Ưu lời nói, nhịn không được mắng mẹ ơi, kêu câu: "Quá độc ác!" Ngẫm lại trước kia nàng ăn có bao nhiêu đâu nha, đây mới chân chính là miệng rộng.