Đường Trở Về Tại Dị Thế Giới

Chương 157: Bố Nạp Lý! (2)




Lúc này, Bố Nạp Lý thấy A - Long tiến vào, trong đáy mắt,có vài tia sát ý nhàn nhạt, Lòng Bố Nạp Lý khẽ run lên, hắn lấy một ly trà, nói là trà thực ra là thảo dược được phơi khô, xong pha với nước nóng lấy uống sẽ tốt cho cơ thể, hắn uống vào một hơi, hít thật sâu, đang chuẩn bị nói gì, lại thì thấy A. -Long lúc này đã ngồi xuống trước mặt hắn từ khi nào!
Bố Nạp Lý, cố gắng trấn tĩnh hỏi!
“ Không biết Hắc Ma công tử, tới đây có chuyện gì, không biết công tử có gì muốn sắp xếp!”
A - Long không nói gì, chỉ im lặng nhìn thẳng vào ánh mắt của Bố Nạp Lý!
- Bố Nạp Lý có cảm giác lòng dạ hắn nghĩ gì thì bị A - Long nhìn thấy, khiến hắn chột dạ không thôi, hắn thầm nghĩ!
« Không biết tên tiểu tử này tới đây làm gì, chẳng lẽ hắn đã biết được bí mật của ta rồi sao?? Không thể nào, Lã Bưu đã chết rồi,còn những tay chân khác lại bị hắn trừ khử, hắn không tin A - Long có thể biết được»
- Hắn cười nói che đi sự sợ hãi và bất an ở trong lòng hắn thong thả nói!
“ Nếu Hắc Ma công tử, đã có nhã hứng ngồi đây nghe Bố Nạp Lý ta nói thì ta cũng rất sẵn lòng phụng bồi”
- Nói xong hắn liền rót cho A - Long một ly trà thảo mộc, hắn vung tay một cái liền thắp lên một cái đỉnh phong cách cổ xưa, chiếc đỉnh đó từ từ toả ra những mùi hương thơm ngào ngạt!
- Không biết là bao nhiêu lâu, 5 phút 10 phút 20 phút, rồi 40 phút,Bố Nạp Lý lòng vô cùng kinh hãi, hắn nhìn thấy ánh mắt của A - Long càng ngày càng lạnh đi theo thời gian, A - Long như một con sói đơn độc, sau khi liếm láp vết thương của mình, khi hồi phục con sói đó nhìn chằm chằm vào kẻ đã khiến nó bị thương!
- Bố Nạp Lý kinh hãi nhất không phải là điều đó, thứ hắn kinh hãi nhất là sau 40 phút, A - Long vẫn chỉ im lặng ngồi đó, một câu cũng không nói, động cũng chưa từng động, chỉ có ánh mắt càng ngày càng băng lạnh lại, Bố Nạp Lý vô cùng sợ hãi, sợ hãi nhất là, lúc khi nãy hắn lòng dạ không ngay thẳng, từ khi hắn rót trà và thắp hương đỉnh thì đã động tay động chân một ít, thứ hương đó có thể khiến người ta tê liệt mọi giác quan, mất hết đấu khí, thậm chí người yếu chỉ hít vào một hơi thì cũng đủ để ngất xỉu!
- Hắn định làm ngất A - Long rồi lấy mỹ nữ đẹp nhất trong tộc làm nữ nhân của A - Long sau đó biến A - Long từ kẻ thù sang thành đồng minh của Hoả Lang tộc của hắn, bằng cách thông hôn, hôn nhân chính trị, nhưng nào ngờ A - Long không những không ngất mà còn lạnh lùng hơn, lần này sát khí đã lộ ra ngoài rồi, không còn giấu trong đáy mắt nữa, ngay cả ly trà đang nóng hổi trên bàn, không biết từ khi nào đã bị sát khí của A - Long làm cho đóng băng lại từ khi nào không hay, áp lực từ người A - Long khiến Bố Nạp Lý hắn vô cùng an không thôi!
« Nãy giờ A - Long không ngất đi, mà còn vô cùng vô tận sát ý đánh tới đầu hắn, hắn biết chuyến này xong rồi, hắn muốn sử dụng kế vuốt mông ngựa, nào ngờ vuốt nhầm chỗ, bây giờ lên lưng cọp khó xuống, vừa mới vừa chạm tới da hổ rồi, muốn vuốt ve con hổ nào ngờ lại xé da hổ giờ thì lòng hắn run lên, hắn sinh ra thoái ý nói!
“ Hắc Ma công tử, nếu công tử không muốn nói gì, thì để ta ra ngoài kêu vài nữ nhân xinh đẹp trong bộ tộc tới hầu hạ công tử nhé!
- Bố Nạp Lý lòng đầy cầu may, hắn mong sao A - Long bị trúng mê dược, và những điều mà hắn suy nghĩ nãy giờ là do hắn quá da tâm, hắn tự cố lừa mình dối người như vậy, còn sát ý của A - Long thì hắn tự lừa mình rằng, đó chỉ là ảo giác mà thôi, hắn hít sâu một hơi, không đợi A - Long nói gì định đứng lên chạy ra ngoài, tuy hắn chưa nghe A - Long nói gì, nhưng khí thế của A - Long khiến hắn vô cùng khó thở vô cùng, hắn thầm thề trong lòng nếu hắn thoát một kiếp này, lần sau sẽ tuyệt đối không bao giờ trêu chọc A - Long nữa, hắn thề lần này là lần cuối, hắn lòng kêu đủ 18 chư thần man tộc, lòng cầu xin hắn thoát được kiếp này!
« A - Long có cỡ nào đáng sợ hắn nhìn thấy cách hắn giết Lã Bưu liền rõ, huống gì còn vô số những binh lính đi theo A - Long trang bị vũ khí quái dị tới tận răng, hắn không phải không có tâm tư giết A - Long diệt khẩu, nhưng tâm tư này vừa ra liền bị hắn bóp chết ngay tại chỗ,bởi vì sao ư, bởi vì A - Long mà xảy ra chuyện gì, thì không chỉ hắn, mà tộc nhận của hắn, tất cả mọi người ở đây đều bị người của hắn giết chết, chứ đừng nói là sự phẫn nộ của Long Phàm,nên hắn sinh trí thoái lui!»
- Nhưng ông trời không đáp theo lòng người, ngay khi hắn đứng giậy, đang tính đi ra ngoài thì lại bị, một luồng khí thế ập tới, khiến hắn từ đứng thẳng,biến thành khom lưng, rồi “ Rầm...!! Một tiếng hai đầu gối hắn quỳ xuống đất càng lúc càng sâu, lại càng lúc càng lún xuống, lưng Bố Nạp Lý như cõng trên lưng một ngón núi, ngực hắn như bị cự truỳ đập trúng, xương khớp hắn đang kêu “ cột kẹt” Hắn tin chắc rằng, hắn giám cựa quậy thì sẽ bị trọng lực đè chết ngay!
- Bố Nạp Lý miệng thổ huyết, khó khăn nói!
“ Hắc Ma công tử, ngươi đang làm gì vậy? ”
A - Long mặt không cảm xúc, giọng nói không giận không buồn, về mặt bình tĩnh như chưa hề có chuyện gì xảy ra, hắn nhàn nhạt nói câu nói khác, không trả lời vào câu hỏi của Bố Nạp Lý hắn hỏi!
“ Ngươi đã dùng cách này để giúp Lã Bưu bắt lấy người từ tay Long Nhu mà quỷ không biết thần không hay sao!”
- Bố Nạp Lý nghe thấy câu hỏi của A - Long, lòng như có một cơn sóng giữ ập tới quấn hết mọi thứ trên đường nó đi, Bố Nạp Lý lòng thầm nghĩ!
« Xong...! Lần này xong thật rồi »
- Tuy hắn nghĩ thế nhưng lòng không cam tâm chết như thế này,hắn nói vô cùng chính nghĩa nói với A - Long!
“ Hắc Ma công tử, như thế này là sao? Nếu công tử không muốn ta dẫn nữ nhân vào phục thị công tử thì có thể bảo ta, nhưng công tử nói như thế là sao? Bộ công tử nghi ngờ sự trung thành của ta sao,bộ lúc nãy công tử không thấy Hoả Lang bộ tộc vì công tử sẵn sàng chết, sẵn sàng vì công tử mà có thể dẫn tới nguy cơ bị diệt tộc hay sao ”
A - Long nghe thấy thế cười trào phúng nói!
“ Ngươi nghĩ là ta sẽ tin lời ngươi nói hay sao?, ngươi cho rằng trò mèo của ngươi có thể qua mắt được ta sao,một chân ngươi dẫm hai chiếc thuyền, ngươi cho rằng một cái bị lật thì ngươi có thể an toàn nhảy sang chiếc còn lại sao? ”
- Bố Nạp Lý, chết cũng không nhận nói!
“ Hắc Ma công tử, tuy thân phận ta thấp hèn nhưng cũng không thể muốn nói tộc ta cái gì cũng được, muốn vu khống ta thế nào cũng được a, tộc ta có thể bị lưu đày, nhưng cũng không có nghĩa là tộc ta sẽ để ngươi khi nhục, nếu công tử không muốn nhận sự giúp đỡ từ tộc ta thì công tử cứ nói, công tử cần gì phải giết ngươi diệt khẩu, dù tộc ta một người còn sống cũng sẽ vì ta mà báo thù,bộ công tử muốn làm kẻ thù của tộc ta sao??? ”
- Khi nghe những lời này A- Long cười lạnh trong lòng nghĩ!
“ Người ta thường nói, Man Tộc cơ bắp nhiều hơn não, nhưng hôm nay ta thấy ngoại lệ a, tên này rất thông minh, khi hắn biết bị mình vạch trần âm mưu, hắn liền kêu to như oan ức lắm ấy, hắn kêu lên không phải để giải thích với ta, mà là kêu mấy tên man nhan ở bên ngoài biết rằng, tộc trưởng của hắn đang bị khi dễ!”
“ Hắn nói là A - Long muốn vu khống Hoả Tộc, chứ không phải là hắn, hắn nói hắn thấp kém, nếu A - Long hắn không muốn nhận nhân tình của Hoả Lang tộc hắn, giờ lại muốn giết Bố Nạp Lý hắn, có nghĩa A - Long hắn là kẻ vong ân phụ nghĩa, cũng đồng nghĩa với việc Bố Nạp Lý đổ lên đầu hắn một đống phân thật lớn a!”
- Cũng lúc này, bên ngoài văng vào 2 thiếu niên man tộc bị đánh văng vô, Xoẹt Xoet" từng lưỡi dao sắc bén cắt đứt vải ở 4 phía xung quanh trướng bồng, bên ngoài đứng đầy ám vệ của A - Long, bên dưới chân họ là vô số man nhân của Hoả Lang bộ tộc, tất cả đều bị Ám Vệ bắt và trói lại đem đến đây, miệng thì bị nút lại trong miệng chỉ có ư ư vài tiếng hẳn là bọn họ ở bên ngoài cũng nghe được cuộc nói chuyện của A - Long và Bố Nạp Lý!
A - Long cười lạnh nhìn Bố Nạp Lý với ánh mắt không thể tin được nhìn xung quanh khắp nơi là tác nhân của hắn, còn hắn như một con chó chết năm dưới đất, hắn miệng phun đầy máu vì áp lực bị A - Long hắn tạo ra quá lớn,hai mắt Bố Nạp Lý như tro tàn nhìn tộc nhân của mình, lại nghe A - Long nói!
“ Ngươi muốn lợi dụng đám tộc nhân chất phác này, giúp ngươi mở một con đường máu thoát thân sao? Ngươi muốn đổ nước bẩn lên đầu ta sao,lúc nãy còn nghê gớm lắm mà, chính nghĩa lắm mà sao giờ lại không nói gì, ngươi sủa tiếp cho ta xem coi ”
Kết Chương

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.