Độc Tôn Tam Giới

Chương 3451: Chủ động gia nhập




Được sắp xếp vào trong Lưu Ly cung, tâm tình các tu sĩ này rung động rất lớn. Cảm nhận loại nội tình truyền thừa cường đại của Lưu Ly cung, loại khí chất siêu nhiên này khiến cho ở sâu trong lòng bọn họ cảm thấy tự ti mặc cảm. Nếu như có thể tu luyện trong tông môn thượng cổ như vậy, đây quả thực là chuyện hạnh phúc tới bực nào a.
Vạn Uyên đảo đối với cương vực nhân loại gần đây đều có cảm giác ưu việt mười phần. Thực chất bên trong luôn xem thường cương vực nhân loại.
Hiện tại bọn họ triệt để phát hiện ra, loại cảm giác ưu việt này của Vạn Uyên đảo buồn cười tới cỡ nào.
Nói cho cùng, Vạn Uyên đảo chỉ là một nhà giàu mới nổi sau cuộc chiến phong ma thượng cổ, mà cương vực nhân loại là lạc đà gầy.
Chỉ đơn cử là truyền thừa của Lưu Ly cung thượng cổ này cũng có thể miểu sát thập đại thánh địa.
- Ha ha. Chư vị, những ngày qua thăm thú cương vực nhân loại, chắc hẳn thu hoạch của mọi người cũng không nhỏ, cảm khái rất nhiều a.
Già Diệp thần tôn mở miệng nói.
- Ài, đừng nói nữa. Trước kia ta đều cảm thấy cương vực nhân loại nhỏ yếu, cảm thấy cương vực nhân loại ngu muội, vô tri, giậm chân tại chỗ. Hiện tại xem ra người ngu muội là chúng ta a.
- Cương vực nhân loại như vậy, không tới trăm năm nhất định có thể khôi phục khí thế thượng cổ. Đối kháng ma tộc, tuyệt đối không phải là một câu nói suông.
- Hoàn cảnh tu luyện của Lưu Ly cung thượng cổ này thực sự khiến cho người ta không nỡ rời khỏi. Nhìn những khuôn mặt cũ kia, lúc trước đều là những gia hỏa cùng chịu khổ với chúng ta trong vô tận lao ngục, hiện tại biến hóa nhanh chóng, trở thành tu sĩ Lưu Ly cung thượng cổ, thực sự là tạo hóa trêu ngươi a.
Những người kia trong miệng bọn họ là những tu sĩ từng đầu nhập vào Quang Độ lão nhân, về sau lại đầu nhập vào dưới trướng Giang Trần.
Quang Độ lão nhân sau khi chết đi, nhóm người này trở thành tùy tùng của Giang Trần. Hiện tại lại trở thành nahan sĩ cao tầng của Lưu Ly cung, biến hóa này quả thực có chút lớn.
Đại bộ phận tu sĩ, ở sâu trong lòng kỳ thực đều hy vọng có chỗ dựa. Đều hy vọng hóng mát dưới đại thụ. Rất nhiều người tại sao lại biến thành tán tu? Không phải là bọn họ không muốn có chỗ dựa, không phải là không muốn có đại thụ để dựa vào. Mà do các loại nguyên nhân, làm cho bọn họ không tìm thấy chỗ dựa phù hợp.
Như Lưu Ly cung thượng cổ ai mà không động tâm cơ chứ?
Hoàn cảnh tu luyện này chính là thứ nằm mơ bọn họ cũng nghĩ tới.
Huống chi truyền thừa của đệ nhất tông thượng cổ, công pháp, tài nguyên, các loại nội tình hoàn toàn không phải là thứ mà bọn họ có thể tưởng tượng được.
Không thể không nói, trong lòng bọn họ động tâm.
An Già Diệp nhìn thấu tâm tư của mọi người, hắn mỉm cười nói:
- Lưu Ly cung thượng cổ chính là đệ nhất, nhìn qua, đệ nhất tông này so với thời đại huy hoàng lúc thượng cổ còn chưa khôi phục tới hai ba thành, đúng là lúc quảng nạp nhân tài. Chỉ tiếc chúng ta đều nhàn vân dã hạc, không chịu nổi ước thúc, khuôn sáo của tông môn. Nếu không chúng ta tự đề cử mình, Trần thiếu nhất định sẽ hoan nghênh. DÙ sao hiện tại cũng là lúc hắn cần dùng người a.
Lời này của An Già Diệp kỳ thực mang theo một chút ý tứ lạt mềm buộc chặt.
Tên tu sĩ thần đạo không có lông mày cười hắc hắc:
- Kỳ thực nhàn vân dã hạc thì nhàn vân dã hạc, có tông môn làm chỗ dựa cũng không tệ lắm.
- Đúng vậy, ta thấy Lưu Ly cung thượng cổ này đối với tu sĩ cũng không quá hạn chế. Những lão bằng hữu cũ trong Vô tận lao ngục nhìn qua vô cùng bận rộn trong Lưu Ly cung.
An Già Diệp cười ha hả:
- Sao nào? Chẳng lẽ chư vị động tâm? Muốn định gia nhập Lưu Ly cung thượng cổ hay sao?
- Ách, gia nhập hay không ta không nói trước. Nhưng mà hoàn cảnh của Lưu Ly cung này quả nhiên khiến cho người ta muốn hâm mộ không thôi. Thần kỳ nhất là Giang Trần thiếu chủ này rốt cuộc tu luyện thế nào? Ta hiếu kỳ nhất là tốc độ tu luyện của hắn. Đây quả thực là chuyện không thể dùng lẽ thường giải thích a.
- Đúng vậy, nếu như có thể có được một nửa tốc độ tu luyện của Giang Trần thiếu chủ này, đó cũng là tạo hóa rất lớn a.
- Trên người Giang Trần thiếu chủ này quả thực tràn ngập thần bí.
- Lại nói, quả thực ta cũng động tâm muốn gia nhập Lưu Ly cung.
Những người này kỳ thực trong đầu đều đang dao động. Thậm chí là vô cùng chờ đợi, chỉ là ngoài miệng bọn họ vẫn còn chút rụt rè.
An Già Diệp lại quỷ dị cười cười, không hề nghi ngờ, hắn đã hiểu rõ tâm tư những người này, hắn lập tức thở dài nói:
- Chúng ta dừng lại ở đây lâu như vậy. Nhìn mỗi ngày Giang Trần thiếu chủ đều vội vội vàng vàng ra cũng là vội vàng, chúng ta không nên quấy rầy nữa a.
- Ồ? Đi sao?
- Già Diệp đạo huynh cần gì phải gấp gáp như vậy? Chủ nhà còn chưa ý định tiễn khách, chúng ta vội vã rời khỏi làm chi? Dù sao Vạn Uyên đảo chúng ta đã không thể quay về, cương vực nhân loại này ở đây cũng thanh tịnh a.
An Già Diệp ra vẻ kinh ngạc:
- Cương vực nhân loại này mặc dù tốt, cuối cùng cũng chỉ là tha hương. Cố thổ chúng ta là Vạn Uyên đảo, cho dù không thể quay về, cũng không thể hồi hương lại sao?
- Lời này của Già Diệp đạo huynh sai rồi. Tu sĩ Vạn Uyên đảo, căn cơ là ở cương vực nhân loại. Chúng ta cũng nên nhận tổ quy tông. Lại nói, chúng ta hơn phân nửa cuộc đời đều ở Vô Tận lao ngục. Nói tới cố thổ, chẳng lẽ trở lại Vô Tận lao ngục kia sao?
- Đúng vậy a. Ta cảm thấy cương vực nhân loại hiện tại linh mạch xuất hiện, quả thực thích hợp cho tu sĩ thần đạo chúng ta ở lại.
Những tu sĩ này mỗi một người thoạt nhìn đều không muốn rời khỏi.
Cũng không hoàn toàn là quyến luyến hoàn cảnh tu luyện ở Lưu Ly cung. Mà loại thế cục ngay ngắn rõ ràng của cương vực nhân loại khiến cho bọn họ có cảm giác an toàn rất lớn.
So sánh giữa hai nơi với nhau, hiện tại Vạn Uyên đảo khắp nơi đều là Ma tộc tàn sát bừa bãi, khiến cho bọn họ cực kỳ không ổn định, ăn bữa nay lo bữa mai.
Ai biết ngày nào bị ma tộc nhìn chằm chằm vào a.
Cương vực nhân loại trong giai đoạn hiện tại, căn bản không có ma tộc tàn sát bừa bãi, ma kiếp bộc phát, giai đoạn hiện tại cơ hồ không tạo thành bao nhiêu ảnh hưởng với cương vực nhân loại.
Hơn nữa bọn họ cũng nhìn ra, cương vực nhân loại từ trên xuống dưới đều chuẩn bị vì cuộc chiến phong ma thượng cổ. Một loại lực ngưng tụ xuất hiện, ngày càng rõ ràng trong cương vực nhân loại.
Một khi lực ngưng tụ hình thành, nhân tâm không cần phải nói.
DÙng nội tình và truyền thừa của nhân tộc. Dùng năng lực sinh sôi nảy nở của nhân tộc, tài trí thông minh, đối kháng với ma tộc, tuyệt đối có đủ tiền vốn.
- Già Diệp đạo huynh, nhìn ngươi có quan hệ không kém với Giang Trần thiếu chủ. Không bằng đạo huynh ra mặt nói chuyện với Giang Trần thiếu chủ, nói ý một chút. Nếu như chúng ta nguyện ý gia nhập Lưu Ly cung, có được hưởng thụ đãi ngộ của cao tầng hay không.
Có người cuối cùng cũng không nhịn được mà nói.
Những người khác đều nhao nhao gật đầu.
- Đúng vậy, thế cục tương lai, dường như đơn đả độc đấu không có đường ra. Loại thế lực đứng đầu như Lưu Ly cung, nếu như có thể trở thành một phần tử trong đó, quả thực là lựa chọn không tệ a.
- Có thể gia nhập đệ nhất tông thượng cổ, chúng ta cũng coi như làm rạng rỡ tổ tông a.
Những người này không những dao động, hơn nữa còn không hề che dấu.
Ánh mắt An Già Diệp nghiêm túc đảo qua mắt từng người, nghiêm mặt nói:
- Chư vị, khi các ngươi có quyết định này cũng đừng mong là xúc động nhất thời. Đây chính là tông môn đệ nhất thượng cổ, không phải là trò đùa. Một khi gia nhập, sẽ không có cơ hội đổi ý nữa đâu.
Đây cũng không phải là lời uy hiếp. Đệ nhất tông thượng cổ, không phải là chợ bán thức ăn, bọn họ muốn tiến vào thì tiến, muốn ra thì ra.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.