[Đồng Nhân] [Harry Potter] Sánh Bước Cùng Người

Chương 26: Halloween



Bởi vì đã được Hiệu trưởng Dumbledore đồng ý và đánh tiếng, rất nhanh sau đó, thủ thư Pince đã tìm đến Jessica. Bà hy vọng Jessica 6 giờ mỗi ngày sẽ đến thư viện giúp bà xử lý một số việc vặt vãnh. Mà giáo sư Sprout cũng rất vui khi Jessica có thể đến nhà ấm giúp bà chăm sóc mấy cái cây vào khoảng 3 đến 5 giờ chiều những buổi không có tiết.

Vì thế, cuộc sống của Jessica Jones cũng bận rộn hẳn lên nhưng cô vẫn rất vui vì điều đó. Đối với cô mà nói, bài tập năm nhất cũng không quá khó, tất nhiên là trừ môn Biến hình khiến người ta đau đầu ra thì cô đều ứng phó tốt. Đương nhiên, môn thôi miên là ngoại lệ. À bí mật đừng kể cho ai, môn thôi miên thực chất là môn Lịch sử phép thuật Jessica trộm gọi ấy mà.

Trong những môn đấy thì môn cô giỏi nhất là môn Độc dược và môn Bùa chú. Mặt khác, môn bay của cô cũng khá được. Cứ bận rộn vì bài tập và công việc như vậy, Jessica đã đón ngày lễ đầu tiên ở Hogwarts - lễ Halloween.

Đêm trước Halloween, ở thư viện, Jessica, Lily và Snape vẫn hẹn nhau ở chỗ cũ. Không giống với Snape đang chuyên chú đọc sách, Jessica và Lily không có tâm tình đọc sách mà cứ thảo luận về lễ Halloween ngày mai.

"Chị Lily, lễ Halloween ở Hogwarts là kiểu gì?" Jessica hơi hơi nghiêng đầu, đôi mắt xanh đầy vẻ tò mò.

"Phù thủy cũng sẽ hóa trang rồi đi xin kẹo sao?"

"Đúng vậy! Vào Halloween, học sinh sẽ được tham gia tiệc tối và còn có thể gõ cửa phòng các giáo sư xin kẹo."

Lily nhìn quanh, cố ý đè thấp giọng nói tiếp "Cho dù là giáo sư McGonagall luôn nghiêm túc hôm đấy cũng sẽ tới tiệm Công tước Mật mua kẹo tặng học sinh."

"Uầy!" Jessica hưng phấn.

Từ nhỏ, Jessica đã rất thích và trông mong đến Halloween vì vào ngày này cô sẽ thu được rất nhiều kẹo. Nào là kẹo sữa, kẹo bơ lạc, kẹo tương vừng, kẹo bạc hà... Chỉ cần nhớ đến cô đã không thể khống chế mà kích động.

"Vậy hai người sẽ hóa trang thành gì?"

Nghe câu hỏi của Jessica, Lily cười lắc đầu. Nhìn Snape vẫn cúi đầu đọc sách như cũ, không có ý định trả lời, Lily đành phải tự mình giải thích: "Bọn chị không định hóa trang. Em không thấy rằng áo choàng phù thủy vốn đã là một loại trang phục kì lạ sao?"

"Hả? Thế thì không có ý nghĩa gì cả..." Jessica chu môi, chống cằm, tựa đầu oán hận nhìn về phía Snape vẫn đang chăm chú ngâm cứu sách vở.

"Snape, sắp đến Halloween rồi, anh có thể ngừng đọc sách một lúc được không?"

"O.W.Ls!" Snape vẫn cắm mặt vào sách, không kiên nhẫn nói ra một từ đơn.

"Cái gì cơ?" Jessica gãi đầu, không hiểu rõ ý Snape.

"Là cuộc thi còn chưa tới nửa năm nữa của tôi, Jones tiểu thư." Snape đóng sầm quyển sách lại, ngẩng đầu hung tợn nhìn Jessica đang tỏ ra ngây thơ vô (số) tội.

"O.W.Ls là một cuộc thi vô cùng quan trọng đối với mọi phù thủy. Nó không những là một trong những tiêu chí để chọn chương trình học vào năm sáu, năm bảy mà còn là tấm vé để mỗi phù thủy lựa chọn nghề nghiệp thích hợp. Tôi thiết nghĩ chắc đầu óc tiểu thư Jones đây đã bị kẹo xâm chiếm hết rồi nên mới hỏi câu hỏi ngu ngốc như thế!"

Nhìn Snape hình như vẫn định thấp giọng rít gào tiếp, Jessica vội vàng lấy hai tay đặt lên đỉnh đầu, tạo thành hình chữ thập. Cô làm ra vẻ khiêm tốn nhận sai, cười nịnh nọt xin tha.

"Em không nên quấy rầy anh đọc sách, đắm mình trong biển kiến thức bao la, vô tận. Em sai rồi, anh đừng tức giận nữa. Xin mời, mời anh tiếp tục đọc sách, em tuyệt đối cam đoan sẽ không quấy rầy!"

Nhìn vẻ chân chó tươi cười nịnh nọt của Jessica, Snape đành phải đem lời châm chọc đã vọt tới miệng nuốt trở lại. Cứng ngắc xoay người, thiếu niên tóc đen một lần nữa đem tầm mắt chuyển về sách vở trước mặt nhưng lại phát hiện dù cố gắng ra sao anh cũng không thể tập trung lại mà cứ suy nghĩ theo đề tài Jessica vừa nhắc.

Đối với anh, Halloween so với ngày thường chỉ khác nhau ở chỗ Đại sảnh đường trang trí đẹp hơn và bữa tối phong phú hơn chút. Về phần mấy cái trò xin kẹo trẻ con kia thì nó chưa bao giờ xuất hiện trong cuộc sống của anh. Giờ nhớ lại một đám người mặc trang phục tự cho là kỳ quái đi gõ cửa từng nhà xin kẹo, Snape cảm thấy đấy căn bản chỉ là hoạt động vô cùng nhàm chán. Anh cũng hạ quyết định nếu sau này có con, anh tuyệt đối sẽ không cho nó tham gia loại hoạt động này.

Trong lúc các học sinh vội vàng làm cho bản thân trở lên xấu xí, Halloween đã đến. Khắp Hogwarts đều tràn ngập không khí ngày lễ. Trong Đại sảnh đường, những đèn bí đỏ với nhiều hình dạng khác nhau bay lơ lửng trên không trung, trên trần sảnh còn có cả đàn dơi bay tới bay lui có ý đồ cướp kẹo với bọn trẻ.

Tuy nhiên, không khí huyên náo đấy cũng không quấy nhiễu gì nhiều đến cuộc sống của Snape. Thiếu niên tóc đen vẫn tiếp tục mọi hoạt động nhàm chán thường ngày. Đọc sách, viết bút ký rồi lại đọc sách. Thẳng đến khi tiệc tối sắp bắt đầu, anh mới mặt không đổi sắc thu dọn sách vở, một mình ra khỏi thư viện lạnh ngắt, chuẩn bị đến Đại sảnh đường thưởng thức bữa tối phong phú hơn thường ngày.

Bởi vì là ngày lễ, các học sinh cũng được buông thả hơn. Chúng có thể chạy nhảy, nô đùa ầm ĩ trên hành lang hay không cần kiêng nể gì gõ cửa phòng các giáo sư xin kẹo.

Sau khi trốn khỏi sự truy đuổi của vài học sinh Hufflepuff năm nhất, Snape nhíu mày, khinh thường bĩu môi. Đối với mấy hành động không có ý nghĩa đấy, anh tỏ vẻ khinh bỉ và chán ghét sâu sắc.

Ở cửa vào Đại sảnh đường hôm nay cũng bày sẵn rất nhiều kẹo, đặc biệt là kẹo bí đỏ cho học sinh. Lúc đi ngang qua đấy, Snape do dự một chút vẫn là ngừng lại. Sau khi xác định xung quanh không có ai, thiếu niên tóc đen nhanh tay lấy một ít kẹo đút vào trong túi áo choàng rồi đỏ mặt đi vào Đại sảnh đường.

Mỗi năm, vào những dịp lễ đặc biệt như Halloween hay Giáng sinh, Đại sảnh đường Hogwarts thường được trang trí tỉ mỉ, đẹp hơn. Đương nhiên, Halloween năm nay cũng không ngoại lệ. Bàn dài của bốn nhà bị thay bằng những cặp bàn ghép thành hình tròn. Trên mỗi bàn đều có bát lớn hình ma bí ngô đầy ắp kẹo.

Nhìn quét qua Đại sảnh đường một vòng, Snape không thấy người cần tìm đâu nên tùy ý chọn một bàn trong góc ngồi xuống. Lúc này, Đại sảnh đường chưa nhiều người nên anh nắm chặt thời gian, tranh thủ học tập, chìm vào đại dương tri thức vô tận.

"Hello! Trick or treat!"

Một âm thanh thanh thúy mang theo tia hưng phấn vang bên tai Snape. Nhíu mày lại, thiếu niên tóc đen đoán ngay nếu anh không cho người vừa mới đến này kẹo thì tối nay anh đừng hòng được yên tĩnh.

Ngẩng đầu, Snape không hề ngạc nhiên gì khi thấy thân ảnh Jessica ở trước mặt. Vẻ mặt cô hiện tại đều tràn đầy ý cười, hai tay còn ôm theo một rổ tràn đầy kẹo.

Ngồi xuống đối diện Snape, Jessica thỏa mãn thở phào một hơi, hai tay cũng theo đấy mà xoa bóp cái chân. Cô phải ngồi nghỉ một chút mới được! Không hiểu sao văn phòng các giáo sư ở Hogwarts lại phân bố rộng như vậy? Sao các giáo sư không làm luôn một khu hiệu bộ như bên Muggle nhỉ? Phải biết rằng, vì thu thập chỗ kẹo này mà cô đã chạy một vòng khắp cả Hogwarts đấy! Ngay cả phòng lão giám thị đáng sợ, Argus Filch cô cũng không bỏ qua đâu. Huống hồ cô còn bất chấp gió tuyết chạy ra căn chòi gỗ nhỏ của bác Hagrid.

"Quá tuyệt luôn! Năm nay thu kẹo nhiều gấp đôi so với năm ngoái."

Nhìn rổ kẹo trước mặt, đôi mắt xanh lam của Jessica như phát sáng cả lên. Ánh mắt của cô khiến cho Snape ngồi trước mặt cảm thấy không quen cho lắm. Trông cô lúc này như con rồng to lớn đang tham lam nhìn bảo bối của mình vậy.

"Thật không nghĩ tới, chỉ mấy viên kẹo đã làm Jones tiểu thư hưng phấn đến như vậy."

Sau khi nhặt ngẫu nhiên một viên kẹo tuôr kẹo của Jessica ra quan sát, Snape lại ném nó trở về, làm bộ tùy ý hỏi "Lily đâu? Cậu ấy không đi cùng cô sao?"

"Chị ấy bị bạn cùng phòng kéo đi rồi." Jessica nhún nhún vai, học theo Snape lấy một viên kẹo bạc hà từ trong rổ kẹo ra ăn.

"Anh cũng biết mà. Chị Lily cũng đâu phải chỉ có một mình em là bạn. Mới lại tuy chị ấy không ý kiến gì với em nhưng không có nghĩa là bạn chị ấy cũng không có... Dù sao thì em vẫn là một Slytherin hàng thật giá thật."

Vứt vỏ kẹo đi, Jessica đem hai tay vắt sau cổ, hơi ngửa người ra sau, thoải mái nheo mắt lại.

"Mời cô duy trì tư thế ngồi lịch sự lại, Jones tiểu thư."

Snape nhíu mày nhìn cái ghế tùy thời có thể ngả ra sau của Jessica, trong giọng nói không kìm được mang theo một tia lo lắng.

"Tôi không muốn bởi vì cô tự nhiên ngã xuống mà khiến tôi bị những người khác vây xem đâu."

Thở phắt một cái, Jessica liền ngồi ngay ngắn lại, cũng không có ý định bàn luận vấn đề này với người ngồi trước mặt. Tiếp tục chủ đề trước đó, Jessica kể cho Snape cô đã đi gõ cửa phòng các giáo sư như thế nào.

"Anh không biết lúc em đi gõ của phòng Filch, ông ấy bất ngờ ra sao đâu." Nói đến đây, trong đầu Jessica tự động nhớ lại hình ảnh lão giám thị bất ngờ đến mức cằm rơi hẳn xuống.

Cô vừa cười vừa nói: "Hình như ông ta chưa từng nghĩ sẽ có học sinh đến chỗ mình xin kẹo nên căn bản không chuẩn bị gì."

"Vậy rốt cuộc Jones Possible cũng thất bại một lần sao?"

Snape hơi nhếch môi, đối với chuyện này có chút hứng thú. Cô nhóc Jones này so với Lily còn điên cuồng hơn, cho dù là Gryffindor như Lily cũng chưa bao giờ dám gõ cửa phòng giám thị Filch đâu, trừ phi đứa đấy bị cấm túc.

"Tất nhiên là không rồi!"

Jessica nở một nụ cười đắc ý. Cô cúi đầu lục rổ kẹo nhỏ của mình lên, cuối cùng tìm ra một vật không giống với mấy hộp kẹo trong rổ.

"Đây này, anh xem đi! Một hộp kem tiệm Công tước Mật! Em nghĩ chắc nó là quà Filch chuẩn bị cho người nhà."

Nhìn hộp kem cỡ bự trước mặt, Snape không biết nên nói gì hơn. Anh đột nhiên cảm thấy cô nhóc Jones này thậy lợi hại, ít nhất thì chính anh cũng không thể làm được. Chắc hẳn Lily cũng không thể làm được đi?

"Hi Sev, Jessica!"

Lily vẫy tay tạm biệt bạn cùng phòng rồi đi về phía bàn Jessica. Cô ngồi đối diện với Jessica.

"Ôi Merlin! Jessica, em lợi hại quá! Em thế mà có thể xin được nhiều kẹo như vậy!"

"Đó là đương nhiên!" Jessica vẫn treo nụ cười trên mặt từ tối đến giờ.

"Em đã viết thư hứa với Antony và Winny rồi. Sau lễ Halloween này, em sẽ gửi cho hai đứa bao kẹo lớn. Hai đứa nó rất thích kẹo que lần trước thầy Hiệu trưởng Dumbledore cho nên em định sẽ tự kiếm rồi gửi cho bọn chúng. Dù sao thì em cũng đâu thể mặt dày đi xin thầy Dumbledore nữa."

"Em đúng là một người chị mẫu mực, con nhà người ta! Chị nghĩ hai đứa em em sẽ rất thích thôi. Chị cũng định gửi về nhà một ít cho ba mẹ với Penny. Hy vọng họ sẽ thích!"

Lily đặt rổ kẹo hình bí đỏ tương tự với Jessica lên mặt bàn rồi quay đầu hỏi Snape: "Sev, cậu vẫn không đi sao?"

Nghe vậy, Snape cũng không trả lời mà chỉ nở một nụ cười châm chọc nhàn nhạt. Thấy thế, Lily cũng chỉ nhún vai, tỏ vẻ đã quen. Cô và Jessica đối mặt nhau trộm lè lưỡi rồi hai người cùng cười vang, không để ý Snape ngồi bên cạnh mặt đã đen hơn đít nồi.