Điên Rồi Sao Ngươi Gọi Cái Này Là Mục Sư

Chương 5: Mục Sư không phải chỉ là hỗ trợ sao?



Thật không may là, Thần Eros không trả lời.

Giang Thần cũng không tỏ ra kinh ngạc, anh nhìn quanh một vòng, bắt đầu tìm kiếm người lập tổ đội. Chỉ là.. cỏ rất nhiều người đã đến đây, nhưng không có quá nhiều người là nữ giới. Hơn thế nữa, dường như họ cũng đều có tổ đội riêng. Thật là một sự tệ hại!

Lúc không cần thì gái đẹp lại chủ động tìm đến, tới lúc cần thì lại chẳng thấy ai.

Giang Thần nghĩ đến đầu thôn tân thủ, nơi đó chắc phải có rất nhiều người chơi là nữ.

Vừa mới ra khỏi ngôi đền đổ nát, trước mặt Giang Thần là một người với tay cầm thanh trường kiếm, tay kia là một cái khiên lớn. Đó chính là nữ Chiến Sĩ khi nãy, Thanh Anh.

Tổ đội sao? Nhất định phải lập tổ đội!

【Bạn đã mời người chơi "Thanh Anh" gia nhập tổ đội. 】

【Lời mời không thành công! 】

Nhận được thông báo, Giang Thần liền có chút kinh ngạc. Trời đất! Vừa rồi còn tỏ ra khó chịu, giờ thì thật khó để có thể gia nhập tổ đội.

Phía bên Thanh Anh cũng tương tự hiện lên một dòng thông báo.

【Người chơi "Phàm Trần" mời bạn gia nhập tổ đội. 】

【Gia nhập thất bại! Bạn đã tham gia vào một tổ đội khác. 】

Thanh Anh cũng tỏ ra hết sức bất ngờ. "Phàm Trần" không phải chính là cái tên đồng nam đẹp trai kia đó sao! Hắn ta vừa mời gia nhập tổ đội. Rốt cục là ở hướng nào?

Thanh Anh dõi mắt tìm kiếm, liếc sang bên cạnh đã thấy cách đó không xa là Giang Thần đang bước tới.

Vừa hay lúc đó, một Pháp Sư bước tới, nhìn Thanh Anh rồi nói: "Tổ đội đã đủ, đi thôi!"

Đi cùng gã đó là một Cung Thủ và một Chiến Sĩ khác. Ba người này dường như không thể rời nhìn Thanh Anh, Cung Thủ kia vừa cười vừa nói: "Thật vinh hạnh khi có một mỹ nhân trong tổ đội của ta!"

"Có người đẹp ở đây là có thêm động lực hạ quái rồi." Chiến Sĩ cùng đội cũng nở ra một nụ cười giả lả.

Đây chính là tổ đội của Thanh Anh. Vậy mà bây giờ tên kia lại mời cô tham gia tổ đội với hắn, thực sự là.. Thanh Anh có chút bối rối. Phía bên kia, Giang Thần cũng đã chuẩn bị rời đi.

Thanh Anh quyết định đưa ra một lựa chọn dứt khoát, cô quay lại nói với tổ đội: "Thật là ngại quá, tôi muốn gia nhập một đội khác rồi."

Nói xong, cô dứt khoát rời khỏi tổ đội hiện tại, hướng về phía Giang Thần mà gửi một yêu cầu.

【Người chơi "Thanh Anh" muốn gia nhập tổ đội. Đồng ý? 】

Giang Thần nhận được thông báo, liền lập tức nhấn nút đồng ý.

【Người chơi "Thanh Anh" gia nhập tổ đội! 】

【Bạn đã kích hoạt hiệu ứng Eros Chúc Phúc: 1. CD giảm 50% 2. Tiêu hao MP giảm 50% 3. Chất lượng vật phẩm rơi ra +1】

"Tiểu ca ca, đợi ta với!" Thanh Anh vội vàng đuổi theo Giang Thần.

"Sao lại thoát rồi?" tên đội trưởng Pháp Sư kia ngẩn người.

Chiến Sĩ: "Dám đùa giỡn với ta sao?"

Cung Thủ: "Nàng ta đi tìm tên Mục Sư kia kìa." Hắn nhận ra Thanh Anh đang chạy đuổi theo một Mục Sư. Điều khó chịu hơn chính là, tên Mục Sư kia có vẻ rất đẹp trai. Ba người vốn đã có cảm tình với Thanh Anh, nhìn cô rời đi, trong lòng hẳn là rất khó chịu.

Nhưng không vấn đề gì, nơi này vẫn đang là khu vực an toàn. Dù cho có tức giận, việc bạn làm được chỉ có thể là kìm nén mà thôi.

Tuy nhiên, cái cảm giác khi mà giây trước vừa có một cô gái xinh đẹp đang trong tổ đội với mình chuẩn bị đi đánh quái, mình sẽ có cơ hội thể hiện các kỹ năng nhằm lấy lòng cô gái đó. Nhưng chỉ giây tiếp theo, người ấy đã không còn nữa.

Cảm giác ấy thật không dễ chịu chút nào!

Nhưng mà rốt cục thì họ cũng chỉ biết để cho hai người kia rời đi mà thôi.

★★★★★★

"Tiểu ca ca, huynh không đi giết Dê Đỏ sao?" Thanh Anh đi phía sau Giang Thần đội nhiên hỏi.

"Hiện giờ có đi cũng không kịp nữa. Đừng quá lãng phí thời gian."

NPC tại ngôi đền đổ nát nhiều nhất cũng sẽ rời đi sau 20 hoặc 30 phút. Nếu mà bây giờ chạy đi săn dê, thì không đủ thời gian giao lại nhiệm vụ nữa. Giang Thần biết rất rõ điều này. Đa số những người chơi bây giờ mới bắt đầu đi săn dê, thì quả thật là vô ích.

"Thế nghĩa là sao?" Thanh Anh ngưng lại một lát, đúng là ông lão áo choàng xám kia đã nói sẽ không ở lại lâu. "Ca ca, vậy bây giờ chúng ta sẽ đi đâu?"

"Đi luyện cấp thôi. Cô chỉ cần đi theo là được. Còn nữa, đừng có gọi ta là tiểu ca ca. Gọi bằng tên đi." Giang Thần đáp ngắn gọn, lẳng lặng tiến về phía trước.

"Ừm, được rồi.. Phàm Trần.. ca ca." Thanh Anh ngoan ngoãn theo sau.

Hai người đi bộ được gần 20 phút, khi đã cách xa tân thủ thôn thì mới dừng lại. Nơi đây là một khu đất hoang nằm phía tây của khu Lam Nguyên. Lúc này bầu trời cũng đã bắt đầu nhá nhem tối. Đêm tới rồi. Thời gian ban đêm trong game là từ 23 giờ đến 1 giờ. "Hóa ra cũng có ban đêm." Thanh Anh lẩm bẩm.

Đứng trước vùng đất hoang vắng này, lại còn giữa lúc trời đêm. Cô không khỏi cảm thấy bối rối. May mắn thay, nhờ có ánh trăng sáng trên bầu trời mà cô vẫn có thẻ nhìn được mọi thứ xung quanh. Thanh Anh có thể cảm nhận được những con sói rừng đang lảng vảng phía không xa.

【Sài Lang lv5】

Một con quái với lượng HP là 1000, gấp 5 lần Dê Đỏ. Điểm phòng thủ của nó cũng cao gấp đôi. Hiển nhiên là các người chơi tân thủ không thể tiêu diệt được nó ở giai đoạn này. Chúng có lượng máu quá lớn, và cũng có khả năng phòng thủ rất cao.

Nhưng đối với Giang Thần thì lại là chuyện rất đơn giản. Hiện tại anh đã đạt cấp 5, có 60 AP, kỹ năng Hồi Phục lại có sát thương cộng thêm vô cùng ấn tượng. Quan trọng nhất là, kỹ năng này có thể bỏ qua phòng thủ của đối phương.

"Phàm Trần ca ca, muội mới cấp 3, ca ca muốn diệt quái cấp 5 sao?" Thanh Anh ngạc nhiên hỏi lại.

Cô liếc nhìn cấp độ của Giang Thần, mặc dù cũng đang là cấp 5, nhưng mà anh ấy chỉ mà Mục Sư thôi mà. Tổ đội này dường như không thể gây đủ sát thương. Có thẻ đánh lẻ từng con một hay không?

"Nếu như muội cố gắng, cũng không phải là không làm được. Phàm Trần ca ca, huynh hãy yểm trợ cho muội!"

Trong đầu Thanh Anh hiện lên một hình ảnh, nàng ở phía trước giương khiên giết quái, chàng ở phía sau dang tay che chắn. Dưới ánh trăng, khung cảnh này thật là lãng mạn!

Nhưng..

Ca ca này chẳng phải là trai cong hay sao?

Vừa nghĩ đến thôi, tâm trạng hưng phấn của Thanh Anh bắt đầu đổ sụp. Giang Thần liếc nhìn dáng vẻ cô gái bên cạnh đang từ cười khúc khích dần chuyển qua ủ rũ. Trông thì có vẻ xinh đẹp, tại sao lại ngốc đến thế chứ?

Haiz.

Thôi bỏ đi, dù sao đó cũng là điều kiện để kích hoạt Buff, chỉ cần cô ta không quấy rối là được.

"Cô qua bên kia ngắm cảnh đi, đừng có lại gần đây, cũng đừng có dắt quái về, cũng đừng làm ảnh hưởng đến ta là được." Giang Thần nói xong liền tiến đến chỗ một con sói rừng ở gần nhất.

"Hả?" Thanh Anh ngây người.

Đi ngắm cảnh sao? Lẽ nào huynh ấy muốn tự mình solo? Nhưng mà Mục Sư solo thế nào được? Phải chăng mình nghe lầm?

Trước khi Thanh Anh kịp lên tiếng hỏi, Giang Thần từ phía xa đã tung ra một đòn trị liệu.

【-120】

Nhìn thấy điểm thiệt hại vừa bay ra trên đầu con sói, mắt Thanh Anh mở to đầy kinh ngạc. Trong đầu cô lúc này đang là vô vàn các câu hỏi.

Tại sao lại có một kỹ năng gây sát thương cao như vậy? Cô đã từng thấy các pháp sư thi triển kỹ năng của mình. Một phép Cầu lửa chỉ gây ra từ 30 đến 40 sát thương.

Vậy mà bây giờ.. lại có một kỹ năng gây ra hơn 100 điểm sát thương?

Hơn thế nữa đó lại là một Mục Sư

Mục Sư không phải chỉ là hỗ trợ sao?