Đường Trở Về Tại Dị Thế Giới

Chương 290: Lấy thân báo đáp!





A - Long tiếp tục ôm Long Nhu trong lòng, tận tình an ủi nàng, để thân thể nàng trở nên bình tĩnh hơn, không còn run rẩy như khi não nữa, hắn lại nhìn trên dường sau đó, đập vào mắt hắn là một mỹ phụ đầu tóc bạc trắng, phong vận thành thục, đang nhắm nghiền mắt nghỉ ngơi, xung quanh nàng được bố trí không ít Linh Thạch cao cấp,tạo thành tụ linh trận,giúp nàng sớm khỏi bệnh, hắn nhẹ nhàng hỏi Long Nhu!
“ Nhện Trắng a, mẫu thân thế nào rồi??? ”
Long Nhu khuôn mặt có chút xấu hổ, trợn mắt trong lòng thầm mắng tên nào đó phôi đản,nàng có tên không gọi, lại gọi nàng là nhện trắng, ( Cải biên từ Bạch Chu), rõ ràng nàng là Thuyền Trắng a, không phải nhện a,nhưng mà nàng cũng biết bây giờ không phải lúc hồ nháo nói!
“ Bá mẫu không sao? Chỉ là gặp ít chấn thương mà thôi, Vận tỷ tỷ đã giúp bá mẫu trị thương giứt khoát rồi, nàng nói chỉ cần phu quân người về, bất kể lúc nào, liền có thể tỉnh ”
A - Long mỉm cười ôn hoà, hắn miệng tuy hỏi thế, nhưng từ lâu đã mở ra thiên nhãn,hắn liếc mắt một cái nhìn ra, mẫu thân của mình không có nhẹ như lời Vận Nhi nói, nàng nói vậy là do không muốn Long Nhu lo lắng mà thôi, thường thế của nàng nặng hơn bề ngoài rất nhiều,mà thương thế của mẹ nuôi, cũng một phần nguyên nhân sai lầm năm đó, cõng rắn vào nhà, cuối cùng mỗi người một nẻo, nói là hắn về mẹ nuôi sẽ tỉnh, chi bằng nói là khi hắn về, cho mẹ nuôi mấy giọt Niết Bàn Tinh Huyết liền mẹ sẽ tỉnh lại đi, mà hắn cũng không phải loại người keo kiệt gì, đặc biệt với gia đình của mình, hắn không tiếc hết thảy!
Hắn mỉm cười, nói bên tai với Long Nhu rằng!
“ Còn gọi bá mẫu gì nữa, phải gọi là mẫu thân ”
Long Nhu nghe thấy vậy thoáng sửng sốt, sau đó khuôn mặt đỏ lên, khẽ mắng hắn là Sắc Lang, A - Long cũng im lặng luôn rồi a, hắn từ khi nào thành Sắc Lang vậy kìa,hắn lục lọi ký ức, cả thế giới này và thế giới kia, hắn chẳng thể nào tìm ra liên hệ giữa hai chữ, Mẫu Thân và Sắc Lang có gì liên quan tới nhau a, hắn không biết nói gì luôn a, nữ nhân thật là động vật phức tạp a!
Còn Long Nhu lại nhớ tới lúc nàng đang lưu lạc bên ngoài, gặp A - Long và mẹ của hắn, rồi vô số chuyện xảy ra, cuối cùng lại gặp đủ chuyện, lại nhớ lúc ở trên dường,nàng bị hắn khi dễ, chết đi sống lại, nàng chỉ có thể cởi giáp đầu hàng mà thôi, nàng cũng xa không gần hắn hai tháng rồi, tự nhiên hắn hỏi như thế, nàng cho rằng xuân tâm hắn nhộn nhạo, muốn ở đây khi dễ nàng, nàng vừa lo lắng, vừa mong chờ, lại chút xấu hổ, thẹn thùng, nên mới gọi hắn là Sắc Lang,mà tên nào đó lại không biết nàng đang nghĩ gì, liền cười hi hi đáp!
“ Nhện Trắng a, nàng gọi ta là Sắc Lang,tí nữa ta về, ta liền làm cho nàng thấy, bản lĩnh của Sắc Lang là như thế nào ”
Long Nhu xấu hổ, tay không ngừng hỏi thăm eo của hắn, hắn cũng không khỏi hít từng hơi khí lạnh a, tuy thân thể hắn rất cứng rắn, nhưng cũng không chỉ nổi những chiêu, cửu âm bạch cốt trảo của nàng a, lúc này Long Nhu khuôn mặt từ đỏ ửng, thẹn thùng mê người, trở nên lo lắng, nhẹ giọng nỉ non bên tai hắn rằng!
“ Phu Quân, ngươi không nhận được tình báo của ta ư, ta đã nói nếu bận việc thì đừng về,ở đây đã có ta chiếu cố rồi ”
A - Long thoáng giật mình, sau đó nhẹ nhàng đặt nàng ngồi lên chiếc dường bên cạnh me nuôi của mình đang nằm một bên, hắn biết Long Nhu chuyển lời như thế, có nghĩa là đang gặp nguy hiểm, không cần vì nàng mà lao đầu vào nguy hiểm đâu,nàng bình thường rất chịu khó chăm lo cho gia đình, nàng làm việc giứt khoát, không bao giờ bỏ bê, có hắn hay không có hắn ở bên cũng đều không quan trọng,mà hôm nay nàng để cho hai tên Ám Vệ đứng một mực bên ngoài, một đứng là hai ngày liền, báo cho hắn tin tức như thế, rõ ràng là lo lắng cho hắn rơi vào bẫy giặc, không cần tới khi chưa đủ thực lực,nghĩ tới đây trong mắt hắn có tia hàn quang lạnh thấu xương, hắn ôn nhu hỏi nàng!
“ Nhện Trắng.. Bọn chúng có làm hay ăn nói gì không phải với nàng hay với các thuộc hạ hay không?? ”
Long Nhu lắc đầu đáp: Không có ạ, nhưng tên đó từ khi tới đây, liền một mức thủ hộ bên cạnh cửa này, một bước cũng không rời, khi tức trên người bọn chúng trào ra ngoài, thiếp thấy bọn chúng trông rất nguy hiểm, sau lưng lại có một đôi dực,thiếp thấy bọn chúng là điểu nhân dị tộc, thiếp sợ bọn chúng gây khó dễ cho chàng,nên thiếp mới thông báo như vậy!
Nghe thấy Long Nhu nói thế, A - Long mới thu lại sát khí trong lòng, hắn mà biết nữ nhân của hắn mà bị khi dễ,hay bị những tên này ăn nói cao điệu hù doạ phải biết rằng Khí Thế của Linh Giả là từ thiên địa mà ra, người bình thường tiếp xúc một tia khí thế có thể bị nghiền thành bọt máu,nếu Long Nhu mà bị hai tên Trúc Linh Cảnh kia, làm bị thương hay giết chết, thì hắn cũng không phiền đi ra ngoài, tế ra Côn Ngô Kiếm chém giết hai tên ngoài này đâu, nhưng Long Nhu đã nói thế, hắn cũng không truy cứu nữa!
- Nhưng hắn nào biết rằng, cuộc nói chuyện của hai người, dù là cấm chế cách âm,nhưng không thể nào che đi lỗ tai của hai tên Hoàng Chân, và Chiêu Văn kia, hai tên rất nhạy cảm, biết A - Long vừa nổi lên sát cơ với hai tên bọn hắn rồi, khi A - Long nổi lên sát cơ,liền khoá chặt hai tên này lại, sau đó hai tên thở cũng không giám thở, hắn không phải là không muốn phá giải uy áp,mà là thực lực Linh Hồn hai tên này có hạn,không thể nào chống cự lại được uy áp, hai tên toàn thân ướt đẫm mồ hôi lạnh, dù là trước đây giao chiến với Ma Tộc, cũng không kinh khủng như thế, bay giờ hai tên đã hiểu ra vì sao Lạc Ảnh đại tỷ lại sợ hãi, và nghe lời tên này như thế, hoá ra hắn còn đáng sợ hơn cả bọn họ nghĩ,tuy sát cơ đã giảm,nhưng hai tên nội tâm vẫn căng như dây đàn a, cũng thầm may mắn là không đắc tội tên Chủ Tộc này quá nhiều, bằng không bọn hắn thật là chết lúc nào không hay!
A - Long nhẹ nhàng vuốt ve cái lưng ong của Lòng Nhu mới cười nói: Nàng làm tốt lắm, nhưng nàng xem ta là loại người gì, mà để nữ nhân của mình vào nơi nguy hiểm kia chứ, năm đó khi nàng còn là lão đại của Hắc Bang,ta và nàng đã từng thề, không sinh cùng ngày cùng tháng cùng năm, nhưng nguyện chết cùng năm cùng tháng cùng ngày, bây giờ nàng không còn là lão đại năm đó đi thu tiền bảo kê địa bàn của ta nữa, nàng bây giờ là nữ nhân của ta, vậy thì để ta che nắng che mưa cho nàng, hảo hảo chiếu cố nàng cả đời, đừng gắng sức quá,nàng phải tin tưởng nam nhân của mình chứ!
Long Nhu nghe A - Long nói thế, nàng tỉnh táo lại từ từ phân tích những lời A - Long nói, mặt nàng đỏ rực, nóng ran, đôi mắt thu thủy ngập nước nhìn A - Long tràn ngập tình ý, Long Nhu nhìn nụ cười mỉm trên khoé môi của hắn, nhìn thái độ ung dung bình tĩnh đó, trời có sập cũng có hắn chống đỡ cho nàng, bất giác cảm giác an toàn này khắc sâu vào trái tim nàng, nàng nhìn tiểu nam nhân đang ôm nàng, nay đã là Phu Quân của nàng, không phải là cái vô danh thần y nam nào, còn bị nàng khi dễ đòi tiền bảo kê năm nào nữa, nàng gần hắn trong gang tấc, tim nàng cảm giác tĩnh lặng, không còn đập loạn hay co giật mỗi khi lo lắng nữa, hắn như một cơn gió mát, ru nàng vào giấc ngủ, khí tức nam nhân trên người hắn làm cho nàng được an toàn!
Long Nhu khẽ hít sâu, mùi hương nam tử này vào trong người, khí tức nam nhân của nàng làm cho nàng thân thể cứng nhắc khi nãy, trở nên mềm mại như một bãi xuân thủy, chẳng biết từ lúc nào, nàng lấy can đảm từ đâu ra khẽ rên một tiếng yêu kiều, chui vào ngực A - Long, nàng ôm cổ hắn, làn môi mềm, hơi thở hương khí như lan, hôn lên môi của hắn!
Khi đôi môi của Long Nhu chạm tới đôi môi của A - Long, trái tim Long Nhu đập nhanh thêm vài phần, nhanh tới mức nàng có cảm giác muốn nhảy ra khỏi cổ họng nàng, nhưng rồi nàng được hắn đáp lại bằng một nữ hôn kiểu pháp vô cùng nồng nàn,nàng từ trái tim vô cùng căng thẳng người nhũn ra, mềm xuống không nhảy loạn nữa, từ từ từ từ đập từng nhịp chậm rãi, hai người hưởng thụ tư vị tình yêu này, Long Nhu giứt khoát, không để ý tới mọi chuyện nữa, mà chỉ toàn tâm toàn ý hôn tiểu nam nhân của nàng này, hắn là một tên ngốc tử,trước cung vậy, sau cũng như thế mà thôi!
Một hồi lâu sau, hai người mới từ trong nồng nàn tỉnh lại, đẩy hắn ra, tay hắn bắt đầu không thật thà mà sờ mó lung tung, tuy nàng là nữ nhân của hắn, nhưng bên cạnh đối diện dường của hai người đang ngồi, cách một tấm rèm đó là mẹ nuôi của hắn a,nàng có vô tư vô lô,bất chấp mục đích mà cho hắn thấy tình ý của nàng, nhưng cũng chưa có gan làm quá mức tới sự tình kia, lúc này khuôn mặt nàng đã đỏ lên như một quả ca chua chín mọng, nàng tức giận, cầm lấy bàn tay hư hỏng khi nãy chiếm tiện nghi của nàng, mà đánh lên đó vài cái, tức giận trừng mắt với hắn, hắn gãi đầu cười hìhi, cũng không đòi hỏi loạn nữa!
Hắn lúc này tay đánh ra một đạo chỉ xuất, cuối cùng một giọt tinh huyết xuất hiện trước mặt hắn, giọt tinh huyết này vô cùng nóng bỏng,như chỉ hận không thể nào tiêu diệt toàn bộ thế gian mà thôi, xung quanh giọt máu đó xuất hiện một đầu Chân Phượng bay xung quanh giọt máu, cất lên những tiếng hót vang vô cùng thanh thuý em tai,cũng không kém phần mạnh mẽ, hắn cũng khá kinh ngạc về giọt tinh huyết nay a,hắn nhớ không lầm là trước đây bay quanh giọt máu của hắn là một đầu Phượng Hoàng lửa đỏ kia mà, sao bây giờ lại hoá thành Chân Phượng rồi!
Hắn lúc này cũng có chút do dự, có nên cho mẹ nuôi của hắn uống giọt máu này hay không, Huyết Mạch chân Phượng rất đáng sợ, nó là thủy tổ của các đầu gia cầm a, Chân Phượng không giống chân long nhiều chân, mà là nó mang trong mình khi tức Hỗn Độn 9 hệ a, chỉ không có Không Gian, Thời Gian, Âm Dương lưỡng cực Hỗn Độn như hắn thôi, Tiểu Hỗn Độn là ngũ hành, đại diện cho Kim/ Mộc / Thuỷ / Hoả/ Thổ,gọi là Tiểu Ngũ Hành thể,người không biết gọi là Hỗn Độn Thể!
- Rồi tiếp theo là 9 hệ,Kim/ Mộc / Thuỷ / Hoả / Thổ / Quang/ Lôi/ Phong /Ám, gọi là Đại Ngũ Hành thể,cũng chính là đầu chân Phượng này, hắn chỉ có thể cho là, hắn đã có được Hỗn Độn Chi Cốt hắn tự tạo ra, dung hòa với Hỗn Độn Chi Huyết của cái kia Quân, lại có thêm Hỗn Độn Long Châu do Ly Long đưa cho, làm thành Linh Căn Hỗn Độn, lại có Hỗn Độn Thần Cách chiếu cố bản thân một hai, chắc là cũng cải thiện Niết Bàn Tinh Huyết trong người hắn, trở thành từ một đầu Hắc Hoả Phượng kia lấy thành Chân Phượng Chân Chính a!
Nghĩ tới đây, hắn càng khó xử, bây giờ nên làm như thế nào bây giờ, chẳng lẽ cho mẹ hắn dùng sống, thì tỷ lệ 10 thành là chết, mà cắt tinh huyết này ra, thì sợ mất đi tác dụng, một giọt mà cắt đi ra nhiều phần, thì lấy gì mà dùng a,,còn luyện chế thành đan hắn cũng méo đủ dược liệu, hầu hết dược liệu đều tuyệt chủng không còn trên đời, mà dù có còn, cũng không cách nào gia tộc nào chịu đem bán cả, chỉ trong một chốc lát, mọi chuyện trong đầu hắn liên tục xuất hiện ra bao nhiêu phương án, đang lúc hắn suy nghĩ nát óc, không biết nên làm sao,thì một thanh vô cùng thanh thuý, dễ nghe vô cùng dịu dàng rơi vào tai của hắn, giọng nói này không ai khác chính là Phong Thải Vận!
“ Tiểu Tặc, ngươi mà cho mẹ của ngươi phục dụng loại tinh huyết đó, liền chết không thể nào nghi ngờ”
A - Long cười khổ đáp: Ta cũng biết điều đó a, nhưng mà ta nãy giờ không tìm ra cách nào thay thế a, nàng có cách nao không, chỉ ta a!
Phong Thải Vận, vẻ mặt vô cùng đắc ý nói: Cầu Xin Ta đi! Biết đâu may mắn, tâm trạng ta tốt,ta sẽ cao hứng giúp ngươi!
A - Long cũng biết điểm yếu của Phong Thải Vận, nên cực kì vô sỉ đáp: Vận tỷ tỷ..!! Năn nỉ ngươi giúp ta a, ta hứa sẽ giúp bộ ngực của ngươi, càng ngày càng to,càng cao vút ngạo nhân thêm, khiến mọi nam nhân đều thèm nhỏ rãi a, hay là để ta lấy thân báo đáp, ta chỉ cần cơm bao ba bữa, quần áo mặc nửa ngày!
“ Cút..!!!
Phong Thải Vận nghe những lời ghê tởm, của tên không biết xấu hổ nào đó, tức giận một cước đá bay hắn ra ngoài cửa sổ, nàng trừng mặt tức giận đầy thị uy với tên nam nhân nào đó,Khuôn mặt nàng ướt át đỏ ửng,tức tới ghiến răng nghiến lợi, lườm tên đang ở bên ngoài cửa sổ cười tủm tỉm đầy thâm ý nhìn nàng,hắn không giám bước vào phòng nữa, sợ nàng lại một cước đá bay hắn, Phong Thải Vận tức giận run người, nhưng nàng cũng không vì A - Long trêu chọc nàng mà sinh khí,nàng lấy từ trên đầu mình, nơi mái tóc màu đen xinh đẹp của nàng ra một cây trâm phượng hoàng, cái này là do A - Long tặng cho nàng, A - Long thấy Phong Thải Vận lấy ra cây trâm này, hắn chợt bừng tỉnh, hắn lúc này đã biết Phong Thải Vận muốn làm gì!
- Chẳng mấy chốc mà hành động của nàng minh chứng cho suy nghĩ của hắn, nàng tay ngừng kết thủ ấn, lấy ra từ trong cây trâm đó ra một giọt Niết Bàn Tinh Huyết,cây trâm vốn óng ánh, nay trở nên mờ nhạt, một giọt tinh huyết đó nhanh chóng bay về phía mẹ nuôi của hắn, rồi dùng nhập vào trong cơ thể của mẹ nuôi hắn, mẹ hắn từ sinh cơ yếu đuối, dưới mắt thường có thể trông thấy nhanh chóng khôi phục lại, mọi ám bệnh tạp chất, nhanh chóng theo đường lỗ chân lông mà chảy ra ngoài, một quang tráo bao bọc với mẹ hắn, hắn ước tính thời gian chắc là 7 ngày nữa mẹ hắn sẽ khôi phục hoàn toàn hắn bên ngoài cửa sổ mới bỏ xuống được tâm lo lắng, hắn truyền âm với Phong Thải Vận!
“ Nàng đã vất vả nhiều rồi, không có nàng ta thật sự không biết làm sao cả a,đa tạ nàng ”
Nhưng đáp lại hắn là một tiếng hừ lạnh, cực kì bất mãn nói!
“ Ngay mai đi cùng ta tới đấu giá hội của Triệu Thị,mua cho ta vài thứ tốt tốt, chuyện hôm nay ta giúp ngươi coi như xong ”
A - Long nghe thấy thế, biết nữ nhân này miệng cứng nhưng lòng lại mềm a,nàng nói như thế, chị là để cho hắn khỏi áy náy vì đã cho còn lấy lại thôi, còn mua dùm nàng vài thứ, nói chính xác hơn là, đi chơi hẹn hò cùng với nàng mà thôi,nàng muốn đồ gì với tài lực của hắn đưa cho nàng, nàng còn muốn mua của Phàm Nhân hay Võ Giả sao,nàng là Thiên Mệnh Cảnh, muốn gì liền cướp, cần gì nói một tiếng, Triệu Thị giám không đưa hay sao,không đưa chính là chán sống rồi a, hắn cười hi hi đáp đểu lại!
“ Vận nhi a,ta không có tiền a, bao nhiêu tiền của ta đã bị lao bà lấy hết rồi a, hay là ta cứ lấy thân báo đáp thì tốt hơn a ”
“ Cút....!! ”
Kết Chương

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.