Đẻ Thuê Cho Phương Thiếu

Chương 30



Sáng 6h cô giật mình ngồi dậy, hôm nay cô phải đi học,cô lật đật mặc đồ anh níu tay cô lại...

- Đợi anh...

- Không được,em phải đi liền...hôm nay quan trọng lắm...

Cô nhanh chạy xuống phòng thay đồ, mà quái lạ không thấy Bội Trân đâu,đi học sớm vậy sao???

- Bội Trân đi lúc 4h sáng...em đừng quan tâm nó làm gì...( chị giúp việc)

- Dạ em biết rồi, em đi đây chị...

Phóng ra khỏi nhà thật nhanh, 7h cô có tiết học rất quan trọng…chạy vào trường như điên...sân trường kì lạ khắp nơi sao toàn giấy trắng rơi đầy hết.. họ cúi xuống lấy tờ giấy lên đọc cái gì đó...cái gì cô nghe loáng thoáng.. Nhã Vy?? ĐẺ THUÊ??? cô khựng lại...tờ giấy gió bay tấp vào chân cô...cúi người xuống cô thấy họ tên mình...tim cô đọc nhanh, tay cô run run cầm tờ giấy trên tay..mắt cm cố mở to đọc dòng chữ in trên tờ giấy A5...

Trần Nhã Vy lớp 19LT2B bán thân đẻ thuê lấy tiền con người mất nhân cách, xem thường thân thể ba mẹ sinh ra. Ai có nhu cầu qua đêm xin vui lòng

phone: 0124654xxxx....

Tên cô, số điện thoại cô, cầm tờ giấy run run trên tay, cô nhìn khắp sân trường ai ai cũng đọc nó...Cô khóc khi thấy Lý Bội Trân đứng phía xa...Tri Kỉ!

- Mày được lắm Lý Bội Trân...đúng mày thâm hơn dái chó...(cô xé tờ giấy vừa xé mà lòng cô tan nát)

Ngày hôm đó mưa lất phất bay nhìn cái đống giấy trắng khắp sân trường cô lao vào như điên, cô lật đật cúi xuống gom hết giấy xung quanh cô cứ lao vào như con thiêu thân tụi nó thấy cô làm vậy.

Con đó là Nhã Vy???

- Trần Nhã Vy là nó?

Bây giờ còn có vụ đẻ thuê hả mày?

- tao nghe cứ tưởng trên phim?

- Đúng là nhìn bên ngoài không đoán được?

- Con này ngu quá ngu...

- Chết mẹ chơi ngu sao đi học tiếp??

- Có phải nhỏ lớp mình không mày? Nhỏ học giỏi?

Tụi nó bước lại gần chỉ chỏ cô, hết đứa này tới đứa khác buông lời cay đắng,cô lúc đó không nghĩ được gì cô cứ cố lấy gom tất cả nhục nhã quá chỉ muốn gom hết nó đi...để mọi người không biết, gom hết đi chứ không muốn ai đọc được cả trường sẽ biết thì cô nhục nhã, nhục quá thì làm sao đi học??? Cô thật ngu ngốc...nước mắt cô cứ rơi,cô cứ thút thít mà không dám khóc to...nén đau đớn trong lòng...cô đau ở 1 chỗ khi đọc đi đọc lại dòng chữ..

- Con người mất nhân cách, xem thưởng cha

ba mẹ sinh ra.Đọc đến câu này cô đau đớn lắm...nếu cha mẹ cô biết thì sao?cô sẽ sống thế nào? Mọi việc quá trái ngang 1 phần cô ngu ngốc mù quáng... nhưng 1phần chẳng phải cô bị bà chủ trọ bỏ bùa mà?

Lý Bội Trân tiến lại gần cô,đắc ý lắm, cái mặt chưa bao giờ thấy kinh tởm đến mức đó...cô đứng dậy tiến lại gần...2 đứa dần tiến lại mặt đối mặt giữa sân trường...Xung quanh mọi người bao quanh,cái gì lạ vì 1 thằng đàn ông???

Cầm đống giấy cô quăng mạnh vào mặt cô ta...

- Sao đến mức này Bội Trân? Tao có tệ lắm không Trân?

Tao không nghĩ đến mức này?

- Ai bảo mày được ngủ với Khải Minh, còn tao thì không?

Mày thèm đến mức đó à?

- Uhm...thèm, rất thèm là đằng khác!

- Chị chị em em cướp cây cà lem của chị à? Tao không ngờ vì 1người đàn ông mà mày hành động ngu lắm Bội Trân...chúc mừng mày sắp bị kỉ luật! Cái việc mày làm nó không làm cho Khải Minh thích mày đâu, cái đầu mày nông cạn quá nên thi mới 2.0 á!

- Haha kỉ luật, bằng chứng nào tao làm? Mắc cười!

Cô nói mà nước mắt cứ thi nhau rơi...rơi mà cô chẳng biết là mình đang khóc nữa, cô biết không nên khóc, phải mạnh mẽ...nhưng lúc này cô không thể...thật sự không thể nữa...

- Mày cũng chỉ đến đây thôi...nhục lắm đúng không? (cô ta nói vừa nói vừa cười trên nỗi đau của người cô,cô biết nó đang đắc ý khoái chí lắm)

Cô nhìn cái mặt của nó không nhịn được nữa,cô tát nó....

- Cái tát đầu tiên tao dành cho mày...còn cái thứ 2.....(cô vừa tát nó vừa nói,Đang nói chưa dứt câu cô ta nhận liền 2 cái tát)

- Anh Minh...sao tát em, anh là đàn ông sao lại đánh em...huhu...em là...

- Cô là gì??? (anh chỉ mặt Bội Trân)

Tại sao anh lại xuất hiện lúc này, tay cầm tờ giấy chắc chắn anh đã đọc rồi..cô bế tắc...

- Em là người thứ 14 mà anh...

- Có biết vì sao tôi vẫn cho cô ở nhà tôi không? Cô tưởng tôi thích cô? Muốn ngủ với cô?Nếu không thích sao anh không đuổi em đi? Anh vẫn chấp nhận cho em ở đó thôi!

- Để cô ở đây để cho Vy Vy nhận ra con người cô, tình bạn của cô…để tôi chứng minh tôi không phải là loại đàn ông ăn tạp như Vy Vy đang nghĩ...những thứ cô mua để quyến rũ tôi...tôi cảm thấy dơ bẩn...

- Dơ bẩn....? Đàn ông ai chả thích vậy? Sao anh phải lừa dối bản thân?

- Cô nằm phơi 10 ngày 10 đêm như mực khô tôi cũng không đụng vào cô, đừng có mua mấy bộ đồ rẻ tiền làm trò hề nữa. Cô nghĩ cô muốn có thai là cô có sao...cô định ngủ với thằng khác cho cô có thai rồi cô đem ra uy hiếp tôi, trò này cũ rồi!

- .....( cô kéo tay anh)

- Cái gì càng kín thì càng hở, càng đóng thì càng mở...càng bí ẩn thì càng quyến rũ…đừng mặc chiếc áo sinh viên rồi hành động chẳng khác nào mấy con đĩ...nha!

- Anh...(nó hét lên)

Đám sinh viên tự nhiên vỗ tay la hét um sùm

lên...mặt cô ta tím ngắt lại, môi rung lắp

bắp không nói nên lời...Anh sĩ nhục cô ta 1 cách tàn nhẫn...

- Thì ra con Nhã Vy bị chơi xấu...

- Con Bội Trân chơi bẩn vậy?

- Kiểu này cô ta bị kỉ luật chắc..

- Đuổi học là chắc....

Tụi nó la hét lên bắt đầu xúm vào chửi cô ta...bảo vệ trường cùng 2 thầy trong phòng đi

ra vì gió bay giấy bắt đầu bay khắp nơi...cô nhục nhã quá...mặc dù anh ra tay bảo vệ cô, nhưng tim cô bị tổn thương sâu lắm rồi...cô quay mặt chạy đi...

- Vy Vy....( anh gọi tên cô vẫn dịu dàng như thế)

Cô cứ chạy đi ra khỏi cánh cổng trường,cô mặc kệ tất cả,vừa chạy vừa khóc như 1 người điên,anh chạy theo cố nắm tay cô lại...