Độc Sủng Vương Gia Hắc Khuyển

Chương 14-1: Bái Sư Tu Luyện 1



Đã mười lăm năm rồi bà không thấy ai sở hữu sức mạnh này, mười lăm năm trước bà từng biết hai người. Mộ là con trai bà đã bị người ta sát hại còn một là nội tôn chính tay bà đã.... Nhớ lại những kí ức không vui khiến tim bà nhói một cái, khuôn mặt thoáng hiện nỗi bi thương, thống khổ.

Sức mạnh tỏa ra ngày càng mạnh, lão bà bà liền dùng mây bay để xem xét thử. Đến nơi, xung quanh mặt đất đều bị nứt ra làm hai tạo thành những khe vực thẳm, phía dưới những khe không ngừng có tiếng nổ lốp bốp của nham thạch. Cây cối như con rắn di chuyển, quấn vào nhau tạo thành những cột chọc trời. Bầu trời âm u, sấm chớp đùng đùng, nhìn vào chỗ này không khác gì địa ngục. Đây rõ ràng chính là sự hỗn loạn của mạch ngũ hành gây nên.

Tiểu Điệp sợ hãi không biết làm sao, gặp được lão bà bà như bắt được vàng, nàng mừng đến phát khóc. Nàng chỉ là ngồi bên mép sông, bỗng nhiên cây cối ở dâu trườn đến, mặt đất thì rung chuyển dữ dội, nàng giật mình, lùi ra sau thì nó càng tiến đến gần, nàng định lấy lửa để thiêu trụithì mặt đất bỗng dưng nứt ra nuốt trọn quả cầu lửa của nàng, nàng dùng lôi điện nhưng cũng không tốt hơn, dường như nàng càng phản kháng thì tình hình càng trở nên tồi tệ, cuối cùng là biến thành cái dạng này đây. Rốt cuộc là nàng đã làm sai cái gì kia chứ!!!

Lão bà bà niệm chú, xung quanh người phát ra tia sáng, ngay lập tức mọi thứ dần trở lại như cũ. Bà thở phào ra nhẹ nhõm. Cũng may, ngũ hành này vẫn còn ở giai đoạn sơ cấp nên có thể dễ dàng khống chế được. Bà đáp xuống đất, quét ánh mắt giết người về phía Tiểu Điệp. Mạch ngũ hành hỗn loạn rõ ràng là do từ nha đầu này gây nên, thông thường hiện tượng này chỉ xuất hiện ở nam hài nhi, nữ hài nhi hai ba tuổi không ngờ lần này lại xuất hiện ở một nha đầu tầm hai mươi tuổi.

“Xú nha đầu, ngươi vẫn chưa thể điều khiển mạch ngũ hành?”

Tiểu Điệp thoáng bất ngờ, sau đó gật đầu đáp: “Ân”

Lão bà bà lại hỏi tiếp: “Ngươi biết bản thân mình có mấy mạch hay không?”

Tiểu Điệp tiếp tục lắc đầu: “Hình như có hai mạch.”

Mặt lão bà bà xám như tro, liền kéo tay nàng rồi nói: “Đi theo ta”

Tiểu Điệp không hiểu gì cả nhưng vẫn ngoan ngoãn đi theo. Vào trong nhà, lão bà bà dặn nàng đứng yên tại chỗ còn bản thân đi vào trong phòng ngủ dường như lấy gì đó. Một lát sau bà đi ra, trên tay còn kèm theo một quả cầu thủy tinh to bằng trứng đà điểu, bà để quả cầu lên bàn rồi xoay sang Tiểu Điệp nói: “Đặt hai tay của ngươi lên quả cầu”

Tiểu Điệp làm theo, sau khi bà bà niệm chú, quả cầu lần lượt phát ra ánh sang màu vàng, màu xanh lá, màu xanh dương, màu đỏ, màu nâu, cuối cùng là phát lên màu trắng tinh khiết.

Quả nhiên nha đầu này là một Thiên Thuật.

Lão bà bà định bảo Tiểu Điệp bỏ tay xuống thì chợt ánh sáng tinh khiết của quả cầu nhạt dần, phía dưới quả cầu xuất hiện tia sáng màu đen, lúc đầu nhạt sau đó đậm dần từ từ lan lên phía trên, nhuộm đen cả quả cầu. Cả người lão bà bà khẽ chấn động. Màu đen kia…. thật ra là sức mạnh gì?

“Ngươi bỏ tay ra được rồi đó” Lão bà bà nhàn nhạt nói. W𝙚b‎ đọc‎ nhanh‎ tại‎ ⩵‎ T𝑟ù‎ mT𝑟uyện﹒vn‎ ⩵

Tiểu Điệp nhẹ buông bàn tay mình ra, nhưng ánh mắt vẫn không rời khỏi quả cầu.

“Bà bà, những ánh sáng lúc nãy là gì?” Mặc dù nàng không hiểu những ánh sáng kia là gì nhưng nàng lại cảm nhận được chúng có liên quan đến những khả năng kì lạ của nàng.

Lão bà bà nhìn Tiểu Điệp từ tốn giải thích: “Những ánh sáng đó tượng trưng cho mạch ngũ hành, kim mộc thủy hỏa thổ, và màu trắng chính là hệ quả của chúng, ngươi là một Thiên Thuật, theo như súc thể kia thì ngươi chính là một Thiên Thuật của tộc Bạch Lang”

Tiểu Điệp thoáng sững sờ. Sao nàng là một Thiên Thuật ư? Lẽ nào lại như vậy......