Dối Lừa

Chương 1



Editor: Rùa.

1.

Chồng tôi lừa dối tôi.

Tôi không muốn tin vào sự thật, nhưng thời gian anh ta vắng nhà ngày một nhiều hơn, thậm chí có đêm không về.

Anh ta luôn nói với tôi rằng gần đây công ty rất bận, nhưng tôi biết anh ta không ở lại công ty mỗi lần qua đêm bên ngoài.

Tóc vương trên âu phục, vết son trên vạt áo, mùi nước hoa nữ xa lạ.

Anh ta không hề giấu giếm chuyện bản thân mình phản bội tôi.

Anh ta từng nói rằng anh ta rất yêu tôi và chỉ yêu mình tôi, anh ta sẽ không bao giờ quan tâm đến những người phụ nữ khác.

Lúc ấy tôi thật lòng thật dạ tin tưởng anh ta, hoá ra tôi vẫn chỉ là một đứa ngốc.

Điều buồn cười chính là, kết hôn chưa đến một năm anh ta đã có tình nhân bên ngoài.

Lời đàn ông nói quả nhiên không thể tin.

Tôi hận anh ta!

Tôi muốn trả thù.

2.

Ngày trước chồng tôi đã thề độc trong ngày cưới.

Nếu anh ta phản bội hôn nhân của chúng tôi thì cuộc đời này sẽ không được chết già.

Vậy nên bây giờ tôi muốn anh ta thực hiện lời hứa.

3.

Vừa rồi lúc thắt cà vạt cho anh ta, tôi thấy trên cổ anh ta có một vệt đỏ lạ thường.

Nó đậm màu đến nỗi không thể biến mất sau một ngày.

Giống hệt với dấu vết để lại sau cổ tôi khi chúng tôi vừa kết hôn.

Nhưng gần đây chúng tôi không làm việc kia nữa.

Có phải người đàn bà kia đang khiêu khích tôi không?

Tôi cố hết sức giữ bình tĩnh, duy trì nụ cười tiễn anh ta ra cửa.

Đứng ở lầu hai nhìn xe anh ta dần biến mất trong tầm mắt, tôi không cười nổi nữa.

Tôi biết biểu cảm hiện tại của mình chắc chắn rất khủng khiếp.

Những thứ từng thuộc về tôi, dù tôi có không cần nữa cũng không thể cho kẻ khác.

Phải phá huỷ.

4.

Tôi mất cả tháng trời để tỉ mỉ vạch ra kế hoạch giết người hoàn hảo.

Bây giờ mọi thứ đã sẵn sàng, chỉ cần chờ một ngày thời tiết đầy sương mà thôi.

5.

Nỗ lực đã được đền đáp.

Cuối cùng hôm ấy cũng đến.

Tôi dậy sớm trang điểm rồi mặc vào chiếc váy yêu thích, hôm nay là một ngày trọng đại.

Trong gương, tôi vẫn xinh đẹp như ngày nào.

Anh ta quả là có mắt như mù.

Chồng tôi nhanh chóng thu dọn đồ đạc chuẩn bị đi ra ngoài, tôi cầm túi xách đi theo, ngỏ ý muốn cùng anh ta đi ra ngoài hôm nay.

Nhưng anh ta từ chối, hôn nhẹ lên trán tôi, nói rằng anh ta rất yêu tôi.

Tôi né tránh, anh ta hình như không phát hiện ra cảm xúc của tôi, chỉ ôm eo tôi một chút rồi bước ra ngoài.

Tôi không đi càng tốt.

Tuy ngồi trên chiếc xe bị tai nạn có thể giúp tôi tránh khỏi nghi ngờ, nhưng vẫn rất nguy hiểm.

Thôi vậy, phụ nữ vẫn nên đối xử tốt với bản thân một chút.

6.

Lúc cảnh sát gọi điện cho tôi, tôi vừa làm xong bộ móng mới.

Giọng anh ta nặng nề nói với tôi rằng chồng tôi đã tử vong ngay tại chỗ vì lốp xe bị nổ do vượt quá tốc độ cho phép.

Tôi cầm điện thoại im lặng một lúc, mọi chuyện dễ dàng như vậy à?

Anh ta cứ như vậy mà chết đi?

7.

Mãi cho đến khi nhận lấy thi thể lạnh như băng kia tôi vẫn chưa dám tin, Chúa ơi, tôi đã làm cái gì vậy?